Chương 48: Phản Đòn

Trần Hoàng mắt nhìn linh hồn lão giả vẻ không hiểu .

Không Dạ Tử đôi mắt trở nên phần ác độc,ông gầm lên .

-Súc sinh,ngươi phải chết !!!

Nói xong bàn tay già nua của ông nắm lại .

Không gian xung quanh Trần Hoàng lập tức co lại,dường như muốn bóp chết hắn .

Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra,vì sao Không Dạ Tử nặng lời với mình như thế,thì lập tức cơn nguy hiểm lại đến bên mình .

Bỗng giọng nói già nua mang hương vị cổ xưa,quen thuộc nằm sâu trong cơ thể của Trần Hoàng phát ra .

-Tiểu tử,đem linh hồn ngươi bọc lại cơ thể,sau đó hấp thụ năng lượng mới có trong linh hồn lực đến cực hạn .

Trong lúc nguy cấp được cứu nguy nhưng quá nguy hiểm,vì một khi linh hồn bản nguyên bị tổn hại ách cơ thể sẽ chịu phản phệ cực mạnh .

Trong lúc nguy cấp thế Trần Hoàng lắc đầu đẩy những suy nghĩ tiêu cực biến mất,Cửu Minh sẽ không hại hắn,lập tức đưa linh hồn bản nguyên của mình ra ngoài bảo bọc lại cơ thể .

Linh hồn của hắn vừa xuất hiện,Trần Hoàng lập tức ngồi xuống hấp thu,nhưng mà hấp thu năng lượng gì trong linh hồn của mình thì Trần Hoàng thật sự không nghĩ ra .

Không Dạ Tử thấy Trần Hoàng đưa linh hồn của bản thân ra,ánh mắt già nua đã xác định đúng .

Tên này không thể giữ lại,mặc dù có huyết thống của hoàng gia nhưng vật tồn tại trong hắn thì không thể giữ lại .

Lập tức không gian phía Trần Hoàng co lại ngày một bé hơn .

Là người đứng mũi chịu sào,Trần Hoàng hết sức bình tĩnh làm theo lời của Cửu Minh .

Hắn vẫn tiếp tục dò xét năng lượng linh hồn của mình một cách nhanh chóng,nếu như bây giờ mà loạn lên thì mọi thứ sẽ hỏng hết .

Không gian xung quanh Trần Hoàng ngày một nhỏ lại,gần như đã chuẩn bị chạm vào cơ thể hắn .

Vào thời khắc quan trọng nhất thì Trần Hoàng đã dò thấy ở phần phía trên vai trái của hắn có một chỗ rất giống không gian vặn vẹo . Đó cũng là chỗ mà khi nãy linh hồn của Không Dạ Tử chạm vào .

Không nghĩ ngợi gì nhiều,Trần Hoàng lập tức vận chuyển hắc khí đến đó,bắt đầu quá trình hấp thu một cách nhanh nhất .

Không gian vặn vẹo đã ép sát vào cơ thể hắn . Chỉ cần một cái nắm chặt tay của Không Dạ Tử là có thể bóp nát Trần Hoàng .

-Đi chết đi súc sinh !!!!

Không Dạ Tử gầm lên,bàn tay ông bóp chặt lại .

Không gian chỗ Trần Hoàng vặn vẹo đến mức nếu người ngoài nhìn vào sẽ thấy cơ thể của Trần Hoàng cũng đang vặn vẹo và chuẩn bị xé ra từng mảnh nhỏ .

Nhưng không,hình ảnh vặn vẹo đó ngay lập tức biến mất,không gian xung quanh chở lại như thường .

Không Dạ Tử mắt mở to,miệng lắp bắp .

-Không….không thể nào .

Xung quanh cơ thể Trần Hoàng có linh hồn mang màu đen bao bọc,đôi mắt hắn mở ra mang bản chất của linh hồn bản nguyên không bị hắc khí xâm chiếm .

Quá trình từ nãy đến giờ chỉ xảy ra hơn chục hơi thở . Nhưng trong chục hơi thở này Trần Hoàng cảm nhận được khí tức của tử vong tới gần hắn rất sát,cũng may là nhờ có Cửu Minh nhắc nhở kịp thời .

Trần Hoàng đưa bàn tay lên,một lực hút phát ra kéo linh hồn của Không Dạ Tử lại . Bàn tay màu đen nắm chặt cổ Không Dạ Tử,phát ra lực hút,hấp thu linh hồn lực . Trần Hoàng trợn mắt hung dữ nhìn bản mặt đang hoảng sợ kia,giọng trầm xuống .

-Nói !!! Tại sao muốn giết ta ?

Dứt câu đó tay của hắn thả lỏng ra để cho Không Dạ Tử có hơi để nói . Trong đôi mắt sợ hãi bỗng lóe lên tia căm thù,Không Dạ Tử gằn giọng nói .

-Mối thù của tiên tổ,tất báo !!!

Trần Hoàng lại lần nữa không hiểu ý nghĩa của câu nói của linh hồn lão già này,Cửu Minh lần nữa lên tiếng .

-Tiểu tử,cho ta mượn thân xác .

Trần Hoàng cũng khá bất ngờ về việc này nhưng hắn không chần chờ liền nhường chỗ cho Cửu Minh,mặc dù việc này rất nguy hiểm nhưng Trần Hoàng vẫn có một niềm tin mù quáng vào Cửu Minh sẽ không làm gì hại đến hắn .

Đôi mắt màu xanh nguyên bản linh hồn nhắm lại rồi mở ra lần này là một màu đen tuyền nhưng ở tâm mắt là một chấm nhỏ mang theo kim quang .

Không Dạ Tử ánh mắt đang căm ghét thù hận thì bỗng trở về nguyên vẹn sợ hãi bởi vì lực thôn phệ ở tay Trần Hoàng đang một lúc tăng mạnh lên,linh hồn lực của hắn ngày một cạn kiệt . Bản nguyên linh hồn của hắn đã nhạt dần .

Giọng khàn khàn mang theo hương vị cổ xưa từ Trần Hoàng .

-Rác rưởi như ngươi mà cũng được làm tộc trưởng sao ? ta nói lại lần nữa cho ngươi biết,lão bằng hữu của ta rất thương yêu Dạ Dạ,chỉ vì những tên nhân loại bẩn thỉu các ngươi bầy trò vu oan nếu không thì ….

Giọng Cửu Minh trầm xuống,bàn tay xuất hiện lực hấp thu nhanh hơn,linh hồn của Không Dạ Tử ngày một nhạt đi,khuôn mặt già nua nay lại càng khô héo,cái miệng lắp bắp hai chữ “xin tha” nhưng không nói ra lời .

-Cửu Minh tiền bối,xin để cho hắn một mạng .

Tuy Trần Hoàng nhường thể xác cho Cửu Minh nhưng vẫn thấy được những gì xảy ra,tuy tên này đã suýt giết mình nhưng nếu hắn chết thì đường ra không thông vả lại Hương Hy cùng Lục Miêu còn bị giam trong không gian kì lạ kia .

Nghe được tiếng của Trần Hoàng,Cửu Minh tay nhẹ nhàng thả ra,đôi mắt màu đen nhắm lại,lần nữa mở ra,trả lại quyền điều khiển cơ thể cho bản chủ . Trần Hoàng thu hồi lại linh hồn,Không Dạ Tử như một ngọn đèn dầu cạn trước gió có thể tắt bất cứ lúc nào .

Phần linh hồn Trần Hoàng hôm nay lại được tăng thêm chút năng lượng . Nhìn phần linh hồn nhạt màu nằm co lại cơ thể trên mặt đất,Trần Hoàng tiến lại gần,đưa tay lại chạm vào,một nguồn năng lượng linh hồn tràn vào trong Không Dạ Tử . Khuôn mặt già nua co quắp được giãn ra .

Làm xong việc Trần Hoàng ngước đầu nhìn về phía không gian vặn vẹo đang chứa Hương Hy và Lục Miêu .

Vê vê cái cằm suy nghĩ,khi nãy Cửu Minh có nhắc nhở giúp hắn thoát chết trong giây lát là hấp thu phần năng lượng vặn vẹo trong linh hồn của mình .

Mà năng lượng đó không đâu xa chính là năng lượng linh hồn của Không Dạ Tử bị Trần Hoàng hấp thu khi lão chạm tay vào cơ thể hắn .

Suy đi tính lại những lời của Không Dạ Tử rồi cái gì mà Không Gian tộc,Trần Hoàng nhìn lại một lần nữa chỗ không gian vặn vẹo chứa Hương Hy,Lục Miêu .

Hắn nhắm mắt lại chìm vào nơi linh hồn của mình . Vẫn là linh hồn màu đen với đôi mắt màu xanh,phía bên vai trái vẫn còn cái gọi là vặn vẹo .

Lại lần nữa Trần Hoàng hấp thu nguồn năng lượng kì lạ đó . Mở mắt ra,vận chuyển phong khí xuống chân nhún một cái .

Khi sắp đụng vào lồng giam không gian,cánh tay phải Trần Hoàng đưa lên có một nguồn năng lượng được bao quanh khiến tay hắn cũng giống như đang vặn vẹo,mờ mờ ảo ảo .

Nếu đúng như những gì Trần Hoàng tính toán,thì nguồn năng lượng kì lạ đó cùng một chỗ với không gian vặn vẹo này và từ nguồn gốc của Không Dạ Tử .

Nên chỉ cần hấp thu nó và sử dụng trong chốc lát là có thể đưa Hương Hy và Lục Miêu ra ngoài .

Khi Trần Hoàng tay gần tới thì lập tức xuyên qua không gian đó không bị đẩy về như lúc trước . Đúng như hắn đoán,lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hương Hy,một nguồn năng lượng nữa được truyền vào cơ thể nàng,rất nhanh bao bọc lấy toàn bộ cơ thể Hương Hy .

Trán Trần Hoàng đã có mồ hôi,hắn đây đang lơ lửng trên không . Phong khí chỉ giúp hắn đẩy người lên chứ không đưa cơ thể ở trạng thái lơ lửng được .

Rất nhanh chóng toàn bộ cơ thể Hương Hy được bao bọc xong nguồn năng lượng kì lạ,Trần Hoàng dùng sức kéo nàng ra .

Thoát khỏi lồng giam không gian,Trần Hoàng kéo Hương Hy vào lòng,lưng làm bệ đỡ,cả cơ thể rơi xuống đất .

“Bịch” .

Đáp xuống một cách nhẹ nhàng,vì lồng giam không ở xa quá nếu ở xa đã nghe tiếng “rắc “ . Đặt Hương Hy nằm qua một bên,Trần Hoàng nhắm mắt vận chuyển hấp thu tiếp nguồn năng lượng kì lạ đó .

Sau chừng vài hơi thở,Trần Hoàng đứng dậy nhún một lần nữa . Khi tay hắn xuyên qua không gian vặn vẹo chạm vào cơ thể Lục Miêu thì chợt từ khủy tay đến bàn tay đang vặn vẹo một cách mờ ảo thì bỗng nhiên trở lại bình thường .

Tiếp sau đó là một lực đẩy mạnh,khiến cơ thể Trần Hoàng bắn xuống phía dưới .

“Rầm” .

-Uii .

Tiếng rên khi tiếp đất một cách thô bạo của Trần Hoàng .

Xoa xoa cái lưng đau,ngồi dậy lẩm bẩm .

-Xem ra nguồn năng lượng kia đã hết rồi .

Tay vuốt vuốt cái mũi rồi chợt nhìn qua phía bên linh hồn của Không Dạ Tử đã bớt nhạt màu kia .

Trong đầu Trần Hoàng có ý nghĩ là sẽ “mượn” một ít năng lượng kì lạ mà linh hồn lão có được để cứu Lục Miêu . Để cho lão một hơi thở rồi xong việc truyền lại một ít linh hồn lực để lão khôi phục .

Trong đầu đang tính toán đâu đó chi tiết,bỗng giọng nói già nua lại vang lên .

-Tiểu tử,nếu ngươi hấp thu hết cái linh hồn đó ta sẽ chỉ cho cách thoát ra .