Chương 24: Chỉ Dạy

Trần Thiên bước đến cửa nhà Liễu Bắc thấy lão đang ngồi trên ghế gỗ nằm nhắm mắt đu đưa, cậu bước lại gần lão chắp tay nói:

"Tiền bối, xin ngài hãy chỉ dạy ta luyện đan..!".

"Tiểu tử, ngươi tại sao lại muốn luyện đan?" Liễu Bắc mở mắt ra nhìn cậu.

"Tại sao ư?, có lẽ là ham muốn nhất thời của một thiếu niên trẻ tuổi đi trên con đường tu luyện, muốn học hỏi nhiều thứ mới lạ, muốn chính mình trở nên hoàn hảo nhất có thể..!!" Trần Minh đưa tay lên xoa lấy cằm tươi cười nói, Liễu Bắc nghe lời nói nhiều ký ức cũ xuất hiện trong não, một đứa trẻ nhỏ hay đi theo phía sau mình kêu chỉ dạy cách luyện đan, lão hít một hơi dài cuối cùng đứng dậy nói:

"Được ta sẽ chỉ dạy tiểu tử luyện đan nhưng đổi lại ta được gì?".

Trần Thiên lập tức hiểu từ trong nhẫn lấy ra mấy bình rượu thấy rượu xuất hiện Liễu Bắc mắt sáng lên, lão ho khan phất tay thu hết vò rượu vào nhẫn:

"Đi theo ta".

Liễu Bắc tiến vào trong nhà, Trần Thiên đi theo phía sau lão, vào trong nhà cậu quan sát thấy nơi này có rất nhiều tài liệu nằm khắp nhà, Liễu Bắc bước đến một tủ sách di chuyển mấy quyển thì tủ sách mở ra một tầm hầm, lão cùng Trần Thiên đi trước, sau vào sâu bên trong tầm hầm.

Bên dưới mật thất là một không gian rộng rãi, chứa đầy những dược liệu, sách, đan đỉnh luyện đan dược, cậu nhìn xung quanh ở đây cũng hơn mười lò đỉnh giống nhau và một lò đỉnh khác màu nằm ở giữa.

Liễu Bắc bước đến một lò đỉnh lấy ra dược liệu xong xuôi xoay người lại nhìn Trần Thiên nói:

"Từ đây đến luyện đan hội còn mấy tháng nữa, ta sẽ chỉ dạy tiểu tử ngươi những gì ta biết được ,còn học được bao nhiêu phải xem ngộ tĩnh ngươi".

"Đa tạ tiền bối" Trần Thiên cúi người chắp tay, Liễu Bắc không để tâm cậu lấy ra một quả cầu thủy tinh là cầu đo linh căn:

"Người luyện đan không thể thiếu một yếu tố vô cùng quan trọng là phải có linh căn hỏa, mộc, tiểu tử đặt tay lên".

Trần Thiên đi lại đặt tay lên xuất hiện bốn loại linh căn Ám, Lôi, Hỏa, Mộc, Liễu Bắc gặp đầu, lão không kinh ngạc trước bốn loại linh căn xuất hiện, luyện đan sư chỉ cần hai loại là hỏa cùng mộc nếu không có thì phải từ bỏ con đường luyện đan này, trừ khi gặp được cơ duyên mang lại cơ hội một trong hai loại linh căn hỏa, mộc mới có thể luyện đan.

"Bây giờ ta sẽ chỉ tiểu tử ngươi luyện đan dược cơ bản nhất để nhập môn là An Linh Đan, đan này giúp an thần, tỉnh táo có thể giúp người dưới trúc cơ tránh bị tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện nóng vội…." Liễu Bắc dừng lại một lúc rồi nói tiếp:

"À, khi luyện đang phải trú tâm không thì nổ đỉnh thì dược liệu mất, nặng thì đi luôn cái đỉnh luyện đan...haha!!".

Lão nhìn sang Trần Thiên thấy cậu đang chuyên tâm lắng nghe thì nụ cười tắt lại, bắt đầu hướng dẫn cách luyện đan……

Chưa đến nữa canh giờ Liễu Bắc hoàn thành An Linh Đan đúng là không hổ là luyện dược sư thất phẩm, lão quay sang nhìn cậu nói:

"Được rồi nãy giờ ta đã nói hết rồi phải xem ngươi như thế nào, đây là dược liệu đủ để ngươi luyện mấy ngày, và muốn tham gia luyện đan lễ hội thì cần ít nhất là nhị phẩm luyện dược sư, cố lên".

Liễu Bắc vỗ lấy vai cậu rời đi khỏi mật thất, Trần Thiên nhìn đống dược liệu rồi bắt đầu luyện chế An Linh Đan, Liễu Bắc ra khỏi tầng hầm thì khởi động trận pháp bảo vệ.

"Đã đến thì đừng trốn nữa".

Một thân ảnh già nua xuất hiện trước cửa nhà lão, Liễu Bắc đi ra nhìn thân ảnh thở dài nói:

"Thứ ngươi muốn thì ta không thể cho, nó là vật nhận chủ không phải chủ nhận nó".

"Vậy năm đó ngươi làm sao lấy nó về được?" Thân ảnh, Liễu Bắc lắc đầu không trả lời câu hỏi của thân ảnh.

"Bạo Phong Long".

Một con rồng xuất hiện lao đến với tốc độ kinh hồn kèm theo là những đồ vật bị cuốn vào trên đường đi, Liễu Bắc nheo mài lại quan sát đòn tấn công thì tung chương phản công.

"Xung Hư Chưởng".

Một luồng sóng âm đối đầu cùng một con rồng.

RẦM, RẦM, RẦM.

RẦM, RẦM.

"Tu vi vẫn không có dấu hiệu giảm đi hơn nữa còn tăng tiến hơn nữa xem ra phải đánh toàn lực rồi, Triệt Phong Linh Vũ".

Thân ảnh lấy ra thanh vũ khí kiếm lao đến Liễu Bắc.

"Thiết Huyết Đan Đỉnh".

Một đan đỉnh đỏ xuất hiện cản lấy những đường kiếm sắc bén chém đến.

Keng, Keng, Keng.

Cả hai đánh liên tục mấy canh giờ lúc này một đường kiếm khí hướng đến thân ảnh.

SẸT.

"Khốn kiếp, hôm nay ta từ bỏ lần sau ta lại đến" thân ảnh bị kiếm khí trúng ngay mặt trước khi đi không quên nhìn đến chỗ kiếm khí phát ra rồi rời đi, Liễu Bắc nghe vậy thở dài thu lấy đan đỉnh nhìn hướng kiếm khí vừa giúp mình nói:

"Tiểu tử lớn rồi đâu phải con nít đâu cứ trốn một nơi hoài".

"Haha, Bắc gia nói vậy cũng đúng dù gì gia chủ Liễu gia vẫn phải đường đường chính chính gặp mặt" một trung niên bước ra từ không gian đáp xuống chỗ Liễu Bắc.

"Ừ, từ lúc ngươi còn nhỏ đòi theo ta học luyện đan cũng đã lâu rồi, giờ đã là một gia chủ rồi Liễu Phong, ngươi đến đây có chuyện gì?" Liễu Bắc lấy ra bình rượu uống một ngụm vào trong.

"Ta nghe Bắc gia đang chỉ dạy một người trẻ tuổi luyện đan ta đến muốn xem hắn như thế nào thôi…!" Liễu Phong cười tươi, Liễu Bắc nghe vậy khuôn mặt đen lại nói:

"Nha đầu đó lại đi đồn bậy bạ, ta là một kẻ điên dạy người cho nguy hiểm sao, ta lại gánh không nổi tội của mình lấy đâu ra chỉ dạy ai".

Liễu Phong chăm chú nhìn lão như đang xem có đang nói đùa không, hắn là người gần như hiểu Liễu Bắc hoàn toàn, Liễu Phong xoay người rời đi trước khi đi nói:

"Bắc gia cẩn thận tên đó lại sẽ tìm người, ta sẽ kêu thêm người hỗ trợ người lúc cần thiết".

"Tùy ngươi, ta già rồi sống được bữa nào hay bữa đó thôi..!!" Liễu Bắc phất tay một cái khung cảnh xung quanh trở lại bình thường đi lại nằm lên ghế đung đưa, tay cần rượu uống.

Bên trong mật thất, Trần Thiên bị trận pháp cách ly không biết bên ngoài đã xảy ra một cuộc chiến, cậu vẫn chuyên tâm luyện An Linh Đan.

BÙM.

Nổ đỉnh khói đen bay ra khắp tầm hầm.

"Khụ khụ, đây là cái đỉnh thứ hai bị nổ rồi đen hết chỗ nói" Trần Thiên nằm xuống khuôn mặt cậu dính đầy bụi bẩn, cậu đưa tay lau mặt quay sang nhìn đống dược liệu để luyện đan còn nhiều vô số kể, cậu ngồi dậy thở dài không thôi tiếp tục công việc luyện đan của mình, cái đỉnh khác màu lúc này từ từ lắc lư nhẹ nhàng.

Nam Vực, ngôi làng nhỏ lúc này một thiếu nữ 11, 12 tuổi đang dùng bộ pháp di chuyển thuần thục, tay đánh ra quyền vô cùng linh động, thiếu nữ này là Tiểu Nhã một năm qua đi tu vi đã là trúc cơ trung kỳ, lúc này từ trên trời một thân ảnh mỹ nữ chân đạp phi kiếm từ từ đáp xuống chỗ Tiểu Nhã, Tiểu Nhã cảnh giác đưa tay làm đề phòng:

"Xin hỏi, tiên tử là ai đến đây có ý đồ gì?".

"Nha đầu không cần sợ, ta thấy bộ pháp ngươi vô cùng quen thuộc không biết là học từ ai?" Mỹ nữ tươi cười nói, Tiểu Nhã nghe thế thì buông bỏ chút phòng bị nói:

"Là Trần đại ca chỉ dạy ta tu luyện cũng như là dạy ta vũ kỹ..!".

Nghe thế mỹ nữ trầm ngâm quan sát Tiểu Nhã rồi nói:

"Nha đầu có muốn bái ta làm sư đi theo ta về tông môn để tu luyện không".

"Không, Tiểu Nhã sẽ không rời xa nơi này với Tiểu Nhã đợi Trần đại ca đến thăm ta" Tiểu Nhã lắc đầu phản đối, mỹ nữ thấy thế thì thở dài lúc này trưởng thôn bước ra nói:

"Tiểu Nhã, con hãy bái vị tiên nữ này làm sư đi, con ở đây đợi tiểu Trần cũng vô ích đi ra bên ngoài biết đâu gặp được".

Nghe thế Tiểu Nhã trầm mặt suy nghĩ, mỹ nữ nghe vậy vui trong lòng, nàng nhìn qua điều kiện ở đây không có nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng Tiểu Nhã lại tu đến trúc cơ trung kỳ đủ để biết thiên phú vô cùng cao, nàng nếu biết Tiểu Nhã chỉ mới tu luyện được một năm hơn đã được tu vi như thế không biết sẽ thế nào.

Một lúc sau Tiểu Nhã cuối cùng gật đầu đồng ý nhưng khi rời đi khỏi làng, Tiểu Nhã xin mỹ nữ ở lại vài ngày đương nhiên là được đồng ý.