Lý Trường Minh đứng ở đỉnh đồi, nhìn về phía đối diện, ở phía đó, cũng có một kẻ quan sát nhất cử nhất động của hắn, đó là Đạo Cơ.
“Được rồi, cứ theo kế hoạch mà làm”
Lý Trường Minh tự nói với chính mình, đồng thời liếc sang tấm bia bên cạnh, trên đó có số “1” màu xanh dương, bên cạnh là chữ “ngày”
Đây cũng có thể coi là bộ đếm thời gian, hiện hắn chỉ còn 1 ngày duy nhất, cũng là hôm nay, nhưng hắn khá nắm chắc hôm nay sẽ hạ được Đạo Cơ.
Trên không, Lôi Vân dần rõ rệt hơn
Lý Trường Minh rảo bước về phía ngọn đồi bên cạnh, Đạo Cơ bên kia cũng làm tương tự
Lý Trường Minh bắn ra một đường phong nhận nhỏ bọc Hắc Hỏa làm mở đầu tấn công
Thấy tín hiệu tấn công của Lý Trường Minh, Đạo Cơ liền “phản công”. Nó lướt đến, bàn tay, thay vì biến thành kiếm, thì lại xuất hiện một thanh kiếm. Thanh kiếm chém sượt qua bên trái Lý Trường Minh, Lý Trường Minh liền quay sang phải rồi chém một nhát Kim Nguyên Khí bọc Hắc Hỏa vào hông nó. Nó liền bẻ hướng “Thủy Kiếm” mà chém xuống, Lý Trường Minh lại quay đầu kiếm chếch lên đâm vào cổ tay của Đạo Cơ, dĩ nhiên là có Hắc Hỏa. Cánh tay của Đạo Cơ liền hồi phục nhưng cũng mất 3 giây nên Lý Trường Minh lại bồi một kiếm nữa vào chân trái nó, rồi tay phải của nó lại “tạo ra” thanh kiếm khác hòng chém một đường vào cổ Lý Trường Minh thì hắn cúi đầu xuống, đâm một nhát chéo vào “tim” của Đạo Cơ. Dù không hẳn là có “tim” nhưng do dùng dạng cấu tạo giống với cơ thể ngươi nên Đạo Cơ vẫn được “lập trình” đó là nơi hiểm yếu, nó khụy xuống. Lý Trường Minh lại chém tới, nó lại phản công, cứ tiếp tụ như thế…
Đây là do kinh nghiệm mấy ngày qua của Lý Trường Minh, hầu như ngày nào hắn cũng chiến với Đạo Cơ và trận. Đạo Cơ như thể có một cái “vi xử lý” vậy, cứ mỗi lần ra đòn thất bại là lại nghĩ ra phương án khác, mà lại có khả năng “học hỏi” rất tốt, mỗi đường kiếm Lý Trường Minh chém ra dường như nó đều “học” được khiến hắn phải “giấu dốt” mãi.
Chợt Đạo Cơ đưa tay vào trong ngực, nó rút ra 3 thanh đoản đao bằng nước, phi lần lượt đến chỗ Lý Trường Minh, Lý Trường Minh dễ dàng né được, mỗi lần né được lại bồi thêm một vài cái phong nhận bọc Hắc Hỏa nữa.
Đạo Cơ liền biến thanh kiếm thành lưỡi liềm, lao đến chém một nhát thật mạnh chéo xuống vào người Lý Trường Minh, Lý Trường Minh lại cúi người xuống chém ngược lên vào chân trái nó. Đạo Cơ lại vung lưỡi liềm lên chém thẳng xuống , như muốn chẻ đôi người Lý Trường Minh, Lý Trường Minh lại lách sang phải, tặng thêm một nhát chém nữa vào chân phải. Đạo Cơ tay phải biến ra thủy kiếm, đâm xuống hướng tim của Lý Trường Minh, Lý Trường Minh lại chém U Minh ngược lên bay luôn cánh tay phải của Đạo Cơ và nhảy tiếp ra đằng sau lưng nó chém một đường từ gáy đến hông rồi nhảy lùi 5 bước, vì ngay lập tức Đạo Cơ vòng lưỡi hái ra sau.
“Hoài niệm thật nha…”
Lý Trường Minh nói, hắn cảm giác như đang chơi một trò chơi thực tế ảo và đang đánh boss vậy, liệu có phải không hắn đang ở trong SAO?
Hầu hết các chiêu thức của con Đạo Cơ này dường như moi từ trong trí nhớ của Lý Trường Minh ra vậy, cơ mà thế càng tiện, hắn càng dễ đánh~
Đường đi nước bước của con boss Đạo Cơ này đã bị hắn tính hết thảy, giờ chỉ cần cẩn thận là không thành vấn đề~
Ngay khi Lý Trường Minh dứt suy nghĩ thì Đạo Cơ rút ra thêm một thanh kiếm nữa, thanh kiếm này có màu trắng, lại có làn sóng chảy ở trên, nó ném thanh kiếm ấy cắm vào đất. Ngay khi cắm xuống đất nó tạo ra một làn sóng xung kích, trên làn sóng ấy nồng nặc “thủy”. Lý Trường Minh nhắm mắt lại, dù khi chiến đấu thì không nhìn đối thủ là sơ suất lớn nhất nhưng Lý Trường Minh có trực giác a. Bỗng Lý Trường Minh cảm giác chân mình mát mát, hắn mở mắt nhìn xuống, dưới chân hắn là… nước, là nước!
Không hẳn là quá nhiều nước nhưng như thể ở đây bị lụt vậy, rồi có mấy con thủy vật làm bằng nước ngoi lên ngụp xuống, Lý Trường Minh liền cảm thấy không ổn vì hắn nhận ra đây là… lĩnh vực! Dù chưa là lĩnh vực hoàn chỉnh nhưng bán thành phẩm thế này Lý Trường Minh cũng chẳng thể coi thường vì lĩnh vực rất tiêu tốn chân khí nhưng đối phương là Đạo Cơ a, nó có thể hấp thụ thiên địa nhị khí ngay lập tức để bổ sung chân nguyên, mà nó là Thủy Đạo Cơ, trên này chẳng khác gì “sân nhà” của nó cả!
Lý Trường Minh liền nhanh chóng di chuyển về phía Nam, mong muốn có thể thoát khỏi lĩnh vực, lĩnh vực khỏe thật nhưng giống như “room” của “Law” thôi, không ở trong khu vực đó thì có thể coi là không vấn đề gì
Khi đi đến biên của lĩnh vực, Lý Trường Minh thấy một màng bong bóng, hắn liền đâm ra một đường kiếm khí , lại có Kim Nguyên Khí cùng Hắc Hỏa hỗ trợ, ấy vậy mà chỉ có tiếng “pong” và hết.
Lý Trường Minh cảm giác bất lực, rồi hắn thấy lạnh gáy, quay ra sau lưng là Đạo Cơ đang đứng đó
Đạo Cơ lúc này như một hoàng tộc vậy, thân khoác hồ bào, tay cầm Thủy Kiếm, trên người toát ra khí chất vương giả.
Đạo Cơ nhấc tay trái lên, một loạt các giọt nước bay lên trên lòng bàn tay của hắn, Lý Trường Minh thầm thấy không ổn, rồi xung quay có mấy cột nước nhỏ, không, gọi là “dây” thì đúng hơn, kéo lên vào rồi nhanh chóng nối vào thành một cái lồng, và đúng lúc ấy, Đạo Cơ bóp chặt bàn tay, những “sợi dây” kia liền dính mạnh vào nhau, như có lực tác động vào vậy, giờ đây mấy sợi dây liền hóa thành cột nước.
Ở cách đó không xa, Lý Trường Minh chảy mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn phản ứng nhanh chắc hẳn giờ đã tan xương nát thịt rồi!
Đạo Cơ nhìn thấy Lý Trường Minh chưa chết lại quay ra chỉ tay vào Lý Trường Minh, một loạt chông nước “mọc” từ dưới đất lên, đâm vào Lý Trường Minh.
“Mẹ nó, ngươi vẫn là dân chơi hệ thủy hay là Law, hay là Doffy vậy!”
Đầu tiên là dùng nước, rồi dùng “room”, rồi dùng “tơ nước”, Lý Trường Minh cảm thấy não mình đang bị bổ ra: “Thì ra “nước” còn dùng được thế này”
Vừa nghĩ, Lý Trường Minh vừa nhảy để tránh đòn tấn công, Đạo Cơ thấy vậy tay phải vụt kiếm xuống, một đường thủy trảm lướt đến, Lý Trường Minh chật vật quay người né thủy trảm đó nên chân trái bị sượt qua, phải nói là chông nước ấy thật sắc, đến cả Luyện Thể Công bán đại thành như hắn cũng dính cũng chảy máu, nếu ăn trọn chiêu đó thì….
Trên không, Lôi Vân dần dần khuếch tán ra
Đạo Cơ lại chỉ tay trái vào người Lý Trường Minh, nhưng lần này là 2 ngón, ngay lập tức do thấy không ổn nên Lý Trường Minh nhảy ra ngoài, và dưới chân hắn, một con… “cá voi” xuất hiện, mồm nó mở ra như để đớp lấy hắn vậy!
Con “cá voi” bay vọt khỏi mặt đất rồi lại lặn xuống, Lý Trường Minh liền chuyển từ “bán cơ động” sang “cơ động toàn phần”
Đúng như dự đoán, con “cá voi” lại bơi lên chỗ Lý Trường Minh vừa đứng hòng đớp hắn.
Tay trái của Đạo Cơ lại nâng lên, xung quanh lại xuất hiện ra những hình tam giác trôi nổi quay quanh Lý Trường Minh, hắn liền nhận ra đó là vây của cá mập!
“Rốt cục là tên này học mấy thứ này ở đâu vậy!”
Cái cách dàn trận bố trí này, cái kiểu tấn công này, dù cách điều khiển còn non nớt nhưng chẳng phải là kiểu giống trong bộ một game mà hắn vẫn hay chơi sao!
Giờ thì Lý Trường Minh đã hoàn toàn tin là tên Đạo Cơ này đọc được kí ức của hắn!
Chợt trên trời có tiếng gió gào thét, tiếng sấm rền vang, Lý Trường Minh lẫn Đạo Cơ liền ngừng chiến mà nhìn lên trời, ở giữa bầu trời, chính xác là trên đầu Lý Trường Minh và Đạo Cơ, hiện ra một xoáy Lôi Vân to lớn lạ thường, ở trung tâm xuất hiện sấm sét bao quanh, cả bầu trời trong xanh liền bị bao trùm bởi màu tro.
Chắc hẳn chuẩn bị có Lôi Kiếp!
Có một tiếng nói vang lên: “Ba ngày đến hạn, Sinh tử bất phân, Lôi Kiếp hạ thế, diệt sách ngoại nhân”
“Chẳng lẽ phải dùng đến cách ấy?”
Lý Trường Minh nghĩ nhưng cũng không hẳn là phân vân, vì hắn đã lao đến chỗ Đạo Cơ, Đạo Cơ thì đang bất ngờ bơi Lôi Vân nên không chú ý bị Lý Trường Minh đâm một kiếm vào bụng. Nhưng khi hắn quay lại thì trong người Lý Trường Minh, có một loạt xương có màu ngọc thạch bắn ra, đâm xuyên qua lớp da của Đạo Cơ, rồi loạt xương ấy phân tán vào sâu bên trong cơ thể của nó! Chợt từ trong cơ thể Lý Trường Minh, một luồng khí vàng bọc lấy phần xương ngọc đâm bên ngoài cơ thể, giữa chặt lấy Đạo Cơ bên trên khung xương, đó là Kim Nguyên Khí, Lý Trường Minh nằm, không, là ngã về phía sau, để Đạo Cơ ở phía trên, trông như một cái giá để đồ vậy.
Lôi Kiếp giấng xuống, từng đợt, từng đợt một, dù đã có “giá đỡ” là Đạo Cơ nhưng Lý Trường Minh vẫn bị uy chấn cùng ánh sáng của Lôi Kiếp ảnh hưởng, hắn đàng nhắm mắt lại, dùng tai để đếm số lần lôi kiếp, đúng 9 lần, là Cửu Đạo Lôi Kiếp trong truyền thuyết!
Đến khi Lôi Kiếp kết thúc, Lý Trường Minh mở mắt ra, bầu trời đã trong xanh trở lại, cái “giá đỡ” của hắn cũng chẳng thấy đâu, có vẻ như đã bị tiêu diệt.
Lý Trường Minh thở phào, nhưng đến lúc này những thương thế của hắn lại lộ ra…