“Đinh, đinh, đinh”
Ba tiếng chuông vang khắp cả bí cảnh, ngoài bí cảnh, từng luồng sáng xuất hiện, khi luồng sáng biến mất, trong đó xuất hiện ra từng bóng người.
Lý Trường Minh là người của Ngọc Thanh Tông nên hắn xuất hiện bên phía Ngọc Thanh Tông đất. Quân áo hắn xộc xệch, nhìn vào cảm giác có chút vội vã.
Hắn nhìn về phía Vạn Kiếm Tông đệ tử, Phượng Vũ Linh quần áo chỉnh tề, duy trì băng giá, xung quanh chẳng ai dám lại gần
“Thật đỉnh a…”
Lý Trường Minh cảm thấy bái phục, vài giây trước còn “đấu pháp” với hắn quên cả trời đất, vài giây sau đã biến hóa nghiêng trời đất thế này rồi. Không hổ là đệ nhất Luyện Khí kì Thiên Kiêu a!
Trần Quân Ly Kinh dù biết chuyện nhưng vẫn tỉnh bơ hỏi:
“Ngươi vừa làm gì mà trông vội vã vậy?”
“Bẩm báo tông chủ, tiểu chất vừa đấu pháp”
Bỗng có một người mặc một chiếc váy đen che phủ gần như toàn thân xuất hiện, trên đó lấp lánh như đính cả ngàn vì sao, ánh mắt trong như ngọc, da trắng mịn, tóc dài óng mượt, trông như một cô ngươi mẫu từ màn ảnh bước ra, quan trọng là cô ấy giống Tô Minh Nguyệt đến 9 phần, đó là Tô Nguyệt Ly
“Thật ư, đấu pháp thế nào vậy, có thể kể cho ta nghe không?” Tô Nguyệt Ly hứng thú nói, chợt hướng mặt lên trời khịt khịt mũi rồi hỏi “Sao ta cảm nhận được mùi hương của Ngọc Tú hương đâu đây nhỉ”
Ngọc Tú hương là một mĩ phẩm khá có tiếng trong đám khuê nữ, bản thân Lý Trường Minh cũng hiểu kha khá vì… Tần Quang có nhờ hắn mua làm quà tặng Trần Tinh Xảo và Hứa Liên Băng.
Tất nhiên Lý Trường Minh cũng hiểu tại sao trên người mình có mùi hương ấy, đó là vì hắn vừa “đấu pháp” với cô mà.
Nhưng Lý Trường Minh cũng khá tò mò về cô gái này, nhìn có vẻ trẻ tuổi nhưng lại có một thứ khí chất vô song, lập tức hắn như hiểu ra vấn đề, hành lễ, nói:
“Vãn bối lần đầu gặp mặt Tô lão tổ”
Lý Trường Minh nghĩ, theo hắn thấy vị này giống Tô Minh Nguyệt đến 9 phần, mà Tô Minh Nguyệt theo họ mẹ, nên vị này chắc hẳn là họ hàng của cô, với lại khí chất của người nãy rất mạnh, thể hiện ra thứ khí chất “tổng tài bá đạo” kia, đến Trần Quân Ly Kính cũng chẳng có thứ khí chất này a!
Tất nhiên Lý Trường Minh không biết Trần Quân Ly Kinh đang che giấu khí chất của mình, chứ không thì một kẻ làm tông chủ hàng trăm năm khí chất sao có thể thấp hơn khí chất của một tân tông chủ như Tô Nguyệt Ly được.
Trần Quân Ly Kinh đang sắp phá lên cười nhưng vẫn cố gắng giữ tư thái ung dung của một vị tông chủ còn Tô Nguyệt Ly thì sắp tức đến nóng đầu rồi.
“Tốt a, em rể tương lai, tốt a” Tô Nguyệt Ly cắn răng cố nói ra giọng nhẹ nhàng
Lý Trường Minh cũng thuộc loại tình thần thép, não hắn thì phản ứng rất nhanh, không phải loại ngốc trệ, hiện giờ não hắn đang đưa ra lý giải: đây là chị dâu tương lai, tiếp đó là lựa chọn, hoặc là chạy, hoặc là xin lỗi
Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách, nhưng là tùy trường hợp, trường hợp này thì khác
Chạy có thể an toàn nhất thời chứ không thể chạy cả đời, hơn nữa chưa cần biết người chị dâu tương lai này tu vi gì, bởi vì chắc chắc là Trúc Cơ cất bước, chạy chỉ là mơ mộng hão huyền!
Coi như ở lại nhận lỗi thì vẫn còn một con đường sống. Hắn biết hắn đã phạm vào đại kị
Phụ nữ ghét nhất là hỏi tuổi, còn nếu nhận định tuổi tác người ta, chọn tuổi thấp hơn thì là lẽ thường tình, coi như trăm tuổi cũng muốn được gọi là đôi mươi, đây là cách lấy lòng đơn giản nhất, nếu chọn đúng tuổi thì tùy thời mà sống, còn nếu chọn còn trên tuổi của người ta ư? Tự cầu phúc đi!
Mà quan trọng đây là tu tiên giới, một lão tổ đụng cái là mấy trăm tuổi, lại còn nói Tô thị gần như bá chủ Tố Nga Tông, tức trình độ ngang ngửa Ngũ đại gia tộc, lão tổ cũng phải Hóa Thần a!
Giờ thì tốt rồi, Lý Trường Minh gọi hắn chị dâu là lão tổ, trong đầu ý chí như Định Hải Thần Chân cũng có dấu hiệu sụp đổ
“C-chị d-d-âu, nghê eim giải thí-ch”
Lý Trường Minh giọng run cầm cập, câu chữ như cắn nhau, hiển nhiên dù hắn có tinh thần như bàn thạch thì sao? Đứng trước người có thể quyết định hạnh phúc sau này của mình hắn có thể không sợ ư? Hắn tin chắc với cái kịch bản này thì hắn sẽ phải trải qua một trận thí luyện cực nặng nề.
Nhưng trái ngược suy nghĩ của hắn, Tô Nguyệt Ly chỉ nhẹ nhàng nói rồi nở một nụ cười
“Không có chuyện gì đâu”
Rồi cô ấy rời đi
Lý Trường Minh vuốt ngực thở phào, thầm cảm tạ trời đất vì hắn có một cô chị dâu hiền lành thế này.
Còn tại sao Tô Nguyệt Ly bỏ qua, vì thấy Lý Trường Minh thái độ sao? Tất nhiên là không, bổ sung thêm cô là người có thù tất báo, thậm chí là trả lại gấp vài lần, cô ta bỏ qua lần này là không thể nào. Sở dĩ cô rời đi là có hai lý do
Một là giữ lại cho tên em rể tương lai chú mặt mũi, hay xa hơn là Ngọc Thanh Tông mặt mũi
Hai đó là… Lý Trường Minh là em rể tương lai của cô. Chỉ tiếc Lý Trường Minh thông minh nhưng trải sự đời còn ít, hắn còn không biết thứ gọi là “thách cưới”. Ở thế giới này, thách cưới có 2 phần, phần 1 là thách cưới về vật chất, phần thứ 2 thì chú rể sẽ phải đến thực hiện thử thách của nhà gái, thông qua thì được cưới, không qua thì còn phải xem ý kiến của người giao thử thách.
Quan trọng, Tô Nguyệt Ly là người giao thử thách, mà thử thách không bị giới hạn về số lượng!
“Lý Trường Minh a Lý Trường Minh, rồi ngươi sẽ phải hối hận chuyện hôm nay, hehe” Tô Nguyệt Ly đi mà lầm bẩm nói, giọng nói có chút ma mị, trong đầu đang nghĩ từng các hành hạ cậu em rể tương lai
Đáng lẽ hôm nay Lý Trường Minh chỉ phải ăn chút đau khổ, nhưng do phạm sai lầm mà đau khổ sẽ tăng theo cấp số nhân a!
Bởi vậy mới nói, đừng bao giờ chọc giận phụ nữ a, chẳng ai biết họ sẽ làm gì ngươi đâu!
Nhưng hiện tại Lý Trường Minh còn chưa biết tương lai của hắn sẽ ra sao, hắn vẫn đang vui sướng vì qua được kiếp nạn này.