Chương 14: Chết 1000 lần mới chinh phục được game

Dịch giả: Huyễn Hư - Edit: Huyễn Hư

“Phong cảnh? Phong cảnh gì cơ? Ngươi muốn nuốt lời sao?” Ma Đồng theo bản năng hướng bốn phía nhìn nhìn quát to

.

Dựa vào âm lượng của hắn, trong nháy mắt đều khiến người chung quanh ngẩng đầu lên nhìn. Thật sự, nói to như vậy mà muốn không làm cho người ta chú ý quả khó hơn lên trời.

Giây tiếp theo tiếng thét chói tai vang lên, theo sát là các loại đồ vật phi đạn của vu thuật bay lên hỗn loạn, còn có tiếng nổ vang của súng ống……

“Tên biến thái đáng chết!”

“Biến thái trên nóc nhà dám nhìn lén chúng ta!”

“Đánh chết tên hỗn đản này!”

“Không biết sống chết, cũng dám nhìn lén nhà vệ sinh nữ của Võ Đạo Viện!”

“Ai nha, ta không phải! Ta không phải! Ta là cùng người đánh đố, ta là……” Trên tường, Ma Đồng luống cuống tay chân đang cuống quít giải thích.

“Còn đánh đố nhìn lén chúng ta? Chúng tỷ muội, đánh chết hắn!!!”

Một giọng nói chói tai hét lên.

Vèo vèo vèo vèo vèo! Ầm ầm ầm rầm rầm!

Nhà vệ sinh trong nháy mắt ngũ quang thập sắc, các loại vu thuật, thương pháo…… cùng với thanh âm chói tai phát ra.

Loảng xoảng! Phốc!

Cuối cùng là thanh âm của cái thứ gì đó vừa rơi xuống hố phân. Lão Vương cảm giác toàn thân đều thật thoải mái.

Có chỉ số thông minh cao là thứ tốt, đáng tiếc tiểu hài tử này lại không có.

Lãng cái lãng(), lãng cái lãng, hôm nay thời tiết thật tốt đẹp. Không biết buổi tối có cái gì ngon để ăn không……

Cũng bởi vì nó liên quan đến Đế quốc Mạn Đà La, cùng với kế hoạch chấn hưng của hiệu trưởng đại nhân, sự tình cũng không có phơi bày ra. Mà việc trừng phạt lão Vương sửa thành dọn dẹp thư viện thay vì dọn dẹp nhà vệ sinh. Đến nỗi Ma Đồng sư đệ ở trên con đường nhân sinh tu luyện cũng có mười phần trưởng thành.

Lão Vương bất luận ở thế giới nào cũng đều là người tốt, có thể trợ giúp người khác tiến bộ a.

Thư viện Lam Huyết Mân Côi.

Vô luận là Blade hay là Cửu Thần Đế Quốc, đối với việc sùng bái tri thức đều giống nhau, vì thế, tất cả thư viện đều rất chất lượng.

Mà Lam Huyết Mân Côi còn là thư viện có tiếng tăm lừng lẫy. Đừng nói tới Cực Quang thành, cho dù là phóng nhãn toàn bộ Blade Alliance, cũng có thể xếp top mười. Toàn bộ thư viện là một quần thể kiến trúc thật lớn giống như một ngọn núi lửa khổng lồ, đây là thư viện từ thời Đại Thánh tiên sư lưu lại. Cho dù là ở thời điểm tình hình chiến đấu giằng co nhất, bởi vì tính đặc thù nên vẫn được bảo lưu lại một cách rất hoàn chỉnh. Năm đó, thời điểm đại pháo Cửu Thần Hồn Tinh tấn công diện rộng, tất cả bọn họ đều bỏ qua khu vực này, điều đó cũng cho phép rất nhiều tri thức có thể được bảo tồn.

Mà bản thân thư viện cũng đã có ý nghĩa phi phàm. Truyền thuyết nói rằng, Chú Tạo hiền giả, một trong Bát Đại hiền giả, đã lưu lại áo nghĩa “thời không” bên trong kiến trúc này.

Gần trăm vạn tàng thư, dù chỉ cho phép tầng dưới cùng là được sử dụng, chúng cũng toàn là những kệ sách khổng lồ, cao tới mười mét. Mấy cái kệ vây quanh toàn bộ đại sảnh thư viện trọn vẹn ba vòng tròn. Mấy chục vạn quyển sách báo rậm rạp được nhét đầy bốn phía của kệ sách cao mười mét kia một cách chỉnh tề. Đặt mình trong đó, giống như tiến vào một mảnh hải dương ngập tràn sách.

Đây là bảo khố tri thức của Blade Alliance, cũng là địa phương được người người sùng kính. Mọi từ đầu đến cuối đều thờ phụng danh ngôn lúc trước của Chí Thánh tiên sư —— "Tri thức chính là lực lượng, thư tịch tức là truyền thừa."

Mỗi người tới nơi này đều không thể nói có bao nhiêu thành kính, nhưng an tĩnh cùng giữ vệ sinh là điều cơ bản nhất. Cảm giác để lão Vương đến cũng chính là cho cái bậc thang đi xuống. Lão Vương cầm một cái giẻ, lau không khí một cách tượng trưng, sau đó liền nhanh chóng bắt đầu đọc sách.

Trong thư viện Lam Huyết Mân Côi cấp bậc an ninh nghiêm ngặt đến phi lí, ngoài ra còn có trên trăm quy tắc sử dụng. Có điều hình phạt quét dọn này của lão Vương kỳ thật tương đương với một cái giấy thông hành đặc biệt. Đương nhiên người thường cũng chỉ có thể hoạt động ở tầng thứ nhất, căn bản không thể đi lên. Nhưng đối lão Vương mà nói, nó lại không phải việc khó gì, toàn bộ thư viện sử dụng chính tạo nghệ từ chú tạo sư đứng đầu —— “nguyên lý vòng tròn không gian, Mobius(..)”. Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín kỳ thật chỉ là một thể trọn vẹn, muốn vượt qua giữa mỗi phòng, đầu tiên phải có tư cách thông hành, như vậy sẽ không bị Mobius bài xích, tiếp theo tự thân phải đạt đủ điều kiện có thể nhận thức năng lực không gian.

Nếu nói sáng tạo một dải Mobius, lấy hồn lực cùng tài lực trước mắt của lão Vương, xác thật là người si nói mộng. Nhưng nếu chỉ là nắm giữ khả năng nhận thức trình tự không gian, hắn có thể làm được, mà xác minh qua cơ sở của thế giới này chính là thứ mà lão Vương cần trước mắt.

Karida, tiểu nha đầu này rốt cuộc vừa làm ra một chuyện tốt.

Mấy ngày nay Vương Phong đều ngâm mình trong thư viện, chủ yếu làm một cái khung so sánh lực lượng và tri thức của thế giới này. Muốn thực hiện việc trước nay chưa từng có, phản xuyên việt, là một cuộc chiến lâu dài, đầu tiên cần phải hiểu biết quy tắc vận chuyển của thế giới.

Lúc này lão Vương đang ngồi ở tầng thứ chín ngây ngô cười. Kỳ thật từ tầng thứ bốn trở lên đều không có người, cưỡi ngựa xem hoa đối ứng một lần về sau, tâm can lão Vương phi thường nóng nảy.

Đậu đỏ nha! Hết thảy đều ở trong tay lão tử! Lão tử chính là Sáng Thế Thần!

Nếu không thể quay về, cũng có thể làm Karida quỳ xuống hô tâm phục khẩu phục. Nếu năng lực của chính mình có thể toàn bộ phát huy ra, ngay cả Chí Thánh đạo sư, tiểu gia hỏa này cũng chỉ xứng xách giày cho hắn. Ở chỗ này hắn có thể…… muốn làm gì thì làm!

Nghĩ đến đây, ngẫm lại mình bị đánh đập mà không hiểu rõ lý do, hắn lộ ra vẻ cười nhạo. Để chinh phục “Ngự Cửu Thiên” hắn dùng mười năm. Chinh phục nơi này……

Từ từ, Vương Phong bỗng nhiên nhớ tới một chuyện cực kỳ nghiêm túc, sắc mặt có điểm tái nhợt. Ngoại trừ thiên phú về linh hồn, tài lực, bật hack các loại điều kiện khách quan, để đi đến đỉnh phong của các chức nghiệp trong trò chơi này, hắn đã chết hơn một ngàn lần không sai biệt mấy…

…………

Phù Văn viện có lộ trình giảng dạy ưu tú, tuy rằng học sinh không nhiều lắm, chương trình học cũng tương đối tương đối ít, phần lớn thời gian là dùng cho ký ức cùng thông thạo, xác thật là công việc nhàm chán và lãng phí nhất.

Tổng cộng chỉ có ba người, trong đó một người còn thường xuyên trốn học, hiếm khi hôm nay tới đông đủ, m Phù, Ma Đồng và lão Vương.

Ma Đồng trên mặt vẫn là một mảng xanh một mảng tím. Lấy năng lực hồi phục của hắn, như thế đã là vô cùng nhanh chóng, thế nhưng còn chưa khỏi hẳn. Chỉ có thể nói rằng, một khi người phụ nữ phát điên, ngay cả con sư tử mạnh nhất cũng phải chịu. (DG: Phụ nữ đều là sư tử Hà Đông a, suỵt…...) Khoảnh khắc khi hắn bước vào lớp đã nhìn thấy lão Vương, có thể rõ ràng cảm giác được, trên trán Ma Đồng bạo trướng gân xanh, nhưng chung quy vẫn là nhịn xuống.

Vương Phong vẫn vô cùng thân thiện cười cười, vị tiểu huynh đệ này rốt cuộc cũng có lễ phép.

Bát bộ chúng cùng Blade Alliance tuy rằng vẫn luôn vẫn duy trì quan hệ đồng minh, nhưng càng có nhiều hợp tác về quân sự, Bát bộ chúng lại theo nhân loại không ngừng lớn mạnh. Đế quốc Mạn Đà La hiển nhiên muốn thay đổi chính sách bế quan tỏa cảng trước kia, muốn tham dự sâu vào chuyện của nhân loại. Thậm chí là giữa sự vụ của Hải tộc, thượng tầng có thượng tầng mưu lược, việc tiếp xúc dân gian đại khái cũng là tất yếu, lần này Karida mời tới, ở phương diện nào đó cũng phù hợp nhu cầu của Mạn Đà La.

Nói trắng ra là, đều là ích lợi.

Tạo ra một hình tượng tốt đẹp là tất yếu, chuyện Ma Đồng rình coi nhà vệ sinh nữ cũng bị giấu đi, mọi người cũng không dám nói gì nhiều. Hai tờ báo lớn Thánh Quang cùng Thánh Lộ cũng đều không có đưa tin. Nghĩ đến điểm cũng có một chút nhận ra, nhưng chỉ sợ đế quốc Mạn Đà La bên kia cũng đã có ít nhiều động tác, bằng không chỉ dựa vào Karida là không đủ.

Đương nhiên Ma Đồng đã bị đại biểu của đế quốc tại Cực Quang Thành trách cứ, đạo lý lớn tuy rằng hắn không nghe hiểu, nhưng Ma Đồng biết sự tình lợi hại đến nhường nào, không thành thật cũng phải trung thực.

Ma Đồng khóe miệng giật một cái, quay đầu lại, giả bộ làm lơ lão Vương.

“Haizz, m Phù sư muội, Ma Đồng sư đệ.” lão Vương cũng rất nhiệt tình, chủ động cùng hắn chào hỏi: “Các ngươi có khỏe không, một ngày không gặp tựa ba thu a!” (DG: Cái này là cây muốn lặng mà gió chẳng yên này, suốt ngày muốn cà khiạ.)

(*) Lãng cái lãng, lãng cái lãng: câu này vốn là một câu hát, thể hiện tâm trạng thoải mái, vui vẻ (lời dịch giả).

(..) Dải Mobius, vòng Mobius: lấy mảnh giấy dài hẹp (như giấy xếp sao) xoắn một lần rồi dán nối hai đầu vào nhau, vẽ một đường giữa mảnh giấy kéo đến hết, sẽ không có hồi kết nha, quen không các đạo hữu, còn gọi là vòng vô cực ấy, hỏi gg để biết thêm chi tiết (lời beta).