Chương 36: Một đoá sen trắng nhỏ yếu

Dịch: LapTran - Edit: Vinatel

“Đúng rồi đúng rồi.” Lão Vương căn bản cũng chưa xem, chỉ là nhìn chằm chằm học sinh trên quảng trường mà lựa tới lựa lui.

Nhiệm vụ còn chưa có hoàn thành, bốn người, còn thiếu một, nhưng người còn lại này khó khăn tuyệt đối rất cao.

Chỉ riêng hắn cùng Phạm Đặc Tây ở trong học viện cũng đã sắp đủ năng lực doạ người khác trốn chạy rồi, hiện tại thêm hai Thú nhân nữa, có trời mới biết tập kết thành tổ bốn người này, năng lực doạ chạy có vượt qua một trăm phần trăm hay không.

Không thể chọn cái loại này liếc sơ qua đã thấy thông minh, không thể chọn cái loại này nhìn sơ qua đã thấy biết đánh đấm.

Đối tượng nhất định phải coi chuẩn, mở miệng nhất định phải cẩn thận, tuy nói về sau lúc bị đánh có thể cho huynh đệ Thú nhân lên trước, nhưng suy cho cùng thì người ta lúc này mới vừa vào đội, tốt xấu cũng cho người ta một chút thời gian giảm xóc thích ứng.

Đáng chết, tiểu bì nương Karida kia sao không đem tinh thần bác ái của nàng phát huy đến triệt để một chút, huynh đệ Thú nhân cần phải quan tâm, vậy nhóm thiểu năng trí tuệ trong xã hội cũng không cần quan tâm sao?

Thiểu năng trí tuệ cũng là người a, sao nàng không tuyển vào học viện mấy cái?

Từ từ!

Lão Vương trước mắt sáng ngời, hắn thấy được một đoá hoa trắng nhỏ nhu mềm, cô đơn mà mờ mịt đứng ở trên quảng trường.

Một đóa sen trắng nhỏ yếu, chính là nàng!

“Ta phát hiện đồng đội kế tiếp của chúng ta.” Lão Vương trong thanh âm tràn ngập vui sướng, “Các ngươi trước thu dọn nơi này một chút, ta đi rất nhanh sẽ trở lại!”

Xem người phải thật chuẩn, xuống tay phải tàn nhẫn!

………………

Ôn Ny cảm giác thực đau trứng, đã sớm nghe nói Karida là kẻ mắc bệnh tâm thần, hiện tại xem ra đã chứng thực.

Tổ đội? Tiểu bì nương kia không phải là chuyên môn nhằm vào ta đi?

Karida nhất định là biết sau khai giảng mình vẫn luôn đang trốn học, trong học viện mọi người đều không quen biết mình, căn bản là tìm không thấy người để tổ đội, cho nên mới nghĩ ra được chiêu tổn hại như vậy.

Lấy “chiến tích” trong dĩ vãng của nàng, Karida tuyệt đối có cái động cơ này, ngoài sáng thì ngại mặt mũi gia tộc, nhưng muốn bên trong dùng ám chiêu, tiểu bì nương này tuyệt đối làm được!

Mức rại, nếu không phải lão nương không làm gì được nàng, thật muốn ngay lập tức đạp đổ cửa phòng hiệu trưởng kia, sau đó lột sạch tiểu bì nương kia treo ở trên giá áo a!

Ôn Ny đã ở trên quảng trường dạo một buổi sáng, xác thật là gặp được qua vài kẻ tìm nàng tổ đội, nhưng bọn hắn mục đích rất không thuần túy.

Không phải đòi tiền, liền các loại ám chỉ muốn thân thể, thật vất vả mới nhịn xuống xúc động muốn bóp chết những con rệp này.

Hơn nữa, nàng thật sự chán ghét tổ đội, người của Lý gia đều thích làm việc một mình, ghét nhất chính là đoàn đội, đồng đội như heo so với địch nhân càng đáng sợ.

Nhưng hiện tại dưới tình huống cần thiết tổ đội, tóm lại muốn tìm mấy cái nhìn mà không thấy buồn nôn mới tốt.

Chính là trong thời gian dài như vậy tất cả đều là loại mặt hàng này, nàng cảm giác chính mình cũng sắp nhịn không được.

Không được không được, không thể lại giết chết người, nàng không muốn đi tới tu đạo viện biến thái kia.

Hơn nữa những tên ngu ngốc này bị mù sao, khó có khi nào lão nương cố ý mặc thanh thuần như hôm nay, liền không có tên bình thường nào thuận mắt một chút tìm nàng sao? Toàn là chút dưa héo táo nứt.

Đáng giận! Lão nương sao mà khổ như vậy?

Ôn Ny đá hòn đá nhỏ ven đường, bỗng nhiên cảm nhận được có ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, đúng vậy, nàng thực nhạy bén, đây tuyệt đối là có người ở quan sát nàng, rất mau đã phát hiện một cái gia hỏa tương đương đáng khinh, dáo dác lấm la lấm lét nhìn chằm chằm chính mình, thẳng tắp chạy tới.

Ôn Ny đang cảm giác một bụng lửa giận không sai biệt lắm sắp nổ tung, rốt cuộc cũng là có người đưa tới cửa tới a.

Mồ mả nhà mi, vừa thấy cái dạng đáng khinh kia liền biết lại là kẻ đui mù, nếu còn dám tới thu phí bảo hộ mình, thì hôm nay lão nương thế nào cũng phải vờn hắn nhẹ nhàng.

Không được giết người, cho hắn chết khiếp còn không được sao!

Gia hỏa đáng khinh kia chỉ có thể là lão Vương, khi nhìn thấy Ôn Ny hắn nháy mắt cũng đã nhận định nàng.

Nữ hài này cái đầu cộng thêm giày cũng cao cỡ một mét năm, trên thân mặc váy công chúa trắng tinh trăm nếp gấp, tóc mái đen nhánh bị một cái kẹp tóc màu hồng phấn giữ phồng lên, tôn lên khuôn mặt nhỏ trắng ngọc hồn nhiên lại đáng yêu.

Nàng mờ mịt đứng ở trên quảng trường, nghe chung quanh các bạn học khác thét to mời chào tổ đội, rồi bộ dáng lại không dám đi đến gần, giống như là một con cừu non tại trong quảng trường đầy sói bị dọa đến run bần bật.

Chính là nàng!

Còn có cái gì có thể so với một con cừu con dễ thu phục hơn đâu? Này quả thực chính là tiểu Âm Phù thứ hai a, thân nhẹ nhỏ yếu dễ đẩy ngã!

Loại tư tưởng này thực là tội ác, lão Vương đối với điều này căm thù đến tận xương tuỷ, nhưng là không có biện pháp, rốt cuộc hiện thực bày ra ở trước mắt, ngoại trừ cái này, người đứng đắn ai sẽ đáp ứng hắn?

“Bạn học, chào ngươi!” Lão Vương hưng phấn chạy tới đây, tương đối nhiệt tình hướng Ôn Ny vươn tay trái.

Ôn Ny đương nhiên sẽ không cùng hắn bắt tay, nàng muốn nhìn cái bộ dáng xấu hổ của nam nhân đáng khinh này.

Nhưng lão Vương một chút đều không xấu hổ, tay đang vươn ra trực tiếp liền biến thành nắm tay, ở chính mình ngực đấm nhẹ một chút: “Bạn học này, ngượng ngùng, quá nhiệt tình, chủ yếu là ngươi lớn lên rất giống muội muội ở quê ta, trước tự giới thiệu một chút, ta tên Vương Phong, là họ hàng với Chí Thánh tiên sư, ba người mới duy nhất của hệ Phù Văn năm nay, hai cái khác là thiên tài Bát bộ chúng, ta có tạo lập một cái chiến đội, ngươi muốn hay không gia nhập?”

Ôn Ny mắt to ánh nước nhẹ chuyển, đúng vậy, toàn thân trừ bỏ chỗ nào đó, nên lớn thì lớn nên nhỏ thì nhỏ.

Chí Thánh tiên sư có loại họ hàng cách mấy chục vạn năm sao, thoạt nhìn là kẻ có thể chịu đòn, đến đây đi, lão nương cùng ngươi chơi đùa thật tốt!

“Thì ra là Vương Phong ca ca.” Tay nhỏ trong túi quần đang ở tích năng lượng thiêu đốt, nhưng cặp mắt to ngậm nước kia cũng đã bắn nhu tình ra bốn phía, thật sự sắp có thể thả ra ánh sáng: “Muốn, muốn thu phí sao, ta rất yếu, ta sợ sẽ kéo thành tích các ngươi thụt lùi, vẫn là ngươi có cái gì khác nhu cầu sao,… Ta, ta sẽ tận khả năng thỏa mãn ngươi…”

Không thể không nói, nghe cái âm thanh đẹp đẽ này hơi chút run rẩy, thực có thể kích thích tà ác dục vọng, câu cá cũng là chiêu bài trước kia Ôn Ny thích chơi nhất.

Đáng tiếc đụng phải cái loại người tam quan kỳ chính như lão Vương.

“Ngươi đây là ở vũ nhục ta, chúng ta đều là bạn cùng trường, cái gì có tiền hay không, cũng không có gì yêu cầu, chỉ cần gia nhập ta chiến đội, chính là người một nhà, ngươi chính là muội muội ta, làm đại ca nhất định chiếu cố ngươi!” Lão Vương bộ ngực đánh vang thùng thùng.

Ôn Ny trán nhăn một đường, dĩ nhiên không tiếp chiêu, trời đựu, lão nương quần đều cởi ngươi lại nói cho ta cái này, đây con mẹ nó có phải là nam nhân?

“Nhưng ta là một Vu sư rất yếu…” Ôn Ny tiếp tục nói.

Vương Phong trên mặt lộ ra vĩ ngạn thả ra ánh sáng vạn trượng mỉm cười, “Yên tâm, gia nhập chiến đội lão Vương, ta che chở ngươi, ta dùng sinh mạng huynh đệ tốt nhất của ta kiêm phó đội trưởng Phạm Đặc Tây hướng ngươi thề, về sau hễ là có người dám khi dễ ngươi, chúng ta giúp ngươi đánh hắn, ngươi muốn khi dễ người nào, chúng ta cũng giúp ngươi đánh hắn, tóm lại một câu, tin lão Vương, anh hùng tất thành!”

Ôn Ny trợn mắt há hốc mồm,… từ chỗ nào chui ra tên ngốc bức này, gặp qua bao thứ kỳ lạ, chưa thấy qua loại này nha, chiến đội… lão Vương, cái quần què này là tên do người đặt sao?

Lúc này Khả Lạp cùng Ô Địch đã thu gom xong đồ vật, đi tới, lão Vương vừa thấy không ổn, nhưng lúc này cũng chỉ có thể căng da đầu nói: “Xem, đây là chúng ta đồng đội, huynh đệ đến từ hoàng thất của Thú tộc, cao lớn hay không? Uy mãnh hay không? Tùy tùy tiện tiện một người đánh mười nha! Thế nào, gia nhập chiến đội lão Vương ta, ngươi chính là cô nàng duy nhất trong cái học viện này có thể tung hoành!”

Ôn Ny hoàn toàn há to miệng, đu ma, còn có so nàng chơi lớn hơn nữa, cả thú nhân cũng thu??? Chơi mạnh như vậy?

Ta thích!

Bị lão Vương ôm, Ô Địch có điểm ngượng ngùng, “Ta không phải quý tộc.”

“Sợ cái gì, vương hầu tướng quân chẳng lẽ sinh ra đã cao quý sao… Ai da, ý của ta là chẳng phải trong Vương gia có người đã từng, đúng, chính là Chí Thánh tiên sư lão nhân gia hắn vừa mới bắt đầu cũng là người thường, làm người thì nhất định phải có mộng tưởng, bằng không các ngươi cùng thịt khô có cái gì khác nhau, phải có tự tin, nói không chừng mấy năm sau ngươi liền là anh hùng danh chấn đại lục, phong cái quý tộc vẫn là có chút coi nhẹ.”

Ánh mắt Ô Địch khi nghe lão Vương nói cũng sinh ra một chút nhiệt tình.

“Tóm lại trời đất bao la, huynh đệ ta lớn nhất, ngàn vàng vạn vàng, so với một mạch chân tình của ta đối với huynh đệ đều kém.” Vương Phong dõng dạc hùng hồn nói câu cuối cùng: “Tin tưởng ta, chiến đội lão Vương, tuyệt đối đáng giá để ngươi gia nhập!”

Dõng dạc hùng hồn một phen thuyết giảng, hoàn toàn đều không cần nghĩ sẵn trong đầu, khiến lão Vương đối với bản thân mình tương đối vừa lòng, năm đó khi thời điểm kém cỏi nhất, một tháng liều mạng lôi kéo một cái phú bà, chính là dựa vào kỹ năng uốn ba tấc lưỡi, hắn mới có thể kiếm tiền đồng thời còn giữ được trinh tiết.

Nhìn tiểu nha đầu kia vẻ mặt khiếp sợ, lão Vương liền biết chính mình đã thành công.

Hình dạng thỏ trắng nhỏ nhắn chính là yêu cầu cảm giác an toàn, một phen kể chuyện đả động nhân tâm, hơn nữa hai Thú nhân cao lớn uy mãnh ở bên cạnh chính mình vừa đứng, quả thực chính là bộc phát ra cảm giác an toàn cho người ta, cô nàng này tuyệt đối không chạy mất.

Ôn Ny từ trong ngây người bỗng nhiên bật cười, tay nhỏ đút ở túi quần rốt cuộc rút ra, tươi cười hồn nhiên đáng yêu: “Vương Phong ca ca, ngươi thật là người tốt! Ta gọi là Ôn Ny, ta nghĩ mình sẽ gia nhập với các ngươi!”

“Ha ha! Ôn Ny, sư muội tên thật đáng yêu, được rồi, hoan nghênh gia nhập chiến đội lão Vương!” Lão Vương cười ha ha, quả nhiên là hết thảy đều nắm giữ, năm con tiểu cường, tất cả đều gom đủ, nhiệm vụ hoàn thành trọn vẹn, tiểu bì nương sẽ không có cơ hội mời mình đi xuống đất uống trà nữa: “Vậy nhanh điền vào đơn báo danh đi!”

“Tốt, Vương Phong ca ca!” Ôn Ny ngọt ngào nói, cười đến sáng lạn cực kỳ.

Chờ ở nơi này một buổi sáng không có uổng phí a, rốt cuộc đụng tới thứ có điểm thú vị. (Beta: thú… thiệt :)))

Tuy rằng đối với học viện này không có cảm giác gì, nhưng xuất phát từ thói quen của Lý gia, trước khi tới nơi này, nàng vẫn là đại khái nhìn một chút tư liệu liên quan đến học viện, chính là những tin tinh báo mà Lý gia lấy được rồi sửa sang thành tư liệu, nội dung chính là những ngươi tương đối cần phải chú ý.

Ôn Ny nghĩ nghĩ, bản thân nhớ rõ là có thấy qua một cái gia hoả tên Vương Phong, không những ở trong học viện luyện xuân dược, mấu chốt là còn luyện đến phát nổ bị Karida bắt được, phải chịu trách nhiệm, xem ra chính là tên đầu óc xài không tốt trước mắt này.

Về phần Phù Văn viện, ha hả, gia hỏa này khả năng có chút bối cảnh, Karida là muốn cho hắn biết khó mà lui chính mình thôi học, đáng tiếc, nàng xem nhẹ sự tự tin u mê cùng độ dày da mặt của người này.

Đã có một cái đậu bỉ, hơn nữa thêm hai thú nhân, tổ hợp kỳ quái này nhìn thế nào đều cảm giác thấy rất hay, hẳn là sẽ chơi thật vui.

“Vương Phong ca ca, các ngươi ăn cơm trưa sao?” Ôn Ny điền xong đơn báo danh, đáng thương vô cùng hỏi: “Ta đói bụng, nhưng cơm nhà ăn rất khó ăn.”

“Còn chưa ăn.” Lão Vương nhìn đơn báo danh đoan trang, tấm tắc, nhìn xem chữ tiểu khả ái này, viết ra chính là so thú nhân xinh đẹp hơn, vừa thấy chính là có văn hóa, “Yên tâm, chúng ta còn có một phó đội trưởng, hôm nay cao hứng, để hắn mời khách! Hắn có rất nhiều tiền!”

“Kia thật sự là quá tốt!” Ôn Ny vui vẻ vỗ tay.

Khả Lạp cùng Ô Địch liếc mắt nhìn nhau.

Lại là một gia hoả nhìn qua rất yếu, gia nhập chiến đội như vậy, thật sự sẽ không bị doạ chạy sao?

Sau nhiều năm trôi qua, phóng viên của “Thánh đường Ánh Sáng” thật vất vả phỏng vấn Ôn Ny, hỏi nàng đánh giá thế nào về Vương Phong.

Khi đó vẫn là không cao bao nhiêu, nhưng xác thật Ôn Ny càng thành thục một chút chỉ ném ra hai chữ: Tiện nhân.

Làm vô số người cảm khái, đây là tình hữu nghị sâu sắc cỡ nào a, nói không chừng còn có một ít cảm tình khác ở bên trong, anh hùng luôn không tầm thường như vậy, không câu nệ tiểu tiết.