Cửa hang bên này cũng coi như là cấm địa của bộ lạc, bình thường cũng không ai dám bén mảng lại đây.
Bởi vậy, bọn hắn câu cá ở đây cũng không có ai phát hiện.
Nhưng cá lớn như vậy, mang trở về là giấu diếm không được, vả lại Lý Dương cũng không định giấu.
Thế là trên đường về không ít người nhìn thấy, rồi lại gần vây xem.
Họ chưa nhìn thấy loại sinh vật này bao giờ.
Nhưng đến khi biết được đó chính là dưới sông thủy quái thì hầu hết mọi người đều sợ hãi, xa xa né tránh.
Người dân trong bộ lạc từ nhỏ đã được giáo huấn, sông lớn rất nguy hiểm, thủy quái dưới sông rất đáng sợ, không được lại gần sông lớn.
Bởi vậy, cho dù chưa nhìn thấy dưới sông thủy quái, nhưng chỉ cần nghe đến thủy quái liền khiến họ kinh sợ.
Lý Dương cũng mặc kệ họ là phản ứng gì, hắn tiếp tục mang cá trở về, hắn còn bận làm cơm mời khách đâu.
Hắn còn chưa biết nên nấu món gì đây.
Trở về đến nhà, bọn hắn nhanh chóng mổ cá, không thể cứ để thế được.
Không ăn hết còn cần ướp muối, treo lên hong khô.
Cá này sử lý cũng đơn giản.
Phần đầu không có bao nhiêu thịt, tất cả đều là xương, vậy nên hắn trực tiếp chặt bỏ, chờ sau đó mang trả lại sông lớn đi.
Sau đó moi hết ruột ra là đã xong.
Không nghĩ tới còn có bất ngờ, mấy con cá trong bụng còn có trứng.
Đã sắp đến mùa đông bọn này còn có trứng, không lẽ bọn cá này mùa đông mang thai, chờ đến mùa xuân mới đẻ.
Lý Dương cũng không quá rõ ràng.
Có bốn con có trứng, mỗi con có hai bọc trứng rất to.
Mỗi quả trứng trong bọc cũng to không kém, đều có kích cỡ khoảng tầm lòng đỏ của quả trứng gà, màu sắc của chúng cũng giống như vậy, nhìn chẳng khác một bọc lớn, bên trong là vô số cái lòng đỏ trứng gà.
Lý Dương nghĩ đến kiếp trước có một món gọi là trứng cá muối.
Món này rất là đắt đỏ, với điều kiện kiếp trước của hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ tới, càng không biết nó mùi vị gì.
Nhiều như vậy trứng cá, hắn nghĩ mình có thể làm thử.
Mặc dù Lý Dương cũng không biết cách làm trứng cá muối như thế nào, nhưng cứ làm theo cách làm trứng muối thông thường hẳn cũng không vấn đề gì.
Thế là hắn tách bọc trứng ra, sau đó rửa sạch từng quả trứng.
Loại trứng này mặc dù cảm thấy yếu đuối mong manh, nhưng cũng không hề dễ vỡ như hắn nghĩ.
Rửa sạch xong sẽ để cho ráo nước.
Hắn chợt nghĩ đến, từ khi tới thế giới này hắn còn chưa được ăn trứng bao giờ, vậy nên hắn để lại một ít để nấu thử.
Chờ trứng đã khô ráo, thì xếp vào hũ đá.
Trước tiên giải một lớp muối xuống dưới, sau đó cứ một lớp trứng lại giải một lớp muối cho đến hết.
Muối như vậy cần muối nhỏ, hắn lại lười đi nghiền muối, nên trực tiếp dùng muối tiêu, hắn cảm thấy cũng không vấn đề gì, thậm chí còn có mùi thơm của tiêu.
Ngoài ra trong bụng cá còn có tim cá, gan cá với bong bóng cá hắn cảm thấy có thể ăn, còn lại hắn đều bỏ.
Tới công đoạn chế biến, trước tiên Lý Dương muốn nấu một nồi cháo cá.
Hắn cắt một khoanh cá lớn cùng với tim, gan cá cho vào cùng với tinh bột nấu thành cháo.
Bỏ thêm nấm và muối tiêu vào, hắn cảm giác món này gần giống súp cá nấm.
Lý Dương tiếp tục cắt một khoanh cá, tẩm ướp muối tiêu cùng với bột hương dây leo, sau đó dùng lá hương dây leo quấn lại.
Lá hương dây leo rất lớn, mọi người ở đây thường dùng làm rau, có mùi thơm nhẹ.
Sau khi đã quấn chặt, hắn dùng một ít bùn đá do nước bọt của sâu đá khổng lồ ngâm ra, bọc ở bên ngoài cùng.
Bình thường bọn hắn sẽ dùng một cái ao để chứa đựng nước bọt của sâu đá khổng lồ dùng cho ngâm đá, vụn đá hoặc là đá nhỏ rơi xuống sẽ thành bùn lắng xuống dưới đáy ao.
Vừa rồi hắn có sai A Dũng đi mời lão hắc qua ăn cơm, đồng thời để nó khi trở về lấy một ít.
Bọc hoàn tất hắn cho cả vào đống củi lửa, sau đó mặc kệ nó.
Tiếp đó Lý Dương muốn nấu một nồi canh cá.
Nấu canh cá cũng đơn giản, quan trọng là nguyên liệu, nhưng ở đây cũng không nhiều nguyên liệu để hắn lựa chọn.
Đầu tiên, Lý Dương bắc nồi lên, cho một chút mỡ vào nồi đun nóng.
Tiếp đó cắt miếng tam vị quả cho vào thay thế cà chua.
Cho thêm một ít muối tiêu vào đảo đều.
Cho thêm nước, đun sôi thì cho vào một khoanh cá.
Chờ cá chín cho thêm ít rau dại vào là được.
Rất đơn giản lại rất ngon.
Có vị ngọt của cá, vị hơi chua của cà chua, thơm mùi tiêu.
Những ngày nắng nóng ăn thì nhất là phù hợp.
Làm xong canh cá, hắn thái mỏng một ít thịt cá, hắn muốn làm cá chiên.
Món này cũng rất đơn giản.
Thái xong thịt cá thì trộn vào một ít muối tiêu.
Đun nóng chảo mỡ, rồi thả thịt cá vào.
Chờ thịt cá vàng giòn, mùi thơm bốn phía thì vớt ra.
Thế là hoàn thành món cá chiên vàng giòn, thơm ngon.
Đây là lần đầu tiên ăn loại cá này nên hắn mới làm thử nhiều món xem thịt loại cá này thích hợp nấu kiểu gì hơn.
Chứ không thì làm một nồi lẩu cá vừa nhanh vừa ngon.
Hắn đã làm một cái nồi để nấu lẩu, chờ một ít ngày nữa thời tiết chuyển sang lạnh, được ăn một nồi lẩu thì thật sự là hạnh phúc.
Tạm tưởng tượng vậy thôi chứ bây giờ thời tiết còn nóng, ăn lẩu cũng không rất thích hợp.
Ừm... còn một ít trứng cá hắn cố ý để lại, cùng với bong bóng cá.
Trứng thì đơn giản, chỉ cần khuấy đều cho nát ra, bỏ vào một chút muối tiêu cho vừa ăn rồi cho lên chảo chiên.
Trứng chín rồi thì hương vị thực sự là rất thơm, nhưng vẫn phải chờ, dù sao hôm nay còn có khách.
Còn lại bong bóng cá hắn cho vào xào với ngọn cây hương đằng.
Nếm thử món này còn rất ngon, vừa giòn vừa ngọt, lại thơm nhẹ.
Cuối cùng hắn pha chế một bát nước chấm, ăn cá là phải có một bát nước chấm ngon mới hoàn chỉnh.
Hắn lấy một quả tam vị quả non cùng một quả chín, dằm nhuyễn ra, sau đó cho vào muối tiêu, thêm chút nước thế là đã có được một bát nước chấm chua cay mặn ngọt đều đủ vị.
Xong xuôi hắn liền sai hai thằng đệ đi mời nhị thúc với lão hắc qua ăn cơm.
Còn lại thì dọn thức ăn ra.
Các món khác cũng không có gì, chỉ còn lại nguyên một quả trứng đá là vẫn còn nằm trong đống lửa.
Vội vàng lấy ra, vì là chỉ bọc bên ngoài một lớp bùn đá mỏng nên bây giờ đã khô nứt.
Nhiệt độ rất nóng nên hắn cũng không vội mở ra.
Không bao lâu sau thì lão hắc và nhị thúc cũng tới.
Lão hắc ở một mình, vì vậy cũng chỉ đến một mình.
Nhị thúc thì còn theo hai cái đuôi, chính là nhà nhị thúc hai thằng nhóc.
Còn nhị thẩm mới sinh hẳn, là còn yếu không có theo.
Thấy vậy hắn múc một bát cháo, bảo thằng lớn nhà nhị thúc, A Lâm mang trở về cho mẹ nó.
Thấy thế, nhị thúc như nghĩ ra điều gì đó liền nói.
" A Dương, hay là ngươi lấy thêm một phần ta mang hiếu kính tế sư."
Thấy thế lão hắc cũng nói.
"Mặc dù cũng không phải mãnh thú gì, nhưng đây là lần đầu tiên bộ lạc chúng ta săn bắt được dưới sông thủy quái, hẳn là nên mang cho tế sư nếm thử mùi vị."
Nghe vậy, Lý Dương liền lấy mỗi món một phần để riêng ra một bộ chén đĩa, rồi bỏ vào một cái khay bằng đá.
Cuối cùng còn món cá nướng, hắn còn chưa có lấy ra.
Sờ thử lớp vỏ đá bọc bên ngoài, thấy đã hơi nguội, thế là hắn cạy mở theo vết nứt.
Mọi người thấy kỳ lạ liền ngó lại xem.
Mấy thằng đệ thì đã biết là thứ gì nên chỉ là muốn biết thứ này mùi vị gì.
Lão hắc với nhị thúc thì không biết đây là thứ gì, tròn tròn như là tảng đá, lại cháy đen thui.
Lý Dương chỉ cạy mở một nửa, còn một nửa vẫn giữ nguyên, nhìn như một cái niêu.
Sau khi cạy mở lớp ngoài cùng thì tới lớp lá bên trong.
Vừa mở ra lớp lá bên trong, một mùi thơm nức mũi lan tỏa ra khiến mấy người xung quanh đều nuốt nước bọt.
Bên trong, thịt cá đã chín mềm, còn có chút nước thịt chứ không khô như bình thường nướng, mùi thơm thì thực sự hấp dẫn.
Lý Dương cũng xắn lấy một phần bỏ vào một cái bát, sau đó cho vào khay.
Đưa khay cho nhị thúc, để mang đi hiếu kính cho tế sư.
Trong bộ lạc, lớn nhất chính là tổ linh, nhưng bình thường muốn hiến tế tổ linh, ít nhất cũng phải là mãnh thú cấp.
Cho nên, loại thịt bình thường đương nhiên là ưu tiên hiếu kính tế sư.
Nhị thúc cũng không lề mề, bởi vì tế sư rất được mọi người tôn kính, mặt khác thì là, có đồ ăn ngon trước mặt, thực sự là không thể chờ đợi lâu được.
Trước khi nhị thúc đi, Lý Dương còn dặn dò nhị thúc một ít chuyện khác nữa.
Nghe Lý Dương dặn dò xong, nhị thúc liền đi thẳng tới chỗ ở của tế sư.
Chỗ ở của tế sư rất rộng rãi, ngoại trừ chỗ ở của Lý Dương bọn hắn ra, thì đây chính là chỗ ở rộng rãi nhất bộ lạc.
Nhưng đây cũng chỉ tính là một cái hang động rộng rãi mà thôi, không giống như nhà của Lý Dương bọn hắn như vậy, tạo thành phòng ốc rõ ràng.
Hồi Lý Dương bọn hắn chỉnh sửa lại chỗ ở, cũng có một số người ở gần đó học theo, nhưng cũng chỉ làm được có chút hình dạng mà thôi, căn bản tinh túy không có học được.
Chỗ ở của họ cũng vẫn nhỏ hẹp, vẫn coi như là cái hang động, chỉ là có chút phân chia ra thành mấy cái hang động nhỏ.
Họ ở hang động đã quen thuộc, cũng không nhất định hiểu rõ Lý Dương làm thành như vậy có ý nghĩa gì.
Nhưng cũng không phải ai cũng như vậy, không nhìn được hàng.
Bây giờ không phải có một người.
Lần này cũng tính là lần đầu tiên lão hắc tới chỗ ở của Lý Dương bọn hắn.
Lý Dương bọn hắn ngày nào cũng qua chỗ ở của lão hắc, cũng thường xuyên làm phiền nhờ vả lão hắc.
Bây giờ cuối cùng cũng có qua có lại.
Lão hắc không chỉ đến thăm chỗ ở của bọn hắn, còn có việc nhờ vả bọn hắn.
Mặc dù là buổi tối, nhìn không quá rõ ràng, nhưng vừa để ý chỗ ở của Lý Dương bọn họ thì lão liền ưa thích.
Thế là lão cũng không tự coi mình làm người ngoài, trực tiếp thì yêu cầu bọn hắn cũng giúp lão cải tạo lại chỗ ở thành giống như thế này.
Theo lão nghĩ, bọn nhóc này thường xuyên muốn lão làm cái này, giúp cái kia, cũng không có thấy chúng nó ngại ngần gì, đã thế mình còn đang dạy chúng nó chế tác thạch khí đâu, làm gì phải ngại.
Lý Dương cũng không cách nào mà từ chối, mặc dù cũng không phải việc gì khó, so với chân chính xây nhà chính là dễ dàng hơn nhiều, nhưng cũng tốn không ít công sức đâu.
Nhưng mà cũng giống như lão hắc suy nghĩ, quan hệ của bọn họ như vậy, hắn cũng không có lý do gì để từ chối.
Thế là Lý Dương cũng đồng ý sau đó sẽ giúp lão hắc chỉnh sửa nhà, dù sao chỗ ở của lão hắc có một ao nước bọt sâu đá khổng lồ, làm tiện hơn chỗ ở của bọn hắn nhiều.