Bên dưới bờ sông, sau một hồi đánh nhau kịch liệt, đám thủy quái ba càng đã bị đánh cho tan tác, hầu hết chúng đều đã bị trọng thương. Có con đã bị rơi mất một càng trước, có con thì đã không có càng sau, thậm chí có con đã nằm im tại chỗ.
Đám thủy quái ba càng đã như vậy, đầu thủy xà cũng không tốt hơn bao nhiêu. Vốn tưởng là đám con mồi dễ xơi, không ngờ nó lại bị đám con mồi gai góc này làm cho thương tích đầy mình. Một con mắt của nó đã bị chọc mù, trên người cũng lớn bé rất nhiều vết thương, vô cùng chật vật.
Đã thế, nhiều khi muốn cố gắng nuốt lấy một hai con mồi rồi từ bỏ, nhưng đều gặp phải sự ngăn cản của những con khác, khiến nó rất là tức điên. Nhưng bây giờ, nó đã sắp sửa có thể hưởng thụ thành quả của buổi đi săn vất vả này rồi.
Thủy xà âm trầm theo dõi mấy đầu con mồi còn có chút sức chiến đấu, con thì gãy càng, con thì què chân. Nó từ từ bò lại gần bọn chúng, nó cũng không phải không muốn bò càng nhanh, chỉ là bây giờ nó cũng đã đuối sức.
Mọi người cảm thấy, thời cơ đã không sai biệt lắm, thế là chuẩn bị công kích. Lý Dương thấy thế nói với mọi người:
" Chờ một chút, chúng ta tập trung công kích đầu thủy xà trước."
Mọi người cũng đồng ý như vậy, dù sao để một vài đầu thủy quái ba càng chạy mất còn có thể chấp nhận, chứ để đầu thủy xà to lớn kia chạy mất, chắc chắn là sẽ rất đáng tiếc.
Lý Dương giương cung, nhắm chuẩn vào con mắt còn lại của thủy xà. Loại thủy xà này vảy giáp độ phòng ngự có vẻ kém hơn không ít trên cạn mãng xà, nhưng con mắt còn lại của nó thì càng thêm yếu kém.
Những người khác cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ có hiệu lệnh là mọi người sẽ đồng loạt chút công kích vào thủy xà.
Dù sao tất cả công kích của mọi người cũng không thể chuẩn xác, nhất là những người công kích bằng mâu. Vậy nên tộc trưởng chờ cho đầu thủy xà tiến đến gần đám thủy quái ba càng, thì mới ra hiệu cho mọi người công kích. Khi đó, cho dù có công kích lệch một chút, cũng có thể trúng phải những đầu thủy quái ba càng bên cạnh, hiệu quả sẽ tối ưu.
Đầu thủy xà vừa lao tới, chuẩn bị công kích mấy đầu thủy quái ba càng còn lại, thì lập tức vô số lưỡi mâu, mũi tên vèo vèo phóng tới nó. Với tình trạng bây giờ của nó, căn bản không thể kịp phản ứng trước những công kích bất ngờ này.
Rất nhiều mũi tên, đoản mâu cắm trúng thân thể con rắn, mũi tên của Lý Dương cũng chuẩn xác cắm trúng con mắt còn lại của nó.
Cũng có không ít mũi tên kém chuẩn xác hơn, đã bị lệch ra. Và thế là, mấy đầu thủy quái ba càng ở bên cạnh cũng không ít chịu vạ lây. Tuy vậy, cũng có đầu may mắn không trúng một phát nào, hoặc là cũng có đầu mặc dù dính chưởng nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Đầu thủy xà trúng phải nhiều công kích như vậy thì đau đớn, không ngừng quằn quại. Chỉ là, nó làm như vậy khiến tác động tới những lưỡi mâu mũi tên cắm trên người nó khiến nó càng thêm thống khổ.
Mọi người cũng không biết chịu nhiều thương tích như vậy nó có chết không. Nhưng để cho chắc chắn, mọi người vẫn tiếp tục công kích nó.
Trong khi đó, đám thủy quái ba càng gặp tình huống như vậy, thế mà không bỏ chạy. Ngược lại, đám này thủy quái phát hiện thủy xà gặp công kích bị trọng thương, lại xông lên công kích thủy xà như là để báo thù.
Mọi người thấy thế thì càng thêm vui vẻ, công kích càng nhiệt tình.
Ngay từ đầu đã không bỏ chạy, vậy thì làm gì có cơ hội bỏ chạy. Đầu thủy xà cuối cùng cũng chút xuống hơi thở cuối cùng, trên thân nó cắm chi chít những lưỡi mâu, mũi tên.
Mà đám thủy quái ba càng cũng đều nằm lại. Bọn quái vật này cũng rất có tính tình, không cắn xuống thủy xà một miếng thịt, chúng cũng không chịu rời đi. Chỉ tiếc đến lúc muốn rời đi cũng không được nữa rồi. Dù sao cũng thương thành như vậy, đám đồ đằng chiến sĩ đã rất nhiệt tình mời chúng ở lại ăn tiệc.
Nhìn bãi chiến trường ngổn ngang nằm lại vừa tròn mười đầu thủy quái, mọi người vui mừng hò reo. Chỉ là không nhanh chóng thu dọn chiến trường, kéo con mồi trở về, chưa nói đến lỡ như lại có thủy quái đi ra, cứ để đó cho máu huyết của chúng chảy hết cũng là thua thiệt lớn.
Thế là, mọi người nhanh chóng quyết định mạo hiểm chạy xuống dưới thu dọn chiến trường. Dù sao chỉ cần cảnh giác một chút, hẳn là cho dù có nguy hiểm cũng sẽ kịp chạy trở về đường hầm. Chứ nếu như dùng cách kéo dây như trước đó, sẽ rất tốn thời gian, tổn thất máu huyết không nói, khả năng ngoài ý muốn xảy ra sẽ rất lớn. Nơi này chính là nơi nào, ngay bên cạnh bờ sông, thủy quái bất cứ lúc nào cũng có thể đột kích.
Đã quyết định như vậy, mọi người cũng không chậm trễ, mấy chục đồ đằng chiến sĩ lao xuống. Người thì kéo xác con mồi, người thì thu lượm vũ khí rơi rớt ở xung quanh, sau đó nhanh chóng kéo con mồi quay trở lại.
Những người khác thì ở phía trên cảnh giới, nếu như có tình huống bất ngờ xảy ra cũng kịp làm ra phản ứng. Cũng may, có lẽ là do tốc độ nhanh chóng, hoặc cũng có thể là do tổ tiên phù hộ, cho tới khi đám người kéo được con mồi trở về, cũng không có đầu thủy quái nào lao ra.
Mọi người vui mừng vây xem đống con mồi thu được. Sau khi vây xem chán chê, mọi người quyết định cùng vận chuyển chúng về chỗ tế đàn. Trời cũng đã sắp tối, mọi người không định tiếp tục đi xuống tìm trứng nữa, ngày mai tiếp tục cũng không muộn. Dù sao thu hoạch của ngày hôm nay cũng đã rất khá.
Mặc dù vậy, họ cũng để lại mấy người canh chừng, phòng khi lại có thủy quái lên bờ.
Sau khi hiến tế, mọi người họp bàn xem nên sử lý những thu hoạch này như thế nào. Mặc dù công lao của mọi người có lớn có nhỏ, nhưng những thu hoạch ngày hôm nay đều tính là thu hoạch chung của bộ lạc.
Có người thì đề nghị chia đều cho mọi người. Có người lại đề nghị, vừa lúc tất cả mọi người đều có mặt đầy đủ ở trong bộ lạc, tổ chức một buổi tiệc liên hoan, để cho tình cảm của mọi người càng thêm khăng khít.
Nhưng thực ra, những người đề nghị ý kiến này, chính là những người trước đó vắng mặt trong buổi tộc hội hồi đầu năm. Bọn họ vẫn luôn rất tiếc nuối vì đã bỏ lỡ buổi tộc hội đó.
Bọn họ sau khi nói ra ý kiến, nhanh chóng đạt được sự nhất trí từ rất nhiều người, chủ yếu vẫn là vì mọi người nhớ mãi không quên hương vị của buổi tiệc lần trước. Với lại thời tiết mưa gió như này, mọi người tập trung lại ăn uống cũng rất hợp lý.
Thế là mọi người quyết định sẽ tổ chức đại liên hoan giống như tộc hội. Tộc trưởng cũng cho gọi Lý Dương đảm nhiệm chức vụ bếp trưởng, chức vụ này ông ta cũng chỉ tin tưởng nhất Lý Dương thôi.
Lý Dương vốn dĩ còn đang ở ban công phòng mình quan sát bên dưới bờ sông. Hắn cũng không có đi tham gia hiến tế, mà quyết định ở lại canh chừng, dù sao hắn cũng không sợ mọi người chia thiếu phần của mình.
Biết được mọi người quyết định tổ chức liên hoan, Lý Dương còn rất là ngạc nhiên, nhưng hắn cũng rất thích quyết định này. Quan sát nãy giờ cũng không thấy bên dưới có động tĩnh gì, Lý Dương cảm thấy có lẽ tạm thời sẽ không có thủy quái lên bờ. Thế là hắn để cho những người khác tiếp tục canh chừng, còn mình thì đi xem nên chế biến món gì.
Đối với hai loại thủy xà và xúc tu quái, Lý Dương cũng không có gì phải suy nghĩ, chỉ có loại kia thủy quái ba càng, Lý Dương còn không quá rõ nó như thế nào, cần phải xem xét xem chất lượng thịt nó ra sao.
Lý Dương tới chỗ để con mồi, hắn xem một lượt thì phát hiện, loại thủy quái này đúng thật không khác gì con tôm, phía sau lớp vỏ giáp bên ngoài đều là thịt trắng tinh, kể cả những cái càng và chân của nó cũng vậy, chỉ là lớp vỏ ngoài càng thêm dày và cứng mà thôi.
Suy nghĩ một hồi, Lý Dương cảm thấy mưa gió thế này, lại thời gian gấp gáp, làm nồi lẩu hải sản hẳn là rất phù hợp, dù sao công cụ trước đó tộc hội cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Làm thêm món hải sản nướng nữa là bữa tiệc đã rất phong phú rồi.
Đã muốn làm lẩu thì phải chuẩn bị rau, đã thế ăn mấy món hải sản này, thì cũng cần phải có món nước sốt chấm phù hợp mới được. Mà sử dụng các loại rau quả tươi pha chế, với hoàn cảnh hiện tại chính là thượng sách rồi.
Vì là thời gian gấp gáp, số lượng người ăn lại rất nhiều, thế nên tất cả mọi người đều chung tay vào chuẩn bị. Lý Dương cũng chỉ cần chỉ đạo để mọi người thay hắn đi làm.
Hắn cũng chỉ cần tự tay pha chế nước sốt chấm thôi. Nướng đồ vật chính là sở trường của các đồ đằng chiến sĩ, trong khi nấu lẩu mọi người cũng đã làm qua, cơ bản thì cũng đơn giản.
Nói thật thì nguyên liệu để pha chế nước chấm cũng không có quá nhiều lựa chọn. Lý Dương lấy nước mật đằng trộn với nước cốt của tam vị quả, cho thêm nước ép cây hương đằng. Cuối cùng hắn cho vào hoả liệt quả xanh để thêm vị cay. Bây giờ hắn mới nếm thử vị của hoả liệt quả xanh, hương vị còn không tệ, mặc dù cũng rất cay, nhưng không gắt như sau khi chín, hương vị rất đặc biệt. Đương nhiên nước chấm thì không thể thiếu muối, vì là đã cho vào hoả liệt quả tươi, thế nên Lý Dương cũng chỉ cho thêm muối nguyên chất mà thôi.
Nếm thử thành phẩm, Lý Dương còn rất hài lòng với thứ nước chấm này, không chỉ đáp ứng được tất cả yêu cầu của hắn về mặt vị giác, thứ nước chấm này còn toát lên hương vị đặc thù tươi mát của các nguyên liệu tự nhiên tươi mới.
Chờ xong xuôi, mọi người lại như lần trước tiến hành sắp xếp. Cũng không lề mề, mọi người đông đủ ngồi vào chỗ của mình, cũng chỉ thiếu mấy người còn đang canh chừng bờ sông.
Có người đề nghị mang đồ ăn tới cho họ, cũng có người đề nghị một vài người nhanh chóng ăn xong rồi tới đổi cho những người kia về ăn.
Thấy thế, Lý Dương đề nghị tộc trưởng:
" Hay là chúng ta mang tới phòng của ta ăn, vừa có thể canh chừng bên dưới bờ sông, vừa có thể thưởng thức được phong vị đặc biệt khi ăn lẩu trời mưa gió, đảm bảo các ngươi sẽ thích."
Nghe thấy Lý Dương nói vậy, đám người cảm thấy rất hứng thú, thế là nhất trí di chuyển bàn này của họ tới phòng của Lý Dương. Mỗi người bê một chút, cũng không có bao nhiêu phiền toái.
Lý Dương tới chỗ để trứng, xách lấy cho mỗi người một quả. Số lượng trứng ngày hôm nay lấy được cũng rất nhiều, tất cả đều được xếp ở đây. Tất cả đều ở đây là vì chúng cũng không có trong danh sách món ăn, trong bữa tiệc ngày hôm nay.
Rất nhanh, mọi người đã lại sắp xếp tốt bàn tiệc ở trong phòng của Lý Dương, chỉ có bếp lẩu là phải nhóm lửa lại.
Trước khi ăn cơm, Lý Dương lại ra ngoài cửa nhìn xuống dưới kiểm tra một lần. Bên ngoài, trời vẫn không ngừng mưa, càng về tối, mưa cũng càng thêm nặng hạt.
Đột nhiên, dưới màn mưa, Lý Dương phát hiện ở phía bờ sông có chút động tĩnh. Vì là có kinh nghiệm ngày hôm qua, vậy nên Lý Dương lập tức biết được, chính là loại thủy quái lên bờ đẻ trứng.
Lý Dương rất là ngạc nhiên, hắn không nghĩ tới tối hôm nay, chúng lại tiếp tục lên bờ đẻ trứng, hắn còn tưởng chỉ có ngày hôm qua thôi.
Đương nhiên, chắc hẳn ngày hôm nay lên bờ cũng không phải đám thủy quái hôm qua, mà là một đám khác. Có lẽ số lượng loại thủy quái này còn không ít, bọn chúng cũng lần lượt lên bờ đẻ trứng, chứ không phải cùng lên một lần.
Phát hiện thủy quái lên bờ, Lý Dương nhanh chóng gọi mọi người ra xem. Những người khác thị lực còn kém Lý Dương một chút, nhưng mấy người tộc trưởng tu vi càng cao hơn Lý Dương. Vậy nên, mặc dù không thấy rõ như Lý Dương, tộc trưởng cũng đã cảm nhận được khí tức của đám thủy quái.
Thế là tộc trưởng càng thêm ngạc nhiên thốt lên.
" Đó... Đó là man thú!!!!!"
Lý Dương nghe vậy thì sửng sốt.
" Man... Man thú!!!! Làm sao có thể? Không phải năng lượng phát ra từ trứng chỉ có mãnh thú cấp thôi sao?"
Tộc trưởng khẳng định gật đầu, Lý Chiến cũng xác nhận điều đó.
" Đúng vậy, khí tức chúng phát ra chính xác là man thú cấp. Còn về phần trứng, ai nói với ngươi man thú sinh ra chính là man thú? Ai nói với ngươi, con non là mãnh thú, cha mẹ chúng cũng phải là mãnh thú?"
Lý Dương ngẩn người.
" Ách!!!" Cái này đúng là hắn nhầm lẫn. Có lẽ là vì hôm qua, thấy biểu hiện lù đù, chậm chạp của đám thủy quái này, lại thêm năng lượng phát ra từ quả trứng, khiến cho hắn ngộ nhận.
Nhưng bây giờ suy nghĩ lại, hắn mới phát hiện mình sai lầm. Không chỉ vì bình thường con non sinh ra, đúng là cấp bậc sẽ thấp hơn cha mẹ. Mà còn là vì tình huống ngày hôm qua, đúng là bọn thủy quái này lù đù chậm chạp, nhưng phòng ngự kia, tốc độ công kích kia, không phải là mãnh thú có thể có được.
Lý Dương toát mồ hôi hột, hắn thú nhận với mọi người.
" May mắn, ta xuýt chút nữa thì gây ra đại hoạ. Hôm qua, khi phát hiện đám thủy quái này, ta đã nếm thử công kích chúng. Cũng may, mặc dù chúng cũng có phản ứng, nhưng chỉ là đứng tại chỗ công kích xung quanh mà thôi. Nếu như là loại man thú khác, có lẽ thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Nghe Lý Dương nói thế, tộc trưởng liền hỏi.
" Khi bị công kích, bọn chúng cũng vẫn di chuyển chậm chạp như vậy sao?"
Lý Dương lập tức trả lời.
" Chúng căn bản cũng không có di chuyển, nhưng chúng sẽ thò ra mấy cái vòi dài nhỏ, như là những chiếc roi, không ngừng quất đánh xung quanh, lực công kích rất mạnh. Ngươi muốn xem cũng có thể nếm thử công kích một cái."
Tộc trưởng nghe vậy thì lắc đầu.
" Cũng không cần, không có ý nghĩa gì, chúng ta cũng không cần trêu chọc chúng, mặc kệ chúng đẻ trứng."
Nghe vậy, Lý Dương cũng gật đầu, nói:
" Đúng vậy, chúng ta đi vào ăn thôi, nồi lẩu cũng đã được rồi, không cần để ý tới đám thủy quái này, chúng di chuyển rất chậm, có lẽ nửa đêm chúng mới có thể bò tới chân núi.
Mà có đám man thú này ở đây, chỉ sợ cũng không có đám thủy quái nào dám đi lên."
Thế là mọi người trở lại trong phòng chuẩn bị bắt đầu ăn.
...
Cách chương.