Chương 14: Nhiệm Vụ

Một lúc sau cậu mới khuyên Thanh Nguyệt đi bộ cùng mình trong lòng không khỏi nghĩ nên tìm công pháp phi hành.

"Nàng nên vào Ngũ Hành Giới dù gì nhân loại và xà nhân không có hảo cảm gì với nhau".

Trần Thiên nhìn Thanh Nguyệt nói, nàng gật đầu:

"Nhớ phải hành sự cẩn thận có việc gì thì gọi bổn vương ra".

Cậu gật đầu thu nàng vào Ngũ Hành Giới tiến vào nam vực, mấy ngày sau cậu đi vào nội thành mà không gặp chuyện gì trên đường, cậu quan sát nơi đây linh khí nồng đậm hơn tây vực rất nhiều đa phần là người tu luyện rất ít thấy phàm nhân xuất hiện.

"Sắp diễn ra đấu giá hội hai năm một lần rồi".

"Đúng, Vạn Kim Các năm nay sẽ náo nhiệt lắm đây".

Trần Thiên đi ngang nghe được một số tin tức liên quan của nơi tổ chức buổi đấu giá là Vạn Kim Các đến từ Trung Vực, cậu bước vào Vạn Kim Các một tiếp viên nữ mặc y phục xanh lam lại gần tươi cười nói:

"Công tử không biết muốn mua công pháp, vũ kỹ, pháp bảo hay là thông tin".

"Ta muốn mua thông tin".

Trần Thiên nhìn khung cảnh xung quanh nói, nữ tiếp viên nghe vậy đáp:

"Không biết công tử muốn mua thông tin gì?".

"Ta muốn mua thông tin trận pháp sư có thể làm tụ hồn trận".

Trần Thiên lúc này muốn tìm linh hồn Như Tuyết càng nhanh càng tốt nhưng cậu không biết nàng vẫn còn sống, nữ tiếp viên đưa lúc này nói:

"Mời công tử đi theo tiểu nữ".

Nữ tiếp viên nói xong đi trước cậu cũng đi theo phía sau, cả hai bước vào một căn phòng lớn xung quanh là những đồ vật trang trí lúc này có tiếng nói đầy mê hoặc phát lên:

"Lui ra ngoài đi".

Nữ tiếp viên cúi người xoay người đi ra ngoài, cậu nhìn nơi phát ra tiếng nói thấy một miếng màn che lại nhưng cũng thấy được thân ảnh lờ mờ là một nữ nhân, tay cầm tẩu thuốc, thân hình đang nằm trên ghế dài.

"Ngươi muốn mua thông tin trận pháp sư có thể lập tụ hồn trận giá cả không nhỏ".

"Tiền bối, xin đưa ra giá của thông tin".

Trần Thiên nói, cậu mặc dù không có nhiều linh thạch nhưng công pháp, vũ kỹ bằng sách có được mấy quyển, nếu không đủ cậu đành bán Xích Lam Kiếm.

"Tiền bối?, ta già lắm sao".

Lúc này thân ảnh nữ nhân phía sau màng che đứng dậy bước ra ngoài, tay cầm tẩu thuốc, vai khoác áo choàng đen, mặc y phục trắng bên dưới bị đôi chân trắng nõn thấp thoáng khi di chuyển, khuôn mặt xinh đẹp, giữa ấn đường là một đóa hoa đỏ.

Đôi môi mỏng mở ra làm khói bay theo, bộ ngực vừa, vòng eo thon gọn, bờ mông cao vểnh lên, Trần Thiên bị đứng hình trước nhé đẹp của mỹ nhân trước mặt, mỹ nhân thấy khuôn mặt cậu cười nói:

"Sao xinh đẹp?".

"Khụ tiểu thư rất xinh đẹp, xin lỗi tiểu thư lúc nãy ta không cố ý gọi như vậy".

Trần Thiên mặt hơi đỏ nói, mỹ nhân mỉm cười đi đến bàn nước ngồi xuống:

"Thông tin này cũng khá cao nhưng ta có thể miễn chỉ cần ngươi… tham gia đấu trường sinh tử".

"Đấu trường sinh tử?".

Trần Thiên suy nghĩ cái tên cũng đã nói lên tất cả một là chết, hai là sống, cậu cũng biết với những thứ mình có chưa chắc có được thông tin nên cậu gật đầu, mỹ nhân thấy vậy đứng dậy nói:

"Đi theo ta".

Cả hai rời khỏi Vạn Kim Các, trên đường đi ai cũng nhìn hai người cả nam thanh, nữ tú khiến ai nhìn cũng phải ghen ghét.

Đi vào trong đấu trường cả hai bước đến quầy đăng ký, quầy đăng ký thấy người quen tươi cười nói:

"Hàn tiểu thư người lại đến rồi".

"Ta có đem người mới đến".

Mỹ nhân chỉ ta về phía Trần Thiên nói, chưởng quầy nhìn theo hướng tay cô chỉ thấy Trần Thiên một mỹ nam, tóc ngắn đen, cơ bắp vạm vỡ cười nói.

"Xin hỏi tên công tử để đăng ký".

"Trần… Lý Việt".

Trần Thiên nghĩ nên dùng tên phòng ngừa có việc người khác điều tra, Mỹ nhân thấy vậy cười thầm.

"Thì ra là Lý Việt công tử mời công tử ký tên và vào trong một xíu nữa sẽ tới công tử ra sân".

Trưởng quầy cười chỉ về phía bên trong, Trần Thiên gật đầu nhìn xem tờ phiếu là giấy ký kết sống chết tự chịu ký vào tời phiếu, cậu tiến vào bên trong vừa vào đã nghe tiếng hò hét của nhiều người.

"Đánh hắn đi".

"Giết chết hắn, ta đặt ngươi 1000 viên linh thạch đó đừng để thua".

Trần Thiên nhìn trên võ đài có hai người đánh nhau vết thương nhiều vô cùng máu chảy xuống sàn đấu, cậu ngồi xuống chờ đợi đến lượt mình.

Một lúc sau trận đấu trên võ đài kết thúc cậu đứng dậy bước vào sân.

"Trận đấu tiếp theo là Lý Việt và Lâm Huyền".

Trần Thiên và Lâm Huyền vừa bước lên võ đài trên khán đài đã náo nhiệt không thôi.

"Là Lâm công tử".

"Ván này Lâm công thắng chắc rồi".

"Ta đặt cho Lâm công tử 2000 viên linh thạch".

Trần Thiên quan sát Lâm Huyền một thiếu niên bằng tuổi cậu, tóc dài đen, tay cầm trường thương, Lâm Huyền lúc này cũng đánh giá cậu.

"Trận đấu bắt đầu".

Trần Thiên tay cầm Xích Lam Kiếm lao lên.

"Kinh Tảo Hoành Thiên".

"Quần Tảo Thiên Quân".

Kiếm thương va chạm tạo nên những luồng gió thổi mạnh.

"Bát Cực Lôi".

Trần Thiên thân thể bọc lại những tia lôi điện những lôi điện bắt đầu tấn công Lâm Huyền, hắn nhả ra nhé tránh những lôi điện.

"Phá Thiên Quyền".

"Linh Động Quyền".

RẦM, hai quyền đánh vào nhau trận chiến diễn ra vô cùng kịch liệt, bên trong phong V.I.P mỹ nhân cầm tẩu thuốc hút nhả khói ra nhìn cậu chiến đấu, cả hai lui ra xa cơ thể Trần Thiên vẫn đang liên tục bổ sung linh khí cho cậu sử dụng, người cậu chỉ có mồi hôi do chiến đâu quá lâu, Lâm Huyền như sắp cạn linh lực khuôn mặt đã tái nhợt đi mấy phần.

"Đòn cuối cùng".

Trần Thiên lên tiếng, Lâm Huyền bên kia gật đầu cả hai dồn vào đòn cuối cùng.

"Kinh Tảo Hoành Thiên".

"Quần Tảo Thiên Quân".

RẦM RẦM RẦM.

RẦM RẦM.

Mặt sân đấu bị nứt ra hai người không ai nhường.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.

"Ngươi thua rồi".

Trần Thiên cầm Xích Lam Kiếm kề sát cổ Lâm Huyền.

"Xin tiểu thủ hạ kiếm lưu tình".

Một lão già bay xuống chắp tay nói.

"Nhị trưởng lão, ta có chơi có chịu".

Lâm Huyền nói, hắn không phải thua không nhận, Trần Thiên buông kiếm xuống nói:

"Thắng thua đã phân không cần thiết giết ngươi với ta không muốn đắc tội ai cả".

"Đa tạ tiểu thủ, Lâm gia thiếu nợ cậu ân tình này".

Lão già đi lên đỡ Lâm Huỳnh đi xuống.

"Lý Việt công tử muốn đánh tiếp sao?".

Chủ trì nói, Trần Thiên tính quay người rời đi tiếng nói máy móc truyền vào não cậu.

Hệ Thống:[ nhiệm vụ thắng 10 trận đấu trường sinh tử.

Phần thưởng: cửa hàng, một lần triệu hoán vũ kỹ

Thất bại: chết ].

"Đấu tiếp".

"Vậy xin cậu chờ chốt lát".

Trần Thiên đi xuống võ đài ngồi nghỉ ngơi sau đó bắt đầu đánh nhau, một trận cậu lại nghĩ xếp bàn làm như khôi phục linh khí, người xem cũng càng la hét dữ dội.

"Trận cuối cùng".

Trần Thiên lúc này toàn thân là mồi hôi thấm vào y phục làm nó hiện ra cơ bắp săn chắc của cậu một phòng V.I.P, một thân ảnh quyến rủ đôi chân thon dài, làn da trắng nõn, bộ tóc trắng dài, thân khoác y phục phượng hoàng.

"Nam nhân này thật là một mỹ nam hiến có, cơ bắp nhìn rất săn chất người như vậy mới xứng với ta, người đâu một khi trận đấu kết thúc kêu hắn đến dịch quán tìm ta".

"Dạ".

Lúc này tất cả người bên cạnh đi hết mỹ nhân đưa tay xuống u cốc mình, khuôn mặt cô lúc này đã đỏ hết, hơi thở gấp gáp.

Bên dưới võ đài Trần Thiên cầm Xích Lam Kiếm đợi đối thủ bước lên là một tên to con, cơ bắp đầy mình, da nâu.

"Là Man tộc".

"Man tộc được xem là thiếu chiến nhất ở hoàng hành này".

"Rất được nhà hoàng đế trọng dụng".

Trần Thiên nghe vậy không khỏi hít một thơ dài nói thầm trận này khó khăn đây.

"Man Vĩnh và Lý Việt trận đấu bắt đầu".