Tình hình phát sóng trên các đài truyền hình đều không khác nhau lắm. Vô số người thức tỉnh bộc phát trên khắp thế giới, chúng cắn người ở khắp mọi nơi. Lãnh đạo của các quốc gia đều đang nhanh chóng thương lượng kế sách ứng phó. Đồng thời, tin tức không ngừng thông báo các quốc gia trên thế giới đều đã phát lệnh giới nghiêm và ra lệnh cho quân đội lên đường vây quét người thức tỉnh. Ngoài ra, chính phủ cũng yêu cầu người dân trốn trong nhà, không được đi ra ngoài, khóa cửa ra vào và cửa sổ, dự trữ nhiều nước uống và thực phẩm. Và hơn hết người dân phải có lòng tin, phải tin rằng chính phủ nhất định sẽ có cách đối phó với thảm họa này.
Thứ thật sự làm người ta cảm thấy hứng thú chính là tin tức của đài truyền hình Phong Thành. Lúc này đài truyền hình đang phát sóng trực tiếp một đội xe quân sự đang chạy tới Phong thành. Từ trong tin tức này, người ta có thể biết quân đội đã cử một trung đoàn đầy đủ vũ khí, thậm chí còn bao gồm cả chiến xa và xe bọc thép. Trong tin tức, vẻ mặt người dẫn chương trình kia đầy phấn khích nói với tất cả khán giả rằng đoàn xe chỉ cách Phong Thành ba cây số....
“Phản ứng của quân đội cũng khá nhanh đấy!”
Khi Lâm Phong đang nghĩ như vậy thì tin tức đưa tin đội quân này sẽ đi từ quốc lộ 130 ở huyện Phong Trạch để tiến vào thành phố.
"Khu Phong Trạch sao?"
Lời này vừa nói ra Lâm Phong thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, bởi vì mẹ của Liễu Mi, nơi ở của Mary đẫm máu đấy, chính là bệnh viện 180 ở khu Phong Trạch, ở đầu đường kia chính là 130.
Bệnh viện 180 cách nơi này khoảng 18 km, đã nằm ngoài phạm vi cảm nhận của Lâm Phong nên hiện tại hắn cũng không biết vị mẹ vợ tương lai khủng bố kia có còn ở đó hay không.
Chiếc xe phỏng vấn đi theo phía sau xe quân sự để chụp ảnh. Khi bệnh viện 180 xuất hiện trước ống kính, đoàn xe đã dừng lại. Đoàn làm phim bị chặn từ xa, ở bên ngoài dải phân cách. Điều duy nhất có thể nhìn thấy trong ống kính là những người lính liên tục nhảy ra khỏi xe bọc thép và xe chiến đấu bộ binh, họ đang dần đến gần cổng bệnh viện 180. Mặc dù lúc này đã là ban đêm nhưng đèn đường hai bên vẫn đang tận tâm làm việc, cộng thêm đèn pha của đoàn xe nên hình ảnh trên tv vẫn khá rõ ràng.
Ở trước sô pha, hai chị em Liễu Mi nắm lấy tay nhau, hai người đều căng thẳng đến phát run. Lâm Phong suy nghĩ một chút rồi đi tới bên cạnh Liễu Mi, nắm lấy tay kia của cô.
Vì không thể nhìn thấy tình huống cụ thể của người dẫn chương trình mà lúc này người đó chỉ có thể bắt đầu nói nhảm để kéo dài thời gian. Hai phút sau, trên TV đột nhiên truyền đến tiếng súng dày đặc. Tiếp theo là tiếng pháo của chiến xa bộ binh bắn liên tục, nhưng tiếng súng chỉ vang lên mấy giây lại đột nhiên biến mất. Lúc này chỉ còn lại âm thanh của pháo máy bắn liên tục, nhưng điều này cũng chỉ duy trì trong hai giây, tiếp theo pháo máy cũng im lặng. Trong khi tất cả khán giả trước TV đều nghĩ rằng "Livestream có phải đã xảy ra vấn đề rồi hay không?" thì từng đợt khói đen kèm theo tiếng nổ liên tục ầm ầm vang lên. Lúc này Lâm Phong đã đoán ra đây là tình huống gì. Đây là tiếng đạn dược của xe chiến đấu bộ binh hoặc xe bọc thép bị nổ tung.
"Trời ơi! Xe tăng đang bay lên kìa!"
Trên màn hình không biết là ai rống lên một tiếng, ống kính lắc lư với tốc độ cao. Trong những hình ảnh lắc lư kia, Lâm Phong nhìn thấy hình ảnh mấy chiến xa bộ binh bay trên không trung. Đây nhất định là kiệt tác của mẹ vợ đại nhân.
Tiếng vang thật lớn kèm theo một trận thét chói tai, sau đó trên TV đột nhiên truyền ra tiếng bíp khó nghe. Dường như là thứ gì đó cắt đứt không khí, hình ảnh liên tục lắc lư vài giây. Đợi đến khi ống kính ổn định lại, một thân thể của một người phụ nữ giống như đang được bao bọc trong khôi giáp màu đỏ xuất hiện trước TV.
Cô ta hạ xuống từ trên không trung, mang theo một đôi cánh dơi màu máu khổng lồ, thân mặc khôi giáp màu đỏ. Thay vì nói là khôi giáp thì không bằng nói là giáp xác, bởi vì dựa vào sự phù hợp của những chất vỏ cứng đó với cơ thể của cô ta thì chúng chặt chẽ đến mức dường như được sinh ra từ trong cơ thể vậy.
Cô ta xuất hiện giống như ma quỷ vậy, chậm rãi hạ xuống từ trên không trung. Tuy rằng trong lòng thợ quay phim rất sợ hãi nhưng vẫn cực kỳ chuyên nghiệp mà nhắm ống kính vào cô ta. Trên mặt cô cũng được bao phủ bởi lớp vật chất hình giáp xác kia, làm cho người ta cảm thấy đây là một loại kết cấu kim loại. Ở trong mắt có hai điểm màu vàng lóe lên, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ống kính.
Nhìn chằm chằm tất cả, tất cả mọi người trước TV đều trợn mắt há hốc mồm.