Loại phương thức nhìn thấu bí mật thân thể của mục tiêu này hiệu quả cực tốt, nhưng Lâm Phong vẫn tận lực khống chế chính mình không dùng. Bởi vì trong quá trình này, trạng thái tinh thần của hắn sẽ giống như lúc sử dụng ma túy vậy. Đây là một loại hấp dẫn đáng sợ không thể khống chế được! Năm đó, khi hắn sáng tác bài hát róc thịt người này chính là trong tình huống như vậy. Cho dù là Lâm Phong lúc ban đầu hay là Lâm Phong sau khi cắt thì đều vô cùng cảnh giác đối với loại trạng thái này. Trước đây hắn hiểu rằng nếu hắn vẫn tiếp tục sử dụng loại năng lực này thì đến một ngày nào đó hắn cũng sẽ bị bại lộ ra ánh sáng, cuối cùng sẽ bị xóa bỏ. Sau này hắn cũng cho rằng tất cả những điều không kiểm soát được không nên tồn tại. Vốn Lâm Phong đã từ bỏ phương pháp này nhưng trong lúc vô tình sử dụng "Đao pháp róc thịt người" thì lại bộc phát không thể vãn hồi.
"Thì ra là như vậy! Tay chân có thể tự do kéo dài chỉ là sản phẩm kèm theo của năng lực! Muốn có được loại năng lực này, nhất định phải biến xương cốt toàn thân thành loại hình thái này! Cái giá phải trả là quá lớn nhưng nhược điểm lại vô cùng rõ ràng. Chỉ cần bị chút vết thương nhỏ thì dùng loại năng lực này chẳng khác nào tự sát!"
Tốc độ của người cổ rắn nhanh đến mức khiến Lâm Phong tự than không bằng. Tuy nhiên năng lực thao túng huyết dịch này phải kết hợp với kết cấu thân lý đặc biệt của nó thì mới có thể dùng được. Thân thể nó giống như là một bộ truyền thủy lực đặc thù, chất lỏng trong thiết bị này chính là huyết dịch, mà đường ống lại là xương cốt keo. Xương keo này cực kỳ đàn hồi, bên trong rỗng, trở thành bộ mạch máu thứ hai của cơ thể hắn. Trong chiến đấu, nó có thể tạo ra động lực gấp nhiều lần ở chân tay bằng cách ép máu vào xương, giống như thủy lực.
Tuy nhiên, nhược điểm cơ thể của cấu trúc này cũng giống như một cái cân. Nếu có một "Đường ống" vỡ thì toàn bộ cái cân sẽ bị phá hủy. Nếu như lúc đó mạnh mẽ sử dụng năng lực thì chẳng khác nào muốn vắt sạch máu của mình, biến thành hành động tự sát.
Mặc dù khả năng của người cổ rắn không có nhiều tác dụng trong chiến đấu, nhưng Lâm Phong vẫn tìm được chỗ có giá trị nhất của nó.
"Tuy nhiên loại kỹ năng tự do thao túng huyết dịch lưu chuyển này và bí mật chuyển đổi cơ thể bình thường thành cơ thể như cao su này, có vài chỗ có công dụng vô cùng lớn."
Đó thực sự là một công dụng rất quan trọng, một công dụng mà tất cả đàn ông đều mong muốn.
Khi Lâm Phong đi về phía chiếc taxi nơi Liễu Mi đang trốn, hắn đã hoàn toàn tỉnh táo lại.
"Vẫn như trước kia, mình vẫn không thể cưỡng lại cám dỗ kéo người ta xuống địa ngục đó! Vừa rồi giống như uống thuốc độc vậy, rất điên cuồng và phách lối không ai bì nổi, nhưng sự sáng suốt cũng được nâng cao đến mức không thể tưởng tượng được! Hôm nay liều mạng thu thập tài liệu cũng không được nhiều bằng một phút ngắn ngủi này."
Đây là một loại sức mạnh cực kỳ tà ác!
Vì từng có kinh nghiệm nên hắn rất rõ loại năng lực này có sức cám dỗ và điên cuồng như thế nào. Hắn nhớ rõ lần đầu tiên hắn lăng trì địch nhân hoàn toàn là vì thù hận. Lần thứ hai ra tay, cũng là vì báo thù nhưng đã xen lẫn một chút cảm giác theo đuổi lạc thú. Trong mấy lần tiếp theo, cảm giác theo đuổi khoái cảm này càng ngày càng lớn, mà hận thù thì dần trở thành cái cớ ... Sau khi tất cả kẻ thù đã xong đời, Lâm Phong lại phát hiện mình khó mà dừng tay lại. Bởi vì lúc này, mỗi khi nhìn thấy người sống thì cơ thể của hắn không ngừng sinh ra cảm giác muốn kéo người đó vào một góc để róc xương lóc thịt. Sở dĩ xảy ra chuyện như vậy là cảm giác làm chủ mọi thứ và nhìn thấy mọi thứ không ngừng nảy sinh trong tâm trí, cảm giác sung sướng đê mê giống như nghiện, làm người ta không thể cưỡng lại được.
Trong thời đại hòa bình đó, Lâm Phong biết rằng nếu hắn thực sự trở thành tù nhân của sự cám dỗ này thì kết quả cuối cùng sẽ là sự hủy diệt. Do đó hắn đã tự giam mình trong nhà gần một tháng không ra khỏi cửa, không gặp bất kỳ kẻ nào. Hắn ép bản thân “Cai” như một con nghiện cai ‘Mai thúy’ vậy. Vài năm sau, sau khi ‘Cắt’, Lâm Phong người đã biến thành một cỗ máy suy nghĩ hình người nhưng hắn cũng không thử giải thoát con quỷ này. Lâm Phong kia về bản chất thì kiêu ngạo hơn, mặc dù ‘Hắn’ không có tình cảm nhưng ‘Hắn’ không cho phép mình bị bất kỳ sức mạnh nào khống chế, cho dù đó là sức mạnh của chính mình.
Bây giờ Lâm Phong rất mâu thuẫn, hắn vừa sợ vừa do dự. Bây giờ là tận thế, mạnh được yếu thua, là khi luật rừng lên ngôi, cường giả vi tôn. Tất cả các loại pháp luật và đạo đức đều bị vô hiệu. Những kiêng dè lớn nhất về việc sử dụng loại sức mạnh này đã không còn tồn tại, hắn có nên tiếp tục sử dụng nó không?