Chương 9: Trần sư tỉ, Ngọc Cốt quyết

”Hừ, thằng này, mày lôi tao vào phiền toái lớn rồi đấy, mới ngày đầu nhập môn mà đã đắc tội Tông chủ rồi” Lý Trường Minh phàn nàn “Chẳng lẽ mày không hiểu ý của Tông chủ là gì ư?”

“Tao hiểu, tao hiểu chứ, nhưng vì thế nên tao mới phải từ chối, mà có mỗi tấm bia đỡ đạn là mày thôi.” Tần Quang tỏ ra vẻ ăn năn “Nam nữ thụ thụ bất thân, mày hiểu mà.”

“Hừ” Lý Trường Minh tự hỏi chẳng biết tên Tần Quang này học câu “Nam nữ thụ thụ bất thân” ở đâu mà ăn nói nghe văn vẻ thế, sao không nói thẳng là cậu ta nhát gái luôn đi.

Một lát sau hai người đến động phủ trên không của Tần Quang. Phải nói thực là khi ở gần trông nó còn khoa trương, mĩ lệ hơn, phía trên có một tòa biệt thự nằm ở vị trí trung tâm. Khi tới gần, có một bóng người dần hiện lên trong sương mù, bóng người ấy như ẩn như hiện nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chút, cả Lý Trường Minh và Tần Quang đều nhanh chóng nhận ra đó là cô gái hôm trước ở nơi khảo sát linh căn. Cô gái đó bước tới gần và cất tiếng, giọng nói nghe trong trẻo, dịu dàng nhưng pha chút giận dỗi:

“Tiểu Cẩu Tử, ngươi không thích ở cùng ta ư?”

Thấy thế Tần Quang ra vẻ khổ sở nhanh chóng đáp lại

“Không phải đâu Xảo Nhi à, thực ra…”

“Nếu vậy thì đi gặp cha ta để nói về chuyện này thôi”

Lý Trường Minh trợn tròn mắt nhìn cô gái đó rồi liếc sang nhìn Tần Quang, mới tiếp xúc được bao lâu mà họ bắt đầu gọi nhau bằng biệt danh rồi, hơn nữa còn khiến con gái nhà người ta giận dỗi như thế, tiến độ công lược nữ nhân của tên Tần Quang này cũng thật cao quá đi a!

Thấy có vẻ bí, Tần Quang bèn lôi “phao cứu sinh” Lý Trường Minh ra

“Đây là bạn thân của tôi, từ nhỏ cậu ấy và tôi hay ở cùng nhau nên giờ nếu cách xa nhau thì không quen được”

Nói rồi Tần Quang quay lại nháy mắt với Lý Trường Minh một cái

“Nháy Cái bà nội mày” Lý Trường Minh thầm nghĩ

Cùng lúc đó là ánh mắt sắc xảo của cô gái tên “Xảo Nhi” như muốn cắt thịt, băm nhỏ Lý Trường Minh

Lý Trường Minh cười khổ, hóa ra cậu đã sai lầm khi vừa bước chân lên con đường này

“Tại hạ là Lý Trường Minh, liệu tại hạ có thể biết vị tiểu thư xinh đẹp này là ai được không”

Thấy Lý Trường Minh gọi mình là “tiểu thư xinh đẹp”, cô gái ấy khuôn mặt có vẻ hất lên và đáp cao giọng:

“Ta tên Trần Tinh Xảo, con gái của Tông chủ Thanh Ngọc Tông, ngươi có thể gọi ta là Trần sư tỉ”

Lý Trường Minh cười thầm, quả nhiên vị tiểu thư đài các nào cũng đều thích được gọi là “tiểu thư xinh đẹp” hết. Hơn nữa theo hắn thấy thì vị Trần sư tỉ này cũng thật hợp với Tần Quang nha, gọi “cặp đôi hất mặt lên trời” có vẻ là ý kiến không tồi.

“Vậy Trần tiểu thư có thể đưa Cẩu Cẩu đi dạo quanh tông môn để tham quan được không, tại hạ thấy mệt trong người nên không đi được” Lý Trường Minh phản công

Thấy mình có cơ hội đi riêng với Tần Quang, Trần sư tỉ nhanh chóng gật đầu lia lịa rồi nói như thể sợ Lý Trường Minh phản đối

“Được thôi được thôi, đi nào Tiểu Cẩu Tử” rồi cô ấy lướt đến ôm lấy tay Tần Quang

Lúc này Lý Trường Minh mới nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp của cô gái ấy, khuôn mặt khiến cậu thầm nghĩ “Thật “tinh xảo” a…, haiz, coi như tao làm phước, húp đi Tần Quang”

Tần Quang nhìn lại phía Lý Trường Minh với ánh đầy trách oán như muốn nói “Tại sao mày lại làm thế, đồ phản bội!”

Lý Trường Minh thấy vậy thì nhún vai, “Ai bảo mày tính kế tao trước cơ” Lý Trường Minh thầm nghĩ.

Khi bóng 2 người Tần Quang và Trần sư tỉ khuất dạng, Lý Trường Minh mới từ từ bước vào căn biệt thự. Sở dĩ hắn lựa chọn như thế bới 3 nguyên do, thứ nhất là không muốn đắc tội Trần sư tỉ lẫn Tông chủ nữa, ai mà biết có phải hay không Tông chủ đang quan sát hắn.

Nếu Tông chủ biết điều này thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên bởi thật sự ông ta đang quan sát nhất cử nhất động của cậu.

Thứ hai là hắn cảm thấy cái sáo lộ này quen lắm, thế nào ra ngoài kia cũng có kẻ nhìn thấy Trần sư tỉ rồi ra hoạnh họe Tần Quang rồi với tính cách của cậu ta thì khiều khích lại kẻ đó, và rồi cãi nhau dẫn tới thách đấu, tỉ thí, 2 người kia thì đúng là thiên tài nên không sao nhưng Lý Trường Minh có khi chỉ là cái tấm bia mà thôi. Thứ ba là nếu không có ai thì hắn có thể độc chiếm tài nguyên của Tần Quang trong khoảng thời gian này, nên nhớ Tần Quang có tài nguyên vô tận từ Tông chủ. Tuy “hố” bạn thân thế này có vẻ không đúng lắm nhưng thôi kệ đi, liêm sỉ gì tầm này!

Tần Quang bước vào căn biệt thự, hắn thấy trong này bố trí khá tinh tế, đi dạo vòng quanh mà cảm giác như mình đang đi lại ở một nhà hàng theo lối bày trí thời phong kiến vậy, mà quả thực thì hiện tại cũng khá giống thời kì phong kiến.

Đến một căn phòng toàn sách, Lý Trường Minh bước vào nhìn tiêu đề đầu tiên: Công pháp nhập môn, hắn cố nhìn những tiêu đề khác nhưng có một làn sương mù không thể nào tan che đi, có vẻ phải đạt tiêu chuẩn nào đó mới có thể nhìn được.

Lý Trường Minh với tay nhìn quyển sách đầu tiên, trên bìa ghi: Ngọc Cốt quyết

Lý Trường Minh đọc trang đầu, có vẻ như đây là một công pháp nhập môn giúp tu luyện ra “ngọc cốt”, vừa luyện thể vừa luyện khí.

Tiếp đó hắn nhìn qua 4 quyển công pháp còn lại, có thể nói sơ qua là: Ngọc Trảm quyết thiên về tấn công đơn mục tiêu, Ngọc Minh chưởng thiên về tấn công diện rộng, Ngọc Tâm Linh Ý quyết thiên về tinh thần lực và độ tinh xảo khi phối hợp của cơ thể khi chiến đấu, Ngọc Minh Tụ Khí quyết thiên về chữa trị. Lúc này hắn khong khỏi cảm khái

"Quả là Ngọc Thanh Tông nha, cái gì cũng liên quan đến ngọc a"

Lý trường Minh sau 1 hồi suy tính thiệt hơn bèn chọn Ngọc Cốt quyết, thứ nhất vì đây là công pháp cơ bản nhất, thứ hai là vì hắn cảm thấy hiện tại cần điệu thấp nên chưa cần dùng các công pháp khác, ai mà biết đến lúc hắn luyện thành nhập môn thì có kẻ biết được rồi kéo đến gây phiền phức thì sao, thứ ba là Ngọc Cốt quyết là công pháp tăng cảnh giới nhanh nhất, mấy cái còn lại tăng tu vi khá chậm, thứ tư là hắn thích phòng thủ hơn, gì thì gì cứ lên max phòng thủ đã.