Hương Ly khi nghe xong câu đó khuôn mặt đang ửng đỏ thì càng đỏ thêm,nàng trầm giọng nói .
-Tên đê tiện nhà ngươi dùng cặp mắt đó với ý định gì làm sao ta biết được .
Hương Hy thì lấy tay che miệng cười,đúng là lúc này nàng không có tâm trạng để vui cười,mà trông tỷ tỷ luôn trêu chọc mình mỗi ngày bây giờ đã gặp phải kình địch a lại còn chọc cho tỷ ấy đỏ hết mặt mũi,Lục Miêu nghe thế cũng trợn mắt lên .
-Ta nói sự thật,ngươi mau thả lão tử xuống .
Là một viễn cổ dị thú mà để cho người khác xách như xách gà thế này thì lòng tự tôn còn đâu,tuy người xách nó là thuộc Long tộc nhưng còn chưa đủ tư cách đối xử với nó thế này,nếu là Diêu Long thì Lục Miêu sẽ không phản đối khi bị hành xử như thế,Hương Ly mặt vẫn đỏ quát .
-Đợi lão nương móc hai nhãn cầu dâm tặc của ngươi xuống rồi ta sẽ thả .
Lúc này Lục Miêu lại càng kinh ngạc trước lời nói của Hương Ly,đừng tưởng xách nó thế này mà nó không phản công được,vì vừa lúc bị nắm lên Lục Miêu cảm thấy nữ nhân trước mặt nó đã không còn sát khí mà tỏa ra một phần ngại ngùng của thiếu nữ trưởng thành làm nó ngơ ngác vài phần rồi nó đã suy ra vì sao nữ nhân này lại hành xử như thế,hóa ra nàng tưởng nhầm nó dùng Hồn Viêm Nhãn nhìn thấu nội y của nàng nhưng thật chất Lục Miêu chỉ quan sát bên trong linh hồn của Trần Hoàng xem hắn tình hình thế nào,vô tình lướt qua Hương Ly,không ngờ nữ nhân này nhạy cảm đến thế . Hương Hy đã thôi cười môi nhếch lên khẽ giải thích .
-Cặp nhãn đó của Lục Miêu chỉ nhìn được cấp bậc linh hồn và tu vi nguyên tố khí thôi tỷ .
Nghe muội muội mình giải thích,mặt Hương Ly lại biến sắc,nàng lại hành động lỗ mãng rồi sao nhưng con Lục Hổ này rõ ràng là khiêu khích nàng,là người có tính cách nóng nảy nhưng cũng biết suy nghĩ .
Hương Ly hít một hơi thật sâu đè sự ngại ngùng của mình lại rồi nhẹ nhàng xoay người Lục Miêu dựng lên,hai tay đặt hai bên hông nó rồi đem qua bên bàn đặt nó ngồi xuống,khuôn mặt cười cầu hòa nhìn Lục Miêu .
-Lục Miêu sư huynh là ta có lỗi trước mong huynh không để bụng .
-Ngươi hành hung ta hai lần rồi nói vậy coi như xong chuyện sao ?
Khuôn mặt đang cười cười của Hương Ly bỗng hơi cứng lại,đúng là nàng hai lần đều hành hung nó nhưng cũng chỉ là hiểu lầm,với tính cách của nàng thì không muốn nợ ai cái gì cả liền nói .
-Vậy huynh muốn ta phải làm sao ?
Lục Miêu đưa vuốt lên kéo kéo sợi ria mép trầm ngâm suy nghĩ
-Hiện tại coi như ngươi nợ ta hai lần .
Hương Ly nghe thế cả giận đáp trả .
-Nhưng huynh cũng tra tấn linh hồn ta vì thế coi như là còn một lần nợ .
Linh hồn lực là điểm yếu của nguyên tố thú,nếu mạnh mẽ bị công kích thì coi như hồn bay phách lạc không tồn tại,đòn tấn công của Lục Miêu chỉ làm cho đại não cũng Hương Ly đau nhẹ không có bị thương hay một tác hại nào . Thấy nàng mặc cả như thế Lục Miêu cũng thầm cười,nhìn tính tình kiêu ngạo nóng nảy như vậy mà cũng có chút gì đó đáng yêu,nghĩ ở trong thế thôi chứ nó nào dám nói,vuốt giơ lên khua khua .
-Rồi rồi,một lần thì một lần .
Hương Ly cười cười gật đầu,Hương Hy cũng cười theo nhưng nàng hơi ngạc nhiên về thái độ của Lục Miêu . Từ trước tới nay ngoài nàng ra thì nó cũng không dễ dãi với ai như vậy,rõ ràng nó có thể đánh bại được tỷ của nàng và với tính kiêu ngạo như nó thì không dễ gì tha cho hành vi của tỷ tỷ như vậy,nó phải ăn thua cho đủ mới chiu thôi a,còn tỷ của mình thì nói chuyện với nó lần đầu gặp thì hết sức lạ thường còn nhượng bộ một cách kì quái,hai con người này đúng thật là hết sức lạ kì . Lục Miêu chuyển qua hướng Hương Hy,bắt gặp ánh mắt của nó nàng lập tức hiểu .
-Phiền tỷ đi dạo để Lục Miêu làm nốt giai đoạn cuối .
Hương Ly nhìn về phía Hương Hy nói .
-Ta muốn ở đây xem luyện dược,nhất định sẽ không gây phiền toái nữa .
-Nếu ngươi dám gây phiền toái nữa ta sẽ đốt sạch y phục của ngươi .
Lục Miêu miệng cười gian xảo đáp,Hương Ly nghe thế mặt chợt ửng hồng to tiếng .
-Ngươi dám !!!
-Ta phải sợ ngươi sao .
-Thôi thôi,hai người đừng gây gổ nữa .
Thiệt là tức chết mà,từ nhỏ đến lớn chưa từng ai dám đe dọa nàng mà hôm nay con Lục Hổ này lại dám làm vậy nhưng tại sao trong phần tức giận lại xen lẫn ngại ngùng,Hương Ly thoáng nghĩ qua gì đó nhưng mau chóng lắc đầu,tặng Lục Miêu một cái liếc dài rồi đi lại bên ghế vị trí cũ ngồi xuống .
Lục Miêu cũng nhếch miệng,nó nhảy lên chỗ hai luồng chất lỏng được bao quanh hỏa diễm rồi hướng Hương Hy gật đầu . Hương Hy ngón trỏ đưa lên miệng hành động dứt khoát cắn một cái nhưng không có máu rơi,nàng nhắm mắt lại trán đã đổ mồ hôi,từ phần bị cắn của ngón tay nổi ra ngoài một giọt máu nhưng không mang màu bình thường mà là hai màu trắng và xanh nhạt,sắc mặt của Hương Hy đã nhợt nhạt .
Nàng lảo đảo muốn ngã xuống nhưng đã có cánh tay thon dài phía sau đỡ lấy,khuôn mặt của Hương Ly lúc này thay đổi liên tục ánh mắt đau thương cũng như phẫn nộ nhìn về phía muội muội mình,nếu không phải vì lúc trước hứa giữ im lặng thì nàng đã làm ầm lên,môi nàng khẽ mấp máy .
-Có đáng để làm vậy không ?
Hương Hy khuôn mặt trắng xanh nhìn về phía Trần Hoàng đang nằm trên giường,nàng khẽ cười rồi nói .
-Tỷ nói đúng a,tình cảm muội dành cho huynh ấy không còn trong trắng như hồi nào nữa rồi .
Hương Ly xoa xoa đầu Hương Hy rồi nhìn về phía Trần Hoàng,trong sâu đại não nàng đã in sâu quyết tâm nếu tên này mà dám phụ muội muội mình thì đừng trách ta vô tình . Giọt chất lỏng lơ lửng kia chính là tinh huyết của Hương Hy,nó khác với máu thường ở độ thuần khiết và độ hiếm .
Máu thường thì ai cũng có nhưng tinh huyết thường là nơi tập trung năng lượng nhiều nhất và cũng là giọt máu thuần khiết nhất,vì muốn giúp Trần Hoàng hồi phục nên Hương Hy cũng không tiếc gì một giọt tinh huyết,nó có thể hồi phục lại trong khi tu luyện và quan trọng là nó bằng gấp mười lần số lượng máu của chục con nguyên tố thú bình thường cộng lại,Hương Hy là ai chứ ? là con lai a,máu của nàng được lai giữa hai dòng nguyên tố thú cấp cao,phối hợp lại tạo ra một dòng máu mới tuy không giữ được một dòng thuần nhưng nó lại giữ được nét thuần của mỗi loài nên tạo ra một dòng thuần khác nữa .
Lục Miêu thấy đã đủ nguyên liệu,nó liền gẩy cái vuốt ra một ngọn lửa bao bọc quanh giọt tinh huyết đó rồi di chuyển nó lại gần hai luồng chất lỏng trước mặt nó . Đôi mắt đen nháy lại bốc lên ngọn lửa xanh thẫm,Lục Miêu quan sát kĩ lưỡng rồi miệng nó phun ra một đoàn hỏa diễm bao bọc xung quanh ba nguyên liệu chính để hoàn thành đan dược . Nó nhắm mắt lại,nhẹ nhàng điều khiển vuốt hướng hai dòng chất lỏng trắng lam và xanh nhạt đưa lại gần nhau rồi hòa hợp chúng nó vô một thể,quá trình dung hợp diễn ra sau nửa nén hương .
Đôi mắt màu xanh thẫm lại mở ra nhìn về phía giọt tinh huyết của Hương Hy rồi móng tay nhẹ đẩy về phía chất lỏng mới được dung hợp kia,hai chất lỏng đụng nhau liền hòa hợp . Hương Ly đỡ muội muội nhưng vẫn nhìn chăm chú bên Lục Miêu,nàng ngạc nhiên khi Lục Miêu phối các loại dược phẩm lại như nước chảy mây trôi không chần chừ do dự một chút nào,động tác thập phần dứt khoát . Hương Hy nằm trên tay Hương Ly đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay,khuôn mặt nàng vẫn còn nhợt nhạt,vuốt lên khuôn mặt đó,Hương Ly mỉm cười . Sau một canh giờ thì việc thành đan đã xong,một viên đan dược màu đỏ một nửa còn lại là màu xanh nhạt . Lục Miêu mở mắt ra thấy thành quả của mình cũng không ngạc nhiên như là một chuyện bình thường với nó nhưng Hương Ly thì rất tò mò,Lục Miêu hạ thân mình xuống tay vội rót một chén trà rồi nhảy qua bên giường Trần Hoàng,tay phải bóp miệng Trần Hoàng,tay trái bỏ đan dược vào xong lại tiếp tục chén trà,động tác thuận cả như việc hằng ngày .
Mặt Trần Hoàng hơi nhăn nhưng cũng từ từ hết,Lục Miêu thấy vậy gật đầu hài lòng,thương thế và việc hồi phục của tên này đã xong,bây giờ thì nó có thể nghỉ ngơi rồi,Hương Ly tò mò liền hỏi .
-Ngươi cho hắn dùng đan dược gì thế ?
-Một viên Phục Năng Bổ Huyết .
Hương Hy ồ một tiếng kinh ngạc,Lục Miêu lại nhìn về phía Hương Hy sắc mặt đang tái nhợt rồi nói .
-Đem Hương Hy về,ta sẽ luyện thêm đan cho nàng ta mau chóng hồi phục được tinh huyết .
Hương Ly ánh mắt kì quái nhìn về phía Lục Miêu,Lục Miêu đôi mắt nửa con nhìn Hương Ly nói .
-Ta không có xấu xa như ngươi nghĩ .
Hương Ly cười cười không nói gì,đỡ muội muội mình lên rồi hướng cửa phòng đi ra ngoài,Lục Miêu cũng phía sau đi theo …
Ánh sáng cứ có cứ không là hình ảnh đầu tiên mà Trần Hoàng nhìn thấy,giơ giơ tay lên trước mặt để nhìn rõ hình ảnh cánh tay mình . Trần Hoàng dụi dụi mắt rồi ngồi dậy,hắn còn hơi đau đầu một tí . Liếc sang bên cái bàn thấy Lục Miêu đang nằm phơi nắng ở đó,chậm nghĩ lại những gì xảy ra trước khí hắn ngất đi thì chợt nhớ ra là không thấy Hương Hy đâu,nha đầu này thường hay lo lắng cho hắn lắm mà sao hôm nay không thấy đâu . Lục Miêu hai tai đang cụp xuống bỗng vểnh lên,nó ngước mặt nhìn Trần Hoàng nói .
-Ngươi thấy trong cơ thể sao rồi .
-Ta chỉ còn hơi đau đầu,mọi thứ đều ổn .
-Ngươi có thấy Hương Hy qua thăm ta không ?
Lục Miêu nhìn Trần Hoàng hồi lâu rồi thuật lại mọi chuyện chi tiết,nghe từng chữ Lục Miêu nói ra Trần Hoàng cơ thể cứng lại hai tay siết chặt khi nghe được Hương Hy dùng tinh huyết của chính mình làm dược liệu cho đan dược giúp hắn mau hồi phục . Vội vã đứng lên,Trần Hoàng mặc kệ cơ thể chưa thích ứng được ngã ra phía trước nhưng hai tay chống mạnh đứng dậy đi ra khỏi phòng một mạch hướng chỗ nhà Hương Hy tới,Lục Miêu lắc đầu lẩm bẩm .
“Đúng là tuổi trẻ”.