Chương 12: Động tình (1)

-------Chương 12 : Động tình (1)--------

Vội đi kiếm củi, trời cũng đã sắp tối, hắn cần mang về hang động mà hắn tìm được để đốt vào ban đêm. Thở dài , hắn đến chịu cái bà cô kia cũng may là hắn dụ được nàng vào trong hang nhưng hắn cảm giác có một bức tường ngăn cách hắn và nàng dù không gian trong hang không lớn lắm.Mặc dù hắn biết là nàng đã dùng sức mạnh để chữa lành rồi , gì chứ mấy cái loại xước da, bong gân ,trẹo gân hay thậm chí hôn mê bất tỉnh thì mấy cái bọn này nhằm nhò gì với Quang Minh đỉnh . . Có khi hắn nghe người ta nói chỉ cần cơ thể không bị thối vữa hoặc mục nát thì chỉ cần đưa lên Quang Minh đỉnh thì ngươi cũng có cơ hội sống thì đủ biết độ mạnh của Quang Minh đỉnh đến đâu .

Dù ăn phải một cú tát không có lực hoàn trả nhưng hắn cũng chỉ có thể ngậm ngùi mà gánh chịu thôi . Ai bảo hắn là người sai trước . Nghịch ngu thì phải chịu thôi . Đêm muộn trời mưa , hắn và nàng mỗi người một góc không ai nói với nhau một lời . Khoảng không gian yên tĩnh khiến con người ta như bé nhỏ và cô độc . Hắn chìm mình vào giấc ngủ , có lẽ nàng cũng vậy . Hắn ngũ nay mình nên đi ngủ sớm để tạm quên đi mọi chuyện xảy ra .

Bỗng, Đùng ! Tiếng sấm dền vang trời đinh tai nhức óc của lão Thiên như muốn đánh tan sự im lặng đó của đôi trẻ .

Á ! Tiếng kêu la thất thanh của thiếu nữ trong đêm như gặp phải một cơn ác mộng . Mồ hôi ướt đẫm tấm lưng nàng . Lúc này tóc tai nàng ướt đẫm , rối tung , lồng ngực căng đầy nhấp nhô theo từng nhịp thở nhưng nàng lại chợt nhận ra bàn tay của nàng đang chạm vào một cánh tay trần đầy cơ bắp . Chợt nhận ra là cánh tay của ai , nàng vội bàng bỏ nhanh ra rồi quay lưng tiến nhanh về chỗ ngủ của mình mà tim đập loạn xạ mà ngổn ngang suy nghĩ , mà xấu hổ trước hành động của mình :

-Ái sao ngươi có thể hành động như thế hả Như Thuý ơi , đó là tên sắc lang không đội trời chung với ngươi đấy , mà sao tim ngươi đập nhanh vậy .

  • Từ đã ! Ta có chuyện muốn nói !

    Một giọng nói đầu nội lực được phát ra làm tim nàng như thít lại , ngẩn tò te ra là tên Dương chứ ai . Hắn như không thể kìm lòng mình mà túm chặt lấy đôi tay múp míp của nàng . Sau đó trước sự ngỡ ngàng hắn dìu nàng ngồi xuống rồi cẩn thận từng chút một vén đôi chân nhỏ nhỏ xinh xinh xa mà xoa nắn từng huyệt đạo .

    Bất ngờ trước hành động bộc phát của Dương , nàng tưởng hắn lại định dở trò đồi bại với nàng nên giẫy nẩy lên mà đạp hắn đồng thời hai hàng lệ châu nóng hổi lại theo đó mà tuôn ra .

    Ngươi… ngươi làm gì đấy? Buông tay, buông tay nhanh , ngươi không được .. . Với con mắt đẫm lệ đẩy tay Dương ra, sắc mặt vừa xanh vừa đỏ, vừa xấu hổ vừa giận dữ vội vội vàng vàng, nhưng sức nàng làm thế nào mà đẩy được hắn? Hắn bây giờ nếu giả sử có đánh nhau đi thì nếu nàng thắng đước hắn là hơi khó đấy mặc dù nàng hiện tai bây giờ là Trúc cơ kì . Phải nói cái giáo hội này tuyển chọn cũng rất kinh khủng , một thiếu nữ độ tuổi cũng tương đương thằng Dương nhà ta nhưng trình độ đã như thế thì phải nói là kinh khủng , đó là nàng còn chưa qua Tẩy lễ nếu không thì ...

    Thôi chuyện đó nói sau nhé . Quay trở lại câu chuyện . Dương vẫn gan lì lấy thân mình lấp lỗ châu mai .Thấy nàng cứ cử động loạn lên như vậy hắn nổi giận

- Cái gì làm cái gì? Không thấy ta khám chân cho nàng sao? Không được cử động loạn lên." Mặc dù hắn biết là chân của nàng đã khỏi rồi nhưng mặc kệ , hắn vẫn tuân theo tôn chỉ “ để lâu *ứt trâu hoá bùn - đẹp trai không bằng trai mặt ) mà tiếp tục xoa bóp cá huỵệt đạo .

-Ngươi… ta… á… Nàng lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng hung dữ của hắn , bị nhãn thần hung ác của hắn làm giật mình, lắp ba lắp bắp không nói thành lời .

Tên Dương được dịp thưởng ngoạn bàn chân của nữ nhân cổ đại quả thực là đúng với câu "gót sen nhỏ nhắn không quá ba thốn". So với bàn chân của nữ nhân thời hiện đại thì đẹp hơn rất nhiều.

Dương tại kiếp trước cũng không phải là hiểu biết quá nhiều về việc xoa bóp chân nhưng hắn cũng không xa lạ gì. Hơn nữa trải qua mấy tháng tu luyện thì gân mạch, vị trí huyệt đạo. đối với hắn cũng đã trở nên hết sức quen thuộc. Cho nên bây giờ áp dụng vào xoa bóp bấm huyệt cũng rất dễ ,đưa tay nắm lấy hai chân trắng muốt của nàng, tìm đúng huyệt vị, nhẹ nhàng xoa bóp. Đầu tiên là huyệt Dũng Tuyền, sau đó cứ thế mà day day bấm bấm xoa xoa khắp bàn chân nàng.

Đột nhiên bị Dương nắm lấy bàn chân ngọc ngà của mình nàng không khỏi cảm thấy thẹn thùng, đỏ cả mang tai, thân thể run rẩy, trống ngực đập liên hồi . Vài lần đã định giãy dụa lấy chân ra nhưng lại sợ làm hắn tức giận không thể làm gì hơn là cúi đầu, để cho hắn tùy ý xoa bóp. Dẫu biết là mình cảnh giới cao hơn hắn nhưng khi có ý định phản kháng thì phần nào đó trong con tim nàng lại giữ lại để tiếp tục thụ hưởng .

P/s : Ta nhắc lại là truyện nào viết về xuyên không , sắc sẽ đều có chút gì đó liên quan đến nhau nhưng cốt truyện , hình thái là thứ không giống nhau nên đừng vội kết luận là chuyện thằng lày giống thằng lọ , cái lọ lại bảo cái chai nên ta viết thêm một chương nói cho các ngươi hay . Thôi ko nói nhiều tuỳ các ngươi ta mệt rồi đi ngủ đây , ai đọc thì nhớ li ke nhé , có ủng hộ thì ủng hộ . Ta đi ngủ đây