Chương 44: Giấc mộng kì lạ

Bên đường, có 2 người trung niên đang trò chuyện, trên lưng họ là cái gùi chứa đầy củi khô

“Biết gì chưa, Ngọc Thanh Tông sắp chiêu sinh đấy”

“Thật ư? Để ta đưa Tiểu Quang đi thử xem…”

“Haha, tên tiểu tử thối nhà ông ư, không được đâu, muốn bước lên “Tiên lộ” là phải có “tiên chất”, tên ngốc nhà ông có tí “tiên chất” nào đâu. Thôi để dành tiền đó mà lo hôn sự đi”

“Hừ, mà cũng đúng, như Vĩ phú hào, mới có chút tiền liền đốt đi để cho con trai hắn đến kinh thành đo tư chất, cuối cùng không có “tiên chất”, giờ lại trắng tay rồi, hahaha, có tấm gương rồi, không ngu không ngu, haha”

Kẻ nói vô tâm nhưng người nghe hữu ý, Dạ Lý Quân nghe được vậy liền bật khỏi tảng đá, đến túm người kia, hỏi

“Ngọc Thanh Tông! Là môn phái tu tiên sao!”

Hai người giật mình, nhưng nhìn thấy người của Dạ Lý Quân và nghe thấy câu hỏi thì mới trấn tĩnh lại, một người trả lời

“Đúng thế… mà cậu là ai?”

“À, dạ, cháu xin lỗi, tại cháu hơi phấn khích”

Dạ Lý Quân trả lời lại, hắn là kẻ biết đối nhân xử thế, hắn là kẻ hiểu hoàn cảnh, hắn biết “Phượng hoàng gãy cánh thì còn không bằng gà”, đã từng là Tiên Đế thì sao chứ, hiện giờ một Trúc Cơ tu sĩ cũng đủ lấy mạng hắn, à không, chỉ cần đám phàm nhân này tầm 5 người tụ tập lại để đập đánh cũng đủ giết chết hắn rồi. Thực tế nếu cần chiến và hắn đánh trước thì dưới Đại La Kim Tiên chẳng ai là hắn không giết được, nhưng cái giá là tính mạng của hắn, bí pháp bảo mệnh các thứ đều đã tan theo dòng sông thời gian rồi.

Hai người hơi nghi ngờ nhưng thấy liềm và con dao găm bên hông hắn thì biết đó là người cùng nghề nên thái độ có chút ôn hòa hơn, còn đến cướp địa bàn ư? Ơ đây khai thác còn lâu mới hết.

“Đúng, là tu tiên chi lộ môn phái lừng lẫy, haha, chắc hẳn cậu còn trẻ nên chưa biêt qua, mà tầm hơn một năm nữa là đợt chiêu sinh, còn Tố Nga Tông thì chỉ dành cho nữ, 2 Đại Ma Môn còn lại thì chẳng ai biết khi nào chiêu sinh”

“Vậy Ngọc Thanh Tông ở đâu ạ?”

“Phía Nam của Đại Hành Đế Quốc” Người kia bảo “Nhưng thôi, chàng trai trẻ, cậu có thể thử với mấy môn phái cấp thấp, vi dụ như Thanh Nguyên Tông cũng không tệ…”

Người đó liệt kê rất nhiều tông môn nhỏ và vừa, nhưng Dạ Lý Quân không còn tâm trí mà nghe, bởi hắn mới nhớ ra một điều: Lý Thiên Thu và Tần Thiên Nguyên, huynh đệ kết nghĩa của hắn, đều xuất thân từ môn phải này!

‘Vậy mục tiêu sẽ là Ngọc Thanh Tông!’ Hắn thầm nhủ

“Này, chàng trai trẻ, cậu có nghe không đấy” Người kia đang thao thao bất tuyệt thì nhận ra hắn không nghe

Dạ Lý Quân liền quay lại nói

“Dạ, cháu đã lựa chọn là Ngọc Thanh Tông rồi”

Nói rồi hắn rời đi, miệng lẩm bẩm tình toán công thức cải tạo Tiến Căn Đan danh bất hư truyền, nên biết hiện tại là Hạ Giới a

‘Biết vậy xin Tần Đại Ca vài cái công thức nữa rồi’ Hắn thầm nghĩ, chắc chắn Tần Thiên Nguyên có Tiến Căn Đan bản Hạ Giới vì trên bàn tiệc rượu Tần Thiên Nguyên đã từng nói ra vì giúp Lý Thiên Thu vượt qua rào cản linh căn mà cảm ứng thiên địa rồi tạo ra loại đan dược thần kì này.

“Haizz, thật cố chấp, thôi thì chắc hiện thực phải tát hắn 1 cái thật đau mới ngộ vậy”

Người kia bảo rồi cùng người còn lại rời đi

Lại nói về Lý Trường Minh, hắn hiện đang đi về tông trên phi thuyền, trước mặt hắn là cảnh “một cân hai” của Tần Quang.

Mấy ngày qua, dù có đụng mặt vài lần nhưng Lý Trường Minh cùng Phượng Vũ Linh đều không có phản ứng gì, có thể nói rõ là mối quan hệ “tình một đêm” đã kết thúc, nhưng Lý Trường Minh vẫn tiếc, nếu đợi cô ta cùng hắn đều lên Trúc Cơ thì lấy nguyên âm của cô ta mới có tác dụng lớn a!

“Thôi tao đi ngủ đây, ba người chơi đêm vui vẻ” Lý Trường Minh nói rồi tắt đèn, hắn dự đoán đêm nay Tần Quan sẽ là một đêm không ngủ

“Ừ, chúc ngủ ngon” Tần Quang đáp

“Ngủ ngon” Hứa Liên Băng và Trần Tinh Xảo đồng thời nói

Lý Trường Minh chìm vào giấc ngủ…

Lý Trường Minh mở mắt, trước mặt hắn là một cảnh tượng hỗn độn, bầu trời màu đen, mặt đất màu trắng, cây cỏ xung quanh trắng đen lẫn lộn, dáng hình xiên vẹo, có một còn đường mòn đắng trước, hắn đi theo. Bỗng hắn thấy một con thỏ trắng có đôi mắt toát ra khí đen nhảy từ bụi cậy ra, được 2 bước thì nó quay lại nhìn Lý Trường Minh, gầm một cái! Đúng, là gầm! Quan trọng là khi gầm, trong mồm nó không phải răng mà là xúc tu! Sau khi gầm vào mặt Lý Trường Minh vài giây, nó liền quay đi.

Lý Trường Minh đi tiếp, đi tiếp, hắn thầy một cái hồ, hồ có màu đen và trắng như Âm Dương Đồ, có vài con cá chép bơi lượn vòng quanh, nó qua khu đen thì thành màu trắng, qua khu màu trắng thì thành màu đen, phía trên mặt hồ là 5 cái vòng, thỉnh thoảng có vài còn cá chép nhảy lên mấy cái vòng ấy. Đột nhiên có một con cá chép nhảy liền qua cả 5 cái vòng, nó liền hóa thành 1 con rồng! Một con rồng kì lạ với cơ thể 2 màu đen trắng di chuyển xung quanh! Nó bay liền lên trời, phi nhất trùng thiên!

Lý Trường Minh lại đi tiếp, đi tiếp, hắn thấy một bầy gà con trước mặt nhưng không có gà mẹ, bầy gà có màu đen, dưới cánh và đôi mắt là trắng, trên lưng là đồ án Âm Dương, tổng cộng có 9 con. Bỗng có tiếng sấm, từng hạt mua mực rơi xuống, bầy gà con nhanh chóng trốn đi, trừ một chú gà con duy nhất đang đứng ngạo nghễ giữa sân, ánh mắt của bầy gà nhìn vào đó có sự chờ mong, rồi sét đánh xuống, đánh thẳng vào nó, trắng xóa một mảng, chú gà con vẫn đứng vũng, từng đợt sét đánh xuống, chú gà con dần yếu đi, đến đợt sét thứ 9, chú ta liền ngã gục, cơ thể tan theo gió. Rồi lại 1 chú gà con khác bước ra, lại sét đánh, lần này đến tia thứ 9 là nó lại gục ngã, tan vào trời đất, tiếp đến chú gà con thứ 9, lần này chú đứng vững sau 9 tia sét, bỗng có hào quang chiếu rọi vào, cơ thể bành trướng, những chú gà khác nhìn bằng ánh mắt hâm mộ, rồi chú gà thứ 9 hóa thành 1 con Âm Dương Phượng Hoàng, vỗ cánh bay lên trời cao.

Lại có thứ thúc Lý Trường Minh bước đi, hắn đi tiếp, đi mãi, đi đến gần một vách núi nọ, tiếng gió rít gào trong không trung, có 2 chú chim đang chập chứng muốn bay. Khi gió gào thét, cũng là lúc 2 chú chim tung cánh mà bay, 2 chú chim bay, bay mãi, đến 1 nơi xa xăm.

Lý Trường Minh lại đi tiếp, hắn thấy một chú rùa con đang nằm trên đất, trên lưng phân thành Âm Dương rõ rệt, chú rùa ngẩng đầu lên, nhìn vào một người đàn ông mặc chiếc áo choàng đen lẫn trắng trùm mũ, bỗng người đó đưa tay vào đầu con rùa, con rừa lớn nhanh như thổi, trong chốc lát hóa thành 1 con rồng khổng lồ, người kia liền treo lên, người rồng liền bay lên trời, bay về nơi phương xa…

Lý Trường Minh lại đi tiếp, đến nơi con đường mòn kết thúc, ở đó có 2 cô gái gác cầu, khuôn mặt và cơ thể y hệt nhau, chỉ là một người mặc áo choàng trắng còn người kia mặc áo choàng đen, họ thấy Lý Trường Minh, người áo trắng liền nói:

“Nếu muốn qua, cần trả phí”

Lý Trường Minh liền hỏi

“Phí qua cầu là gì”

Người áo đen đáp

“Tâm, tình, ý, trí, ức, hồn”

Lý Trường Minh liền gật đầu và bước tiếp

Hai người kia cúi đầu, khi Lý Trường Minh bước qua đến cầu, họ đồng thanh hỏi

“Vậy ngươi sẽ chọn gì”

Lúc này, Lý Trường Minh khực lại, hiện tại, hắn mới có thể điều khiển cơ thể mình

Hắn dừng lại suy nghĩ, bên kia có một thứ gì đó cuốn hút hắn, hắn liền hỏi 2 người kia

“Bên kia là gì”

Nhưng hắn không nhận lại câu trả lời

Suy nghĩ 1 lát, hắn bước tiếp, cây cầu đá đen đá trắng xen kẽ nhau, đằng sau lưng hắn, 2 cô gái kia nắm tay nhau, nói "Chọn rồi không đổi" rồi hóa thành một cánh cổng đen trắng lẫn lộn.

Lý Trường Minh đi tiếp, đến 1 nơi, hắn thấy một cái cây cổ thụ, trên đó có 1 quả duy nhất, quả đó phát sáng, cuốn quanh là 5 sợi dây xích đang vỡ gần nát, hắn bước tới, cạnh đó là 3 tấm bia, tấm thứ nhất ghi: “Tâm tựa minh nguyệt”, tấm thứ 2 ghi “Lòng dạ thủy chung” tấm thứ 3 ghi “Dục Hỏa Trùng Sinh”.

Có một thứ gì đó thôi thúc, Lý Trường Minh chạm vào quả đang phát sáng kia, trong chốc lát, nó huyễn hóa ra 3 cô gái nhưng hắn chưa kịp nhìn rõ thì, chợt, cả không gian trắng xóa, như một vụ nổ vậy, tất cả kéo Lý Trường Minh về thực tại.

Cùng lúc đó, Lý Trường Minh tỉnh dậy, lấy nước uống rồi thầm nói

“Thật là một giấc mộng kì lạ”

Sau đó hắn lại đi ngủ, đó là một giấc mở đẹp.