Chương 17 : Động thiên kì bí
Tỉnh lại sau cơn mê dài , Như Thuý chớp chớp đôi mắt mà tỉnh lại , hiện giờ cả cơ thể của nàng đang nằm bao bọc trong một lồng cầu thuỷ tinh sáng bừng màu vàng . Không khó để nàng nhận ra đây là Hồng Liên điện nơi ở của nàng . Nàng vội vàng như suy nghĩ gì đó mà rời giường , nhưng thân thể sau đó do chưa bình phục hẳn mà loạng choạng cũng may có một người hầu gần đó nhận thấy sự khác thường mà lao nhanh đến đỡ nàng dậy rồi dìu nàng lại giường rồi nàng vội vàng hỏi :
Ta ngất được bao lâu rồi ?
Dạ thưa Thánh nữ , người đã ngất đi được năm ngày rồi ạ . Đã có Hồng Y Án Long bố trí trợ lực cầu ngay khi người quay về đây và ngài ấy còn dặn đi dặn lại rằng chăm sóc người thật chu đáo ạ !
-Vậy khi ta được đưa về đây thì có mang về đây một ai đó hay một thi thể nào không ?
Dạ không ạ ! Phải chăng là người đã đánh rơi thứ gì ạ !
-Không có gì ! Ngươi đi làm việc của mình đi ta muốn nghỉ ngơi à ngươi kêu cho ta Hồng y Án Long đến đây ta có chuyện muốn nhờ hắn .
Ở trong một giáo hội tồn tại như ở Quang Minh đỉnh . Các cấp bậc là thứ quan trọng để giữ gìn sự trật tự và tạo ra sự an tâm cho con dân theo tín ngưỡng . Ở đây thì sức mạnh vẫn là nòng cốt của địa vị như thế giới bên ngoài thường làm . Các cấp bậc được sắp sếp theo trình tự như sau :
-Mạnh nhất là Giáo hoàng , là người đứng đầu của cả đế chế này . Hắn tồn tại như một vị vua thứ hai trên đất nước này nhưng tuyệt nhiên là hắn chưa bao giờ vọng động đến triều đình mà triều đình cũng chả hâm mà đi chọc hắn bởi vì lần cuối hắn xuất hiện có người đồn đại hắn đã đạt tới Hư Linh cảnh rồi nhưng sau đó đột ngột bế quan rồi tạo thành một thế lực lớn mạnh như bây giờ .
- Thứ hai chắc có lẽ là các thánh nữ , ngoại trừ thánh nữ đầu tiên Phi Như Thuý đã được ta giới thiệu rồi nhưng ngoài ra còn thêm hai vị nữa tên lần lượt là Triệu Nhã Băng thánh nữ cai quản Khải Hoàn điện và Dương Bích Nguyệt cai quản Quang Tâm điện . Các điện này thay nhau cai quản các công việc chính cũng như phụ của giáo hội bên trong lẫn bên ngoài .
- Tiếp đó là các Hồng y hay còn gọi là các tế tự , họ là những người thay các Thánh nữ giám sát công việc trong điện như dâng bái thần linh trong ngày tuần cũng như giảng đạo cho các tín đồ .
- Xuống nữa là các giám mục và phó tế , họ là những người sau chót nhưng quyền lực không hề thấp . Họ hay gọi là những chấp pháp của giáo hội hay đi săn lùng các phản đồ trong giáo . Là nắm tay quyền lực của giáo hội .
- Cuối cùng là các tông đồ , là người phụng sự thân cận trong các điện của các Thánh nữ .Ở đó ngươi sẽ được kiểm chứng sức mạnh ,lòng trung thành để sau này giáo hội sẽ cất nhắc ngươi vào vị trí của các giám mục hay phó tế hay hơn thế nữa là chức vụ Hồng y cao quý mọi người mơ ước nếu ngươi thể hiện xuất sắc.
Một lát sau trước cổng trước nguy nga của Hồng Liên điện Án Long nhanh chóng bước vào theo lệnh triệu tập của Thánh Nữ Như Thuý . Dù năm nay nửa mái đầu đã bạc hoe theo thời gian nhưng thần thái hắn vẫn còn minh mẫn lắm . Là một Hồng Y dưới lệnh của một nữ thần hắn luôn tự hứa phải làm việc hết sức mình bởi vậy mà Như Thuý luôn giao cho hắn những trọng trách đặc biệt .
Bước vào chỗ nghỉ của nữ thần tôn kính , hắn tuy đã có tuổi nhưng vẫn âm thầm khom lưng đứng sau tấm rèm chờ chỉ thị . Mãi một lúc sau mới có một giọng nói nặng nhọc cất lên :
- Ngươi đã đến rồi à ? Ta có chuyện muốn hỏi ngươi đây ?
- Xin người cứ hỏi ? Nếu câu hỏi nằm trong phạm trù hiểu biết thì ta xin sẵn lòng giảng giải .
- Cũng chả có gì to tát , chả là trước lúc các ngươi đến lúc ấy thì có thấy gì không ?
- Uhm , theo thần nhớ thì lúc đó còn có một người thanh niên và một con Thổ Mộc Ngưu đang quần nhau nhưng chắc là yếu thế nên hắn muốn kéo theo con Mộc Ngưu mà đồng quy vu tận . Thần cũng đoán đó là người quen của Người nên đã phái vài phi thuyền kiểm tra nhưng cái vực đó quá sâu và càng xuống sâu nhiệt độ lại càng hạ thấp cộng với đó là màn sương mù dày dặc rất nguy hiểm cho đội thám thính nếu họ va phải mỏm đá nhọn nên hạ thần đành miễn cưỡng bỏ qua mà đưa người về trước vì lo cho thương thế của người . Phải chăng người thanh niên đó là ...
- Là nam nhân của ta . Xong rồi ngươi lui ra đi .
Miệng nói mà nàng như thể chết lặng , khoé miệng chợt co giật rồi từng hạt châu lóng lánh rơi ra mà bất chợt oà thành tiếng . Án Long lặng lẽ lui ra mà để cho Thánh Nữ yên lặng . Hắn biết đây là mối tình đầu của nàng vì trước nay vị Thánh Nữ này luôn cách xa nam giới , ngay cả hắn khi gặp nàng cũng phải cách một bức rèm a .
Tại một nơi không xác định dưới vách núi , sau khi xâm nhập trăm mét thì sương mù màu trắng dày đặc càng nồng đậm, dùng với tu vị của một kim đan kì thì hắn chỉ nhìn thấy vài mét mà thôi, mà đối với người thường thì độc không thấy gì chỉ toàn màu trắng, trong sương mù dày đặc thế này không phân rõ chung quanh, căn bản là không cách nào tiến thêm nửa thước , thân hình của một thiếu niên đang bồng bềnh trên một thân ngựa đầu rồng, cao tám thước năm tấc, thân xấp vảy rồng, lăng ba đạp thủy, như giẫm trên đất bằng, lưng có vẽ những vết chấm , trên đầu có hai chiếc sừng cao lộng lẫy mà toả ra ánh lửa như chiếu rọi sự lạnh lẽo tối tăm của nơi đây Chỉ thấy một con thú long thủ, sừng hươu, sư thân, ưng trảo, mã vĩ, ngư lân... Đây chính là thần thú Hoả Kỳ Lân!
Toàn thân của nó có hỏa diễm hừng hực, cơ hồ tất cả da lông đều có hỏa diễm thiêu đốt, dáng vẻ của nó uy mãnh bất phàm, khí thế càng cuồng bạo.Chỉ có đôi mắt hỏa hồng của nó tràn ngập khát máu hướng về phía trước .
Trong một động thiên không xa về phía Hoả Kì Lân , một lão già tuổi đã lớn tóc đã bạc trắng đầu chợt mở mắt , thần sắc vui ve , bộ quần áo không biết bao nhiêu năm rồi mà phủ đầy bụi , hắn mạnh mẽ vươn vai đứng dậy mà hét lớn :
Ngài ấy đã xuất hiện rồi ! Hahhaha ! Một vương giả đã ra đời , ta phải nhanh chóng đi đón ngài ấy thôi . Tiểu Hắc ! dậy đi chúng ta tìm được ngài ấy rồi . Tiểu Hắc ở đây là một con sói thành tinh , với bộ dạng uể oải của kẻ còn háo ngủ nó đứng dậy rồi nhanh chóng theo lão già tiến ra ngoài .
Trái ngược với cảnh lạnh lẽo heo hút bên ngoài bên trong hanh động qua một lỗ cửa nhỏ nơi lão già đang đứng chính là một sơn cốc bao la, trong sơn cốc là một đám đại thụ che trời, rừng cây vô cùng yên tĩnh, còn có vài tiếng kêu kỳ lạ truyền tới,hoa cỏ xanh tươi mơn mởn, ở xa xa có một ít loài hoa kỳ lạ đua nở, lúc này đang là mùa xuân, hương hoa dày đặc thấm vào ruột gan.Vài ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt đất, hình thành từng cột ánh sáng màu vàng, sáng tối giao thoa nhau. Xuyên qua cột sáng nhìn thấy cảnh tượng sáng ngời trước mặt, nó ảm đạm trong chốc lát, giống như đang ở không gian khác, tràn ngập khí tức thần bí và tiếng động vật nô đùa nhau.
Tất cả cảnh vật trong rừng cây lờ mờ, mùi hương hoa cỏ giao nhau, nghe thấy bắt đầu đặc biệt thoải mái, thỉnh thoảng có thành từng mảnh lá rụng lẳng lặng rơi xuống.Ngẩng đầu nhìn qua xa xa, bốn phía của rừng cây bị bao phủ trong sơn cốc, mà bên ngoài rừng cây lại có núi cao mọc lên khiến người ta kì quái .
P/s :Thêm chương nữa không nhỉ ?