Chương 18 : Giường hàn ngọc
Nằm trên lưng của Hoả Kì Lân tuy hắn không biết gia hoả này là thứ gì nhưng có lẽ nó đang giúp hắn , nếu không thì nó đã giết chết hắn hoặc bỏ mặc hắn bị thương rồi . Mặc dù khí hậu dưới này lạnh lẽo nhưng cảm thụ thân thể ấm áp từ Hoả Kì Lân dưới mình truyền lại hắn dường như thấy bình thường , không ấm mà cũng không lạnh . bắt đầu kiểm tra thương thế .Hai cái xương sườn bị gẫy , một bên chân trái chệch khớp , lục phủ ngũ tạng bị chấn động không hề nhẹ . Hắn cũng thầm than mình may mắn khi không ngờ dưới này là một lớp tuyết . Thở phào , hắn buông xuôi thân thể rồi tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi mặc kệ Hoả Kì Lân muốn đưa hắn đi đâu thì đi .
Đại khái đi qua một ba ngày hai đêm ( theo hắn tự nhẩm tính ) thì các vị huyệt , xương cốt trong người hắn đã lành lặn hơn một chút vì hắn đã có căn cơ tu luyện nên chuyện xương thịt lành lặn nhanh hơn người thường là điều dễ hiểu , bây giờ thì hắn đang say giấc nồng rồi , bỗng chợt phía cuối đường có một lão giả cưỡi trên lưng một con sói đen mà tiến lại , lão lần này đi mặc một bộ đồ màu đen tuyền trước ngực là một huy hiệu có hình chiếc lá màu xanh lá cây , tay cầm một quyền trượng màu ánh bạc kim . Đây chính là lão già ở trong mật động lúc nãy , lão nhanh chóng tiếp cận Hoả Kì Lân thế nên hai bên chả mấy chốc mà gặp nhau .
Thấy lão già và một con hắc lang đến gần , đúng với phong phạm của một thánh thú cao quý , Hoả Kì Lân chỉ phì nhẹ cái mũi của nó ra biểu hiện sự không hài lòng nhưng cũng đủ để khiến con hắc lang kia run sợ mà quỳ gối. Bản năng và huyết mạch cao thấp được ghi lại trong huyết mạch của mỗi loài nên huyết mạch càng cao càng được tôn sùng . Đứng ngay bên cạnh lão già kia cũng không dám chậm trễ mà khom gối cung kính nói :
- Ta không đến làm gì ngươi và cũng không muốn làm gì tổn hại đến vị quân vương của ngươi đâu . Hãy giao hắn cho ta thì tốt hơn dù gì là con người với con người với nhau sẽ dễ chỉ bảo hắn hơn nhiều và xem trông có vẻ hắn đang bị thương có lẽ ta giúp được hắn nhiều hơn ngươi đấy ! Nếu ngươi đã định là hắn thì hãy nhỏ máu nhận chủ ngay đi còn nếu chưa chắc chắn thì cứ đi theo một hồi đã , có được không ? Quyết định vậy nhé .
Hoả Kì Lân phì phì cái mũi tỏ vẻ không phục nếu là trị thương hay tăng tu vi cho nhân loại này thì nó dư sức làm được nhưng để tận tình chỉ bảo thì có lẽ một nhân loại có vẻ tốt hơn nên cuối cùng nó đành đi theo lão . Thế là một già , hai thú và một thằng tàn tật lại lên đường tiến về mật thiên của lão già .
Tiến về hang động , lão nhanh chóng khiêng Dương từ lưng Hoả Kì Lân đến một mật động khác trong hang . Nơi đó có một chiếc giường .Chiếc giường như soi sáng cả một góc của mật động này nhưng chiếc giường này lại lạnh lẽo vô cùng , từ cách xa cũng có thể cảm nhận được . Lão vừa đặt hắn xuống hơi hàn lạnh khiến hắn choàng tỉnh mà kêu oai oái mà muốn bật dậy :
Á ! Lạnh chết ta ! Cái gì vậy . Con vật kia đâu rồi ?
Nhanh chóng như biết là Dương sẽ nhỏm dậy lão bình tĩnh đặt hai tay trước lồng ngực hắn rồi nhanh chóng trấn an :
Hãy vận công lên để làm ấm mình , nương theo đó hãy vận chuyển điều hoà dòng khí ấm đi theo khắp các cơ thể . Trấn an dưỡng thần , hít thở đều đặn , ngươi có thể cảm thấy tốt hơn đấy .
Nghe theo cách mà lão già lạ hoắc bên cạnh chỉ , hắn liền nhanh chóng làm theo như có ma lực chỉ dẫn . Hắn nhanh chóng làm chủ được cái lạnh , sau tầm vài chu thiên thì hắn thấy các huyệt đạo lâu nay bế tắc vậy mà thông mở khô thoáng . Ngồi ở bên lão già tấm tắc khen thầm sự thông hiểu của hắn mặt ngoài giải thích :
- Cái giường đặc biệt này được chế từ một loại hàn ngọc cổ (đá lạnh ngàn năm), giúp ích rất nhiều cho việc tu luyện nội công thượng thừa. Nguyên tổ sư của ta khi xưa đã phải tốn bảy năm tâm huyết, đến miền đất băng giá cực bắc, đào sâu qua lớp băng dày mấy trăm trượng, mới lấy lên được thứ hàn ngọc này. Người nằm ngủ trên cái giường ngọc này mà luyện nội công, thì một năm bằng mười năm tu luyện bình thường đó. Có lợi mà không có hại với tu vi của người đó .
- Vì sao vậy? Dương thắc mắc dò hỏi .Hắn thật sự quan tâm đến những ngoại vật mà mang đến cho mình tu vi tăng trưởng mà không có hại cho cảnh giới của hắn sau này .
- Đó là vì thoạt tiên ngươi nằm ngủ trên cái giường này, sẽ cảm thấy giá lạnh không chịu nổi, phải vận công lực toàn thân chống lạnh, lâu dần thành tự nhiên, lúc nằm ngủ cũng là lúc luyện công. Người ta luyện công, dù là người cần mẫn nhất, mỗi ngày cũng phải ngủ ba, bốn canh giờ. Nên biết, đạo luyện công là hành động nghịch thiên, khí huyết vận hành không giống lúc bình thường. Nhưng mỗi khi nằm ngủ, khí huyết tự nó lại vận hành theo kiểu cũ, thế là công phu luyện tập ban ngày mười phần bị hao mất chín. Nhưng nếu nằm ngủ trên cái giường này, thì trong lúc ngủ chẳng những không bị hao tốn công lực đã luyện ban ngày, mà còn gia tăng công lực.
- Thế này thì có khi tu luyện trên tuyết cũng được phải không ?
- Không đâu. Một là băng tuyết hút cái nóng của cơ thể, tan thành nước; hai là thứ hàn ngọc này lạnh gấp mấy lần băng tuyết. Cái giường bằng hàn ngọc này còn có cái hay khác nữa, phàm tu luyện nội công, tối kỵ là tẩu hỏa nhập ma, bình thường luyện nội công, phải dùng một nửa tinh thần đề kháng tâm hỏa. Thứ hàn ngọc này là vật chí âm chí hàn trong thiên hạ, người tu đạo nằm ngồi trên nó, tâm hỏa tự thanh, do vậy, lúc luyện nội công có thể tha hồ dũng mãnh tinh tiến, như thế chẳng phải sẽ luyện nhanh hơn hẳn người khác đó sao? Nhanh nhắm mắt mà cảm ứng đi .
Thế rồi hắn nhanh chóng nhắm mắt lại mà làm theo lời lão trong giây lát đã cảm thấy khí lạnh giảm hẳn, đến khi nội tức chuyển sang vòng thứ ba, thì hắn cảm thấy toàn thân phát nhiệt, không còn sợ băng giá nữa, ngược lại còn cảm thấy thoải mái dễ chịu khi nằm trên cái giường đá kia, hai mắt vừa nhắm lại, đã lơ mơ thiếp đi. Ngủ chừng nửa canh giờ, hơi ấm tan hết, hơi lạnh của cái giường làm cho hắn lại tỉnh giấc, hắn lại theo cách đã học mà dụng công. Cứ thế ngủ rồi tỉnh, tỉnh rồi ngủ nhiều lần trong đêm, sáng hôm sau thức dậy không hề cảm thấy mệt mỏi, thì ra chỉ trong một đêm tu luyện, mà tu vi của hắn đã có dấu hiệu tiến nhập vào luyện khí tầng 10 .
P/s : Hôm qua mê Việt Nam quá mà quên ae . Chương bù cho chương 21:00 hôm qua nhá . Việt Nam 1-0