Nghe đến chuyện nòng súng mỏng còn 7 li mà vẫn đạt hiệu quả , Nguyên Hãn đứng bật dậy ngạc nhiên. Phát minh đây tuyệt đối là phát minh công nghệ nòng súng dày 7li là gần đạt thành tựu hiện đại rồi. Nhưng cũng khồn thể nói như vậy vì thuốc súng hiện đại quá mạnh, tuy rằng cùng độ dày nhưng không thể so sánh. Nhưng súng mới dày 7li tức la trọng lượng giảm gần 3 thành có thể chỉ còn gần 9kg, có thể nói là rất hợp lý vào thời điểm này rồi.:" Lão đứng lên đi, lần sau xưng hô là thần tử làm việc cho ta không có nô tài, chỉ có quân thần thôi. Nào nói cho ta xem lão đã làm ra sao. "
"Khởi bẩm Vườn gia chuyện là....."
Thì ra là theo lệnh của Vương gia các loại mỏ đá có màu lạ như xanh , vàng đỏ tím đều khai thác một lượng nhất định về và tiếp tục thăm dò các nơi. Vậy nên gần mười đống đá phân làm các loại màu được vận chuyển về khu chế tạo của công bộ. Trong một mẻ đốt lò cao của Lão công bộ họ Lê tên học đồ khi xếp than đá đã xếp nhầm một số lượng quặng màu xanh đậm vào cùng trong lò. Mọi chuyện nếu dừng ở đó thì không sao thế nhưng sau khi đúc xong khẩu pháo 150mm thì lại bị lệch tâm, vậy nên bắt buộc phải nung chảy đúc lại. Thế nhưng cho vào lò cao hơn mười tiếng đồng hồ thì khẩu pháo chỉ bị nung đỏ rực chứ không chảy. Lão công tượng già đời này ý thức được vấn đề rất la quan trọng , nên cho điều tra lại mọi chi tiết nên lòi ra tên học đồ với quặng bí ẩn này. Lão quyết đoán dựng lò mô tả lại toàn bộ quá trình nung lò trước đó. Ra được mẻ kim loại lạ này lão liền cho đúc một loạt nòng súng với độ mỏng từ 5li đến 9 li, và sự thật đã chứng minh khi bắn thử thì 6 li dày vẫn có thể sử dụng nhưng 7 li dày thì quá ổn định.
" Bẩm vương gia, nô... a không thần còn dựa theo hình dáng của lò cao rút gọn lại đúc ra một loại lò Bằng thép mới mỗi lần nung thép không cần xây lò cao rất tiện lợi a. Vi thần cũng mang đến theo mong Vương gia quá mục"
Thiên tài a, ý nghĩ quá diệu cái thằng già này đầu óc rất linh hoạt, có thép chịu nhiệt lập tức chế lò thép ngay diệu a...: " Khoan hãy vội ngươi có đem khoáng chất lạ mà ngươi nói theo không"
- Dạ vương gia xin chờ một lát vi thần mau đi lấy.
Chỉ một thoáng sau lão xuất hiện theo sau lão là binh lính khiêng theo hai thùng gỗ, nhìn ra ngoài cửa lều cát bụi mì mụt hai con ngựa đang kéo một cái lò hình trụ đứng có lắp bánh xe tới, lò cao tầm 2 m rộng gần 1m có lỗ thổi khí có sang thoát thép, có cả nắm hơi cái hình dáng này đã gần tiếp cận lò nung Bessamer chính hãng rồi. Nguyên Hãn chợn mắt nhing lão, hay cái thằng già này cũng là dân xuyên việt nhỉ, quá không khoa học. Hắn lắc lắc đầu cho mình tỉnh lại rồi tiến đến cầm viên khoáng chất xanh đậm kia lên.
- Ha ha đây là quặng Coban viết tắt Co lão cho thêm vào trong thép tỉ lệ 0,5 phần trăm thì thép chịu nhiệt và tăng độ cứng nhưng không giòn là đúng rồi.
Lê lão bối rối gãi đầu: " Bẩm Vương gia, Cô ... cô gì cơ ạ, không phẩy năm là gì ạ vi thần ... thứ vi thần ngu dốt"
Nguyên Hãn cười ha ha vỗ vai tên mèo mù vớ cá rán này cười ha ha: " Ngươi đã học cách viết chữ mới đúng không nào, ngươi cũng nghe ta gặp Long Thần nghe truyền đạo đúng không... vì chiến trận mà ta chưa có thời gian Giáo ngươi, hôm nay sẵn ngươi ở đây rồi đi theo ta, ta sẽ truyền kiến thức hóa.... à không luyện kim cho ngươi".
Lão Lê quỳ xụp xuống khấu đầu liên tục: " Đa tạ Vương gia. Đa tạ Vương gia truyền đạo, vi thần thịt nát xương tan tận trung Vương gia". Nói đến đây lão lệ tung hoành, thời bấy giờ rất mê tín Vương gia học nghệ của thần Long giờ lại chuyền cho lão thì lão là đệ tử gọi Thần Long là Thái sư phụ rồi còn gì.
Lão lại cầm một cục khoáng chất đen nhánh gần như than đá nhưng trong hơn rất nhiều dâng cho Nguyên Hãn:" Khởi bẩm Vương Gia vì than đá được vận chuyển từ căn cứ cửa Lục nên không mấy thuận tiện, vậy nên Vi thần quyết tìm mỏ than đá ở dãy an ca lĩnh, cuối cùng Thần cũng tìm thấy nhưng mà đốt không cháy."
Nguyên Hãn cầm hòn khoáng chất lên ngắm nhìn rồi cười ha ha " Lão hồ đồ ... Ha ha ... Thiên cũng giúp ta... Đây là molypden khoáng chất hiếm đấy. Nếu cho vào thép sẽ làm nó cứng gấp 5 lần đấy , nhưng mà nhiệt độ nóng chảy của nó là 2200 độ C lão dùng than mỡ mà đốt thì mười năm sau cũng không xi nhê."
Lão đốc công như thất thần , gãi đầu nhíu tai lẩm bẩm :" nhiệt độ nóng chảy... Độ xê.. Phần trăm, không phẩy năm" ....