Chương 71: Đi mua sách đọc lúc bế quan...

Một tháng nhanh chóng qua đi, trong suốt thời gian này Lý Trường Minh chủ yếu cày Tinh Nguyên điểm để gacha và tích trữ một chút lá bài tẩy để đề phòng bất trắc. Hệ thống gacha này không thay đổi giá trị của một lần gacha, nó chỉ tăng độ khó để lấy được Tinh Nguyên điểm mà thôi. Cuối cùng thì hắn cũng có 391 Tinh Nguyên điểm và sơ sơ… 9 lá bài tẩy, lần lượt là U Minh kiếm – lần trước đi Hắc Long bí cảnh do hắn nhận ra là kiểu gặp là giết là chính nên mới để lộ ra, cho đến hiện tại chỉ có Phượng Vũ Linh biết thứ này mà còn sống sót thôi! Tiếp theo là Kim Nguyên Độn, là sự kết hợp của Kim Nguyên Khí và Dạ Ảnh: hắn phủ Kim Nguyên Khí ra bên ngoài Dạ Ảnh, tuy khá hao tốn chân nguyên để duy trì và chậm hơn một chút nhưng khắc phục được khuyết điểm của Dạ Ảnh. Tiếp đến là Kim Nguyên Giáp, lấy Kim Nguyên Khí ngưng thành giáp, lúc trước do chân khí không đủ nên hắn không làm được, giờ thì có chân nguyên nên cũng duy trì được khá lâu. Rồi đến 24 thanh phi kiếm mà trước đây của Du Vũ Minh muốn giết hắn rồi bị hắn phản sát, hắn để quên trong phòng bế quan, ai ngờ trong 78 lần đột phá Trúc Cơ thất bại thì chân khí của hắn tản ra quá nhiều, dần dần “luyện hóa” luôn 24 thanh phi kiếm ấy, tất nhiên cũng do kẻ kia chưa tế luyện 24 thanh phi kiếm này nên Lý Trường Minh mới dễ dàng “luyện hóa” như vậy, hắn đặt tên thứ này là Thập Nhị Ngọc Kiếm, còn “thập nhị” còn lại thì… xung làm lá bài tẩy của lá bài tẩy! Sau đó là 5 Phục Nguyên Thụ Chi Diệp, là món đồ hắn “thó” được của Tần Quang, có khả năng hồi phục nhanh chóng. Tiếp đến Hắc Bạch U Minh Trảm, là chiêu thức Lý Trường Minh kết hợp giữa Hắc Bạch Song Hỏa lại, chém nằm trên Kim Nguyên Khí. Rồi đến Thuấn Di, cũng là chiêu thức làm hắn “xót” nhất, nhớ lại hồi trước, một lần Thuấn Di tương đương một tiểu cảnh giới a! Hiện hắn có thể dùng Thuấn Di mà không bị hạ cảnh giới, nhưng điều kiện là thòi gian cooldown (CD) phải đủ lâu, tầm 3 ngày. Còn sau cùng là thứ hắn chẳng muốn đụng đến chút nào, coi như đụng đến nó thì hại địch một ngàn mà tự tổn hại tám trăm, cũng chính là chiêu hắn dùng để đánh bại Đạo Cơ! (Tất nhiên hắn còn tự chuẩn bị một con lá bài tẩy nữa nhưng hắn giấu quá kĩ, đến cả ta cũng chưa biết)

Lần này sự kiện có chút khác biệt so với bí cảnh lần trước, đó là lần này có cả Ngũ Đại Gia Tộc và Hoàng Thất cùng tham gia, và sẽ do Ngọc Thanh Tông chủ trì, tất nhiên rồi, Thất Dạ Sơn Lâm nằm ở Ngọc Thanh Tông cơ mà! Ngọc Thanh Tông làm vậy vì nhiều lý do, nhưng lý do lớn nhất là vì… tiền, chính nó! Có thể hiểu cơ bản là các tu sĩ khác muốn vào Ngọc Thanh Tông để tham gia Thất Dạ Sơn Lâm thì phải… trả phí, nó cũng giống như cơ chế du lịch giữa các quốc gia vậy. Nói chung là Ngọc Thanh Tông “nhận thầu” bí cảnh này, các Tông Môn khác cũng “nhận thầu” các bí cảnh khác, hoặc chăm nuôi Yêu Thú… chỉ có Tố Nga Tông là ngoại lệ, vì Tông Môn ấy có 2 vị “thần tài”. Một người thì luyện ra đại danh đỉnh đỉnh Chân Khí Đan, nghe thì có vẻ tầm thường nhưng có thể xưng “một viên cũng đủ làm chó gà thăng thiên”, tất nhiên là thực tế thì đúng nghĩa đen a. Người còn lại của Tố Nga Tông thì lại có thuật Luyện Khí siêu phàm, tất cả các lõi năng lượng trong các Phi Thuyền mà Cửu Đại Tông Môn và Ngũ Đại Gia Tộc đang dùng đều là sản phẩm độc quyền của cô ấy, hiện giờ chưa ai khám phá ra bí mật của lõi năng lượng ấy!

Còn về phía Thất Dạ Sơn Chủ thì hắn cũng đồng ý với thỏa thuận của Cửu Đại Tông Môn vì tương tự như Cửu Đại Tông Môn, Thất Dạ Sơn Lâm cũng cần tinh luyện các thành viên, đồng thời loại bỏ các thành viên yếu kém - đây cũng là điểm khác biệt với con người, nhưng do các loài Yêu Thú khá quan trọng về vấn đề Huyết Mạch nên là điều phải làm.

Con người nếu có thêm các loại Huyết Mạch mạnh mẽ thì còn liên quan đến tư chất, tâm tính, trí tuệ,..., còn Yêu Thú thì chỉ đơn giản là cắn nuốt Yêu Thú khác bổ sung khí huyết, ăn thiên tài địa bảo để thăng cấp theo bản năng đã được “lập trình” cả ngàn năm nay, thổ nạp tự do để tăng linh khí tích trữ trong Yêu Đan, và hết, tất cả đều liên quan đến Huyết Mạch! Tất nhiên có một số loài có trưởng bối lâu đời thì sẽ tạo ra một dạng “công pháp” để tăng khả năng tiến cấp, tích trữ kinh nghiệm cho đời sau,…, nhưng muốn có trưởng bối kiểu ấy thì tu vi vị trưởng bối ấy cũng ít nhất cấp 4 hay Nguyên Anh kì đối với nhân loại, tức Hóa Hình, mà muốn đạt đến cấp độ ấy thì lại cần Huyết Mạch đủ mạnh, nên cuối cùng vẫn xoay quanh Huyết Mạch mà thôi! Vì vậy bài trừ những con yếu kém là một phần trách nhiệm của các cá thể trong quần xã, từ đó hình thành nên quy tắc “Kẻ mạnh luôn đúng” của Yêu Tộc!

Lý Trường Minh bước xuống đi dạo, trên đường có kha khá các sạp hàng trải dài khắp nơi trong Tông Môn, cứ như trẩy hội vậy! Nào là gian hàng đổ thạch, quần áo, vũ khí,… Cuối cùng Lý Trường Minh chú ý vào một gian hàng tuy “khách du lịch” chưa đến nhưng “dân bản địa” đã bâu kín, đó có vẻ là một sạp sách.

Người bán nhìn thấy Lý Trường Minh chợt niềm nở giới thiệu

“Vị sư huynh này, chào mừng đã tới Bách Kinh Truyện Lâu của bọn sư đệ, sư huynh muốn mua gì?”

Niềm nở là đúng thôi, vì Lý Trường Minh không hề cho dấu khí tức Trúc Cơ kì, lại còn bộ “túi da” thật đẹp mã nữa

“Hmm, ta mới xuất quan, ngươi có thể giới thiệu vài quyển nào đó hay ho không?”

“Được được sư huynh”

Người bán sách liền gật đầu dạ dạ, mấy người đang đứng cũng nhường cho Lý Trường Minh một khoảng trống, vì đa phần người ở đây là Luyện Khí kì, tuy chưa đến mức “Luật lệ được quyết định bằng thực lực” nhưng sự tôn trọng cường giả là phải có.

“Đây là quyển “Nghịch Thiên Kí” thuộc loại “Phế Vật Lưu” của bọn sư đệ mới viết, cũng mới chỉ được một tập thôi nhưng đã đạt đến doanh thu đứng đầu rồi!”

Lý Trường Minh cầm lên đọc qua, có vẻ cốt truyện là một đan sư trẻ tuổi tuấn tú nhưng nghèo khó nọ trong một lần đi hái thảo dược thì chẳng may bị phân của Linh Điểu rơi trúng, ai ngờ Linh Điểu ấy lại là của một vị tiên tử sư tỉ. Vị sư tỉ ấy cho đan sư 3 lựa chọn, hoặc là linh thạch, hoặc là danh tiếng, hoặc là một yêu cầu không quá phận, vị đan sư đó chọn lựa chọn thứ 3, lại chọn đi dọn dẹp cho con Linh Điểu của sư tỉ ấy! Vị sư tỉ ấy đồng ý và vị đan sư vừa chăm chỉ dọn dẹp, vừa chăm chỉ Luyện Đan, sau mấy năm họ cũng trải qua vài sự kiện to nhỏ, cuối cùng vị sư tỉ dần dần bị vẻ đẹp cả phẩm chất lẫn ngoại hình của vị đan sư đó đánh gục, và đã ngỏ lời, câu trả lời của vị đan sư vẫn đang còn bị bỏ trống, có vẻ là sẽ có đáp án ở tập 2.

Lý Trường Minh cảm thấy truyện này có vẻ cũng hay, lời văn trong sáng nhẹ nhàng, hành văn tốt nên định sẽ theo dõi bộ truyện này, đằng nào trong lúc bế quan dài dằng dặc hắn cũng có thể lôi ra đọc.

“Được rồi, ta mua quyển này”

“Dạ, 1 linh thạch hạ phẩm ạ”

“Đây”

Lý Trường Minh nói rồi móc ra một viên linh thạch hạ phẩm đưa cho người bán sách

“Tiểu đệ cảm ơn sư huynh đã ủng hộ! Bọn đệ còn bán một bộ nữa, cũng bán rất chạy, sư huynh muốn xem thử không?”

“Hmm, cũng được, ngươi đưa đây ta xem nào”

Người bán sách lấy 12 quyển sách ra, đưa ra giới thiêu quyển thứ nhất

“Đây là bộ sách “Thanh mai trúc mã là bạn cùng phòng” thuộc thể loại “Song tu”, bộ này bán rất chạy a, có cả ảnh minh họa nữa~”

Lý Trường Minh cũng cầm lên xem, nhưng 3 giây sau, hắn thầm mong mình chưa cầm nó lên đọc, vì nhân vật chính là… hắn và Tần Quang! Hắn cố gắng quên đi, nhưng với trình độ đại thành Tuệ Tâm thì điều đó có lẽ là không thể!

‘Thiên Đạo ơi chọc mù mắt con đi!’ Lý Trường Minh nội tâm gào thét, đây là truyện sắc cực nặng a, và trang hắn giở ra xem thử là… ảnh minh họa!

Lý Trường Minh nhẹ nhằng đặt quyển sách xuống, hắn rời khỏi sặp sách trong tiếng gọi vọng lại của người bán sách, hắn cần tìm một nơi đầy gió để gió cuốn trôi kí ức đó đi, hắn cần tìm một nơi thanh bình để lòng thanh thản, hắn cần tìm một nơi yên tĩnh để lòng trầm ngâm lại, nếu không hắn sẽ không kìm được mà tuốt kiếm khỏi vỏ mất!