Chương 16: Lễ Hội

Sáng hôm sau, Trần Thiên bước ra ngoài cậu quyết định tìm đến Man Tộc để tìm hiểu cũng như bước vào con đường thể tu, cậu đi trên đường hỏi biết được Man Tộc sống ở ngoài thành đông cách 200 dặm không xa hoàng thành, cậu đạp bộ pháp di chuyển đến ngoài thành đông vừa đến bộ lạc Man Tộc, cậu quan sát nơi này đa số là lều trại dựng thành nhà đi vào trong thấy rất nhiều nam nhân và nữ nhân làn da bánh mật, nam nhân thân hình to cao, lực lưỡng, nữ nhân thân hình tương đối nhỏ nhắn, tóc đen ngắn, y phục mặc vô cùng kín đáo, Man Vĩnh lúc này đang tu luyện thì có người chạy vào nói:

"Thưa thiếu gia tên Lý Việt tại sinh tử trường đến tìm cậu".

Man Vĩnh dừng lại việc luyện tập đi ra bên ngoài đã thấy Trần Thiên đang đứng ngó đông, ngó tây, hắn đi lại vỗ vai cậu nói:

"Ngươi đến đây rồi thì đi cùng ta đến nơi luyện tập nào".

"Ừ, ta đến đây muốn biết cách tu luyện thể tu".

Trần Thiên nói qua trận đánh cậu cũng biết thể tu nhục thân quá mức mạnh mẽ, Xích Lam Kiếm thiên cấp không thể xuyên qua lớp da Man Vĩnh là biết.

"À, chuyện đó thì dễ thôi vào võ trường ta hướng dẫn ngươi".

Cả hai bước vào võ trường lựa một gốc không có ai qua lại ngồi xuống, Man Vĩnh lúc này quan sát Trần Thiên nói:

"Bây giờ nhìn kĩ ngươi thật tuấn tú, ta có một người dì đang độc thân ngươi có nhu cầu cưới không?".

"Hiện tại chưa có nhu cầu..!".

Trần Thiên cười nói, Man Vĩnh lắc đầu thở dài rồi nói tiếp:

"Tiếc thật dì ta lại ế dài dài, muốn bước vào thể tu cần đưa thân thể của chính mình vượt qua cực hạn thân thể có thể chịu đựng được, thể tu cũng giống linh tu vậy chia làm thập chuyển, mỗi chuyển cũng là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn...".

Tiếp đó là một loạt kiến thức về thể tu Man Vĩnh dẫn cậu đến nơi tu luyện là nhiều khúc gỗ đong đưa qua lại, Man Vĩnh vỗ vai cậu nói:

"Vào chịu đựng mấy cây này đánh đừng dùng linh tu hay thứ gì hộ thân".

Trần Thiên hít sâu một hơi rồi tiến vào trong vừa vào đã bị một thanh gỗ đánh trúng, cậu đưa tay chặn lại một thanh gỗ khác lại đến.

RẦM, RẦM, RẦM.

Mấy canh giờ sau thân thể cậu xuất hiện những vết bầm tím, trên miệng đã có những vết máu chảy ra, cứ thế ngày ngày lập đi lập lại công việc bị đánh cuối cùng cậu cũng là nhất chuyển sơ kỳ thể tu.

"Nhục thân đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều".

Trần Thiên vung thử một quyền, Man Vĩnh tiến đến cậu:

"Chúc mừng thiên phú thể tu ngươi rất cao mới mấy ngày đã là nhất chuyển rồi..".

"Đa tạ, hôm nay là ngày hoàng giai tổ chức lễ hội ngươi có đi không?".

"Đi lễ hội này có rất nhiều tán tu thực lực mạnh mẽ để giao lưu so tài giải thưởng lại còn hấp dẫn nữa".

"Vậy cùng đi..".

Trần Thiên và Man Vĩnh cùng nhau đến hoàng cung, trên đường cậu hỏi Man Vĩnh biết được nhiều thứ, Mạc Hoàng Gia là vua, cận thần gồm Lâm gia, Quân gia, Man tộc hỗ trợ hoàng tộc hết mình trong những ngày đầu.

Đến nơi cậu và Man Vĩnh ngồi một nơi chờ đợi lễ hội bắt đầu hôm nay rất đông tán tu xuất hiện là phần thưởng thu hút, lúc này đoàn người xuất hiện ngồi vào những vị trí được sắp xếp sẵn từ trên cũng bay xuống quảng trường, Lâm Huyền, Quân Ngọc Dao, Man tộc thì có Man Vĩnh đã đứng cùng cậu từ trước, một lão già bay ra nhìn toàn trường lên tiếng:

"Khục, lễ hội rất đơn giản có hai vòng leo tháp và thực chiến, một lát nữa sẽ có tòa tháp xuất hiện gồm ba tầng ai leo lên được tầng ba được vào vòng thực chiến, khi bước vào toàn bộ tu vi sẽ được tăng lên Nguyên Anh Sơ Kỳ, tu vi cao hơn sẽ bị giảm xuống, lễ hội bắt dầu".

RẦM, một tòa tháp đen ba tầng xuất hiện trước quảng trường tất cả tu sĩ đều đi vào bên trong tháp.

Tầng 1 Tâm Ma, Trần Thiên bước vào trong tháp tu vi tăng lên nguyên anh lúc này có làn khói trắng bao quanh lấy thân thể cậu, Trần Thiên đi một lúc thấy mình đang đứng trước cửa Địa Minh Động thân thể cậu run lên tiếp tục đi vào trong, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện tóc trắng dài để xõa tự nhiên, làm da trắng nõn, bộc ngực lớn, bờ mông săn chắc vểnh cao lên là Như Tuyết đang lười biếng nằm trên ghế:

"Nghịch đồ đi đâu giờ mới về lại bị hồ ly tinh nào câu mất hồn à…".

"Sư.. sư tôn".

Trần Thiên đi đến chạm vào thân ảnh Như Tuyết thì hóa thành bụi bay mất đi, khung cảnh mới lại xuất hiện cậu thấy Như Tuyết đang nằm trong vòng tay mình với thân thể đầy máu:

"Nghịch đồ… sư tôn ngươi muốn ngủ một xíu".

"Sư tôn người đừng ngủ mở mắt ra nói chuyện với ta đi, Sư tôn…!".

Trần Thiên kích động hai tay run rẩy miệng liên tục kêu.

-[ Keng, ký chủ tỉnh lại tâm cảnh ngài đang bị lung lay ].

Cậu nghe được tiếng hệ thống thì tỉnh lại nói:

"Sư tôn ta sắp tìm lại thần hồn cho người chờ ta, những kẻ diệt Thiên Minh Môn ta sẽ cho bọn hắn chết không toàn thây".

Trần Thiên đứng dậy tiến lên Tầng 1 tâm ma bị phá, cậu cảm giác tu vi mình được củng cố rất nhiều quay lại quan sát xung quanh còn rất nhiều tu sĩ còn ở tâm ma chưa thoát ra, cậu tiến lên tầng 2.

Tầng 2 Áp Lực, vừa vào tầng hai áp lực xung quanh đã tăng lên, cậu nhìn lên phía trước có nhiều màu hiện lên từ thấp đến cao, Trần Thiên hiểu được tầng 2 này là áp lực cũng như cơ hội rèn luyện thể tu.

Bên ngoài tháp tất cả thông qua Phản Chiếu Kính cũng xem mọi thứ ở bên trong tháp, một thân ảnh thân y phục phượng hoàng bước vào bước đến sau lưng Mạc Hoàng Gia nói:

"Phụ hoàng..".

"Là con à, đến đây làm gì".

Mạc Hoàng Gia nhìn con gái mình lên tiếng cũng thở dài không thôi hơn 200 tuổi vẫn chưa cưới ai cả, hắn cũng không đành lòng gã con mình với thiên phú tu luyện và trần pháp xem là thiên tài ai đành gã đi.

"Con Mạc Vân đến để xem lễ hội thôi..".

Mạc Vân người mời Trần Thiên làm hộ vệ nhưng thất bại, nàng lại càng muốn có cậu nhiều hơn khi biết cậu cần tìm trận pháp sư lập tụ hồn trận cả hoàng thành này cũng chỉ có nàng làm được.

"Vậy sao, ta tưởng con để ý nam nhân nào chứ!".

Mạc Hoàng Gia vuốt râu cười.

"Hứ, liệu ai có xứng với con gái của người chứ".

Mạc Vân vỗ ngực nói, hắn lắc đầu đứa con gái này tính cách kỳ quái vô cùng đôi lúc hơi trẻ con, đôi lúc nguy hiểm vô cùng.

"Hừ, ngươi không để ý mà ta để ý tên Trần Thiên kia".

"Rõ ràng cả hai cùng để ý hắn, ngươi lại muốn chiếm làm của riêng sao?".

"Hừ".

Bên trong tháp Quân Ngọc Dao, Lâm Huyền, Man Vĩnh cũng lần lượt vượt qua tâm ma tiến vào tầng hai, cả ba bước vào tầng hai đã thấy Trần Thiên thân ảnh đầy mồ hôi đứng ở áp lực số năm, cả ba thấy vậy máu chiến bùng cháy bước vào áp lực tầng một.

Lâm Huyền cùng Quân Ngọc Dao như muốn quỳ xuống, Man Vĩnh thì bình thường tiếp tục tiến lên phía trước.

"Áp lực thật mạnh, thân thể như muốn thổ huyết".

Trần Thiên chật vật tiến lên phía trước, cậu lấy áp lực luyện thể tu hiện tại áp lực là hóa thần trung kỳ, cậu cảm thấy thể tu mình sắp đột phá nhị chuyển sơ kỳ rồi, cậu tiếp tục tiến lên phía trước áp lực ngày càng lớn từng bước đi sắp cũng chẳng nhắc nổi.

Ngũ Hành Giới, Thanh Nguyệt chuyên tâm nghiên cứu công pháp mà Trần Thiên đưa cho tu vi của nàng đã tăng lên nhanh chóng, một góc không qua một con nhện tím đang đu trên cây biến thành một mỹ nhân:

"Chủ nhân Tử Yên chờ ngươi vào đây chơi cùng ta".