Chương 65: Chữa Trị Thành Công

Sau hai canh giờ, y sư Nhân Hà đã khôi phục xong . Lạc La liền đưa cho nàng một cái túi trong đó là phí chữa bệnh nhưng nàng liền từ chối và cho là cứu người là chuyện mà một y sư phải làm không phải làm để được trả phí, Lạc La và Trần Hoàng thấy được biểu hiện của nàng thì không khỏi ngạc nhiên .

Nhưng cuối cùng thì Lạc La vẫn muốn đưa cho nàng một cái gì đó để bù đắp, ông không muốn nợ ai ân tình .

Nhân Hà thấy sự kiên quyết của ông nên đã nói muốn lấy mấy phần dược liệu nữa trong sâm lâm, nhờ ông hộ tống .

Lạc La nghe vậy cũng không chần chờ liền đồng ý, đợi Ngân Lượng kia tịnh dưỡng xong thì sẽ bắt đầu .

Nhân Hà rời khỏi phòng, Lạc La đi lại gần Trần Hoàng, để tay lên người hắn chuẩn bị truyền phong khí vào để kiểm tra .

-Này ngươi kiểm tra nhẹ nhàng thôi, không kẻo kinh mạch của hắn lại bị nứt .

Khi Lạc La chuẩn bị kiểm tra thì Lục Miêu từ bên ngoài cửa sổ phóng vô phòng lên tiếng khuyên nhủ .

-Ta làm việc cần ngươi chỉ bảo vào sao ?

Lạc La bắt đầu truyền phong khí vào kiểm tra tình trạng cơ thể của Trần Hoàng, Lục Miêu cũng không ngồi yên, con ngươi màu xanh thẳm của nó cũng hiện lên theo dõi tình trạng linh hồn của Trần Hoàng .

-Hai người hình như làm hơi quá ...

Trần Hoàng thấy một người thì tra cơ thể, một thú thì tra linh hồn khiến hắn không khỏi rùng mình, dù cảm động nhưng mà cũng hơi quá đi

-Sư phụ, người chữa trị xong rồi sao ?

-Ừm, ngươi khôi phục được nhiều chưa ?

Nhân Hà sau khi chữa trị cho Trần Hoàng xong thì liền tiến về phòng Ngân Lượng .

-Dạ, tạm ổn thưa sư phụ .

-Ngươi có thể kể lại chuyện hai hôm trước rồi .

Nhân Hà thấy Ngân Lượng dường như rất muốn kể chuyện đó nên nàng cũng không muốn đồ đệ của mình phải kìm nén nữa .

Ngân Lượng khi nghe được sư phụ mình nói thế thì liền mau chóng thuật lại chuyện xảy ra với nàng .

-Một lão giả cảnh cáo ngươi vì thái độ không tốt với Phong Thố mà tiểu cô nương kim y ôm ?

-Dạ đúng như vậy .

Nhân Hà ngạc nhiên khi nghe đệ tử mình kể lại tình huống, nếu thế thì con Phong Thố đó lai lịch thật lớn mới khiến một lão giả không màng danh phận ra so đo với tiểu bối, liền cảnh cáo mà không để lại thương tích gì ở trên cơ thể, khiến đối phương hôn mê hai ngày .

-Chả lẽ đó lại là một vị luyện dược sư ?

Nhân Hà nói ra ý nghĩ của mình, sau khi phân tích mọi việc thì nàng đưa ra kết luận đó, cảnh cáo mà không sử dụng nguyên tố khí để tấn công thì chắc chắn chỉ có dùng linh hồn, mà tại sao có luyện dược sư thì lại cần nói nhiều lời với hai tên dược đồng của vị Lộ đại sư kia ??

-Đồ nhi cũng nghĩ như vậy, từ đó suy ra vị Lộ đại sư kia đã cảm thấy tồn tại của một vị luyện dược sư cao tay hơn mình nên đã dâng gốc dược liệu cấp ba lên một cách nhanh chóng .

Ngân Lượng nghe được Nhân Hà nói thế thì liền mau chóng đưa ra hết suy nghĩ của mình về vấn đề đó .

-Thế thì tại sao họ lại để ta ra tay chữa trị và đi tranh chấp với hai dược đồng ? Hẳn là vị luyện dược sư bí ẩn kia không muốn ra mặt ?

-Vâng, chắc chắn là thế, cái viện tự này coi vậy mà có ẩn sĩ cao nhân .

-Lo tịnh dưỡng tốt, chúng ta còn phải trở về không phụ thân của con lo lắng .

Ngân Lượng nhẹ nhàng gật đầu, nàng cũng xa nhà hơn nửa năm rồi, không biết ở đó tình hình thế nào .

-Tình trạng của con đã tạm ổn, tịnh dưỡng cộng thêm đan dược thì năm ngày nữa có thể bắt đầu tu luyện như trước .

Lạc La sau khi kiểm tra xong tình trạng Trần Hoàng thì mặt liền hoà hoãn lại, bao âu lo của ông đã bỏ đi được .

-Linh hồn của ngươi cũng có tiến triển, có phải trước đây ngươi rơi vào trạng thái lạ gì đó không ?

Lục Miêu sau khi quét qua tình trạng linh hồn của Trần Hoàng thì nói ra . Trần Hoàng sau khi nghe nó nói vậy thì thuật lại trạng thái trước đây .

Lạc La nghe xong cũng khó hiểu, đánh ánh mắt trưng cầu ý kiến của Lục Miêu .

-Đó là trạng thái xuất hồn, khi ngươi rơi vào trạng thái thất vọng quá mức mà không có thứ gì có thể xoa dịu được thì hải não sẽ tự động tìm kiếm một thứ gì đó giúp ngươi có thể xoa dịu lại và nó đã đưa hồn ngươi lơ lửng, để cho ngươi có một cảm giác thoải mái .

-Nghe ngươi nói, thì đó là tầng hai của tu luyện linh hồn, tiểu tử này làm sao tu luyện đến đó được ?

Lạc La phản bác lại lời Lục Miêu đưa ra, theo như ông biết, Trần Hoàng chỉ mới tụ được linh hồn, đến việc khiển hồn thì chưa làm được sao mà xuất hồn ra bên ngoài được ?

-Thì ta mới nói là trạng thái kì lạ, sẽ không sao đâu, được như vậy thì sẽ dễ thuận tiện cho hắn tu luyện linh hồn sau này .

-Ừm, ngươi ở lại chăm sóc nó, ta có việc .

Lạc La nói xong thì liền biến mất, trong phòng chỉ còn lại Lục Miêu và Trần Hoàng .

-Làm như ta là bảo mẫu của ngươi ?

-Không biết Phong Xà Bộ này tác dụng ra sao nhỉ .

Trần Hoàng không để ý Lục Miêu, đưa chân phải mình ra xem .

-Lại ngu ngốc ? Tên sao thì kĩ năng như thế .

-Ý ngươi là nó giúp ta di chuyển nhanh hơn sao ?

-Càng nhiều nguyên tố khí thì càng nhanh, đợi khi ngươi hoàn toàn bình phục thì sẽ biết .

-A Trần Hoàng chúc mừng đệ đã khỏi bệnh .

Lục Miêu vừa nói xong thì bên ngoài đã có tiếng bước chân dồn dập tới, cửa phòng bị đẩy mạnh ra, Lâm Mộ, Hương Hy và Hồng Nhi đều vào .

Lâm Mộ tới nhanh nhất liền đi lại ôm chầm lấy Trần Hoàng khiến các kinh mạch mới vừa chữa trị của hắn cũng cảm thấy đau lên .

-Đệ làm ta lo lắng quá, ta sợ sau này đệ sẽ không còn đi lại được nữa .

Trần Hoàng nghe vậy thì không khỏi thở dài trong lòng, Lâm Mộ vẫn còn một phần nào đó tự trách bản thân .

-Đệ cảm ơn huynh đã chăm sóc đệ thời gian vừa qua, ân tình này đệ sẽ khắc sâu .

Trần Hoàng lấy hai tay đẩy Lâm Mộ ra trước mặt rồi ôm quyền, hơi cúi người về phía trước ra lễ .

Hắn thật rất biết ơn Lâm Mộ vì những ngày vừa qua luôn động viên và chăm sóc hắn, mặc dù mấy chuyện này đa phần là do Lâm Mộ tự trách bản mà làm nhưng đâu đó hắn cũng thấy được sự chân thành của Lâm Mộ .

-Đệ nói cái gì vậy, cái đó là trách nhiệm của ta .

Lâm Mộ đỡ Trần Hoàng lên . Làm một sư huynh thì đó là trách nhiệm của hắn . Trần Hoàng nhìn thấy Hồng Nhi và Hương Hy ở phía sau thì không khỏi mỉm cười .

Hương Hy trong lòng chỉ muốn mong chóng tiến tới ôm hắn nhưng trong phòng này nhiều người khiến nàng ngại ngùng, biết bao ngày nàng lo lắng, chăm sóc nay Trần Hoàng cũng đã khỏi hẳn .

Từ lúc nàng biết hắn vì mình mà dám cả gan làm như vậy thì con tim thiếu nữ đã dồn hết hình ảnh của hắn vào rồi .

Lúc đó nàng còn muốn lấy kinh mạch của mình mà đổi cho hắn, nhưng mau chóng bị phụ thân bác bỏ . Kinh mạch nguyên tố thú mà đắp cho nhân loại thì khỏi phải nói, sẽ giúp nhân loại thêm phần sức mạnh cứng rắn hơn bất kì kẻ cùng cấp nào .

Cha nàng lại đen mặt đen mày vì cái tên chết bầm Trần Hoàng lần nữa làm rối đội hình nhà ông, nhưng vì hắn cứu tính mạng của nữ nhi của mình nên Diêu Long cũng phần nào nguôi giận, ông mà biết được sự thật thì Lạc La là người sẽ gánh hết cơn thịnh nộ .

Sau vài ngày thì Diêu Long muốn nhờ quan hệ của mình để tìm một luyện dược sư chữa trị cho Trần Hoàng nhưng bị Lạc La ngăn lại vì không muốn chuyện rắc rối thêm .

Trần Hoàng nhìn Hương Hy, thấy nàng nhìn hắn một cách trìu mến dịu dàng làm hắn có cảm giác gì đó rất nóng ở bụng, muốn mau chóng ôm nàng vào lòng .... Còn Hồng Nhi thì luôn thế, nụ cười ngây thơ nở trên mặt .

-Ta đề nghị nay chúng ta phải tổ chức một bữa tiệc nhỏ để mừng Trần Hoàng cải tử hoàn sinh cũng như cảm vị y sư Nhân Hà đó nữa .

-À quên hình Lượng cô nương đồ đệ của y sư Nhân Hà bị mắc gió độc đang cần tịnh dưỡng, hay để cô nương ấy khỏi rồi chúng ta tổ chức

Lâm Mộ lên tiếng đề nghị .

-Muội đồng ý hai tay nha .

-Muội theo Hồng Nhi .

Hồng Nhi nghe đến có tiệc thì liền vui mừng nhảy lên, Hương Hy thì cười theo, nàng thích không khí như vầy, thật vui vẻ và ấm cúng .

-Mà kể cũng lạ, Hồng Nhi và Hương Hy đi vô nội viện đã lâu sao lại không bị trúng gió độc nhỉ hay thể trạng của Lượng cô nương không được tốt .

Lâm Mộ tay vê vê cằm suy nghĩ, thật khó hiểu . Hương Hy và Trần Hoàng cùng đều nhìn về một phía ..... Hồng Nhi không hiểu ý gì cũng nhìn theo hướng hai người về Lục Miêu .

Lâm Mộ thắc mắc cũng nhìn theo .

-Mọi người nhìn con Phong Thố này làm gì ? Có gì khác lạ hả ?

-Không không, Hồng Nhi hình như con Phong Thố của muội cần được tắm rửa .

Trần Hoàng liền lấy cớ này nói ra để đuổi khéo mọi người . Hồng Nhi nghe xong thì không hiểu cho lắm, Lâm Mộ kế bên mắt sáng ra ngầm hiểu .

-Đúng a, đi nào, ta giúp Hồng Nhi muội tắm rửa cho con Phong Thố này .

Vừa dứt lời thì Lâm Mộ ôm con Phong Thố đưa cho Hồng Nhi rồi đẩy nàng mau chóng ra ngoài .

Trong phòng chỉ còn lại hai người, Hương Hy khi thấy cơ hội tới liền nắm bắt, nàng liền tiến tới ôm Trần Hoàng .

Bất ngờ được ôm nên Trần Hoàng cũng không có phản xạ lại, hắn chỉ nhẹ nhàng một tay vỗ vỗ lưng, một tay vuốt tóc Hương Hy, mặc cho nàng đang thút thít trong lồng ngực hắn .

Hắn biết nàng đã lo lắng nhiều cho mình đến mức nào, thật khổ thân tiểu nha đầu này .

-Huynh đó, lần sau không nên cả gan đem tính mạng ra đùa giỡn như thế .

Hương Hy vừa thút thít vừa dặn, lúc biết được tin Trần Hoàng bảy thành kinh mạch bị phế, nàng hoàn toàn trống rỗng không suy nghĩ được gì nhiều, mất ăn mất ngủ cả gần một tuần, may sao có cách chữa trị không thôi nàng nhất quyết đem kinh mạch của mình đưa cho hắn .

-Ta đâu có đùa giỡn, là ta không tốt dẫn muội vào chỗ nguy hiểm, lỗi tại ta .

Vừa ôm vừa an ủi Hương Hy, Trần Hoàng không khỏi cảm thán, sao mà êm ái và bình yên thế này, đúng hương vị này đúng nữ nhi này .

Hắn thật muốn ôm Hương Hy mãi, nhưng chợt hắn nghĩ đến Diêu Long thì tim không khỏi nhói lên một cái .

Làm Hương Hy ra nông nỗi này, chắc chắn Diêu Long thúc sẽ không tha thứ cho hắn . Nghĩ đến đây thôi, Trần Hoàng đã rùng mình, hắn biết Lạc La sư thúc của mình cũng bó tay trước phụ thân của Hương Hy .

-A da, sao huynh lại rùng mình thế ?

Hương Hy đang ôm Trần Hoàng cảm thấy cơ thể hắn run lên thì không khỏi lo lắng .

-Không sao không sao, chỉ là có chút không thích ứng khi được ôm tiểu mỹ nhân a .

-Hứ, huynh chỉ tốt nịnh .

Hương Hy nghe thấy thế hai bên má liền phiếm hồng đẩy hắn ra, Trần Hoàng cũng hơi tiểc khi không còn được ôm Hương Hy nữa .

-Tình tứ như thế đủ chưa ?

Một giọng nói từ đâu xuất hiện .