Chương 22:Luyện kiếm
Ngay sáng hôm sau khi mặt trời vừa ló dạng thì trên một mảnh đất bằng người ta có thể thấy một già một trẻ. Già thì đang đứng thẳng , miệng thì thỉnh thoảng khẽ nói gì đó như khẩu quyết , một tay cầm trượng mà chỉnh sửa tư thế cho người trẻ .Người trẻ thì oằn mình mà nâng thanh kiếm , hai bàn tay hắn đã hơi tê tê vì sức nặng của thanh kiếm nhưng hai tay hắn vẫn vững chắc lắm . Hắn không muốn làm một kẻ bất tài vô dụng mà trốn sau lưng phụ nữ nữa . Như Thuý là một ví dụ cho việc yếu kém của hắn ! Không biết bây giờ nàng thế nào rồi ? Vừa nghĩ lung tung đường kiếm của hắn lại chệch choạc đi làm Hứa lão phải nhắc nhở hắn tập trung .
Cứ thế luyện kiếm mấy ngày, Dương cầm thanh kiếm đã thấy bớt nặng, đâm chém đỡ ngượng dần dần đắc tâm ứng thủ. Đồng thời càng lúc càng cảm thấy kiếm thuật sở học biến hóa quá tinh diệu ,vừa suy nghĩ đến khứ thế hồi lộ của kiếm chiêu, có cảm giác rằng kiếm chiêu càng đơn giản vô kỳ, thì đối phương càng khó chống đỡ. Tỷ như khi đâm kiếm thẳng, chỉ cần kình lực cương mãnh, uy lực sẽ hơn hẳn .Từ đó hắn ngộ ra nhanh hơn các thức của Cửu linh kiếm pháp . Hơn thế hắn còn thử thách sự giới hạn của mình khi luyện kiếm dưới thác nước .
Một ngày hắn vòng quanh khám phá các khu vực trong động thiên thì qua một hẻm núi, tiếng nước vang rát cả tai khiến hắn tò mò mà tiến lain thấy có một thác nước từ trên cao đổ xuống, trông như một con đại bạch long, chảy theo một dòng suối, chảy xiết dị thường, sôi lên sùng sục, cuốn theo cành cây tảng đá mà tuôn đi ào ào.Dương nhìn quanh, thấy nước lũ trong núi quá mạnh, hơi có ý sợ. Nói thế nhưng hắn vẫn quyết định bước xuống . Vừa bước xuống hai chân hắn liền ngập trong nước, dòng nước lũ chảy xiết đẩy mạnh, khiến hắn khó đứng vững bèn vận sức chống lại dòng chảy. Sau vài chiêu kiếm thì chừng tàn một nén nhang thì hắn đã hết sức, bèn chống kiếm vào tảng đá mà nhảy lên bờ . Lên bờ hắn tức tốc vận khí xuống mà hồi sức, đứng vững hồi lâu, hiểu dần ra cách ngưng khí vận lực. Dòng nước lũ tuy lớn dần, đã ngập tới ngang thắt lưng, song chàng có thể đứng vững hơn cả lúc trước. Khi nước ngập đến ngực, đến cằm, Dương nghĩ: “Mình có thể đứng vững, nhưng không thể để nước dìm chết!” Bèn nhảy lên bờ nhưng không ngờ có một bàn tay ấn hắn xuống sâu hơn dòng nước . Đó chính là Hứa lão , thấy cách luyện kiếm của Dương mới lạ nên hắn muốn đẩy Dương đến giới hạn .
Dương vung kiếm chống đỡ cũng không được .Biết là Hứa lão muốn thử thách hắn xen lẫn giúp hắn nên hắn không còn bỡ ngỡ mà chú tâm luyện kiếm, ùm một tiếng, hắn lại rơi tõm xuống nước.
Khi hai chân hắn đặt trên tảng đá, thì nước đã dâng ngập đầu, một ngụm nước xộc vào miệng. Nếu vận khí phun nước ra, thì nội tức thăng lên, hai chân sẽ hẫng, hắn bèn ngưng khí thủ trung, hai chân trụ vững, nín thở, một lát sau nhún hai chân vọt người lên không trung, phun nước trong miệng ra, lại đáp xuống suối, để cho dòng nước ào ào tràn qua trên đầu, thân hình đứng thẳng như cây cột giữa dòng cứ thế mà múa kiếm .
Sau vài chục lần lặp đi lặp lại hắn luyện kiếm trong nước đã nhẹ đi nhiều, thanh kiếm nặng tuy bị nước đẩy, cũng không nặng như ở trên bờ, chàng sử dụng khá tiện lợi. Dương cứ thế luyện kiếm dưới nước, đến khi mỏi mệt mới nhảy lên bờ. Đêm ấy cuối cùng Dương không ngủ, trong dòng nước lũ ngộ ra rất nhiều kiếm lý, như đâm thuận, thúc ngược, phạt ngang, chém chéo, bây giờ mới đại ngộ, chẳng trách sử kiếm hà tất phải dùng kiếm có lưỡi, có mũi nhọn? Một thanh kiếm sắc thông thường chỉ cần cầm trong tay rung nhẹ, kình lực chưa phát, chắc kiếm đã gãy luôn. Lúc này mưa tạnh, trời trong, trăng sáng, ngân quang chiếu xuống mặt suối giữa rừng. Dương nhìn dòng chảy, tâm thông kiếm lý, tay thạo kiếm thuật, biết kiếm pháp sử dụng thanh kiếm nặng là như thế, không cần luyện thêm, thì lão tổ của Dự Thần gia có phục sinh, truyền thụ kiếm thuật cho hắn cũng chỉ vậy thôi. Tương lai nội lực tăng dần, sử kiếm sẽ ngày càng nhẹ, cuối cùng sử kiếm gỗ cũng sẽ không khác gì sử dụng thanh kiếm nặng này, tất cả là do công lực từ nông đến sâu, chứ về kiếm thuật, thì đây đã là cảnh giới tối cao.
Cứ thế hắn luyện tập trong nửa tháng thì kinh ngạc , Dương biết nửa ngày luyện kiếm trong dòng nước lũ mỗi ngày của mình khiến kình lực đã tiến xa, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ . Sau hăn một tháng thì thức đầu đã được hắn thôi diễn ra rất uyển chuyển mà linh hoạt ,tay nhẹ như lông hồng .Cảnh giới của hắn nhanh chóng đột phá Trúc cơ kì mà không một chút khó khăn trong sự chúc mừng của Hứa lão . Đã vậy hắn còn luyện thành thức thứ hai mà tiếp tục thôi diễn tiếp tầng thứ ba trong sự kinh ngạc của Hứa lão .Hắn không ngờ Dương tiến bộ nhanh như vậy nên càng tin tưởng hơn thiếu gia của hắn mà ra sức tập luyện cho hắn . Đúng là kì tài mà !
Thế rồi ngây ngốc trong hang đá một năm hơn không kém . Một thiếu niên bước ra từ trong một hang đá mà người ướt sũng , hắn bây giờ cảnh giới luyện kiếm cũng có thể nói là ngang dọc mảnh thiên địa này khó ai địch , hắn đã luyện thành thức thứ ba . Hắn bây giờ luyện đến tầng thứ tư này chỉ cần “ ngộ “ chứ bây giờ có cố cũng vô ích . Huyền Thiết Kiếm của hắn bây giờ lấy ba sợi dây mây song già tết lại, buộc thanh kiếm, đeo sau lưng nhìn vô cùng chắc chắn , hắn bình tính đi lên ngọn núi cao mà cảm thụ linh khí thiên địa . Sau một hồi chợt nhớ mình còn bốn hòm rương chưa mở ở trong mật động thì hắn vội bừng tỉnh mà vội đi xem .