Chương 14: Truyền thụ ( tiếp).

Trong lúc mọi người đi chuẩn bị công cụ câu cá, Lý Dương cũng không đứng đó chờ đợi bọn họ.

Hắn chuẩn bị bắt đầu câu cá.

Hôm nay, hắn cũng không định câu một mình, hắn đưa một dây câu cho nhị thúc, hắn cũng không phải chỉ có một sợi dây câu.

Trước khi câu, đầu tiên đương nhiên là phải trói buộc một đầu dây câu vào măng đá.

Sau khi buộc tốt, hắn liền móc mồi rồi ném mồi câu xuống sông.

Nhanh chóng thả tay ra khỏi dây câu, hắn cũng không muốn mình bị cá kéo cho ngã sấp xuống.

Đúng như dự đoán, vừa thả tay ra thì dây câu đã bị kéo thẳng tắp.

Cá vẫn đớp mồi nhanh như vậy, nhanh như thể chúng nó đã đợi sẵn ở đó.

Lấy tay kéo thử, thấy cũng không phải rất mạnh, thế là hắn cũng không nhờ giúp đỡ mà tự mình kéo.

Mấy tiểu đệ của hắn cũng chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn thèm thuồng, ai bảo chúng nó yếu.

Mà nhị thúc có kinh nghiệm ngày hôm qua nên cũng câu rất thuận tay.

Trong khi hắn còn đang vật vã vật lộn với con cá thì nhị thúc đã kéo được một con cá lên bờ.

Lý Dương liếc mắt qua thì không có gì ngoài ý muốn, vẫn là loại cá hôm qua.

Nhị thúc nhanh chóng thưởng cho nó một mâu, chờ nó chết thì kéo nó vào hang động.

Nhị thúc thì như vậy nhanh gọn, còn hắn thì phải bỏ cả sức bú sữa mẹ ra mới khó khăn lắm kéo được một con lên bờ, cũng vẫn phải nhờ nhị thúc chọc cho nó một mâu, đã thế con của hắn còn nhỏ hơn con của nhị thúc.

Đây tính là con cá đầu tiên từ hôm qua tới nay hắn tự mình câu lên.

Quá là tốn sức, vẫn là năm huynh đệ chung sức đỡ vất vả hơn.

Một lần nữa có cá cắn câu, Lý Dương liền vẫy tay cho mấy thằng đệ tới hỗ trợ.

Thấy hắn gọi, mấy đứa nó hớn hở ra mặt, vội vàng chạy tới.

Có thêm bốn thằng đệ kéo cá lên thoải mái hơn nhiều, hiệu xuất cũng cao hơn.

Không bao lâu thì lại kéo lên được một con.

Lý Dương cảm giác sức lực của bọn hắn lớn lên từng ngày, dù sao thì hắn cũng thấy hôm nay câu cá nhẹ nhõm hơn hôm qua không ít, kéo cá lên cũng tốn ít thời gian hơn.

Nói thì nói vậy, nhưng câu được một con cá lên cũng mất không ít thời gian.

Bọn hắn mới câu được một con, nhị thúc đã câu lên hai, ba con.

Chờ đám người kia chuẩn bị xong công cụ câu quay lại, bọn hắn mới câu lên con thứ ba, nhị thúc đã câu được tám con cá rồi.

Một đám người đã cố dùng thời gian nhanh nhất để chuẩn bị công cụ câu cá.

Vừa quay trở lại liền đã thấy cá lớn chất thành một đống ở đó thì khiếp sợ không thôi, cũng càng chờ mong thành quả khi mình câu.

Thấy bọn họ tới, Lý Dương cũng tạm dừng lại việc câu cá của mình, trước tiên cần phải chỉ đạo bọn người này cách câu cá trước đã.

Đầu tiên Lý Dương chỉ dạy bọn họ cách buộc dây câu vào móc câu.

"Không phải tùy tiện buộc như nào cũng được, tùy tiện buộc, gặp phải sức lực lớn lôi kéo dây sẽ bị tuột ra khỏi móc.

Các ngươi phải buộc giống như ta như vậy."

Lý Dương làm mẫu cho họ nhìn.

" Buộc như vậy, khi chịu lực kéo dây câu sẽ càng thiết chặt vào móc câu, sẽ không thể tuột ra cho dù dây có bị đứt."

Làm mẫu rồi Lý Dương để cho bọn họ làm theo, ai không làm được hắn còn tay cầm tay chỉ dẫn.

Chờ mọi người đều làm được rồi thì hắn lại tiếp tục nói.

" Lưu ý, trước khi câu, đầu tiên nhất định phải trói chặt một đầu dây câu vào măng đá như này."

Lý Dương chỉ cho mọi người thấy chỗ hắn và nhị thúc buộc dây câu vào măng đá.

Sau đó, hắn lại nhấn mạnh một lần nữa.

" Nhớ kỹ, phải buộc thật chặt, cái này chính là vấn đề liên quan đến thân gia tính mạng của các ngươi, không được chủ quan, lơi là.

Bởi vì nếu gặp phải cá quá lớn, quá mạnh các ngươi không địch lại, đầu dây câu này buộc chặt rồi các ngươi cũng sẽ không lo bị cá lôi xuống nước, trừ khi dây câu bị đứt.

Buộc chặt đầu dây câu rồi, tiếp theo các ngươi có thể yên tâm câu cá.

Mà muốn câu cá thì phải xỏ mồi câu vào móc, như thế này, rất đơn giản."

Lý Dương làm mẫu cho bọn họ một lần.

" Nhớ kỹ, phải làm giống y như này, đừng có làm lệch ra, nhất là đầu móc câu không được thò ra ngoài, nếu không có câu được cá lên hay không ta cũng không dám chắc.

Móc được mồi rồi thì ném mồi câu xuống sông.

Nhớ kỹ phải ném xuống dưới nước, nhưng cũng không được ném quá xa, bên phía ngoài đều là kinh khủng thủy quái, các ngươi nhìn đều thấy được đi."

Bên ngoài lòng sông, luôn luôn xuất hiện từng trận ba động kinh khủng, không nhìn thấy cũng đoán được dưới đó là cỡ nào kinh khủng sinh vật.

" Nếu chỉ dùng sâu đá nhỏ làm mồi câu khả năng lớn là sẽ không bị chúng nó nhìn thẳng, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, ai biết đâu vận số của các ngươi đến, các ngươi ném mồi ra xa, không bị cá lớn cắn nhưng móc của ngươi lại trùng hợp móc trúng cá lớn thì sao.

Lúc đó các ngươi kéo dây câu, vẫn là không kéo.

Như vậy nên tốt nhất là an phận điểm, không có năng lực trêu chọc chúng thì vẫn là tránh xa xa.

Ở đây cá rất nhiều, cá cắn câu cũng rất nhanh, tốt nhất là vừa ném mồi xuống, thì lập tức thả tay ra khỏi dây câu, chờ cá cắn câu rồi thì cầm dây kéo thử xem lực lượng của con cá đó thế nào, nếu cảm thấy có thể kéo thì kéo.

Không thể kéo vậy nhờ vả người khác kéo hộ, không cần miễn cưỡng, phí sức, phí thời gian, có khi còn có thể gặp nguy hiểm.

Khi kéo cá lên bờ, các ngươi có thể vừa kéo vừa thả, chính là kéo một đoạn thấy nó vùng vẫy quá mạnh thì thả một chút ra, để nó yếu dần chống cự và nhanh mệt mỏi hơn, vùng vẫy ít hơn.

Nếu có sức thì nhanh chóng kéo cá lên, nhưng nếu nó vùng vẫy mạnh vậy cần thả một chút.

Dưới nước có rất nhiều kẻ săn mồi, nếu để cá vùng vẫy quá lớn sẽ thu hút kẻ săn mồi mạnh mẽ hơn đến.

Như vậy, may mắn thì ngươi chỉ mất đi con mồi mắc câu mà thôi, không may mắn vậy thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Chờ kéo được cá lên bờ rồi, cũng không thể sơ suất, không thể lỏng dây ra bằng không móc câu sẽ tuột, cá có thể nhảy lại trong nước đi.

Tốt nhất là nhanh chóng kéo lại gần giết chết nó.

Nhớ kỹ, phải giữ một khoảng cách, chờ nó chết hẳn mới được kéo nó trở về.

Thủy quái lực công kích cùng với sức bật rất mạnh, khi lên bờ nó di chuyển sẽ khó khăn, nhưng lực công kích cũng không giảm bao nhiêu.

Các ngươi cách nó xa nó không công kích tới ngươi, nhưng nếu lại gần, nó sẽ nổi lên cho ngươi một kích, lúc đó các ngươi sẽ biết được chúng nó khủng bố cỡ nào.

Tốt nhất là các ngươi đừng nên thử.

Ừm...tạm thời như thế đi, nếu như còn gì nữa ta chưa nhớ ra vậy ta sẽ bổ sung sau.

Bây giờ là thực hành thử.

A Vũ thúc, ngươi tới đây nếm thử, nếu như không có vấn đề gì, vậy thì các ngươi có thể bắt đầu câu cá."

Nghe thấy Lý Dương gọi tên mình, Vân Vũ liền hớn hở đi lên.

Lý Dương chờ Vân Vũ đi đến thì cầm lấy mồi câu vừa rồi làm mẫu ném xuống sông.

Rất nhanh cá liền cắn câu, dây câu bị kéo cho thẳng băng.

" Được rồi A Vũ thúc, ngươi tới nếm thử."

Này là Lý Dương cố ý lấy dây câu của mình cho Vân Vũ làm thử, vậy câu lên cũng là cá của hắn.

Nếu như mỗi người lần lượt nếm thử một lần hắn liền có hơn hai mươi con cá.

Nhưng như vậy cũng hơi tham, với lại cũng quá mất thời gian.

Lý Dương định trong ngày hôm nay hoàn thành luôn quy tắc vận chuyển ở nơi này, như vậy hắn cũng không phiền phức tới ngày mai.

Mọi thứ ổn định sẽ không xảy ra vấn đề gì, mỗi ngày hắn có thể thu được số cá cố định.

Thấy Lý Dương để mình nếm thử, Vân Vũ định lập tức kéo thẳng.

Thấy thế Lý Dương liền nhắc nhở.

" A Vũ thúc, trước tiên phải thử xem lực kéo của cá, không nên vội vàng trực tiếp kéo.

Mặc dù ngươi là đồ đằng chiến sĩ, lực lượng rất mạnh, nhưng dưới sông rất nhiều sinh vật so với ngươi còn mạnh, lỡ may gặp phải, ngươi lại trực tiếp kéo như vậy, kích thích đến nó, bị nó kéo xuống nước vậy nguy hiểm."

Nghe Lý Dương nhắc nhở, Vân Vũ cũng sửa lại, thay vì trực tiếp kéo, hắn chuyển sang nhẹ nhàng kéo thử xem lực đạo như nào.

Thấy lực đạo cũng không phải rất lớn, thế là hắn bắt đầu nắm chắc dây câu, kéo dần cá lên bờ.

Thấy cá vùng vẫy biên độ lớn, hắn còn nhớ tới vừa rồi Lý Dương chỉ dạy, thả một chút dây ra, sau đó lại kéo.

Không mất nhiều công sức thì Vân Vũ đã kéo được con cá lên bờ.

Tiếp tục kéo con cá lại gần một khoảng cách nhất định thì hắn một tay cầm dây câu, một tay cầm lấy của mình trường mâu.

Nhìn rất là uy phong dáng vẻ.

Lý Dương thấy thế nhanh chóng nhắc nhở.

" Đâm vào đầu."

Vân Vũ đứt khoát một mâu chọc thủng đầu con cá.

Con cá giãy dụa mạnh mẽ, nhưng ở dưới nước nó còn không chống lại được sức lực của Vân Vũ, huống hồ gì đã bị kéo lên bờ.

Nhưng cá này sinh mệnh lực cũng rất mạnh, bị chọc thủng đầu nhưng cũng vẫn giãy dụa hồi lâu mới chết hẳn.

Thấy nó đã chết, Vân Vũ dùng mâu gảy một cái, con cá liền bị hất vào trong hang.

Nhìn thấy thế, Lý Dương hâm mộ không thôi, đúng là đồ đằng chiến sĩ có khác, con cá này hắn nhấc lên còn khó, người ta chỉ gảy nhẹ một cái liền được.

Mọi người trong hang thấy thế cũng đều hoan hô, cổ vũ, rất là phấn khích.

Ai cũng nhao nhao muốn thử.

Thấy thế, Lý Dương liền nói.

" Mọi người thấy rồi chứ, nếu không có vấn đề gì, vậy thì mọi người có thể bắt đầu tự mình câu cá.

Nhưng mọi người cũng thấy đấy, cửa hang này cũng không thể đủ cho tất cả mọi người đứng câu, mà ở đây cũng không thể tập trung nhiều người, sẽ thu hút dưới sông thủy quái, vậy nên nhiều nhất chỉ có thể đứng năm người, trừ vị trí của ta ra vậy còn lại bốn.

Những người còn lại cũng không lo mình không được câu, mỗi người cũng chỉ có thể câu một khoảng thời gian nhất định, sau đó sẽ phải nhường ra chỗ cho người khác câu.

Để cho công bằng, ta đã chuẩn bị thứ này."

Vì là ở đây cũng không có thứ gì để tính thời gian, nên hắn đã chuẩn bị một thau nước bọt của sâu đá khổng lồ cùng với một số viên đá kích thước tương tự nhau.

Thế là Lý Dương lấy ra cho mọi người xem.

" Đây là một thau nước bọt của sâu đá khổng lồ cùng với một số viên đá.

Những viên đá này kích thước tương tự, chất liệu cũng không sai biệt lắm.

Thế nên thời gian tan ra của chúng nó cũng không sai biệt bao nhiêu.

Chúng ta sẽ dùng thứ này để tính thời gian mỗi lượt câu.

Mỗi lượt câu sẽ được tính từ lúc thả viên đá vào thau cho đến khi viên đá tan ra thành bùn.

Hết thời gian người tiếp theo có thể vào thay thế người trước đó.

Mọi người có ý kiến gì không."

Thấy hắn hỏi vậy, cũng không ai có ý kiến gì.

Đột nhiên có một người mở miệng hỏi.

" Vậy ai sẽ là người đi lên câu trước, ai sẽ là người tiếp theo?"

Này là một vấn đề quan trọng, Lý Dương cũng không có bỏ xót, hắn đã chuẩn bị sẵn, thấy có người hỏi đến hắn cũng không vội không chậm mà trả lời.

" Vị đại thúc này hỏi rất đúng trọng điểm, vấn đề này cũng rất quan trọng, nhưng giải quyết cũng không khó.

Nếu như mọi người có thể nhường nhịn nhau vậy đây cũng không phải vấn đề gì.

Còn nếu như mọi người ai cũng muốn được lên câu cá trước, vậy ta cũng đã nghĩ ra cách giải quyết."

Nhìn thấy mọi người cũng không có ý nhường người khác dáng vẻ, Lý Dương liền lấy ra một nắm dây.

" Đây, ta đã chuẩn bị nắm dây này, trong đó có bốn sợi dây dài, còn lại đều là dây ngắn.

Ai rút được dây dài, người đó được câu trước.

Nào lần lượt lên rút."

Lý Dương để lộ đầu dây cho mọi người rút.

Chờ rút xong xác định được bốn người câu trước.

Bốn người này liền vui mừng hớn hở tiến lên bắt đầu câu.

Còn những người còn lại vẻ mặt thất vọng.

Lý Dương cũng thả hòn đá vào bắt đầu tính thời gian.

" Được rồi, chúng ta tiếp tục rút, để quyết định ra xem bốn người nào là người tiếp sau bọn họ."

Lý Dương bỏ ra bốn sợi ngắn, rồi tiếp tục để những người còn lại rút.

Cứ lần lượt như thế, Lý Dương cũng quyết định được thứ tự câu của mọi người.

Những người này có người vui, có người thì tỏ ra lo lắng.

Lý Dương thấy vậy liền nói.

" Mọi người yên tâm, mọi người đã đến đây, sớm hay muộn cũng sẽ tới lượt mình câu.

Có thể ngày hôm nay, một số người xếp sau cùng sẽ không tới lượt, vậy ngày mai sẽ bắt đầu từ những người này, cứ vậy xoay vòng.

Về sau có người mới muốn tới đây câu cá, vậy sẽ xếp càng phía sau.

Những người này hôm nay không tới lượt có thể ở lại xem mọi người câu, học tập kinh nghiệm, hoặc cũng có thể trở về trước."

...

Cách chương.