Chương 95: Âm Hiểm

-Chết tiệt, hơn nửa năm không gặp, sao hắn lại mạnh lên nhiều thế này ? Ta với hắn cùng bằng cấp độ mà ?

Đại Bôn lau vết máu trên khóe miệng nhìn Lâm Mộ đứng phía xa, ba người còn lại đang đứng phía sau Đại Bôn .

Sau nhiều lần so chiêu Đại Bôn đã nhận ra Lâm Mộ mạnh hơn trước rất nhiều .

-Thế nào, hay cả ba tên đằng sau cùng lên đi ?

Lâm Mộ sau khi chiến đuổi Đại Bôn đi vẫn tiêu sái bình thường, còn muốn khích địch lên .

-Không được, cả ba người bọn ngươi không phải đối thủ của hắn .

Đại Bôn đưa tay ngăn ba người sau lưng mình .

Lâm Mộ nhíu mày khi thấy Đại Bôn ngăn đồng bọn lại . Hắn cũng muốn thử sức với nhiều người .

-Đại Bôn huynh !

Một âm thanh từ sau Đại Bôn vang tới, bốn bóng người đáp xuống .

-Tới rồi .

Đại Bôn mặt hớn hở ra tiếp đón .

-Chào hai vị đại nhân và Vân Diễm tiểu thư .

Đại Bôn chấp tay chào hỏi, ba người còn lại cũng thế .

-Đại Bôn ngươi thê thảm thế này ?

Bạo Hùng lên tiếng khi thấy Đại Bôn te tua .

-Có một tên bằng mình cũng đánh không lại sao ?

Hiệu Lang nhìn Lâm Mộ đứng kia liền đoán ra .

-Ta cùng đồng bạn vừa mới săn giết một con Phong Liệt Hổ, đã không còn nhiều sức để ứng chiến với hắn .

Đám đồng bạn của Đại Bôn nhao nhao đáp theo

-Được rồi, đi qua kia xem sao .

Hiệu Lang không để ý Đại Bôn ra sao, hướng phía trước đi tới .

Lâm Mộ nhíu mày nhìn bốn người vừa tới, ba người trong đó khiến hắn có cảm giác áp bức như Trần Hoàng và Trấn Kiêu Sát .

-Này các ngươi đi đâu .

Lâm Mộ tiến lên chặn đường .

-Cút !

Hiệu Lang phất tay một cái khiến Lâm Mộ văng ra một bên . Đại Bôn nhếch mép cười .

Lâm Mộ lau khóe máu trên miệng, nhìn tên gầy guộc mới ra tay . Đúng như hắn suy nghĩ, ba người này có thể ngang bằng với Trấn Kiêu Sát .

Lâm Mộ hắn không phải người bị đánh mà hóa thẹn tấn công nên đã lặng lẽ đứng lên cách xa phía bọn họ, di chuyển tới bờ hồ .

-Ái chà, thật náo nhiệt .

Hiệu Lang nhìn cảnh tượng phía trước không khỏi ngạc nhiên, bốn thiếu nam thiếu nữ đang quấy nhiễu đàn Đại Địa Tượng .

-Ngươi nhìn bên kia .

Bạo Hùng ra hiệu Hiệu Lang .

-Đại Địa Tượng Vương và Ác Ma ? Hắn muốn săn nó ?

Hiệu Lang nhìn thấy Trấn Kiêu Sát và Địa Tượng Vương thì lại thêm phần ngạc nhiên .

-Địa Tượng Vương kia ít nhất cũng tứ giai, tên đó thế mà dám săn bắt ? Hắn đã đột phá ?

Bạo Hùng nhìn phía Trấn Kiêu Sát liền nói ra suy nghĩ của mình .

-Đúng là ma quỷ, Ác Ma vẫn là Ác Ma, tên này quá đáng sợ .

Hiệu Lang mặt tỏ ra vẻ sợ hãi nhưng bên trong đã âm thầm tính kế .

-Này Ác Ma, có cần bọn ta giúp một tay không, chia đều ?

Vừa tỏ ra vẻ sợ hãi xong thì Hiệu Lang lại hô to lên .

Đám Trần Hoàng nhìn lên bờ thì liền thấy có thêm người tới, cộng Đại Bôn vô là có tất cả tám người .

Trần Hoàng nheo mắt nhìn thấy Lâm Mộ bị thương đứng trên bờ, ba người vừa tới khí tức hơn hẳn bọn Đại Bôn, e rằng cũng là ba Khải Tướng .

-Rác rưởi, câm miệng !

Trấn Kiêu Sát nghe thấy người gọi mình hắn hô to lên một cách khinh bỉ không thèm quay lại nhìn, tiếp tục chờ Đại Địa Tượng Vương đưa ra đáp án .

Đám Trần Hoàng cũng không nhìn nữa mà tiếp tục nhiệm vụ .

-Rác rưởi sao ? Tên này vẫn đủ ngông cuồng .

Hiệu Lang miệng nhếch lên âm hiểm, hắn đưa tay ra bắn một cái vào đàn dã thú .

-Grúuuuu .

Hai ba con dã thú non liền ngã xuống tử vong ngay tại chỗ .

Những con Đại Địa Tượng nhất giai và nhị giai đồng thanh rú lên phẫn nộ . Địa Tượng Vương nghe được tiếng rú của đồng bọn thì mắt nó đỏ lên .

Lập tức đứng lên dùng cái vòi đập mạnh xuống đất .

-Grúuuuuu .

Nó rú lên như báo hiệu cả bầy tấn công, Trần Hoàng và Hương Hy thấy tình hình không ổn lập tức lui ra xa .

Chỉ có Ôn Báo và Hồng Nhi là bị vây giữa đám nhất giai và nhị giai .

-Tên chó chết !

Lâm Mộ thấy hành động của Hiệu Lang lập tức bất chấp lao lên phía hắn .

-Con tôm con tép .

Hiệu Lang nhếch mép tung một cước khiến Lâm Mộ đang lao tới bị văng ra xa, hộc một búng máu ra bất tỉnh .

-Lâm Mộ huynh !

Trần Hoàng thấy cảnh Lâm Mộ bị một cước của tên kia khiến y bất tỉnh lập tức muốn lao lên đánh với tên kia một trận, Lâm Mộ là người luôn bảo vệ hắn trước khi hắn bắt đầu tu luyện được, cũng là người luôn chăm sóc hắn những lúc hắn bệnh liệt giường thế mà tên này dám làm vậy, nhưng Trần Hoàng vẫn tỉnh táo, hắn không quên là mình đang ở nơi rối loạn .

-Sao dã thú non bị hạ sát thủ rồi huynh ?

Hương Hy tới bên Trần Hoàng nắm lấy tay hắn, giọng nàng lạnh xuống, trong cuộc săn này đã thống nhất là không tổn hại dã thú non, vì thân là nguyên tố thú nên nàng rất nhạy cảm với vấn đề này .

-Ta nghĩ Lâm Mộ huynh lao tới tên nham hiểm kia chắc chắn là hắn giở trò .

Trần Hoàng mặt đầy phẫn nộ nhìn về Hiệu Lang .

-Muội nghĩ không sao đâu, việc bây giờ là mau chóng đưa Ôn Báo ra, hắn bị vây công sắp không xong .

Hương Hy lo lắng chỉ tay xuống dưới . Ôn Báo và Hồng Nhi đang bị đàn Địa Tượng vây quanh, Ôn Báo đã có vết thương, Hồng Nhi thì không sao .

-Wòòng wòòng .

Tiểu Woong nằm trong ngực Hồng Nhi giọng gầm gừ lên, nếu như con nào dám đụng đến họ thì nó liền xông ra cắn con đó .

“Hồng Nhi, hóa hình cẩn thận đem Ôn Báo rời khỏi !” .

Trần Hoàng truyền âm cho Hồng Nhi . Nhận được tín hiệu Hồng Nhi lập tức triển khai .

Bên phía Trấn Kiêu Sát đang cật lực ngăn Địa Tượng Vương lại . Tên này thấy dã thú non đàn mình bị ám hại thì liền nổi điên .

-Trần Hoàng ! Che mắt bọn chúng trong sáu hơi thở .

Trấn Kiêu Sát quay lại la to .

-Che mắt ?

Trần Hoàng ngẩn ra khi nhận được yêu cầu của Trấn Kiêu Sát .

-Là huynh dùng Thái Dương Hạ San á, khục .

Hương Hy nói dứt câu liền che miệng cười . Mỗi lần dùng chiêu này thì tóc của Trần Hoàng lại không còn và thêm sáu dấu chấm thì khác gì một vị sư phụ đâu .

-Có cần vậy không ?

Trần Hoàng hô to hỏi lại .

-Nhanh !!!!

Trấn Kiêu Sát gầm lên, hắn thiệt không cầm chân được một con Đại Địa Tượng Vương đang nổi điên .

-Chết tiệt, ngươi phải đền bù cho ta .

Nói rồi, Trần Hoàng tiến lại gần giữa bờ nhìn đám Đại Bôn, hắn đưa tay lên đầu, một luồng ánh sáng bỗng lóe lên, làm cả bờ hồ trắng xóa, người trên bờ thì lập tức che mắt lại . Lục Miêu khi thấy Trần Hoàng chuẩn bị tung chiêu liền trườn xuống vai của hắn .

Trấn Kiêu Sát thấy thời cơ tới, liền vận hết tốc độ, hắn đưa tay tuốt bọc vải, xông thẳng tới con Địa Tượng Vương .

Sáu hơi thở qua đi, tóc của Trần Hoàng đã bị cháy sạch, sáu chấm nhang trên đầu chỉ còn lại năm chấm .

-Tên đó dùng chiến kĩ gì thế ? Người của một trong ba viện tự sao ?

Bạo Hùng mở mắt ra nhìn Trần Hoàng .

-Đúng, hắn là người của viện tự .

Đại Bôn lên tiếng đáp . Hắn quen biết đám Trần Hoàng không lâu nhưng cũng đủ thông tin về bọn hắn .

-Hắn ... hắn ... hắn làm được ?

Một tên trong đồng bạn run rẩy chỉ về phía trên cạn đằng sau Trần Hoàng .

Cả đám Đại Bôn nhìn lên thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh . Trên bờ chỗ Trấn Kiêu Sát, con Đại Địa Tượng Vương đã gục xuống, một bên nanh của nó đã được tấm da dày cuộn lại bên trong .

Trấn Kiêu Sát đi tới đập đập lên chiến tích của mình .

-Hồng Nhi đã đưa Ôn Báo đến nơi an toàn .

Hương Hy nhẹ nhàng lên tiếng .

-Này, rút thôi .

Trần Hoàng hô to lên với Trấn Kiêu Sát . Hắn thấy bên tên đó cũng đã xong việc nên cũng muốn rút lui .

Trần Hoàng chỉ tò mò là Trấn Kiêu Sát dùng gì để lột da và cắt nanh của con Địa Tượng Vương, hẳn là thanh kiếm bọc trong vải kia đi ?

-Chưa xong đâu .

Trấn Kiêu Sát đưa mắt nhìn qua đàn Đại Địa Tượng đang hỗn loạn kia, con nào con nấy đều rú lên .

Hương Hy nhìn thế thì liền nhắm mắt lại . Những con Địa Tượng bị mất con đang điên loạn vì không thấy Ôn Báo và Hồng Nhi đâu, chúng nghĩ rằng hai người bọn họ đã hạ sát con của tụi nó .

Nhưng một hồi điên loạn chúng bỗng đứng yên lại, đưa ánh mắt đỏ ngầu lên nhìn về phía đám Đại Bôn, đặc biệt là nhìn về phía Hiệu Lang .

-Đàn súc sinh này phát hiện ra ta sao ?

Hiệu Lang mặt tối xuống, hắn ra tay trong lúc hỗn loạn, làm sao mà bị phát hiện được .

-Bạo Hùng, ngươi đưa tiểu thư Vân Diễm qua lấy ma hạch của con Địa Tượng Vương đi, ta sẽ dẫn dụ đàn Địa Tượng này .

Thấy gần hơn hai chục con Đại Địa Tượng đang rầm rầm tiến về phía mình, Hiệu Lang liền ra hiệu rồi quay người bắt đầu bỏ chạy .

Đám người Đại Bôn liền né ra . Trần Hoàng thấy cảnh tượng trước mắt thì nhìn qua Hương Hy đang nắm tay hắn tươi cười .

Cô nàng này thật là cho rằng ta đây không biết gì sao ? Bí mật của muội ta biết hết rồi . Hắn đưa tay lên véo lấy cái mũi của Hương Hy, rồi mau chóng tiến tới chỗ Lâm Mộ .

-Lâm Mộ, huynh không sao chứ ?

Trần Hoàng tiến tới đỡ Lâm Mộ dậy, nhưng hắn đã bất tỉnh .

-Huynh ấy tạm thời bị bất tỉnh .

-Vết thương của huynh ấy có sao không ?

Trần Hoàng lo lắng hỏi, với một Hóa Hình Giả như Lâm Mộ mà chịu một kích trực tiếp của Khải Tướng thì lành ít dữ nhiều .

-Tên ban nãy ra tay không vận lưu khí nên huynh ấy chỉ bị thương nhẹ, không ảnh hưởng gì nhiều đâu .

Hương Hy truyền lưu khí vào người Lâm Mộ kiểm tra qua một lược, báo kết quả .

-A Hoàng huynh và Hy tỷ .

-Woong woong woong .

Tiểu Woong từ trong ngực Hồng Nhi thò cái đầu ra kêu í ới như bị ngộp, rồi nó thoát ra khỏi đó, nhảy lên trên cổ của Phong Thố, Hồng Nhi từ bụi cây nào đó đỡ Ôn Báo đi ra . Ôn Báo trên thân có nhiều vết thương khi bị vây công lúc nãy .

-Lâm ... Lâm Mộ huynh ... không sao chứ ?

Hồng Nhi để Ôn Báo ngồi xuống, hắn thấy Lâm Mộ còn thảm hơn mình thì liền hỏi thăm . Ôn Báo lắp bắp hỏi rồi phun hết đống nước ra ngoài, đây là tình huống nguy hiểm nhất từ trước tới giờ mà hắn gặp phải, tí nữa là bị nguyên đám đó đè không còn xác mà về rồi .

-Huynh ấy chỉ bỉ tổn thương ở ngoài, không sao cả .

-Vậy thì tốt rồi, chúng ta rút lui chưa ?

Ôn Báo nghe được tình hình của Lâm Mộ ổn thì muốn rút lui . Ban nãy bị vây công, hắn tưởng chừng như sẽ bỏ mạng tại đây . Ai ngờ đâu có một vật thể mềm mại quấn lấy cơ thể hắn rồi kéo mạnh xuống đáy hồ, lôi hắn ra khỏi vòng vây .

Hắn cũng không thể nhìn rõ là thứ gì đã cứu mình, nhưng khi tỉnh lại đã thấy Hồng Nhi đứng trước mặt .

-Tên kia còn chưa muốn lui .

Trần Hoàng xoa xoa cái đầu của mình, nói ra tình hình .

-Hửm, hắn còn muốn làm gì sao ?

Ôn Báo thắc mắc hỏi lại .

-Ta cũng không biết .

Trần Hoàng lắc đầu, hắn nhìn qua phía bên bờ, thấy Trấn Kiêu Sát đứng đó và có hai con Địa Tượng vây công Hương Hy đang đứng ở dưới hồ nhìn chằm chằm vào hắn và Địa Tượng Vương bất tỉnh phía sau .

Những con Địa Tượng nhị giai đã đi theo hai con tam giai kia để truy sát Hiệu Lang . Một con tam giai ở lại để bảo vệ bầy dã thú non

-Vân Diễm tiểu thư, chúng ta qua đó thu hoạch ma hạch .

Bạo Hùng nói với Vân Diễm, rồi tự mình đi qua . Vân Diễm không nói gì, tiếp bước phía sau Bạo Hùng .

Trần Hoàng thấy cảnh này thì không khỏi nhíu mày lại, hai người này muốn làm gì?

Bạo Hùng và Vân Diễm đi ngang qua đàn dã thú, trực tiếp đến gần Trấn Kiêu Sát . Con Địa Tượng tam giai mắt thấy hai người kia tới liền chú ý, nhưng nó không động thủ .

Vì nó biết, hai con kiến này sẽ không gây ra quá nhiều sóng gió gì, chỉ có tên ở trên cạn mới là nguy hiểm .

-Ngươi có ý gì ?

Bạo Hùng thấy Trấn Kiêu Sát đưa kiếm chỉ về hướng mình chặn đường .

-Ngươi muốn lấy ma hạch của nó ?

Trấn Kiêu Sát giọng khinh bỉ hỏi .

-Ngươi không cần thì chúng ta cần .

Sau khi thấy Trấn Kiêu Sát chỉ lấy mỗi nanh và một ít bì tượng, Bạo Hùng liền suy ra tên này không cần ma hạch của Địa Tượng Vương, nên muốn nhân cơ hội này ngư ông đắc lợi .

-Ta nói với nó chỉ cần nanh và da, ngươi muốn lấy ma hạch, đợi nó tỉnh dậy mà nói với nó .

Trấn Kiêu Sát giọng khinh thường nói ra . Hắn lại không biết mấy tên này muốn làm gì ? Trấn Kiêu Sát hắn và đồng bạn đã vất vả mới có được kết quả, thế mà mấy tên này mới đến lại muốn hưởng chung, thiệt là cho rằng Trấn Kiêu Sát dễ bắt nạt sao ?

-Vị bằng hữu này, ta là Vân Diễm là một hỏa sư, chẳng hay ta có thể mua lại ma hạch của con Địa Tượng Vương này không ?

Bạo Hùng định nói gì tiếp nhưng Vân Diễm đã đứng ra, suy theo tình huống, các nàng là người tới sau không góp công gì hết nên phải trao đổi tùy theo hoàn cảnh .

-Bao nhiêu ?

Trấn Kiêu Sát thú vị nhìn qua Vân Diễm .

-Theo như giá ở ngoài các chỗ đấu giá thì ma hạch từ tứ giai đến ngũ giai là một trăm vạn đến năm trăm vạn kim tệ, nhưng ở đây ta không mang theo đủ, bằng hữu có thể theo ta về thành rồi chúng ta trao đổi không ?

Vân Diễm thấy Trấn Kiêu Sát hứng thú với đề nghị của mình thì liền đưa ra lời mời gọi hấp dẫn . Không những thế nàng còn phô diễn những thứ quyến rũ trên cơ thể mình .

-Theo ngươi về thành ? Chả khác gì cá chui vào rọ, giao dịch bất thành .

Trấn Kiêu Sát mặt hết hứng thú, xua tay đuổi người .

-Ta bảo đảm sự an toàn cho bằng hữu .

Vân Diễm thấy đối phương có vẻ không muốn giao dịch tiếp thì liền nhanh chóng đưa ra cách khác . Nàng cũng ngạc nhiên là thanh niên này không hề chú ý đến vẻ ngoài của mình . Phải nói nàng rất tự tin về sắc đẹp cũng như ngoại hình của mình.

-Đợi nó tỉnh dậy, rồi hỏi nó .

Trấn Kiêu Sát nhắm mắt lại không tiếp tục cuộc trò chuyện .

-Hừ, ngươi đây là muốn chết .

Bạo Hùng thấy những điều kiện hấp dẫn như thế mà tên thiếu chi này vẫn từ chối thì liền muốn dùng bạo lực .

Vân Diễm chưa kịp ra tay ngăn lại thì Bạo Hùng đã lao tới phía Trấn Kiêu Sát .

Phập ! Phập ! Phập ! .

Ba tiếng như kim loại sắc bén đâm vào da thịt vang lên . Cảnh tượng kinh hoàng ngay trước mắt mọi người .

Bạo Hùng cách Trấn Kiêu Sát năm bước chân, đang quỳ gối trước hắn, hai đầu gối của hắn đã bị hai thanh kiếm xuyên qua, phía ngực phải bị một thanh kiếm xuyên qua .

-Không .. không .. không .

Bạo Hùng mặt sợ hãi nhìn lên Trấn Kiêu Sát . Đám Đại Bôn thì một lần nữa hít một ngụm khí lạnh, Hùng đại nhân của bọn hắn chưa kịp đụng vào Ác Ma thì liền bị hạ gục .

Phập !

Trấn Kiêu Sát mặt lạnh lùng đưa kiếm lên chém xuống Bạo Hùng, cái đầu của hắn với ánh mắt hoảng sợ chưa hiểu chuyện gì xảy ra nay đã nằm lăn trên mặt đất .

Cả cơ thể Bạo Hùng đổ ầm xuống .

-Hăn ... hắn .. hắn giết Hùng đại nhân rồi .

Một tên đồng bạn của Đại Bôn run rẩy nói ra . Bọn hắn nào có ngờ tới Trấn Kiêu Sát ra tay dứt khoát như thế, chuyện động trời nhất là hơn một năm trước đám Đại Bôn được Bạo Hùng và Hiệu Lang dẫn dắt truy sát Trấn Kiêu Sát như chó nhà có tang .

Một năm sau, tên Ác Ma đó đã hạ sát được một người cầm đầu của họ mà không hề tốn một tí sức lực nào, điều đó nói lên gì ? Là cả đám người Đại Bôn chỉ cần Ác Ma búng một đầu ngón tay là có thể diệt sạch !

Cả đám Đại Bôn cơ thể run rẩy, nuốt xuống một ngụm nước .

Vân Diễm nhíu mày khi thấy cảnh này, tên này quả thật đủ quyết đoán và dứt khoát, những cảnh máu me này nàng không nhìn thấy nhiều, nên có buồn nôn .

-Vị bằng hữu này, chúng ta vẫn tiếp tục trao đổi chứ ?

Tuy Bạo Hùng là người nàng thuê nhưng khi hắn bị hạ sát thì nàng cũng không quan tâm lắm, chuyện trước mắt là phải thành công cuộc giao dịch này .

Trấn Kiêu Sát như không nghe, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần .

Vân Diễm thấy mình bị phớt lờ, liền tức giận, với thân phận và ngoại hình của cô thì những việc trao đổi này thường rất thuận lợi nhưng nay lại gặp phải một tên đủ cứng rắn .

“Trần Hoàng, ta nghĩ ngươi phải học hỏi tính quyết đoán của tên thiếu chi này nhiều rồi” .

Lục Miêu tuy nhắm mắt nhưng linh hồn của nó vẫn theo dõi mọi thứ xung quanh, với hành động quyết đoán đó của Trấn Kiêu Sát đã lọt vào tầm nhìn của nó, khiến nó thỏa mãn . Nhân từ với kẻ thù là đang tự đào mồ chôn cho chính mình !

“Này, ngươi tính dẫn dắt ta theo con đường thế sao ?” .

“Nhân từ với kẻ thù là tự đào mồ chôn cho mình, ngươi nên nhớ kĩ điều đó, phải chăng Đằng Liễu là một ví dụ, hắn còn sống thì ngươi không yên được đâu” .

Lục Miêu tiếp tục thuyết giáo . Trần Hoàng nghe xong không đáp lại, hiện tại điều hắn lo là Đằng Liễu, nếu bị phát hiện thì rất nguy hiểm .

-Này, cô gái đó muốn làm gì ?

Ôn Báo nhìn Vân Diễm đang từ từ tiến lại Trấn Kiêu Sát .