Chương 38: Người Giấy Không Điểm Mắt

Khi chú Tần nghe thấy yêu cầu của Cao Hồng Phi, ông ấy lập tức nheo mắt, sờ cằm nói: "Tôi chưa bao giờ nghe nói về yêu cầu này. Người giấy vẽ rồng điểm mắt sẽ trở thành ác quỷ hại người."

"Vâng, đó là lý do tại sao cháu phải quay trở về hỏi ý kiến của chú."

Chú Tần nhìn danh sách, toàn là người giấy nam, nữ, còn có ngựa giấy, trâu giấy.

Có vẻ như hắn muốn lưu giữ một thời gian trước khi sử dụng, nhưng nếu là lưu giữ, người giấy không nên điểm mắt.

Càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng, chú Tần định tự mình đi qua hỏi Cao Hồng Phi rốt cuộc là có ý gì.

Ngày hôm sau, tôi lại đưa chú Tần đến nhà tang lễ, Cao Hồng Phi tình cờ có mặt trong văn phòng.

"Giám đốc Cao!"

Chú Tần vừa vào cửa liền chào hỏi, Cao Hồng Phi lễ phép đứng lên, cúi đầu, đưa tay ra: "Tần sư phụ, mời ngồi!"

Sau khi ngồi xuống, chú Tần hỏi: "Hôm qua nhân viên của tôi đã đưa danh sách cho tôi xem, số lượng không có vấn đề gì, nhưng tôi có chút tò mò, tại sao lại muốn đặt những người giấy hoàn thiện ở đây?"

"Bất cứ ai làm việc trong ngành này đều biết người giấy không được điểm mắt. Cho dù có điểm mắt cũng phải được đốt trong vòng nửa giờ, nếu không sẽ thu hút tà ma đến quấy phá!”

Cao Hồng Phi cũng là người có nghiên cứu về lĩnh vực này, vì vậy nhẹ gật đầu, cười nói: "Tôi biết, Tần sư phụ, ông hãy nghe tôi nói."

"Việc hoàn thiện này là để giúp cho người giấy có linh tính, vì vậy nó không thể được thực hiện tùy tiện. Tôi biết điều này, nhưng yêu cầu của khách hàng cũng rất đặc biệt!"

"Yêu cầu của khách hàng?"

Cao Hồng Phi híp mắt, khóe miệng cười nói: "Tần sư phụ, ông có nghe nói đến đội quân đất nung binh mã dũng chưa?” (Đội quân đất nung binh mã dũng: là đội quân được làm bằng đất nung có kích thước bằng người thật, được chôn trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng để bảo vệ sự yên nghỉ vĩnh hằng của vị hoàng đế này.)

“Có nghe nói qua, nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến đội quân đất nung binh mã dũng?”

"Có liên quan. Khách hàng của tôi là một gia đình giàu có. Đáng tiếc, thiếu gia của họ không may bị xe tông chết. Họ nói rằng mấy năm trước vị thiếu gia này đã được một âm dương sư xem số mạng cho, nghe nói mệnh của hắn chính là hoàng đế cửu ngũ chí tôn, nếu sau khi chết không có một lượng lớn đồ tùy táng chôn cùng thì oán khí sẽ rất nặng.”

Nghe đến đây, chú Tần cũng thấu hiểu nói: "Ồ? Vậy gia đình giàu có này muốn dùng người giấy để chôn cùng sao?"

"Đúng vậy, giống như Tần Thủy Hoàng, một số lượng lớn chiến binh và ngựa bằng đất nung được chôn cùng với ông ta, như vậy mới có thể trấn áp sát khí trên người ông ta!”

“Vậy tại sao còn cần điểm mắt?” Chú Tần khó hiểu hỏi.

“Bởi vì điểm mắt cho người giấy càng có linh tính hơn, Tần sư phụ yên tâm, trong vòng nửa giờ chúng tôi nhất định sẽ đốt hết tượng giấy!”

Mặc dù Cao Hồng Phi nói như vậy, nhưng chú Tần đã làm việc trong lĩnh vực này nhiều năm, người giấy điểm mắt, ác quỷ sẽ ám lấy người giấy, chuyện này chú cũng đã gặp, đây không phải là trò đùa.

Nếu những người giấy bị quỷ ám, nó sẽ gây ra tác hại nghiêm trọng.

Thấy chú Tần lo lắng, Cao Hồng Phi tiếp tục nói: "Không bằng như vậy đi, nhà tang lễ của tôi cũng đang thiếu nhân lực, nếu Tần sư phụ lo lắng có thể tự mình đến đốt chúng!”

"Dù sao đây là yêu cầu của gia đình họ, người chết mới là quan trọng nhất!"

Kể từ khi Cao Hồng Phi nói câu này, chú Tần chỉ có thể bất lực gật đầu.

"Vậy... vậy cũng được, tôi sẽ trở về chuẩn bị, khi nào thì bắt đầu?"

"Bắt đầu từ tối nay, cho nên tôi mới tìm sư phụ làm gấp như thế!”

Cao Hồng Phi đã nói như vậy, chú Tần chỉ có thể nhanh chóng quay về chuẩn bị.

Sau khi trở về nhà, chú Tần nói với tôi: "Để tôi dạy cho cậu một số kỹ thuật làm giấy."

Nghề làm giấy tôi chỉ biết qua sách vở và từ ông nội truyền lại, còn bây giờ thực hành rất khó.

Chú Tần nói phải nắm được những điều cấm kỵ của người giấy, không được vẽ rồng điểm mắt, bởi vì ác quỷ sẽ ám vào, màu sắc không được lộn xộn, phải theo quy tắc mà vẽ, con trai nên dùng màu đỏ, còn trinh nữ thì phải có màu xanh lá cây, đây gọi là hồng nam lục nữ, kỹ thuật vẽ mắt truyền thống không thể dùng bút mực mà phải dùng kim châm.

Hơn nữa, chú Tần còn nói, con trai chết thì đốt ngựa giấy, con gái thì đốt trâu giấy, hai cái này không nên lẫn lộn.

Tôi đã học được rất nhiều kỹ năng làm giấy từ chú Tần, nhưng hầu hết đều là kỹ năng vẽ tay và mắt, có thể thực hiện trong vài nét.

Sau đó, chú Tần nói chúng tôi nên đợi đến đêm để điểm mắt, điều này có thể làm giảm đáng kể thời gian truyền linh khí, vì vậy chúng tôi đã tập trung một số lượng lớn người giấy và vận chuyển chúng đến đó.

Làm việc một lúc lâu, sắc trời cũng dần tối, đêm nay chú Tần sẽ đem những người giấy này đưa vào tang đường, lúc này tang đường được bài trí trang trọng, người đến viếng nối liền không dứt, tất cả đều mang vẻ mặt đau buồn, nhất là người thân của người quá cố càng khóc to hơn.

Tôi không thể chịu đựng được bầu không khí này, vì vậy tôi đặt người giấy vào vị trí rồi vội vàng đi ra ngoài.

Chú Tần đã đợi tôi ở bên ngoài, rõ ràng chú cũng không thích bầu không khí đó.

"Tử Phàm, những người giấy kia sắp xếp xong chưa?"

"Xong rồi!"

Chú Tần lấy ra một bao thuốc lá, cho một điếu vào miệng, châm lửa và hít một hơi thật sâu.

"Chờ đến sau giờ Hợi, cậu đi vào lấy cây bút điểm mắt cho từng người giấy!”

Tôi sững người: "À? Là cháu điểm?"

Chú Tần gật đầu: "Chỉ là điểm mắt thôi."

"Không có kiêng kỵ gì?"

"Cứ điểm đi!"

Chú Tần nhất quyết bắt tôi điểm mắt, cho nên tôi không còn cách nào khác là cầm bút mực đi vào tang đường, chấm vào mắt người giấy trước mặt mọi người.

Sau khoảng mười phút, tôi đã hoàn thành việc điểm mắt, sau khi xong tôi thở phào một hơi.

Vừa định xoay người, chợt phát hiện phía sau truyền đến một luồng hơi thở mát lạnh.

Con người phần lưng đối với âm khí là nhạy cảm nhất, tôi nhận thấy những người giấy này dần dần dâng lên âm khí tức giận.

Nhưng mà, vừa mới điểm mắt xong, chắc linh khí không phát ra nhanh như vậy nên tôi mặc kệ, dù sao đợi một chút cũng đốt rồi.

Tôi đi ra ngoài, nhưng không thấy bóng dáng chú Tần, chẳng lẽ chú ấy đi về rồi sao?

Sau đó, tôi tìm khắp phòng tang lễ nhưng không tìm thấy chú ấy ở đâu, điều này khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ.

Chú Tần làm việc rất nghiêm túc, bất luận là chuyện gì đều sẽ thông báo trước cho tôi, cho dù đi vệ sinh cũng sẽ vào nói với tôi, bây giờ lại không nói lời nào đã bỏ đi?

Tôi có chút buồn bực, đợi tang lễ kết thúc, sau đó đem người giấy đi đốt là xong chuyện.

Tôi thấy còn lâu mới đến mười hai giờ đêm nên dựa vào cổng nhà tang lễ nhắm mắt một lúc.

Không biết đã qua bao lâu, tôi bàng hoàng mở mắt, đưa đồng hồ lên nhìn thời gian.

"23giờ 58 phút."

Cũng đã gần rạng sáng, có lẽ tang lễ đã kết thúc, bây giờ vào đem người giấy đi đốt.

Tôi đứng dậy vươn vai, nhìn quanh thì thấy chú Tần vẫn chưa quay lại, khiến tôi có chút nghi ngờ.

Sau đó, tôi chậm rãi bước vào tang đường, định đem người giấy đi đốt, nhưng khi bước vào, tôi phát hiện ra một chuyện kỳ lạ.