Chương 19: Tên điên tộc Yaksa

Dịch giả: Lãnh Phong – Edit: Sama

Bộ tộc Gandharva nắm giữ chính là nghệ thuật và văn hóa của Bát bộ chúng, mà Âm Phù là sinh ra trong đêm Nguyệt thần hạ thế, có được Nguyệt hồn, là linh hồn thuần khiết nhất. Nhưng hiển nhiên, vô luận ở Mạn Đà La hay là thế giới nhân loại, linh hồn thuần khiết là dễ dàng bị nhòm ngó nhất.

"Ta đây không phải đang thay Ma Đồng tiếc nuối hay sao, hắn ở Võ Đạo viện sẽ rất vui vẻ, nhất định là đệ nhất cao thủ."

Long Ma Nhĩ hơi mỉm cười: “Nhưng không nhất định, học viện Võ Đạo của nhân loại vẫn có một ít cao thủ, nghe nói lúc trước điện hạ Karida chính là tốt nghiệp ở Võ Đạo viện của thánh đường Rose.”

“A, ngươi không đề cập tới ta còn đã quên, Cát Tường Thiên tỷ tỷ, trận chiến ấy rốt cuộc là ai thắng?” Vẻ mặt Âm Phù nhu hòa nói.

Karida đã từng đi qua đế đô Mạn Đà La, còn đi khắp nơi khiêu chiến, khiến cho lúc ấy hoàng tử Đế Thích Thiên hứng thú, hai người một trận chiến lúc ấy chính là oanh động Blade Alliance cùng đế quốc Mạn Đà La, nhưng không ai biết kết quả, sau trận chiến Karida cũng rời đi đế quốc Mạn Đà La.

Mà đến bây giờ, Đế Thích Thiên vẫn chưa lập gia đình.

Kể từ lần đó, Karida lại đi đến Mạn Đà La là thời điểm năm năm sau, vì thánh đường Rose khuếch trương sự tình, nhưng dân gian tung tin đồn nhảm.

“Ngươi đó, không cần như vậy hư hỏng, hảo hảo học tập phù văn.” Cát Tường Thiên nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Âm Phù, có thể ở trước mặt nàng nói chuyện tự nhiên như vậy, cũng cũng chỉ có Âm Phù, đừng nhìn Âm Phù tuổi còn nhỏ, đã là nhạc sư của vương đình, có thể tự do ra vào hoàng cung.

“Thôi đi, các ngươi luôn luôn coi ta là trẻ con, Ma Đồng mới là trẻ trâu chân chính, ta đã trưởng thành!” Âm Phù hờn dỗi nói.

“Điện hạ, ta có cảm giác sắp kết thúc.” Long Ma Nhĩ kịp thời thay đổi đề tài, bàn luận sau lưng về vương của Bát bộ chúng như vậy, thật là có điểm thất lễ, “Kỳ thật lấy Ma Đồng thực lực, ở toàn bộ học viện cũng tìm không ra mấy người có thể cùng hắn đánh lại.”

Hắn là Naga quý tộc, nhưng cùng với Cát Tường Thiên vẫn là không thể so sánh được, dù sao cũng là công chúa Deva, là tiểu muội muội của Đế Thích Thiên, vô cùng tôn quý.

Cát Tường Thiên gật gật đầu, nàng tới thánh đường Rose chưa lâu, tuy rằng không cùng với các đệ tử phổ thông cùng nhau đi học, nhưng đối với tổng thể năng lực của học viện ra sao vẫn là có một chút hiểu biết.

Thẳng thắn mà nói, ít nhất là trước mắt xem ra, vô luận là tố chất của sinh viên hay chất lượng dạy học, năng lực giáo viên, cùng với học viện ở đế quốc Mạn Đà La vẫn là có chênh lệch nhất định, tuy nhiên, điều này cũng không phải mục đích nàng tới nơi này.

Một chuyến này của nàng không thể không có lý do, sự tình quan hệ tới sinh tử tồn vong của đế quốc Mạn Đà La.

Hô ~ hô ~ hô ~ hô ~

Trong sân tiếng hít thở càng ngày càng nặng nề, đều đều mỗi lần, rõ ràng có thể nghe, nhưng lại không phải biểu hiện kiệt sức, hoàn toàn tương phản, đây là Mahoraga bí thuật hô hấp.

“Mahoraga chiến pháp, trăm hơi thở.” Long Ma Nhĩ cười nói: “Xem ra muốn phân kết quả.”

Con mắt của Âm Phù chớp động chờ mong, cũng không biết trong nội tâm là cổ vũ ai cố lên.

Hô hô hô……

Trong sân tiếng thở giống như sấm rền cùng với tiếng hấp khí, mỗi lần đều hít thở rất nhiều, hồn lực đều sẽ phát sinh một lần biến hóa rất nhỏ, có thể làm tốc độ cùng lực lượng của Ma Đồng càng thêm cường đại.

Nếu đã đạt trăm hơi thở, số lượng biến đổi khiến cho chất lượng thay đổi, đấy là thời khắc chiến pháp “trăm hơi thở” này toàn diện bùng nổ, mà hiện tại, đã đến một trăm hơi thở!

Đồng tử của Ma Đồng bỗng nhiên trở nên lóe sáng, mười phần lấp lánh, toàn thân hồn lực vừa suy kiệt sau trăm hơi thở bây giờ bùng nổ như ngọn núi lớn, làm lực lượng cùng tốc độ của hắn nháy mắt gần như tăng gấp bội!

Làn da của hắn đang ở trở nên dần dần đỏ rực, hồn lực trở nên càng thêm loá mắt cùng với lực áp chế, nhưng đối diện với gia hỏa kia vẫn là có điểm đáng ngại.

Ma Đồng không thèm để ý những thứ này, hắn trạng thái đã là đỉnh phong, cục tức bị cái thằng Vương Phong đáng chết kia làm nghẹn trong bụng đều phát tiết ra ngoài, rìu càng ngày càng nhẹ, cảm giác càng ngày càng phê, nếu Hắc Ngột Khải không ra kiếm, chính mình có thể bổ chết mịa hắn!

Hô hấp nhanh dần, máu huyết sôi trào, Ma Đồng toàn thân đều tràn đầy lực lượng.

Động tác càng lúc càng nhanh, rìu quang đan xen nhau rất nhanh nối thành một mảnh, luồng khí lôi cuốn mạnh mẽ đem Hắc Ngột Khải bức cho liên tục lui về phía sau.

Ầm ầm ầm oanh!

“Sát sát sát sát ~~~~~”

Ma Đồng thở như trâu, hơi thở dài, nặng, toàn thân cơ bắp cao lớn, rìu chiến tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như có mười mấy thanh rìu đồng thời bổ xuống.

Có thể thấy Hắc Ngột Khải bị Ma Đồng áp chế, rìu chiến điên cuồng một chiêu liền giành thế thượng phong, ra chiêu liên hoàn áp chế, nhưng ngoài ý muốn chính là, nhìn thì như Ma Đồng hoàn toàn áp chế nhưng cũng không có cái gì lực áp bách, ưu thế như vậy cũng chỉ có thể thông qua liên tục múa rìu không ngừng giành thế chủ động

.

Nháy mắt đã là trên trăm chiêu thức, rốt cuộc chân chính đánh lui Hắc Ngột khải, Hắc Ngột Khải một bước liền triệt để thoái lui về sau, nhưng thân thể nháy mắt cứng lại, không thể thoát khỏi Ma Đồng công kích.

Lúc này Ma Đồng đã giống như giao long ra biển, đạp không mà lên, hai tay múa may hai thanh rìu chiến giống như đại bàng giương cánh.

Toàn lực một kích!

Ma La song sát trảm!

Rống ~~~~

Toàn thân hồn lực nháy mắt truyền vào hai thanh ma la chiến phủ, ánh sáng mãnh liệt, thế như đại bàng, nháy mắt liền chém xuống.

Nhưng vào lúc này, Hắc Ngột Khải đang bại lui bỗng nhiên khóe miệng lộ ra một nụ cười tà khí, thân hình nhoáng lên, trong tích tắc liền phóng tới, tay trái cầm kiếm chém về phía trước đỉnh đầu.

Ừm hừ……

Ma Đồng nhe răng trợn mắt, cmn, cmn, một thân cuồng bạo hồn lực còn chưa đánh ra, đột nhiên trong ngực bị cái gì đè nén, hồn lực lập tức rút trở về, tuy rằng đại bộ phận không sao, nhưng vẫn là cả người tê mỏi.

Hắc Ngột Khải chậm rãi đứng lên, cười tủm tỉm sờ sờ đầu Ma Đồng, “Nói với ngươi bao nhiêu lần, không có bản lĩnh liền không cần làm màu.”

Tám bộ tộc cũng có xa gần, giống như Yaksa cùng Mahoraga quan hệ liền tương đối chặt chẽ.

Lạch cạch, lạch cạch.

Hai thanh rìu rơi trên mặt đất, Ma Đồng tay phải run rẩy chỉ vào Hắc Ngột Khải, tay trái ôm bụng ngã xuống trên mặt đất, giống như con tôm nằm trên đất vùng vẫy.

“Ai nha, đau chết, đau chết mất, Hắc Ngột Khải, ngươi nha, có bản lĩnh cùng ta cứng đối cứng, đừng dùng ám chiêu, có phải nam nhân không.”

Hắc Ngột Khải hơi hơi mỉm cười, huýt sáo không thèm để ý, “Thắng là thắng, một ngàn tiền, cảm ơn đã chiếu cố.”

“Đã chiếu cố cái rắm, bà má mi, rõ ràng là ngươi chơi xấu!”

“Thích quỵt nợ phải không?”

“Lão tử một xu cũng không có!”

“Nói chuyện phải có chút kiềm chế!” Long Ma Nhĩ quát lớn nói: “Ma Đồng, đừng mở miệng nói bậy, điện hạ còn ở đây.”

Ma Đồng đánh nhau đến quên, vội vàng bò lên, nghiêm trang, tức giận trừng Hắc Ngột Khải, nhưng Hắc Ngột Khải không để ý nhún nhún vai.

Long Ma Nhĩ bất đắc dĩ lắc đầu, Hắc Ngột Khải tuyệt đối là dị loại, thực lực cực mạnh, lại có tính cách này…… Thật sự làm cho rất nhiều quý tộc Mạn Đà La đều không vừa mắt, nếu người khác tới Thánh Đường, trưởng lão rất yên tâm, nhưng Hắc Ngột Khải tới Cực Quang thành, rất nhiều người lo lắng đề phòng, thật không biết Yaksa vương là nghĩ như thế nào, thả cái tên điên này ra, cũng không sợ khiến gây lên tranh cãi.