“Không nghĩ tới có người còn dám dùng mưu với ta nha”
Phượng Vũ Linh từ từ đến bên cạnh bán băng thể Lý Trường Minh, nói giọng điềm đạm nhưng sao hắn không nghe ra sự tức giận được
“Giờ thì làm gì nhỉ, chặt một tay ngươi, chặt một chân ngươi, hay cắt 2 tai, hay… triệt sản nhỉ?”
Phượng Vũ Linh thanh âm ngọt ngào, cảm giác có chút bối rối khi lựa chọn, nhưng nếu là người trong cuộc như Lý Trường Minh thì chỉ cảm thấy sự hung tàn.
“Đại tỉ à, đều là chính tông đệ tử, tha ta đi a..”
Lý Trường Minh van xin
“Được, vậy ngươi chọn đi, mất cái nào”
Giọng của Phượng Vũ Linh cũng chẳng giống nói đùa, bỗng cô nàng chú ý vào thanh U Minh của Lý Trường Minh, cầm lên xem, nó đem lại một cảm giác hàn ý rất phù hợp với cô
“Ồ, thanh kiếm này có chút thú vị”
Nhưng dù cố hết sức cũng không mở ra được thanh kiếm ấy, cô bèn hỏi Lý Trường Minh
“Làm sao để mở”
“Chỉ có ta mới mở ra được”
Lý Trường Minh không nóng không lạnh nói
“Vậy ngươi mở ra đi”
“Giải khai đóng băng đã”
“Được thôi”
Phượng Vũ Linh nhanh chóng đồng ý, dù hắn có chạy cô cũng có cách bắt lại, với lại lâu rồi chưa thấy được thanh kiếm nào hợp nhãn như thanh kiếm này, bên cạnh đó cô ta cũng có chút tò mò về Lý Trường Minh, hắn không có linh căn hỏa mà vẫn có thể kiên trì trước băng phong lâu thế.
Vừa giải khai xong, Lý Trường Minh cầm vào thanh U Minh, sử dụng chân khí, còn Phượng Vũ Linh thì tinh thần sẵn sàng để đóng băng hắn nếu hắn dám tấn công. Đúng lúc này, Lý Trường Minh…biến mất! Giờ thì Phượng Vũ Linh thật sự giật mình, dẫm chân một cái, toàn bộ bán kính tầm 15 mét tràn đầy hàn khí, nhưng cô không thấy Lý Trường Minh đâu, đúng lúc này, trực giác mách bảo cô nhìn lên trên thì thấy hắn đang di chuyển tốc độ cực nhanh rời đi. Phượng Vũ Linh cũng có vẻ ngạc nhiên nhưng không tấn công, băng hệ rất bá đạo trong khống chế nhưng chủ yếu là tấn công dưới mặt đất, tuy nhiên cô lại tu thêm kiếm đạo, lấy cửu kiếm có thể tấn công ngay nhưng cũng không theo kịp tốc độ chạy kia. Phượng Vũ Linh trên gương mặt có nở ra một nụ cười, cô không giống mấy băng lãnh nữ nhân kia luyện băng là cực ít khi biểu lộ cảm xúc, thậm chí cô có thể cười tươi như trăm hoa đua nở, chỉ là không thích mà thôi. Nhưng lần này nhìn thấy Lý Trường Minh, cô lại nở ra nụ cười tươi tắn thưởng thức:
“Hảo nha, nếu cứ tính cách thế này có thể sống rất thọ”
Phượng Vũ Linh như là một tồn tại đặc thù, dù luyện băng nhưng không hoàn toàn băng lãnh, dù luyện kiếm nhưng không hoàn toàn cao ngạo, dù là siêu cấp gia tộc thiên kiêu nhưng không vì thế mà ghét những kẻ kiểu này, ý nghĩ của cô rất rõ ràng: Đánh phát thử kẻ địch, biết địch biết ta, không đánh được thì chạy, sau này báo thù là được, mà không báo thù được thì cứ sống tốt.
“Có chút cảm giác, nhưng không phải hắn a”
Phượng Vũ Linh lại tiếp tục bước đi, nụ cười trên môi tắt đi
…
“Hộc Hộc Hộc”
Lý Trường Minh thở dốc, hắn cảm thấy nếu đánh thật chắc có 1 thành chiến thắng được, tất nhiên là dùng cái mạng này để đánh cược. Thất khiếu của hắn đang chảy máu, lần này trực tiếp thuấn di 50 mét rồi dùng Dạ Ảnh làm hắn có chút không chịu nổi, Dạ Ảnh tốn rất ít chân khí nếu trong môi trường bóng tối này nhưng do vừa dùng thuấn di nên Lý Trường Minh cảm thấy khó chịu vô cùng.
Vừa nãy khi đối mặt với Phượng Vũ Linh, bản chất hiếu thắng của Lý Trường Minh, không, phải nói là bản chất hiếu thắng của một thằng đàn ông, đã trỗi dậy. Hắn muốn chà đạp cô ta, dù trực giác và lý chí đã không muốn thế, hắn tự hỏi như vậy có đáng không? Một gốc Ngọc Thủy Chi có đáng để hắn cược mệnh không, sau lần thí luyện này có lẽ hắn phải luyện tập tâm trí thêm mới được.
…
Sau 20 ngày, Lý Trường Minh cũng gom góp kha khá nguyên liệu Trúc Cơ Đan rồi, chắc được 3 lò, hiện hắn chưa gacha tiếp vì hắn cảm thấy chưa nên, ngày nào cũng có địch tập, gacha thì dễ tìm nhưng lấy thì khó.
Cuối cùng sau khi giết tầm 21 người, thu lấy khá nhiều linh thạch, tính ra tầm 10 viên trung phẩm nhưng chính hắn cũng tiêu hao không ít, hắn mới tiếp tục gacha, mọi chuyện vẫn như cũ, nhưng đến khi mở viên thứ 6, một tiếng long ngâm vang lên giữa không gian, xung quanh hắc hỏa nhảy múa, 5 kí hiệu ngôi sao dần hiện ra, Lý Trường Minh giật minh, đó là Hắc Long Chân Hỏa!!!
‘Chẳng lẽ vận khí của mình đến rồi’ Lý Trường Minh sung sướng nói, bỗng hắn nhớ lại ‘Khoan đã, hệ thống chỉ giúp chỉ vị trí thôi, tức là mình vẫn phải tự kiếm mà!’
Lý Trường Minh trầm ngâm, bỗng hắn cười lên - cười khổ, đây là một cái gân gà: không đi lấy thì tiếc, là tỉ lệ 2% đấy, lần sau sẽ còn 0,2% mà thôi, nhưng đi thì sợ, chắc chắn có cấm chế, thậm chí có yêu thú cường đại thủ hộ, 3 sao linh dược đã có Luyện Khí đỉnh phong yêu thú thủ hộ, vậy 5 sao sẽ là cỡ nào?
Cuối cùng hắn quyết định sẽ đi bởi khát vọng quá lớn. Sau khi kích hoạt chỉ dẫn, hắn phi thân như gió, mục tiêu chỉ khoảng 961 mét mà thôi. Đến gần Lý Trường Minh thấy một cái tảng đá, trên đó khắc mấy cái kí tự, người thường không nhìn ra gì, nhưng Lý Trường Minh giật thót mình, bởi hắn hiểu mấy kí hiệu đó, đó là Tiếng Anh!
Tâm trạng Lý Trường Minh hoang mang, chẳng lẽ có người chuyển sinh thành rồng! Nhưng trước tiên cứ dịch đã. Dù hơn 10 năm chưa đụng đến Tiếng Anh nhưng hắn lại luyện Tuệ Tâm đến cao giai nên Tuệ Tâm giúp mở lại kí ức, hắn còn nhớ rõ từng kí ức từ khi 5 tuổi ở kiếp trước. Lý Trường Minh bắt đầu dịch:
“Tôi là Han Mac Thien, tôi là người… xuyên không giống bạn, nơi này là nơi… an nghỉ của con sủng vật của tôi, tôi để gần đây… truyển thừa của mình, hãy tìm nó. Ký tên Han Mac Thien”
Lý Trường Minh dịch khá ổn, tất nhiên hầu hết là nhờ công của Tuệ Tâm, nó còn giúp hắn nhớ những từ nhìn qua trong từ điển! Lý Trường Minh bắt đầu lục trong não có cường giả nào tên khớp với Han Mac Thien không, hắn không muốn điền bừa dấu, bỗng trong trực giác có một suy nghĩ”:…kẻ vạn năm trước đánh vỡ giới hạn của giới này, Hàn tôn giả…” Lần này Lý Trường Minh không phủ nhận, có thể lắm chứ, một con rồng sắp thành chân long thân tử đạo tiêu, đáng lẽ nên chôn xác ở nơi thượng giới mới đúng! Lại còn truyên thừa của ông ta nữa, hắn chắc chắn nếu không chết yểu thì tất cả xuyên không giả đều là tôn giả! Bây giờ tất cả đều đã sáng tỏ: Hắc Long Chân Hỏa này chính là truyền thừa của người ấy! Đúng lúc hắn đang vui vẻ, có một tia long ngâm vang lên, vang động trời đất, cảm giác chấn động cả không gian, như công kích thẳng vào linh hồn, nhưng không hề đau đớn mà có cảm giác dễ chịu, bỗng hắn cảm thấy mình đối với Kim Nguyên Khí càng thêm thuần thục và linh hồn tăng lên kha khá! Đột nhiên hệ thống có thông báo:
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Hắc Long Chân Hỏa, chuyển mục tiêu sang Tam Thiên Túc Thảo 5 sao”
Nghe vậy, Lý Trường Minh có chút đau lòng, nhưng thôi, hệ thống vẫn có chút lương tâm a
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Tam Thiên Túc Thảo, chuyển mục tiêu sang Tru Long Thiên Tâm Kiếm 5 sao”
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Tru Long Thiên Tâm Kiếm, chuyển mục tiêu sang Bí tịch Long Hành Thiên Bộ, Bí tịch Long Ý Tề Thiên 4 sao”
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Bí tịch Long Hành Thiên Bộ, Bí tịch Long Ý Tề Thiên chuyển mục tiêu sang Linh Dịch, Linh Tửu ngàn năm 4 sao”
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Linh Dịch, Linh Tửu ngàn năm chuyển mục tiêu sang Viêm Quân kiếm, Vảy ngược của Chân Long 4 sao”
“Tinh tinh, hảo hữu Tần Quang của túc chủ đã đạt được Viêm Quân kiếm, Vảy ngược của Chân Long”
Đến lúc này Lý Trường Minh triệt để giật mình, đây là cái vận khí trùng thiên gì vậy!
“Kết toán tổng kết đền bù cho túc chủ, hệ thống miễn phí đưa tặng Ngụy Long Hắc Hỏa, động phủ tu sĩ bí mật, mong túc chủ thông cảm”
Lập tức, trước mặt Tần Quang một đoàn hắc hỏa, biến mất không giấu vết, trước mặt Lý Trường Minh lại xuất hiện một đoàn hắc hỏa, chính là Ngụy Long Hắc Hỏa. Hắn vui mừng, cuối cùng hắn cũng thật sự bật hack! Lúc này hắn chỉ muốn ôm hôn hệ thống mà thôi!
Lý Trường Minh sờ đến gần đoàn Ngụy Long Hắc Hỏa đó, nhưng một việc hắn không ngờ: đoàn hắc hỏa như có linh trí, nó nhảy lên bám lấy hắn và thiêu đốt linh hồn hắn!
“AAAAAAAAAAAAAA”
Lý Trường Minh ôm đầu đau đớn, cảm giác ngàn cây kim chích vào người còn dễ chịu hơn, ý thức bắt đầu phai mờ, ý chí bắt đầu mất đi…
...
Ở gần đó, có một người nào đó có ánh mắt màu vàng chanh nhìn cảnh ấy mà cười vui vẻ, người ấy bước tới gần Lý Trường Minh, lấy ra một viên đan dược, nói với giọng trầm trầm
"Hồn Nguyên Đan hạ phẩm, thứ này ta luyện mất nửa ngày, mong ngươi vượt qua được kiếp nạn này, hi hi..."
Rồi hắn đặt viên đan ấy vào miệng Lý Trường Minh, viên đan nhanh chóng tan ra, dược lực thấm vào cơ thể hắn, cả người tỏa ra một tia hào quang rồi tắt dần.
Người áo đen ấy liền rời đi ngay sau khi hào quang tắt, bóng người như từ cõi U Minh, lướt đi, thoáng cái đã biến mất.
---
Hồn Nguyên Đan là đan dược cấp Xuất Khiếu, có tác dụng bổ sung thần hồn trong thời gian ngắn, cực kì khó luyện, cái giá cũng rất lớn: một phần linh hồn bản nguyên, luyện đan dù thất bại hay thành công chắc chắn mất một phần linh hồn bản nguyên.