Chương 11: Ánh Hải Đăng Trong Tâm Bão

Những diễn đàn mà tôi yêu thích là những nơi dành riêng để dèm pha lũ Lục Tự. "Lục Tự" là biệt danh mà Gunter chúng tôi đã đặt cho nhân viên của Công ty Phát Kiến Trực Tuyến, hay IOI (i ngắn - o - i ngắn). IOI là một tập đoàn truyền thông toàn cầu và nhà cung cấp dịch vụ Internet lớn nhất thế giới. Một phần lớn hoạt động của IOI xoay quanh việc cung cấp truy cập vào OASIS và bán hàng hóa và dịch vụ bên trong nó. Vì lý do đó, IOI đã thử nhiều lần thâu tóm bằng cách xâm chiếm quyền điều khiển Hệ Thống Mô Phỏng Xã Hội, tất cả đều thất bại. Bây giờ họ đang cố gắng lấy lại quyền kiểm soát nó bằng cách khai thác một kẽ hở trong di chúc của Halliday.

IOI đã tạo ra một bộ phận mới trong công ty được gọi là "Trứng Chim Học" của họ. ("Trứng Chim Học" ban đầu được định nghĩa là "khoa học nghiên cứu trứng chim", nhưng trong những năm gần đây nó đã có một ý nghĩa thứ hai: "khoa học" tìm kiếm trứng Phục sinh của Halliday.) Bộ phận Trứng Chim Học của IOI chỉ có một mục đích duy nhất: giành chiến thắng trong cuộc thi của Halliday và chiếm quyền kiểm soát gia tài, công ty của ông, và chính OASIS.

Giống như hầu hết Gunters, tôi đã kinh hoàng khi nghĩ rằng IOI sẽ kiểm soát OASIS. Chiến dịch PR của công ty đã làm rõ ý định của họ. IOI tin rằng Halliday chưa bao giờ thực sự tận dụng được sự sáng tạo của ông, và họ muốn khắc phục điều đó. Họ sẽ bắt đầu thu phí hàng tháng để truy cập vào mô phỏng. Họ sẽ dán quảng cáo trên mọi bề mặt có thể nhìn thấy. Tính ẩn danh và tự do ngôn luận sẽ trở thành những thứ thuộc về quá khứ. Ngay từ lúc IOI kiểm soát OASIS, nó sẽ không còn là thiên đường ảo nguồn mở mà tôi đã lớn lên trong đó. Nó sẽ trở thành một cơn ác mộng doanh nghiệp, một công viên vui chơi đắt đỏ dành cho những tầng lớp giàu có.

IOI yêu cầu những kẻ săn trứng của họ, mà họ gọi là "những nhà Trứng Chim Học," sử dụng số nhân viên của mình làm tên avatar OASIS. Những số này đều có sáu chữ số và bắt đầu bằng chữ số "6", vì vậy mọi người đều gọi họ là Lục Tự. Ngày nay, hầu hết Gunter gọi chúng là "Liệt Tự" (Bởi vì chúng chả làm được gì).

Để trở thành một Lục Tự, bạn phải ký hợp đồng quy định, một số điều, rằng nếu bạn tìm thấy trứng của Halliday, giải thưởng sẽ trở thành tài sản duy nhất của nhà tuyển dụng của bạn. Đáp lại, IOI trả lương hai tháng một lần, cung cấp thực phẩm, chỗ ở, lợi ích chăm sóc sức khỏe và kế hoạch về hưu. Công ty cũng cung cấp avatar của bạn với áo giáp, phương tiện và vũ khí cao cấp và trả tất cả các chi phí di chuyển của bạn. Tham gia vào Lục Tự giống như tham gia vào quân đội.

Lục Tự không khó để nhận ra, vì tất cả bọn chúng đều trông giống nhau. Chúng đều phải sử dụng cùng một avatar nam với kích thước khổng lồ (bất kể giới tính thực tế của người điều khiển), với tóc đen cắt ngắn và các đặc điểm khuôn mặt để mặc định hệ thống. Và họ đều mặc cùng một đồng phục màu xanh navy. Cách duy nhất để phân biệt những kẻ này là kiểm tra số nhân viên ghi dấu sáu chữ số trên ngực phải của họ, ngay dưới logo công ty IOI.

Giống như hầu hết Gunter, tôi ghê tởm Lục Tự và cũng như sự tồn tại của chúng. Bằng cách thuê một đội quân các kẻ săn trứng theo hợp đồng, IOI đang làm sai lệch toàn bộ tinh thần của cuộc thi. Tất nhiên, có thể tranh luận rằng tất cả Gunter đã gia nhập các Bang hội cũng làm điều tương tự. Hiện nay có hàng trăm Bang hội Gunter, một số với hàng ngàn thành viên, tất cả làm việc cùng nhau để tìm ra trứng. Mỗi bộ tộc được ràng buộc bởi một hợp đồng pháp lý chắc chắn rằng nếu một thành viên của bộ tộc chiến thắng cuộc thi, tất cả các thành viên sẽ chia sẻ giải thưởng. Các cá nhân chơi đơn như tôi không quan tâm nhiều đến các Bang hội, nhưng chúng tôi vẫn tôn trọng chúng như những người Gunter đồng đội - khác với Lục Tự, mục tiêu của họ là trao OASIS cho một tập đoàn đa quốc gia xấu xa, có ý định phá huỷ nó.

Thế hệ của tôi chưa từng biết đến một thế giới không có OASIS. Đối với chúng tôi, nó không chỉ là một trò chơi hoặc một nền tảng giải trí. Nó đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống từ khi chúng tôi nhớ được. Chúng tôi đã sinh ra trong một thế giới xấu xí, và OASIS là nơi trú ẩn duy nhất của chúng tôi. Tưởng tượng về việc OASIS bị tư nhân hóa và đồng nhất bởi IOI khiến chúng tôi kinh hoàng theo một cách mà những người sinh ra trước sự có mặt của nó thấy khó hiểu. Đối với chúng tôi, đó giống như ai đó đe dọa lấy đi ánh mặt trời, hoặc đòi thu phí chỉ để nhìn lên bầu trời.

Các Lục Tự đã tạo ra một kẻ thù chung cho Gunter, và việc chế nhạo lũ Lục Tự đã trở thành một sở thích hàng đầu trong các diễn đàn và phòng chat của chúng tôi. Rất nhiều Gunter cấp cao có chính sách nghiêm ngặt như giết chết (hoặc cố gắng giết chết) mỗi tên Lục Tự họ gặp phải. Một số trang web được dành riêng để theo dõi hoạt động và di chuyển của Lục Tự, và một số Gunter dành nhiều thời gian săn đuổi chúng hơn là tìm kiếm quả trứng. Các nhóm Gunter lớn hơn thực sự tổ chức một cuộc thi hàng năm mang tên "Tắt Điện Lũ Phản Diện", với một giải thưởng dành cho nhóm nào giết được số lượng lớn nhất.

Sau khi kiểm tra một số diễn đàn Gunter khác, tôi chạm vào biểu tượng đánh dấu trang cho một trong những trang web yêu thích của tôi, Trát Lệnh Thợ Săn, blog của một Gunter nữ tên là Art3mis (đọc là "Artemis," như nữ thần săn bắn trong Thần thoại Hy Lạp). Tôi đã khám phá nó ra khoảng ba năm trước và đã trở thành một độc giả trung thành kể từ đó. Cô ấy đăng những bài viết dài, đầy mê hoặc về cuộc tìm kiếm quả trứng của Halliday, mà cô ấy gọi là "cuộc săn đuổi MacGuffin điên rồ". Cô ấy viết với một giọng điệu thông minh và đáng yêu, và các bài viết của cô ấy đầy những lời đùa tự chế và những lời nhận xét hài hước, châm biếm. Ngoài việc đăng những phân tích của mình về các đoạn văn trong Almanac với giọng văn hài hước, cô ấy còn liên kết đến các cuốn sách, phim ảnh, chương trình truyền hình và âm nhạc mà cô ấy đang nghiên cứu trong quá trình nghiên cứu Halliday. Tôi nghĩ rằng tất cả những bài viết này đều chứa đầy thông tin sai lệch, nhưng chúng vẫn rất giải trí.

Có lẽ không cần phải nói rằng tôi đã có một mối tình tưởng tượng lớn với Art3mis. Cô ấy đôi khi đăng ảnh chụp màn hình về avatar tóc đen của cô ấy, và tôi đôi khi (hoặc là luôn luôn) lưu chúng vào một thư mục trên ổ cứng của tôi. Avatar của cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng nó không hoàn hảo một cách khác thường. Trong OASIS, bạn đã quen nhìn thấy những khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp trên mọi người. Nhưng các đặc điểm của Art3mis không trông như là đã được chọn từ một menu làm đẹp trên một mẫu tạo avatar nào đó. Gương mặt của cô ấy có cái vẻ ngoài đặc biệt của một con người thật, như thể những đặc điểm trên khuôn mặt của cô ấy đã được quét và tải lên avatar của cô ấy. Đôi mắt nâu lớn, gò má tròn, cằm nhọn và một nụ cười lạc quan vĩnh viễn. Tôi thấy cô ấy cực kỳ quyến rũ.

Cơ thể của Art3mis cũng hơi khác so với tiêu chuẩn thường thấy. Trong OASIS, bạn thườngchỉ thấy hai hình dáng cơ thể trên avatar nữ: hình dạng siêu mẫu cực kỳ mảnh khảnh nhưng cực kỳ phổ biến, hoặc hình dáng ngực lớn, eo thon (nhìn trong OASIS còn ít tự nhiên hơn trong thế giới thực). Nhưng hình dáng của Art3mis lại thấp và mũm mĩm. Nhưng có đường cong nhé.

Tôi biết mối tình đơn phương của tôi với Art3mis là ngớ ngẩn và không khôn ngoan. Tôi thực sự biết gì về cô ấy? Cô ấy chưa bao giờ tiết lộ danh tính thật của mình, tất nhiên. Hoặc tuổi tác hoặc địa điểm thực sự của cô ấy. Không ai biết cô ấy trông như thế nào ngoài đời. Cô ấy có thể mười lăm hoặc năm mươi tuổi. Rất nhiều Gunter còn nghi ngờ liệu cô ấy có thực sự là nữ hay không, nhưng tôi không phải là một trong số đó. Có lẽ vì tôi không chịu nổi ý định rằng cô gái mà tôi say đắm trong thế giới ảo có thể là một người đàn ông trung niên tên Chuck, với lông đầy lưng, ngực và hói đầu.

Trong những năm kể từ khi tôi bắt đầu đọc Trát Lệnh Thợ Săn, nó đã trở thành một trong những blog phổ biến nhất trên Internet, hiện nay ghi lại hàng triệu lượt truy cập mỗi ngày. Và Art3mis bây giờ trở thành một ngôi sao nổi tiếng, ít nhất trong giới Gunter. Nhưng sự nổi tiếng không làm cô ấy thay đổi bản chất. Cách viết của cô ấy vẫn còn vui nhộn và trào phúng. Bài viết mới nhất của cô ấy mang tựa đề "Tâm Trạng của John Hughes," và đó là một bài luận sâu về sáu bộ phim tuổi teen yêu thích của cô ấy, mà cô ấy chia thành hai bộ ba riêng biệt: Bộ ba "Ảo Mộng của Cô Gái Lú Đú" (Sixteen Candles, Pretty in Pink, và Some Kind of Wonderful) và bộ ba "Ảo Mộng của Cậu Bé Lú Đú" (The Breakfast Club, Weird Science, và Ferris Bueller's Day Off).