"Hệ thống ngươi biết viên đan dược này và quyển sách này không?" Trần Thiên.
-[ Keng viên đang dược tên Nguyên Anh Đan giúp ký chủ tăng tỷ lệ đột phá nguyên anh thành công, còn quyển sách kia thì hệ thống không biết được gì cả xin lỗi ký chủ ].
Trên màn hình màu xanh lam hệ thống làm vẻ mặt buồn bã, Trần Thiên nhìn thấy đứng hình, cậu không ngờ hệ thống cũng biết biểu lộ cảm xúc nữa chứ:
"Được rồi không sao cả, quyển sách này ta tự tìm hiểu cũng được".
Cậu cầm lấy viên đan dược ném vào miệng mình bắt đầu hấp thụ linh khí để đột phá cảnh giới mới, một bước ngoặt mới nguyên anh.
Sáng hôm sau, quảng trường lúc này tuy đã loại bỏ bớt nhưng vẫn còn rất đông khoảng 100 người, người chủ trì xuất hiện phía trên cao tay cầm quyển trục dài, đôi mắt lạnh lùng nhìn toàn bộ thí sinh có mặt ở đây, người chủ trì lên tiếng:
"Vòng thứ hai là luyện đan nhưng vòng này chia ra làm hai phần thi như đã nói trước, một là kiểm tra độ hiểu biết về dược liệu của các thí sinh, hai là luyện đan dược theo yêu cầu của ban giám khảo cuộc thi".
Tên chủ trì hướng tay về phía ba người đang ngồi trên đài cao, một già, hai trung niên, thân mặc y phục luyện đan sư màu trắng, trước ngực là tấm huy chương chứng nhận luyện đan sư.
"Đây là ba vị luyện đan sư nhất, nhì tại đông vực này, vị thứ nhất là Kính Lão ngũ phẩm luyện dược sư, hai vị còn lại là Phan Thanh và Trữ Sơn đều là tứ phẩm luyện dược sư...".
Tiếng nói chấm dứt, tất cả mọi người có mặt đồng loạt vỗ tay.
"Được rồi bắt đầu đi" Kính Lão lên tiếng đôi mắt hướng về phía tên chủ trì nói, hắn gật đầu từ nhẫn lấy ra hơn mấy trăm quyển đỏ, hắn phất tay mỗi quyển trục tự đến tay của từng người rồi nói:
"Bên trong có chứa hơn trăm loại dược liệu chỉ có bóng không có hình, các ngươi cần nêu tên và công dụng của từng loại dược liệu là sẽ thông qua, thời gian là đến tối, ai không được có thể bỏ cuộc".
Trần Thiên cần lấy quyển trục mở ra rất nhiều cái bóng của những loại đan dược hiện lên, mỗi người có một chỗ đứng cách xa nhau nên không có vụ xem lén ở đây.
Tất cả thí sinh bắt đầu điền những dược liệu đầu tiên vào trong quyển trục, qua một lúc lại có một số thí sinh miệng cắn vào đầu bút, tay bức lấy tóc mình, đi qua đi lại, có người lại trực tiếp bỏ cuộc.
Trung Vực - Hàn Gia, đại sảnh Hàn gia một trung niên tay cầm tách trà thong thả uống từng ngụm một, trung niên này là Hàn Ngữ gia chủ của Hàn gia hiện tại lúc này từ bên ngoài một lão già chạy đến hơi thở có chút nhanh nói:
"Gia chủ... hai người chúng ta phái đi tìm tiểu thư về đã bị vỡ Mệnh Hồn Thạch rồi…".
"Vỡ Mệnh Hồn Thạch?" Hàn Ngữ sắc mặt có chút âm trầm khi nghe được tin tức này.
Mệnh Hồn Thạch là thứ giữa linh hồn của các thành viên trong gia tộc nếu người đó bị chết hay gì Mệnh Hồn Thạch sẽ vỡ ra, các thế lực khác cũng dùng như, tông môn, hoàng triều đều sử dụng Mệnh Hồn Thạch.
"Đúng vậy gia chủ, hai người có tu vi nguyên anh phái đi tìm tiểu thư đều bị vỡ hồn thạch cả rồi, bây giờ chúng ta làm sao đây gia chủ?" Lão già nhìn Hàn Ngữ như chờ đợi một mệnh lệnh, Hàn Ngữ đưa tay lên xoa ấn đường mình suy nghĩ, hắn bất ngờ đứng dậy đi đến lão già, hắn lấy từ trong nhẫn ra hai cái hợp gỗ đưa cho lão giàn nói:
"Lần này phái mười người đi tu vi từ nguyên anh đến hóa thần nếu còn thất bại phải sử dụng đến hộp gỗ này".
"Tuân mệnh gia chủ, ta sẽ đi phân phó ngay". Lão già xoay người rời đi khỏi đại sảnh, Hàn Ngữ phía sau đôi mắt lạnh lẽo cực điểm.
Trở lại với Đông Vực, lễ hội luyện đan vẫn đang diễn ra lúc này đã là buổi trưa đã có rất nhiều người từ bỏ, Trần Thiên vẫn đang liên tục viết ra những dược liệu đã đến dược liệu thứ 50, bên Lạc Minh và Liễu Hồng cũng không thua kém cậu bao nhiêu đã đến dược liệu 40, trong đám người có một thiếu niên cũng nổi bậc không kém đã đến dược liệu thứ 35, phía trên giám khảo cũng quan sát các thí sinh nhìn đến Trần Thiên và Lạc Minh thì gật đầu không ngừng, chỉ có mỗi Kính Lão vẫn khuôn mặt không biểu tình quan sát tất cả các thí sinh.
Ở một nơi không ai thấy được Liễu Bắc vẫn luôn quan sát cuộc thi luyện đan này, lão âm thầm đánh giá từng người một trong lễ hội luyện đan, Liễu Bắc cũng rất ấn tượng với Lạc Minh, một thiếu niên 16, 17 tuổi không có người chỉ dạy tự học thành tài được truyền khắp mọi nơi tại Nam Vực này, nên Lạc Minh được Liễu gia một mực chú ý đến thậm chí còn còn không ngại cho Liễu Hồng tiếp cận nữa.
Mấy đều trên cũng làm Lạc Minh khổ sở không thôi, hắn cũng đã nói là mình có sư phụ chỉ dạy nói tên ra thì không ai tin một mực cho Lạc Minh tự học thành tài, hắn cũng hết cách đành im lặng, hắn biết Liễu Hồng tiếp cận chỉ vì thiên phú luyện đan của cậu và lượng kiến thức dồi dào do linh hồn truyền dạy, Lạc Minh cũng được linh hồn cho một số lời khuyên là tạm thời dựa vào Liễu gia mà tu luyện, nên hắn cũng không có ý kiến gì.