Thoáng chốc nửa tháng đã trôi qua, thời tiết dần chuyển lạnh, món thử nghiệm Lâm Dao đưa vào thức đơn dưới sự đánh giá của Vân Ngũ Gia, thực đơn cuối cùng đã sửa không ít, nhưng ít đi vài món ăn chính, nàng nói với Vân Ngũ Gia: "Ngài thấy mấy tửu lầu nổi tiếng của kinh thành chúng ta, món nổi tiếng nhất ở Đào Hoa Nguyên là bánh ngọt hoa đào, còn Phúc Vận Lầu nổi tiếng với món cá chép dấm đường, quán ăn ta mở cùng phải có món ăn đặc biệt mới được, hễ mọi người nhắc đến món ấy là nhớ đến tửu lầu chúng ta."
Vân Ngũ Gia nửa tháng đi theo ăn chùa Lâm Dao, mặt cũng đã tròn không ít, nhưng trước đây hắn ta hơi gầy, lúc này mập lên lại càng đẹp tinh xảo.
Hắn đến chưa từng nghĩ đến nhiều vấn đề như vậy, nghe lời của Lâm Dao: "Phu nhân quả thật suy nghĩ chu đáo, là đạo lý này."
Hai người im lặng, tất nhiên cũng đang suy nghĩ chuyện gì, một lúc lâu đột nhiên Vân Ngũ Gia nói: "Ta nhớ tới, mấy năm trước ta đã từng ăn một món thịt dê, đến nay khó quên được mùi vị ấy, thậm chí trong mơ cũng nhớ đến nó."
Lâm Dao nói: "Là kiểu thịt dê gì vậy?"
"Thịt dê non cuộn lại như vậy, sau đó dùng dao cắt mỏng, công phu dùng dao tốt, miếng thịt mỏng như cánh ve, chúng ta ngồi quanh nồi thịt, đặt từng miếng thịt vào trong nồi, rồi cũng quết thịt chín chấm với nước tương, mùi vị đó..." Vân Ngũ Gia vừa nói sắp chút nữa chảy nước miếng.
Lâm Dao kinh ngạc nói: "Trực tiếp bỏ vào nồi ngồi bên cạnh quết thịt?"
"Cũng không phải vậy, nhưng ăn rất ngon."
Lâm Dao hơi khó hiểu, nhưng trải qua mấy ngày nay, nàng thấy được sự kén chọn của Vân Ngũ Gia là một người thẩm định đồ ăn chân chính, hắn nói ngon, vậy chắc chắn sẽ ngon, nàng cũng hơi nóng lòng muốn thử: "Bây giờ có thể ăn được không?"
"Đến nhà hắn ăn lại cũng phải tửu lầu, nếu không để ta hỏi thử vậy? Phu nhân trước chờ ta tin tức?"
"Vậy làm phiền ngài rồi!"
Hoàng đế bận bịa nửa tháng, cuối cùng cũng xử lý ba phần tấu chương chất đống, có thể thở phào nhẹ nhõm, theo đạo lý lương cơm hắn ăn ngày càng tăng, kết quả ăn ngày càng ít
Thái hậu tất nhiên lo âu, còn nói người gọi Lý Hiện đến hỏi, Lý Hiện tất nhiên không dám nói với Thái hậu vì hoàng đế ăn xong tương ớt Bát Bảo của Lâm Dao làm liền không thấy đói nữa, Thái hậu cũng biết tình hình của hoàng đế, cuối cùng nói: "Hay là tuyển một vài ngự trù ngoài vào cung, làm cho bệ hệ chút đồ ăn kiểu mới xem sao?"
Lý Hiện tự nhiên đồng ý nói: "Vẫn là nương nương thương yêu bệ hạ, chủ ý này hay." Trong lòng lại suy nghĩ không cần biết món ăn bên ngoài kiểu gì, vào cung phải tuân theo quy củ, cuối cùng làm được hay không vậy vẫn do quy củ, chỉ cần một ngày không đổi tổng quản thượng tiện, cũng sẽ chẳng có thay đổi gì.
Nhưng tổng quản thượng thiện là người của Thái hậu, hắn tất nhiên không dám nói.
Chờ trở về, hoàng đế đang dùng bữa, hắn ăn vài miếng liên buông đũa, vẫy ta cho người lui xuống, Lý Hiện nóng vội sau cùng quyết định, ngày mai lén lút rời cung, tìm Lâm Dao lấy thêm nhiều tương ớt, hơn nữa lúc trước đến hình như nhìn thấy nàng muối dưa, cũng có thể lấy một ít quay về.
Hoàng đế duyệt tấu chương một lúc, trở về ngủ trong điện, sau khi súc miệng thì chuẩn bị đi ngủ, trước khi ngủ bất chợt hỏi: "Tiểu Lục mấy ngày nay không thấy vào cung?"
Lý Hiện nói: "Lần trước lúc ninh quốc công vào cung nghe nói hình như là đi biệt viện." Nói xong đột nhiên dừng lại, đừng nói đi gặp Lâm Dao chứ? Nhớ lần trước ăn xong tương ớt Bát Bảo của Lâm Dao làm, quả nhiên không ngớt lời khen, luôn hỏi hắn đâu, hắn không hề liên quan, cuối cùng hoàng đế gật đầu đồng ý, nói cho hắn để người nhà bên kia đưa đến.
"Lâm Thị kia vừa mới rời đi, Lục gia lại chưa từng thành hôn..." Lý Hiện dừng lại nói: "Bệ hạ, nô tỳ không lo lắng việc khác, Lục Gia người là người không làm theo quy tắc, nếu không cũng sẽ không trở nên như ngày hôm này."
Lý Hiện nói xong thấy hoàng đế không có phản ứng gì, liền nghĩ mình suy nghĩ nhiều rồi, hoàng đế vốn dĩ không quan tâm đến Lâm Dao và Vân Phó, buông màn trướng xuống, sau đó đặt chiếc đên lên bàn, rón rén lui ra ngoài.
Kết quả mới vừa đến cửa, lại đột nhiên nghe thấy tiếng hoàng đế truyền đến: "Chuyện trong cung này xong hết rồi, ngày mai thu dọn đến biệt viện một chuyến đi."
Lý Hiện "..."