Chương 8: Sửa xe là xe có bệnh, y nhân là người có bệnh

Quả nhiên, cái tên trước làm người ta rất không thoải mái kia lại trở về! Chính là loại ánh mắt này, loại ngữ khí này, cùng Lý lão đầu đáng ghét kia rất giống nhau... Cho dù nam hay nữ thì chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu hết thảy. Tên này và Lý lão đầu giống nhau, đều là biến thái! Cậu ta thiếu chút nữa thì quên mất, trước khi hắn không bị bệnh chính là một tên biến thái, một tên biến thái có siêu năng lực.

Phương Vũ oán thầm, không kiên trì nữa mà chuyển hướng đi về phía khu dân cư ở bên cạnh.

Trên trời, vòng sáng làm vô số người phải dừng bước chú ý chỉ duy trì được chỉ vài chục giây đã lập tức biến mất. Toàn bộ thành phố vì vậy mà dừng lại trong một thời gian. Tất cả mọi người không làm việc chính mà dừng lại để xem kỳ quan thiên văn này. Sau khi kỳ cảnh biến mất, tất cả nhanh chóng vận hành như thường lệ. Chúng sinh bận rộn nên làm gì thì làm đó, chỉ là buổi tối trên mạng có thêm một đề tài mới.

Lâm Phong và Phương Vũ đi trên đường cũng không biết chính là, lúc này ở bất kì đâu, cho dù là ban ngày hay là ban đêm, hiện tượng thiên văn kỳ quái này đều cùng xảy ra trên hàng triệu thành phố trên thế giới. Mà dị trạng phát sinh trên người Lâm Phong cũng không phải là độc nhất vô nhị! Ngay tại thời điểm vòng xoáy đó xuất hiện, tất cả các bệnh nhân ung thư trên toàn thế giới đều đồng thời xuất hiện các triệu chứng sốt bất thường. Đáng ngạc nhiên là, trong vài giờ tới, tất cả các tế bào ung thư trên cơ thể của bệnh nhân ung thư đều đang nhanh chóng biến mất và phục hồi sức khỏe với tốc độ đáng kinh ngạc.

Vòng sáng kỳ lạ, cái gọi là cánh cửa giữa các vì sao, bệnh nhân ung thư không thuốc mà khỏi, tất cả dường như là món quà của Đấng Tạo Hóa.

Hoàng hôn trước khi đêm bắt đầu, thường thường đều là rất đẹp ....

Chỗ ở của Lâm Phong nằm trong một tiểu khu quý tộc nổi danh ở Phong Thành. Trước khi ngã bệnh, Lâm Phong dựa vào năng lực kỳ lạ của hắn, trong vòng mấy năm kiếm được một phần gia nghiệp kinh người. Đây chỉ là một trong số đó, tiếc là hắn chưa kịp hưởng dụng thì đã đột nhiên bị ung thư quấn thân.

Căn nhà này được Lâm Phong mua với giá hơn ba triệu tệ. Trang trí bên trong hoàn toàn có lỗi với giá bán. Mở cửa lớn ra, chính là một phòng khách lớn mấy chục mét vuông, lại bị mười hàng giá sách lớn nhét đầy chỉ còn lại lối đi. Phòng bên cạnh, ngoại trừ một phòng ngủ chính, một phòng làm việc thì mấy căn phòng còn lại cũng bị giá sách lấp đầy. Ngoài một số đồ dùng cá nhân cần thiết như bàn, ghế, ghế sofa, giường, thì ngôi nhà này hầu như không có đồ nội thất nào khác.

"Ngôi nhà trị giá hơn ba triệu nhân dân tệ, anh dùng để nhét sách hết rồi sao?"

"Trang trí nhà cửa cái gì? Phiền phức! Đến thư viện để tra tài liệu, phiền phức! Như bây giờ mới đúng!”

Năm đó, lần đầu tiên Phương Vũ đến nhà lão hữu làm khách đã bị bố cục của căn nhà này hung hăng lật đổ. Bức tượng duy nhất đặt ở bên trái cửa phòng khách làm đồ trang trí cũng là trong thời gian Lâm Phong dưỡng bệnh, bởi vì sở thích cá nhân mà tự tay điêu khắc ra. Cũng vì vậy mà được xem là đồ trang trí duy nhất trong "Phòng lưu trữ sách cao cấp" này.

Trên kệ sách là toàn bộ sách về phương diện y học, khoa thần kinh phẫu thuật nội khoa… Chỉ cần xem danh mục cũng đủ làm Phương Vũ thân là một sinh viên đại học y khoa chính hiệu cũng phải ngất xỉu. Trong những quyển sách này, một phần là mua trước khi Lâm Phong và Lý lão đầu quen biết, mà phần lớn là sau khi hai người bọn họ quen biết, Lý lão đầu đã đề cử cho Lâm Phong. Ba năm Lâm Phong ngã bệnh, Lý lão đầu gần như là ở lại chỗ này. Lúc này Lý lão đầu đi ra ngoài thay Lâm Phong làm công tác chuẩn bị "an bài hậu sự", cho nên mới không ở trong phòng.

Khi mở cửa đi vào, nhìn những giá sách khổng lồ này, Phương Vũ cảm thán nói:

"Thật không thể tưởng tượng được, cậu lại có thể đọc hết những quyển sách này...."

"Sửa xe là xe có bệnh, y nhân là người có bệnh. Xe hơi là một cỗ máy, con người cũng là máy móc! Trong mắt tôi, sự khác biệt duy nhất giữa con người và máy móc chính là con người là một cỗ máy phức tạp hơn máy móc! Lý thuyết liên quan đến thực tế, muốn xem hiểu thì cũng rất dễ.”

Phương Vũ tốt nghiệp trường y, mà Lâm Phong là Sinh viên tốt nghiệp Học viện Công nghệ Cáp Nhĩ Tân chính hiệu, chuyên ngành chính là máy móc. Sau khi tốt nghiệp một thời gian khá dài, hắn đều tiếp xúc với các loại máy móc tinh vi cho đến khi hắn quen biết Lý lão đầu mới thôi.

Lâm Phong đặt tay phải lên tay trái Phương Vũ đang đẩy xe lăn, ánh mắt lập tức nhắm lại.

"Trứng, sữa, bánh mì, và một cây lạp xưởng hun khói! Tài nấu nướng của Tiểu Lệ vẫn không tiến bộ như vậy! À! Thì ra sáng nay lúc thức dậy, cậu và Tiểu Lệ ở trên giường đại chiến một trận, à, không, là hai trận! Khó trách trứng rỗng như vậy!”