Lý Trường Minh đọc qua Ngọc Cốt quyết, lúc này hắn mới nhíu mày, công pháp này cũng thật tà môn a, cư nhiên phải thổ nạp lấy linh khí làm gãy xương cốt rồi tiếp tục vận chuyển chân khí để tái tạo lại cơ thể, đau đớn vô cùng, mỗi lần như thế mới được coi là hoàn thành một lần, hoàn thành đủ 10 lần sẽ đại thành, cũng là lúc tu vi lên Luyện Khí đỉnh phong.
Tuy vậy cuối trang lại chú thích thêm rằng có thể sử dụng Thanh Ngọc Cốt Tọa đan để bớt đi đau đớn.
Sau khi tìm kiếm lát, Lý Trường Minh thấy một lọ ngọc, trên đó có ghi “Thanh Ngọc Cốt Tọa đan” nhưng khi cậu chạm vào thì thấy tê tê ở tay, kèm đó là một giọng nói âm trầm:
“Không phải khổ chủ, không được vọng động”
Có vẻ như chỉ có Tần Quang là có thể lấy được lọ ngọc này. Lý Trường Minh suy nghĩ một lát rồi quyết định tự thử tu luyện. Hắn bày ra tư thế ngồi thiền giống như trong công pháp, hít thở sâu một lúc rồi bắt đầu thổ nạp linh khí. Hắn có thể cảm nhận từng luồng khí thanh mát chảy vào cơ thể mình, không phải chỉ là không khí tươi mát tràn vào phổi mà còn là một luồng khí tràn khắp cơ thể, tràn vào các kinh mạch. Hắn bắt đầu đọc khẩu quyết tu luyện, những luồng khí tươi mắt khắp cơ thể bỗng chốc như cuồng bạo, tuy vậy Lý Trường Minh lại cảm thấy chẳng mấy đau đớn, chỉ cảm thấy hơi nhức nhối mà thôi, có lẽ do đây mới là tầng thứ nhất.
Thực ra luồng khí ấy đã tràn vào làm xương cánh tay và đùi của hắn nứt vỡ ra, tu sĩ bình thường có lẽ đã đau đớn mà khóc rồi, cũng phải thôi vì tu sĩ có Linh căn khá hiếm có, mấy ai lại để bọn họ phải chịu cảnh đau đớn nên chưa trải sự đời, tâm trí chưa đủ cứng cỏi, nhưng Lý Trường Minh là kẻ khác biệt, hắn đã phải lao động từ nhỏ, đau cơ mỏi gáy chỉ là chuyện cơm bữa còn gãy xương trật khớp thì đã vô số lần, thêm nữa hắn là kẻ đã có thể sống sót sau 1 năm bón hành bởi lũ giang hồ nên tâm trí hắn kiên cường hơn rất nhiều với bè bạn đồng trang lứa.
Tuy nhiên chỉ có một điều làm Lý Trường Minh cảm thấy không hài lòng, đó là tốc độ tu hành quá kém. Như Ảnh Tà đã nói thì Lý Trường Minh đã đạt tới đỉnh cấp phàm nhân, gần đột phá đến Luyện Khí tầng 1, vậy mà suốt thời gian nửa tuần hương hắn vẫn chưa cảm thấy có cảm giác “lâng lâng đột phá” như trong công pháp đã nói, cuối cùng sau một lúc lâu, hắn mới có cảm giác “lâng lâng đột phá”, và phải mất thêm thời gian tầm một tuần hương nữa, hắn bắt đầu cảm thấy “thăng hoa”, linh khí chảy vào phần dưới bụng bắt đầu đặt cơ sở cho đan điền, rồi đúng lúc ấy linh khí trong cơ thể hắn như bùng nổ, Lý Trường Minh cảm giác như mình vừa bước vào một tầng cao mới, một cảm giác như siêu việt phàm nhân. Hắn thở phào, giọng nói không giấu được cảm xúc tự hào, mãn nguyện:
“Ahhhh…Cuối cùng mình cũng đã bước vào con đường tu hành”
Nhân lúc Tần Quang chưa về, Lý Trường Minh tranh thủ tu luyện thêm một chút, tuy chẳng khả quan mấy nhưng vẫn nhanh hơn lúc cậu còn là phàm nhân vài phần
Sau tầm một canh giờ, Tần Quang trở lại động phủ, lúc này Lý Trường Minh đã thêm được tầm một phần mười đan điền, thấy Tần Quang có vẻ hừng hực khí thế, Lý Trường Minh hỏi:
“Sao vậy, lại có chuyện gì thế?”
“Có một gã tự xưng mình là Quân sư huynh đi giành Xảo Nhi với tao, hắn ta thách đấu tao khi tao đạt Luyện Khí đỉnh phong, hừ”
“Haizz” Lý Trường Minh trong lòng thở dài, hắn biết thế nào chuyện này cũng xảy ra mà
“Nếu thế thì mày chọn công pháp đi” Lý Trường Minh nói rồi chỉ vào căn phòng đầy sách
Tần Quang hừng hực bước vào, sau vài phút cậu ta bước ra với cuốn Ngọc Trảm quyết rồi ngồi thiền bắt đầu tu luyện.
Lý Trường Minh thấy vậy thì cũng ngồi ở gần đó, hắn muốn nhìn xem thiên tài tu hành khác gì người thường
Khi Tần Quang bắt đầu thổ nạp và đọc pháp quyết, Lý Trường Minh cảm thấy linh khí như cuộn vào người Tần Quang, linh khí như dày đặc hơn. Lý Trường Minh nhanh chóng phản ứng, hắn cũng ngồi đả tọa hấp thụ linh khí, được chút nào hay chút ấy. Sau thời gian tầm một phần tư nén hương, Lý Trường Minh cảm thấy có chút khác lạ trên người Tần Quang, cơ thể cậu ta tỏa sáng, không chói mắt mà lại có chút ấp áp, và rồi từ chỗ cậu ta tỏa ra một luồng khí, Lý Trường Minh nhanh chóng hít lấy hít để, vì hắn nhận ra đây là Linh khí! Cùng lúc đó Tần Quang đứng dậy, cảm giác trên người cậu ta khác hẳn, cảm giác vô cùng cao quý.
“Đột phá Luyện Khí tầng 1 rồi” Tần Quang cảm khái nói “Quả là kì diệu nha”
Lý Trường Minh nhìn Tần Quang với ánh mắt ghen tị, hắn đã tốn thời gian phải gấp 9,10 lần cậu mới đột phá được Luyện Khí tầng 1, hơn nữa cũng chẳng có hiện tượng gì kì lạ, vậy mà cậu ta…
Nhưng nếu Lý Trường Minh biết được sự thật rằng đan điền của Tần Quang còn lớn gấp 5,6 lần hắn nữa thì chắc hắn cũng trầm cảm mất. May mắn thay là hắn ta không biết điều này.
“Mày thi triển công pháp cho tao xem đi” Lý Trường Minh hào hứng nói, hắn muốn xem xem liệu công pháp này vận hành thế nào, biết đâu hắn nghĩ ra phương pháp đối phó thì sao, có thể khi tỉ thí sẽ gặp công pháp này, ừmmm , tỉ lệ này chắc cũng cao lắm “Ra ngoài sân đi”
“Được thôi” Tần Quang đáp lại cũng khá hào hứng, có vẻ cậu ta cũng muốn thử nghiệm chiêu thức này
Ra đến sân, Tần Quang lấy một thanh kiếm ở góc sân, có lẽ là có người hữu ý đặt ở đó, cậu ta thủ thế rồi hét”Yaaaa” và chém ra một đường kiếm khí vào tảng đá phía trước, tảng đã liền lưu lại một vết cắt sâu tầm 10cm.
“Có vẻ ở tầng cao hơn mới có tác dụng rõ hơn” Lý Trường Minh nhận xét
“Ừm” Tần Quang đáp
Nói rồi 2 người vào trong nhà, nhưng sau đó vài giây, tảng đã dày chừng 50cm bắt đầu dứt đôi, lộ ra một vết cắt rất ngọt. Một bóng người đã quan sát hết tất cả liền vui sướng cảm khái:
“Ngọc Thanh Tông lần này nhặt được viên ngọc quý rồi!”
Rồi bóng người đó làm một thủ pháp, tảng đá liền lại, chỉ để lại khe hở 10cm như lúc Tần Quang và Lý Trường Minh nhìn thấy, làm xóng người ấy yểu điệu lướt đi, chỉ để lại một cái đuôi sương mờ ảo.
---
Người ta gọi là linh khí khi ở bên ngoài cơ thể, còn đã chảy qua đan điền và biến thành của riêng bản thân tu sĩ thì sẽ gọi là chân khí.