Phong Thanh An ngồi xếp bằng trên giường nhỏ, ung dung tiến vào trạng thái tu luyện. Nhưng lần này lại khác trước kia, nhịp thở của cậu phù hợp quy luật thổ tức nào đó. Trăm ngàn điểm sáng giống như đom đóm vậy tụ bên người cậu. Lơ lửng trên không, bay đi tán loạn, rực rỡ xán lạn, lộng lẫy động lòng người.
Dị tượng này chỉ xảy ra trong phòng ngủ của Phong Thanh An, có điều hồn lực trong cơ thể cậu co rút tới sụp đổ rồi, dị tượng là do ngưng tụ hồn khế mà thôi.
Quá trình không hề khó khăn, cũng không có cửa ải gì cả. Khi tích lũy đủ hồn lực thì làm theo tự nhiên, nước chảy thành sông.
Vì thế chỉ nửa canh giờ trôi qua, những đom đóm sáng trắng tinh lơ lửng xung quanh Phong Thanh An tập hợp lại thành một cái vòng sáng trắng êm dịu, bao vây xung quanh cơ thể cậu.
"Hồn khế!"
Phong Thanh An từ từ mở hai mắt ra, mà khi mắt cậu mở ra hoàn toàn thì vòng sáng màu trắng xung quanh cậu lặng lẽ tản đi. Cảnh lúc trước giống như là ảo ảnh trong mơ vậy.
"Rốt cuộc cũng thành công rồi!"
Phong Thanh An vội vàng xuống giường, kiềm nén tâm trạng kích động. Hắc Sơn đã không ra ngoài liên tục mười mấy đêm rồi, chỉ có thể buồn bực co rút ở trong phòng của cậu.
Bởi vì Phong Thanh An cảm thấy mấy ngày nay sắp đột phá rồi, ngưng tụ ra hồn khế đầu tiên. Đương nhiên không thể để cho nó leo tường đi ra ngoài giống như trước được nữa.
Ngưng tụ hồn khế thành công chỉ là hoàn thành được một nửa thôi. Chọn được thú cưng ký hồn khế, lúc này mới chính thức trở thành Ngự Thú Sư.
"Hắc Sơn, tới đây!"
Chó sói nằm rạp nghe được Phong Thanh An kêu thì không vui vẻ lắm đứng lên. Tâm trạng buồn bực chủ yếu là vì đã không được ăn no nhiều ngày rồi, nhưng không thể ra ngoài đi săn. Đói bụng thì ai mà vui nổi chứ?
"Ngao~"
"Đừng có kêu, làm cha mẹ tao thức là không ổn đâu!"
Thoáng cái cậu bé đã nắm được miệng của chó sói, trong mắt không hề có ý sợ hãi nào. Đây là chó mà cậu đích thân nuôi lớn, có gì phải sợ chứ. Đã thuần hóa rồi, cha cậu cũng lười đeo xích sắt cho nó mà.
"Ử~"
Hắc Sơn nghẹn ngào, sau đó khéo léo ngồi bệt xuống đất, mặc cho Phong Thanh An làm gì đó.
"Đợi lát nữa tao sẽ thiết lập quan hệ thân thiết hơn với mày. Từ nay về sau chúng ta cùng chung vận mệnh. Nhưng có lẽ có hơi không thoải mái, mày đừng có phản kháng nha!"
Phong Thanh An buông tay ra, mà Hắc Sơn lại ngậm miệng vào, rất là có tính người gật đầu.
"Được, vậy bây giờ tao bắt đầu luôn đây!"
Hồn khế mới vừa ngưng tụ thành công trào ra ngoài theo hồn lực trong cơ thể của Phong Thanh An, rồi xuất hiện trên bàn tay cậu. Đó là một vầng sáng màu trắng nhạt, dường như có thể thấy hoa văn huyền ảo trên đó, ánh sáng lấp lánh tươi đẹp đang chảy xuôi.
"Đừng có phản kháng!"
Phong Thanh An lại dặn dò lần nữa, bàn tay ấn vào đầu Hắc Sơn đang ngồi chồm hổm trước mặt. Mà sau khi vầng sáng màu trắng nhạt bay ra khỏi bàn tay của Phong Thanh An thì chậm rãi lan rộng theo dáng người của Hắc Sơn, vờn quanh con chó sói cao lớn oai phong này.
Ử~
Thấy cảnh này, Hắc Sơn hơi bất an xoay cơ thể, cổ họng lại phát ra tiếng kêu khẽ. Có điều với sự tín nhiệm của nó với Phong Thanh An thì vẫn ngồi chồm hổm như cũ, không có nhúc nhích.
"Giỏi lắm!"
Nắm tay của Phong Thanh An vô thức siết chặt, thấy hào quang hồn khế dần dung nhập vào cơ thể của Hắc Sơn.
Bước này là bước quan trọng nhất, giống như là lần đầu tiên dẫn linh luyện huyết cho Hắc Sơn vậy, thuận lợi vô cùng.
"Thành công rồi!"
Khoảnh khắc mà hào quang biến mất trong cơ thể của Hắc Sơn, Phong Thanh An không nhịn được hô khẽ. Hồn khế của cậu đã để lại một dấu ấn không thể xóa nhòa trên hồn phách của Hắc Sơn, làm cho họ có liên quan tới nhau.
"Hắc Sơn, giỏi lắm!"
Phong Thanh An không nhin được dùng sức xoa nắn đầu chó của Hắc Sơn. Khế ước thuận lợi như thế thì có thể chứng minh là trong lòng Hắc Sơn không hề chống cự và bài xích cậu. Cho dù là đi sâu đóng dấu vào hồn phách cũng mang tính ràng buộc, cưỡng chế nhất định.
Gâu~
Giờ phút này Hắc Sơn cũng kêu lên một tiếng vui sướng, bởi vì nó cảm giác được liên hệ chặt chẽ giữa nó và Phong Thanh An. Thậm chí có thể cảm nhận được trạng thái của Phong Thanh An.
"Hắc Sơn, mày..."
Lúc Phong Thanh An muốn nói gì đó thì lại xuất hiện dị biến. Một nguồn năng lượng tuôn ra như suối truyền tới từ hồn khế. Từ Thiên Linh xuống Bách Hội, như con rồng lớn tích tụ trong cơ thể con người, đi dọc theo cơ thể. Dòng chảy nóng rực tràn ngập khắp cơ thể của Phong Thanh An trong nháy mắt.;
Thời khắc này, Phong Thanh An chỉ cảm thấy toàn thân đều tràn ngập năng lượng. Cậu có thể cảm nhận rõ dưới sự xung kích của năng lượng này, cơ thể cậu giống như xảy ra chuyện thay da đổi thịt nào đó.
Mà nguồn năng lượng này rõ ràng là đến từ Hắc Sơn đang vẫy đuôi, tỏ ra hơi nghi ngờ ở trước mặt cậu.
"Thì ra đây là Ngự Thú Sư!"
Phong Thanh An nắm chặt nắm tay, sức mạnh chân thật đang chảy trong người cậu. Tu hành gần bốn tháng, lúc này đã nhận được hồi đáp.
[Chúc mừng vật chủ khế ước thú cưng đầu tiên thành công, chính thức trở thành Ngự Thú Sư! Hoàn thành nhiệm vụ chính!]
[Phần thưởng: 'Ký Trần Thuật', có nhận hay không?]
Phong Thanh An chưa kịp thích ứng biến hóa xảy ra trong cơ thể thì âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
"Nhận!"
Phong Thanh An không hề do dự. Một lúc sau, dòng thông tin hiện lên và nội dung có liên quan tới 'Ký Trần Thuật' in dấu thẳng vào trong ý thức của cậu.
Có điều Phong Thanh An không hề có cơ hội xem 'Ký Trần Thuật' một lần nào cả, lại có âm thanh thông báo vang lên.
[Đã mở khóa quyền hạn giao diện của hệ thống, Ngự Thú Sư có thể tự do kiểm tra thông tin cơ bản của bản thân và thú cưng]
"Hả!?"
Phong Thanh An trợn to mắt, bí thuật gì đó tạm thời để một bên trước đi. Dù sao thì cũng chỉ xem được thôi, trong chốc lát cũng không luyện được. Trái lại quyền hạn mới mở khóa này thú vị hơn.
"Giao diện!"
Một bảng thông tin ngắn gọn bắn thẳng ra trong ý thức của Phong Thanh An.
[Ngự Thú Sư: Phong Thanh An]
[Cấp bậc: Huyễn Thú Sư]
[Thể chất: Không]
[Hồn khế đầu tiên: Hắc Sơn] [Có thể kiểm tra]
"Không?"
Phong Thanh An lại hoang mang, trị số cụ thể của lực thể trí là cái gì thì cứ không có gì cả. Cậu chỉ biết cấp bậc hiện tại của mình: Huyễn Thú Sư!
Cậu lại nhìn trong giao diện có biểu thị là có thể kiểm tra. Không cần xem cũng có thể đoán được nội dung. Sau đó thông tin hiện ra cũng không ngoài dự đoán của Phong Thanh An. Lúc đầu cậu đã xem khi lấy được quyền giám định rồi. Có điều trong đó có một chỗ lại thay đổi.
[Hồn khế đầu tiên: Hắc Sơn]
[Chủng tộc: Chó sói]
[Thuộc tính: Thú]
[Cấp bậc tiềm năng: Khải Linh - Trung đẳng]
[Cấp bậc lực chiến: Không]
"Ể?"
Phong Thanh An nhìn cấp bậc tiềm năng thay đổi, lại đánh giá Hắc Sơn ở trước mặt dường như không thay đổi gì cả. Nhớ lại cảm giác lúc nãy cũng hiểu được sơ sơ.
Mặc dù ký kết hồn khế là quan hệ chủ tớ bất bình đẳng nhưng mà bên phụ thuộc như Hắc Sơn cũng đạt được lợi ích từ chỗ của cậu. Tiềm năng tăng lên là biểu hiện rõ nhất.
[Nhiệm vụ hoàn thành: Huyễn Thú Sư mạnh nhất!]
Lúc này hệ thống lại vang lên âm thanh thông báo thứ ba.