Thư Nhã kinh ngạc nhìn vào đống dụng cụ đo đạc nằm bên cạnh, tuy rằng Thư Nhã không phải là bác sĩ, cũng chưa từng sử dụng đến những thứ dụng cụ này, nhưng mà, một chút kiến thức y khoa thông thường thì vẫn có, vừa rồi, trên máy đo điện não và điện tâm đồ đang phẳng lặng thì đột nhiên bắt đầu có phản ứng, cái này đủ làm cho bất kì người nào chấn động.
Thư Nhã vội vàng đứng dậy, muốn chạy ra ngoài gọi người, vừa đúng lúc dì Lý bưng một chậu nước vào trong phòng bệnh, cho nên nàng nhanh chóng nói : “Dì Lý, tình huống của Giai Giai có thay đổi, nhanh gọi bác sĩ đi!”
“Cái gì, có thay đổi?” Dì Lý nghe xong cũng cả kinh, vội vàng đặt cái chậu nước xuống, bỏ chạy ra khỏi phòng bệnh.
Không lâu sau, có hai bác sĩ vội vàng chạy lại, đẩy cửa ra hỏi : “Bệnh nhân làm sao?”
“Là như vậy, vừa rồi tôi nói chuyện với bệnh nhân, đột nhiên sóng não của người bệnh phát sinh sự thay đổi...”Thư Nhã nói.
“Ồ, như vậy thì?” Biểu tình của bác sĩ trên nên ngưng trọng, nhanh chóng bước nhanh lại giường của Chu Giai Giai, sau đó cẩn thận quan sát số liệu trên dụng cụ đo.
Sau khi kiểm tra xong, vị bác sĩ này mới lấy kết quả đo sóng não khi nãy ra, rồi cùng với vị bác sĩ bên cạnh nhỏ giọng trao đổi cái gì đó, một lát sau, hai người đồng thời gật đầu.
Dì Lý không rõ lắm, vẫn còn đang rất lo lắng, dù sao bà cũng là người quản lý chăm sóc đặc biệt cho Chu Giai Giai, nếu Chu Giai Giai xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì làm sao mà chủ chịu trả tiền công?
“Bác sĩ, rốt cục là thế nào?” Dì Lý thấy hai vi bác sĩ đã thảo luận xong, cũng không biết tình huống của Chu Giai Giai rốt cục thế nào, không nhịn được hỏi.
“Là như vậy” Vị bác sĩ vừa rồi lên tiếng : “Theo sóng điện não của bệnh nhân cho thấy, sóng não của người bệnh đã có sự biến đổi, đây là một hiện tượng tốt! Ở trong và ngoài nước, những người bệnh trước khi tỉnh lại luôn có dấu hiệu này”
“A!” Dì Lý nghe xong, liền vui vẻ nói : “Nói như vậy, Giai Giai sẽ tỉnh lại?”
“Theo lý thuyết là đúng là vậy” Bác sĩ gật đầu nói : “Có lẽ ngày mai, hoặc là có lẽ cần phải chờ một thời gian nữa, nhưng mà so với trước kia cũng đã là một bước phát triển lớn! Nói một cách khác bây giờ bệnh nhân đã bước ra khỏi tâm lý khép kín, đang đi vào trạng thái ngủ, khi nào người bệnh nghỉ ngơi khỏe, thì sẽ tỉnh lại”
“Vậy... rốt cục là cần bao lâu?” Thấy bác sĩ nói vớ vẫn quá nhiều, dì Lý cũng trở nên sốt ruột.
“Cái này... chúng tôi không biết được, dù sao, theo góc độ y học mà nói, thân thể của bệnh nhân đã hoàn toàn bình phục, không có vấn đề, theo chúng tôi thấy, bệnh nhân đã giống như người bình thường, nhưng khi nào tỉnh lại, thì không phải thông qua y học là có thể quyết định, não người là một bộ phận vô cùng thần bí, cho nên... xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức...” Bác sĩ xin lỗi nói. ( Em học câu này của phim HongKong =)) )
Từ khi Chu Giai Giai nằm viện đến giờ, thì những người bác sĩ chăm sóc cho nàng, đã nhận không ít quà biếu từ Dương Minh. Tuy rằng bệnh viện có quy định là không được nhận lì xì, nhưng mà, Dương Minh mua rượu, thuốc, và những thứ lặt vặt khác để tặng, người ta đã như vậy rồi, nếu mà bản thân còn không chịu nhận, thì ngược lại còn làm cho người nhà của người bệnh cảm thấy bản thân không thật sự muốn chữa bệnh.
Cho nên, đối với bệnh tình của Chu Giai Giai, mấy vị bác sĩ này cũng vô cùng quan tâm.
“Ra là thế...” Dì Lý thất vọng nói.
“Nhưng mà, đây là một dấu hiệu tốt, vừa rồi vị tiểu thư này nói chuyện với người bệnh, có lẽ là làm xúc động đến khúc mắc của người bệnh, cho nên mới có kết quả này” Bác sĩ nói : “Nói như vậy, phải nhờ vị tiểu thư này nhiều nhiều, cô tốt nhất là nhớ lại những gì đã nói với người bệnh, sau đó có thời gian rãnh thì đến thăm người bệnh, nói những đề tài cùng loại, có lẽ sẽ giúp cho người bệnh nhanh chóng tỉnh lại”
“Vâng, tôi biết rồi” Thư Nhã gật đầu.
“Vậy được rồi, chúng tôi đi trước, nếu có chuyện gì thì gọi chúng tôi” Bác sĩ nói xong, liền đi ra khỏi phòng.
Thư Nhã nhẹ nhàng thở phào, cũng may hai vị bác sĩ này không nhận ra mình, nếu không, chuyện này lộ ra, thì sẽ bị đám phóng viên nhào vô đào mộ thì khổ.
Vừa rồi hai vị bác sĩ không nhận ra Thư Nhã, thứ nhất là họ không nghĩ rằng đại minh tinh Thư Nhã sẽ đến bệnh viện, thứ hai là tâm tư của họ đã đặt lên trên người bệnh, nên không để ý đến Thư Nhã.
Nhưng Thư Nhã thì không thể tiếp tục ở lại nữa, dù sao một hai lần ngẫu nhiên thì không sao, nhưng sau này khẳng định là sẽ có người nhận ra mình, đến lúc đó thì sẽ phiền toái.
Thư Nhã đứng dậy, nói với dì Lý : “Dì Lý, vậy con về trước”
“Ồ, được được, đúng rồi, dì còn chưa biết tên con, lần trước dì cũng quên hỏi...” Dì Lý vỗ đầu nói.
“À... con...” Thư Nhã do dự một hồi, rồi mới nói : “Con họ Tô, tên có một chữ Nhã, Tô Nhã”
“Tô Nhã... được rồi, tên nghe rất hay, người giống như tên, đều rất đẹp...” Bởi vì dì Lý không có phải là người theo đuổi ngôi sao, cho nên không biết Thư Nhã là ai, mà cũng chẳng nghĩ nhiều.
Còn Thư Nhã sở dĩ đem tên thật của mình nói ra cho dì Lý, cũng đã trải qua sự đấu tranh tư tưởng, nhưng mà, cuối cùng nói ra tên thật, nếu từ miệng của dì Lý để cho Dương Minh ngẫu nhiên biết được thân phận thật của mình cũng rất tốt.
Hai ngày nay, bởi vì việc thẳng thắn với Dương Minh làm cho Thư Nhã đau đẩu không thôi, nếu nói ra, sẽ giúp mình trút được gánh nặng, đến lúc đó xem thái độ của Dương Minh thế nào, nếu Dương Minh chấp nhận mình, vậy đương nhiên là tốt rồi, nếu Dương Minh thật sự không chấp nhận mình, vậy thì sẽ không còn cần phải sống nữa, cắn lưỡi chết cho rồi, cuối cùng, lại sợ dì Lý nghe nhầm, cho nên nhấm mạnh họ Tô, tên Nhã, để không bị lầm thành Thư Nhã.
Dì Lý rất hưng phấn, muốn đem tin tức tốt này cho Trần tiểu thư và Dương tiên sinh, nhưng mà nghĩ lại, bây giờ Chu Giai Giai vẫn chưa tỉnh, chỉ là có chuyển biến tốt, ngay cả bác sĩ cũng không khẳng định được, cho nên chờ một chút thì vẫn tốt hơn.
Trên thực tế, Thư Nhã đã đoán đúng, khúc mắc của Chu Giai Giai quả thật chính là chuyện năm đó, cái này có thể nhìn thấy trong nhật kí của Chu Giai Giai, hành động theo cảm tính năm đó, kết quả làm cho Tô Nhã bị chuyển trường, còn Dương Minh thì sa đọa, chuyện này đã làm cho Chu Giai Giai hối hận trong một thời gian rất dài, cho đến bây giờ vẫn còn áy náy trong lòng.
Tuy rằng đã có được sự tha thứ của Dương Minh, nhưng không biết Tô Nhã như thế nào, cho nên, đây trở thành tâm sự của Chu Giai Giai, sai sót ngẫu nhiên, nhớ có lần bị thương này, nên tâm sự trở thành khúc mắc. Trong tiềm thức của nàng, vừa muốn tỉnh lại nhưng lại không muốn tỉnh lại.
Dương Minh đã đáp ứng chuyện của Dương Minh, chờ nàng bình phục, sẽ chấp nhận nàng, nhưng trong giấc mơ của mình, Chu Giai Giai lại không biết nên đối mặt với Dương Minh thế nào.
Nhất là, năm đó làm hại Dương Minh và Tô Nhã phải chia xa, cho đến bây giờ vẫn không có tin tức của Tô Nhã, điều này làm cho Chu Giai Giai rất áy náy, cái này ảnh hưởng đến hạnh phúc của Tô Nhã, làm sao mà nàng có thể an tâm được?
Vì thế, Chu Giai Giai tự phong tảo mình trong một cái hộp nhỏ, kéo dài thời gian tỉnh lại.
Mà Tô Nhã, cũng chính là Thư Nhã bây giờ, tuy rằng đã thay đổi dung mạo, nhưng Chu Giai Giai trong trạng thái hôn mê không thể nhìn thấy được, vả lại khả năng cảm ứng về thế giới của người bị hôn mê cũng rất mạnh.
Cho nên, dù giọng nói của Tô Nhã có thay đổi, nhưng Chu Giai Giai vẫn có thể nắm bắt được sự mẫn cảm trong lời nói, làm cho nàng khẳng định rằng, người đang nói chuyện với mình chính là Tô Nhã.
Cái này đề cập đến một số chuyện huyền diệu, nói chung là càng nói càng phức tạp, trên thế giới cũng có những vụ việc tương tự. Ví dụ, có một người vợ, nghe nói chồng mình chết trận tại sa trường, nhất thời ngất đi, vô luận là gọi nàng bằng cách nào, thì nàng vẫn không tỉnh lại.
Mãi cho đến nhiều năm sau, chồng của nàng trở lại, thì ra, chồng của nàng vẫn chưa chết, mà chỉ bị kẻ địch bắt làm tù binh, sau khi chiến tranh chấm dứt, chồng của nàng bị bán làm nô lệ, rồi sau vài năm cố gắng, rốt cục cũng được chuộc thân, mới tìm về nhà, tìm đến vợ mình, thì biết tim vợ của mình đang lẳng lặng nằm trên giường bệnh.
Giờ phút này, vô luận là diện mạo hay là giọng nói của người chồng đều đã có sự thay đổi lớn, ngay cả em trai của người chồng đều không nhận ra, cho đến khi nhìn thấy tín vật năm đó, thì em trai của người chồng mới xác định thân phận.
Sau khi người chồng trở về, mỗi ngày đều trò chuyện với người vợ, kì tích xảy ra, người vợ đột nhiên tỉnh lại, hơn nữa vừa tỉnh dậy là đã có thể nhận ra chồng của mình!
Cái hiện tượng này thần bí đến mức mà khoa học không giải thích được, chỉ có thể đổ hết cho giác quan thứ sau, đây chính là sự tích nổi tiếng mà mọi người đều biết, còn có rất nhiều chuyện tương tự.
Nhưng mà, mặc kệ là nói thế nào, Chu Giai Giai đã nghe được giọng nói của Thư Nhã, có lẽ sẽ thật sự tỉnh lại...