Căn phòng nhỏ vang lên từng tiếng click chuột vội vã, ở đó một chàng trai
đang say mê chơi game và tỏ ra vô cùng chăm chú với trò chơi của mình, một
người một máy trong căn phòng không chút ánh sáng, chỉ thấy khuôn mặt cậu
ta thỉnh thoảng lại nở lên một nụ cười khoái trá.
Chàng trai trẻ đó tên là Nguyễn Phong Kiệt, là sinh viên năm cuối của một
trường đại học tại Hà Nội, ngoài sinh viên hắn còn là một game thủ vô
cùng nổi tiếng trên tựa game mình đang chơi.
“Trời ạ, lại rừng nó viếng thăm rồi.. Rừng mình ơi có gank cho không? Nó quan
tâm tao quá trời nè..”
Kiệt lướt phím ra một dòng chat, khuôn mặt tỏ rõ sự khó chịu, quả thật rừng
bạn hôm nay quan tâm hắn hơi nhiều, còn rừng hắn thì có vẻ vẫn đang bận bịu
farm ở đâu đó chưa có ý định ra giúp đỡ đồng đội của mình.
“Tự lực cánh sinh đi ông ê, thằng top mình nó ngu quá, tui phải quan tâm nó
một chút..”
“Ngu cc, chả qua top nó hên ăn tao được 2 mạng đầu thôi, cứ để tao farm, cuối
trận tao gánh..”
Chả phải đợi lâu, đồng đội đã chat phản hồi, còn hơn cả mong đợi luôn.
“Hờ, lại gặp trẻ trâu rồi..” Kiệt thở ra một cái, mấy thành phần này hắn đã gặp nhiều rồi nên bây giờ thấy cũng chỉ có thể buông xuôi, cãi chi cho mệt.
Nhưng có thứ đáng mong đợi hơn, trận này có lẽ đối thủ đã quên không cấm
(hoặc không thèm cấm) nên Kiệt được cầm Yasuo, vị tướng tủ mà hắn đã đạt
tới hơn chín mươi chín phẩy chín chín triệu thông thạo. Chỉ cần 1 lần nâng cấp
nữa thôi, có lẽ là sau trận này, là hắn sẽ lại ghi thêm 1 kỷ lục vô tiền khoáng hậu
nữa với nền Liên minh huyền thoại thế giới khi cán mốc một trăm triệu thông
thạo tướng, đây là một con số tuyệt đẹp và không tưởng, bởi người xếp ngay
sau hắn, đứng ở vị trí thứ 2 cũng mới chỉ đạt chưa tới năm mươi triệu thông thạo mà thôi.
Tuy nhiên hôm nay Kiệt đã gặp khó khăn đôi chút khi phải đối đầu với một
Taliyah đẩy đường quá mạnh cùng một kẻ đi rừng khá chắc tay và tinh quái,
biết lúc nào nên ra gank và lúc nào nên ẩn mình để tạo sức ép, từ đầu trận đến
giờ gã đã làm Kiệt khổ sở biết bao với vô số những đợt gank như vũ bão..
Vù!.. bụp!
Một cái rìu từ trong bụi cỏ bay nhẹ ra đường, Kiệt biết chuyện gì đang xảy ra,
lại ‘thăm đường’ nữa đây mà, hắn quá quen rồi.
“Mid cố cầm cự nha, cấp 6 tui gank”.
“Ok”.
Là 1 người đã quá già giơ với trò chơi này, đối với Kiệt việc farm hòa là điều đơn giản, chưa cần phải khô máu vội nếu rừng mình chưa sẵn sàng, tất cả là chờ đợi về sau và cũng để đảm bảo 1 chiến thắng chắc chắn chào mừng cho điểm thông thạo hắn đã khao khát bấy lâu nay.
“Đôi lúc Sua cũng ước muốn được gank, được chàng Lee hỗ trợ Sua sẽ trăn trối từ xa.
Không thể đợi được, cũng chẳng thấy bóng dáng thằng rừng mò ra
Nên Sua lùi bước, vào trong, để đứng farm dễ hơn, để có thể hất Q từ xa, trăn trối ngay
Cả đường mid bỗng chốc sẽ thoáng thôi, chỉ còn trụ nhà chính.. Tất nhiên là nhà của tụi nó rồi, nghĩ gì, haha..”
Kiệt ngồi ngâm nga câu hát tự chế của mình, nét mặt thể hiện sự khoái trá cùng đắc ý.
Bùm!
Và tiếng nổ lớn của nhà chính đối phương đã vang lên sau hơn 40 phút giao tranh căng thẳng, vẫn là một sự hủy diệt như mọi khi khi mà Kiệt lại thêm một lần gánh team, đưa đội nhà từ thế thất thủ phải gánh thằng óc Top đến chiến thắng ngập tràn cảm xúc, dù sao cũng phải có lời khen cho đội bạn khi đầu trận đã kiểm soát khá tốt, nhưng xui cho họ hôm nay lại đụng phải kẻ sử dụng Yasuo ảo diệu số một thế giới, dù bị cam từ đầu trận nhưng rất may hắn đã trở lại đúng lúc, giúp team dành chiến thắng, 1 trận đấu ghi đậm dấu ấn cá nhân, khiến team bên kia cũng phải tâm phục khẩu phục.
“Mệt quá.. Oápppppppp..!”
Kiệt vươn vai, đã mấy ngày rồi chưa ngủ, hắn không nhớ, cũng chả được ăn uống gì tử tế, chỉ ngồi với cái máy tính hùi hụi suốt như vậy. Đang đợt bố mẹ hắn đi du lịch mà phải tận dụng chứ. Dù sao thì với khát khao vươn tới con số trăm triệu điểm thông thạo cho con tướng mà mình yêu thích, hắn đã kiếm đủ cớ để từ chối đi chơi cùng mọi người, lấy lý do là muốn ở nhà nghỉ ngơi sau 1 thời gian dài học tập mệt mỏi và để chuẩn bị cho kỳ thi cuối năm được diễn ra tốt đẹp. Có lẽ cuộc sống ngoài kia dù có tươi đẹp vẫn không thể níu kéo hắn thoát ra khỏi những cảm xúc tuyệt vời với thế giới ảo này được.
Sau trận đấu này quả nhiên trên màn hình máy đã hiện thông báo có thể nâng cấp tướng, Kiệt mừng như trúng số, nhưng hắn không đủ sức để mà hò hét nữa rồi.
Nâng cấp thông thạo xong, ngắm nhìn nó 1 chút trong sự khoái lạc, biểu tượng này thật đẹp đẽ biết bao, Kiệt đã muốn lăn đùng ra ngủ một giấc rồi. Vớ cái gương nằm trên bàn, hắn uể oải nhìn lại mình trong đó và không khỏi sửng sốt.
Khuôn mặt Kiệt đã trở nên già đi nhiều, râu mọc dài hơn, mắt thâm quầng, mặt bơ phờ còn môi thì nứt nẻ trông không còn 1 chút sức sống nào..
“Ủa mình đây sao? Nhìn kinh khủng vậy?”
Mà kệ, cũng chẳng còn đủ sức để làm gì nữa, có đói thì cũng bất lực rồi, Kiệt bỏ mặc tất cả và bắt đầu thiếp đi.