Trước đây Lý Trường Minh nhìn thấy Phựng Vũ Linh chỉ cảm thấy cô rất xinh đẹp, nhưng hiện thì cảm thấy tràn đầy sự mê mị, bờ môi căng mọng, hai má hồng hồng, mắt tựa xuân thủy, tóc như mây trôi, da trắng như tuyết, thân hình uyển chuyển, ngực tựa nhị nguyệt, eo thon mông nở, khiến Lý Trường Minh chỉ muốn ôm cô vào lòng
Còn Phượng Vũ Linh cũng thấy tương tự, trước đây chỉ là có chút hứng thú, giờ dù hắn đang thất khiếu chảy máu, quần áo rách nát nhưng cô lại thấy hắn có vóc dáng cao lớn, gương mặt tuấn tú, môi hồng răng trắng, khí chất nhã nhặn mà lại toát ra cảm giác an toàn, với nàng, có lẽ đây là nam nhân đẹp nhất cô từng gặp.
Phượng Vũ Linh đưa cho Lý Trường Minh một viên đan dược, nói:
“Đây là Hồi Nguyên Đan, có thể giúp ngươi hồi phục đến đỉnh giai”
“Cảm ơn” Lý Trường Minh không khách sáo
Khi cầm vào viên đan, Lý Trường Minh đoán đây là đan dược cực phẩm, qua một tháng làm trung gian giao dịch đan dược cho Tần Quang, hắn dễ dàng nhận biết các loại đan cơ bản, viên đan này tròn xoe, có vỏ ngoài nhẵn nhụi, mùi thơm thoang thoảng làm người ta tinh thần phấn chấn. Lý Trường Minh thụ nhược sủng kinh, cực phẩm đan dược, cầu còn không được, sao cô ta có thể dễ dàng cho người ngoài, thậm chí là kẻ đã đánh lén cô!
Chính Phượng Vũ Linh cũng bất ngờ với quyết định của mình, cô chỉ định lấy ra một viên trung phẩm Hồi Nguyên Đan nhưng chẳng hiểu sao lại vô thức lấy hàng cực phẩm ra!
Lý Trường Minh nuốt viên đan vào, hắn nhanh chóng hồi phục, chỉ là cảnh giới đã rớt thì không thể trở lại như cũ, chỉ là nó tăng lên đầy Luyện Khí kì tầng 9 mà thôi.
Bỗng Phượng Vũ Linh nhận ra một điều gì đó, cô hỏi
“Ngươi…có Long mạch?”
Lý Trường Minh giật mình, định trả lời ‘Không’ nhưng hắn nghĩ một lát, lấy ra đoàn hắc hỏa, đó là Ngụy Long Hắc Hỏa, hỏi:
“Có phải cái này không?”
Lý Trường Minh nói với giọng bình tĩnh, chẳng hiểu sao hắn có thể nói với giọng bình thường, thản nhiên thế này
Phượng Vũ Linh ánh mắt sáng lên, nói với giọng hào hứng:
“Đúng là Long mạch rồi, lại còn thuộc tính Hỏa nữa…” Rồi cô quay lên nhìn Lý Trường Minh, ánh mắt long lanh “Ngươi có muốn song tu không”
Theo bản năng, người ta sẽ hỏi lại hoặc từ chối nhưng ma xui quỷ khiến thế nào Lý Trường Minh lại nói:
“Được”
Phượng Vũ Linh liền lấy ra túi càn khôn thi pháp, một tòa khối đen hình vuông xuất hiện trên không trung, to dần ra rồi “Uỳnh” một tiếng, nó hạ xuống đất, Phượng Vũ Linh quay sang nhìn Lý Trường Minh, đưa tay ra để hắn nắm lấy và hắn nắm thật.Hai người dắt tay nhau sóng đôi đi vào khối hình chữ nhật kia, nó ngăn được thần thức…
…
Ở một căn phòng nọ, nơi có cả 9 vị tông chủ, giờ không phải là sự yên bình như lúc trước nữa mà vô cùng “náo nhiệt”. Một vị trung niên đang như phát điên, khiến 3 người khác phải giữ chặt lại
“Thả ta ra, ta phải giết thằng khốn đó!” Vị trung niên tức giận hét lên
“Thôi nào Quân đại ca, chuyện của bọn trẻ mà, để chúng tự giải quyết” Một vị thân mạng ngọc khí ngăn lại, đó là Trần Quân Ly Kính, còn người mà hắn ngăn lại là Quân Tông chủ của Vạn Kiếm Tông
“Đúng đấy, kệ xác bọn chúng đi” U Huyền Tông tông chủ bảo
“Bỏ qua đi bỏ qua đi~" Vũ Đường Tông tông chủ nói
“Tiểu tử này đúng là gan to bằng trời mà, đến cả đồ nhi của ta mà cũng dám quyến rũ!!!” Vạn Kiếm Tông tông chủ gào lên
Đang ngồi cười cười xem vở kịch đặc sắc với suy nghĩ cười trên đau khổ của người khác, Âm Dương Tông tông chủ bỗng thấy tông chủ Bỉ Ngạn Tông nhìn hắn, ánh mắt khinh bỉ
“Hừ, xem hay lắm sao, năm đó ngươi mà có một phần can đảm của tên tiểu tử này thì ta đã không phải ngồi vào cái ghế này rồi”
Nghe câu đó xong, Âm Dương Tông tông chủ liền xuất hiện vẻ mặt tội lỗi
“Khuynh Thành, ta xin lỗi mà, năm đó do bị các trưởng bối bức bách…”
Bỉ Ngạn Tông tông chủ không nghe hết câu liền quay mặt đi, vẻ mặt giận dỗi
Âm Dương Tông tông chủ khổ não, hắn đang ngồi xem kịch không làm gì cũng bị kéo vào, thật sự xui xẻo mà!
Ở một góc khác, Hợp Đạo Tông tông chủ đang vuốt ve mái tóc và cánh tay đang cấu nát cả cẩm thạch bàn đá của Tố Nga Tông tông chủ
“Thôi nào, Ly Nhi, đừng giận mà, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường...”
“Mạc di, con!không!giận!” Tô Nguyệt Ly dằn từng chữ
“Haiz, tha thằng bé đi” Mạc Ý Sinh nói
“Mạc di yên tâm, con sẽ chăm sóc thằng bé tốt, đằng nào nó cũng sẽ là em rể của con mà” Tô Nguyệt Ly ánh mắt có chút hiểm ác, tựa như là một vị ma tông tông chủ nào đó vậy
“…” Mạc Ý Sinh nhìn mà chỉ biết cầu phúc cho Lý Trường Minh
…
Lý Trường Minh ngồi bên cạnh giường, vò đầu bắt tai, cả người ở trạng thái toàn thân không một mảnh áo, bên cạnh hắn là một cô gái đang ở trạng thái thoát y, chỉ có chiếc chăn mỏng được vắt ngang hông, đang thở dốc.
Lúc đầu 2 người chỉ là chắp tay vào nhau truyền công theo kiểu song tu cơ bản, rồi cảm giác chân khí tràn vào làm nóng người lên, và chẳng biết từ lúc nào mà nóng quá nên họ thoát y, rồi chẳng biết khi nào 2 người đã trong tình trạng này rồi! Cứ như dính hoan dược vậy!
Trên giường có một vết máu, không cần nói cũng có thể hiểu là máu gì.
Tất nhiên do là song tu nên bản thân Lý Trường Minh cũng có chỗ tốt, tu vi của hắn đã trở về sơ đoạn Luyện Khí đỉnh phong!
“Xin lỗi, Nguyệt Nhi”
Lý Trường Minh cảm giác như mình đang phản bội Tô Minh Nguyệt vậy! Đồng thời, hắn cũng khá đau đầu vì sáo lộ này là của mấy tên khí vận chi tử chứ có phải của hắn đâu! Một băng lãnh nữ thần dính hoan dược rồi song tu cùng nhân vật chính, đây là cái sáo lộ thường gặp mà!
Lý Trường Minh nhanh chóng mặc quần áo, nhưng khi hắn chuẩn bị đi thì Phượng Vũ Linh kéo tay áo hắn, giật giật
“Chàng đừng đi mà~”
Hắn theo phản xạ nhìn lại, khuôn mặt cô đang còn chút đỏ hồng, ánh mắt long lanh, lại còn tay kéo chăn che ngực nữa (full crit) khiến hắn không đành lòng mà lại đại chiến 300 hiệp nữa.
"Nhưng còn Tô Ng..."
"Đừng có ở trước mặt người ta nói về nữ nhân khác được không~"
Phượng Vũ Linh quay mặt đi, khuôn mặt của cô có chút phồng lên
Lý Trường Minh đành chịu thua, hắn cũng là đàn ông mà! Hơn nữa hắn tin chắc trong tiểu thuyết mấy kiểu nhân vật chung thủy cũng chưa chắc nhịn được cảnh này đâu!
Hắn nuốt một viên Hồi Nguyên Đan để tinh lực của hắn tràn đầy
Trong lúc đang hưởng thụ hắn vẫn tự hỏi liệu có phải cô ấy không phải Vạn Kiếm Tông thiên kiêu mà thực chất là Hợp Hoan Tông nội gián không? Nhưng câu hỏi ấy nhanh chóng chìm mất, bởi vì hiện tại có thứ làm hắn chú ý hơn.
...
Ở căn phòng ấy, đáng lẽ chỉ có trời biết, đất biết, Lý Trường Minh biết và Phượng Vũ Linh biết, nhưng vẫn có một kẻ khác biết đó là kẻ có đôi mắt màu cam! Thực tế hắn cũng chỉ biết họ sẽ vào làm gì thôi, nhưng thế là đủ rồi, bởi hắn không để ý lắm.
"Thiên Kiếm a Thiên Kiếm, lần này thì ta thắng rồi!"
Người đó nói
...
Ở một nơi chỉ toàn là bóng tối, có 5 sợ dây xích đang cuốn lấy một tiểu cầu nhỏ bé, nhưng những sợi dây xích đó đang dần nứt ra, ánh sáng từ tiểu cầu đang nhiều dần lên
---
Đọc đến đây có thể có người nghĩ truyện ta miêu tả tu chân không quá khó khăn thì ta sẽ giải thích luôn, thứ nhất tâm cảnh của Lý Trường Minh khá tốt nên tiến cấp không gặp mấy bình cảnh, thứ 2 tài nguyên của hắn rất phong phú, xung quanh linh khí dập dờn, lại còn Tần Quang trợ tu nên tốc độ gấp cỡ 20 lần ngoại môn đệ tử bình thường, hơn nữa hắn rất chăm chỉ. Còn song tu lên cấp thì phải xem người hắn song tu là ai, đó là người có Băng Phượng huyết mạch, tuyệt thế linh căn, tu vi Luyện Khí tầng 11, áp chế nhiều năm chờ cơ duyên đột phá Trúc Cơ mà Lý Trường Minh còn lấy nguyên âm của nàng nên, vả lại tầng bình cảnh này của Lý Trường Minh đã bị phá từ trước rồi.