“A... như vậy...” Vương Quế Phân hiển nhiên có chút thất vọng, không biết Dương Minh và con gái rốt cục đã có quan hệ gì rồi, chỉ sợ có một ngày Dương Minh chia tay với con gái thì phải làm sao bây giờ? Chẳng qua, trong lòng vừa động, Vương Quế Phân liền nghĩ ra một ý kiến : “Hay là, con mua một căn nhà ở gần trường học, dì nghe nói bây giờ sinh viên ra ngoài ở không ít, con và Oánh Oánh cùng một chổ cũng tiện...”
“A!” Dương Minh ngạc nhiên, xém tí đã lao xe vào cột đèn, nêu không phải bản thân đang rất tỉnh táo, Dương Minh thậm chí còn hoài nghi mình nghe lần : “Mua nhà?”
“Đúng vậy, các con bây giờ đều là nghiên cứu sinh mà... bây giờ cũng đâu có cấm nghiên cứu sinh kết hôn...” Vương Quế Phân nói.
Sắc mặt của Triệu Oánh và Dương Minh đồng thời đổi màu, Triệu Oánh thì vô cùng xấu hổ, mà Dương Minh thì khó hiểu, một người mẹ như vậy, hắn thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Tuy rằng cha mẹ của Trần Mộng Nghiên bây giờ cũng đã đồng ý quan hệ của mình và Trần Mộng Nghiên, trên cơ bản cũng mặc kệ cho tụi trẻ tự phát triển, nhưng cũng thuộc loại không phản đối cũng không ủng hộ.
“Dì à... bọn con còn đang đến trường, nói kết hôn hình như hơi sớm?” Dương Minh chần chờ nói.
Vương Quế Phân nghe khẩu khí của Dương Minh, còn tưởng rằng Dương Minh là người trẻ tuổi, không muốn nghĩ đến kết hôn quá sớm, vì thế vội vàng nói : “Vậy cũng không cần kết hôn vội, bây giờ sinh viên ở cùng nhau cũng không ít...” “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy?” Triệu Oánh nhíu mày, càng nghe càng thấy không thích hợp, vội vàng ngăn cản.
“Đứa nhỏ này, mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con thôi!” Vương Quế Phân nghiêm trang nói : “Con trai và con gái ở cùng một chổ, lỡ như có ngày chia tay, thì người chịu thiệt vẫn là con gái! Cho nên, Dương Minh, vì cuộc sống về sau của Oánh oánh, con có phải là nên mua nhà cho nó hay không? Con thấy dì nói đúng không?”
“...” Lần này Dương Minh đã biết cái gì gọi là bà mẹ trời ơi, những lời nói như vậy mà cũng có thể nói ra được, chẳng qua, Dương Minh cũng không quên nhiệm vụ lần này, đương nhiên không thể biểu hiện bất mãn cái gì cả, chỉ gật đầu nói : “Dì nói đúng... đó cũng là ý tưởng bình thường thôi...”
“Nếu đã vậy, thì khi nào mua nhà?” Vương Quế Phân hỏi : “Chuyện này, không thể nói chơi được...”
“Được... mấy ngày nữa mua...” Dương Minh bất đắc dĩ nói.
“Mấy ngày là mấy ngày?” Vương Quế Phân lại hỏi.
“Ngày mai cũng được...nếu dì thấy thích căn nào, liền làm hợp đồng đi, con giao tiền là được...” Dương Minh căn bản là không quan tâm đến số tiền đó, hơn nữa, nhà là mua cho Triệu Oánh, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Được nói về cái tình cảm đặc biệt kia, chỉ bằng vào công sức mà Triệu Oánh đã bỏ ra để giúp mình thi vào đại học thôi, cũng đủ làm cho Dương Minh cảm kích.
Nhưng mà, cái loại cảm giác bị bắt buộc mua nhà này quả thật có chút lạ.
“Được được... quyết định vậy đi...” Thấy con rể nói vậy, Vương Quế Phân không khỏi vui mừng, bật thốt : “Vậy mua nhà rồi, có phải mua xe không? Cả ngày con đều phải đưa đón Oánh Oánh, cũng không được tiện phải không? Lỡ như con không rãnh, Oánh Oánh là một đứa con gái, đi về một mình gặp nguy hiểm thì làm sao bây giờ... con thấy dì nói đúng không? Nghe nói thành phố càng lớn, trị an càng không tốt, cái gì cũng có cả...”
Nhắc đến chuyện này, làm Dương Minh không khỏi liên tưởng lại chuyện trước đó, lúc trước Triệu Oánh đã vô tình gặp phải Cơ Thủy Sinh đó thôi! Cho nên, lời nói của Vương Quế Phân không phải là không đúng, ngay cả nhà ở cũng đã mua, thì xe tính là gì, Dương Minh đơn giản gật đầu, nói : “Không thành vấn đề... dì cũng chọn một chiếc đi”
Dương Minh bị biến thành không thể từ chối, cho nên mới nói đùa một câu, nhưng không ngờ Vương Quế Phân lại tin là thật : “Thật sao? Vừa lúc đầu năm dì có đi làm bằng lái mới! Dì cũng không cần xe tốt gì, con mua cho Oánh Oánh một chiếc thật tốt là được,còn xe của dì, dùng số lẻ mua cũng được, mấy vạn đồng một chiếc thì tốt rồi...”
Dương Minh quả thật đã bị chọc giận rồi, chẳng qua, vì ngại mặt mũi của Triệu Oánh, chỉ có thể tiếp tục nói : “Không sao cả, mua một chiếc tốt tốt mà dùng...”
“Vậy mua BWM trong nước nha? Nghe nói khoảng ba mươi vạn...” Giọng nói của Vương Quế Phân kích động đến mức thay đổi.
Cũng không thể trách Vương Quế Phân thất thố được, tuy rằng Vương Quế Phân rất ham tiền, nhưng không phải là đồ ngốc, không có khả năng nói ra những lời không hiểu được, nhưng Vương Quế Phân hôm nay đã quá kích động rồi, cho nên nghĩ thế nào, nói thế đó. Huống hồ, Vương Quế Phân cảm thấy cảm thấy rằng, con gái mình xinh đẹp như vậy, hẳn là đã làm cho Dương Minh thần hồn điên đảo!
Nếu Triệu Oánh chỉ là bạn bè bình thường hoặc là Dương Minh chỉ có chút hảo cảm với nàng, thì có lẽ Dương Minh đã trở mặt, chẳng qua, bây giờ, Dương Minh cảm thấy mua mấy thứ này cho Triệu Oánh căn bản là nên, chỉ là hình thức này làm cho hắn cảm thấy không được tự nhiên mà thôi.
“Được...” Dương Minh gần như chết lặng, theo suy nghĩ của hắn, giá cả của xe không tính là gì, nếu đã đáp ứng rồi, thì mua cái nào chả giống nhau.
“Dương Minh, sao anh lại có thể đồng ý được chứ?” Triệu Oánh thấy Dương Minh trừ việc gật đầu chỉ có gật đầu, cho nên khẩn trương nói : “Anh muốn làm cái gì, mua nhà và mua xe cái gì! Mẹ em cố tình gây sự, anh cũng tin?”
Dương Minh nhún vai,cười khổ, không nói gì. Nhưng trên khuôn mặt lại thể hiện ra rằng : Còn nói được gì sao? Bây giờ thân phận của em là bạn trai của chị, sao có thể tính toán chi li được?
“Oánh Oánh, con sao thế? Mẹ không phải vì tốt cho con sao?” Vương Quế Phân nghe Triệu Oánh nói xong, liền nổi giận : “ Gái lớn chỉ biết có chồng thôi, con chưa lấy chồng mà bây giờ đã không coi mẹ ra gì sao?”
Tuy rằng Triệu Oánh có ý kiến với mẹ, nhưng nói thế nào thì đây cũng là mẹ của mình, bị chụp nguyên một cái mũ bất hiếu lên đầu, nàng không chịu đựng nổi.
Huống hồ, Triệu Oánh thật ra cũng hiểu được nổi khổ của mẹ, mấy năm trước, điều kiện gia đình coi như không tồi, mẹ làm việc cho một hợp tác xã, cha là huấn luyện viên cho một võ quán, ở thập niên 90, đều là những công việc không tồi.
Nhưng mà, hợp tác xã giải tán, mẹ bị nghỉ việc, còn cha thì mỗi tháng chỉ có một chút tiền còm, nhìn gia đình người khác không ngừng phát triển cuộc sống, còn mình thì suốt ngày bận rộn, vì tiền mà bôn ba, trong lòng khó tránh khỏi oán giận, cho nên cũng bắt đầu tính toán chi li lên.
Lúc ở nhà, không có chuyện gì thường xuyên oán trách cha, nói là sau khi xuất ngũ, vì sao lại đến võ quán mà làm? Người ta cũng đi làm, làm cảnh sát hoặc là làm bảo vệ của nhà máy, bây giờ đều đã làm cán bộ cấp cao, hoặc là trở thành đội trưởng đội bảo vệ, tiền lương hơn vạn!
Mà tiền lương của võ quán lại thuộc loại thấp nhất, phúc lợi đãi ngộ đều không có, người trẻ tuổi bây giờ, đều đi đến phòng tập thể hình, còn có ai đi đến võ quán? Điều này đã làm cho Vương Quế Phân mất cân bằng!
Triệu Đại Toàn là người thành thật, nhưng không có nghĩa là người tính toán như Vương Quế Phân, tuy rằng có đôi khi ông sẽ không đi cãi lại Vương Quế Phân, nhưng bây giờ cũng hiểu Vương Quế Phân thật sự rất quá đáng! Làm gì có ai lần đầu gặp mặt mà đòi mua xe mua nhà? Cái gì thế này? Giống như đem con gái đi bán vậy!
Vì thế, Triệu Đại Toàn không nhịn được, nói : “Tiểu Dương, con đừng cho là thật, dì của con chỉ đùa với con thôi, thử một chút coi tình cảm của con với Oánh Oánh có phải là thật hay không, con cũng biết, đáng thương nhất thiên hạ là lòng cha mẹ mà!”
“Ông nói nhãm cái gì vậy?” Vương Quế Phân đang có tâm tình tốt đẹp, thì bị chồng mình phá hủy, nhất thời tức giận nói: “Câm miệng!”
Triệu Đại Toàn lần này không lùi bước, lớn tiếng quát : “Vương Quế Phân! Bà cứ như vậy, sớm muộn gì cũng dạy hơn con gái! Bà có cái tư tưởng bậy bạ gì thế? Bà làm như Oánh Oánh gả cho ngân hàng vậy?’
Triệu Đại Toàn phát hỏa, vốn muốn nói đùa một câu, hòa giải bầu không khí ở đây, chỉ là Vương Quế Phân không biết dừng lại, có thang mà không chịu xuống, điều này làm cho Triệu Đại Toàn vô cùng tức giận.
Dương Minh làm sao mà không nhìn ra mấu chốt chứ? Hắn đã biết được hạng người của Vương Quế Phân rồi, đương nhiên là không cho rằng bà ta nói giỡn! Chẳng qua, bây giờ Dương Minh có ấn tượng không tệ với Triệu Đại Toàn!
Vốn, Dương Minh còn đang băn khoăn, cái tính tham tiền của Dương Minh, tại sao có thể dạy dỗ ra một cô con gái ưu tú như Triệu Oánh! Thì ra Triệu Oánh giống với cha nàng.
“Chú à, dì à, hai người đừng cãi nhau...” Dương Minh khuyên giải : “ Vốn, con cũng tính mua xe và mua nhà, không tin thì có thể hỏi Triệu Oánh? Có phải không?”
Dương Minh nói xong, liền trừng lớn mắt nhìn Triệu Oánh.
Thấy Dương Minh suy nghĩ cho mình, Triệu Oánh vô cùng cảm kích, cũng không kiên trì nữa, vì thế gật đầu nói : “ Dạ...”
“Ông nhìn đi, chỉ có ông nhiều chuyện!” Vương Quế Phân nghe xong, mặt mày nhất thời hớn hở.
“Haizzz” Triệu Đại Toàn thở dài, ông đâu có ngu, làm sao mà không nhìn ra vẻ mặt kinh ngạc của Dương Minh khi Vương Quế Phân đòi mua nhà chứ? Chẳng qua, bây giờ cảm thấy tiểu tử Dương Minh này không tồi, rất biết nể mặt mọi người.
“Tiểu Dương à, nhà con làm gì?” Vương Quế Phân vẫn chưa có ý buông tha cho Dương Minh.
“Chỉ làm ăn nhỏ thôi...” Dương Minh cũng không nói nhiều.
“Vậy... con có biết Tùy gia ở Tĩnh Sơn không?” Vương Quế Phân nói như vậy, chỉ cảm thấy rằng, một số đại nhân vật Dương Minh hẳn là có quen biết.
“À, con có một người bạn học sơ trung tên là Tùy Quang Khải, những người khác thì không quen lắm” Dương Minh nhàn nhạt nói, hắn không muốn nhắc đến Tùy gia, bởi vì chuyện của Chu Giai Giai lần trước với Tùy gia làm cho hắn có ấn tượng không tốt với Tùy gia.
“A? Tùy Quang Khải? Không phải là Tùy Quang Hanh... là em chồng của em họ sao?” Vương Quế Phân không nghe ra khẩu khí của lạnh nhạt của Dương Minh, ngồi phán như đúng rồi.
“Chồng của em họ?” Dương Minh nhíu mày, tại sao lại có quan hệ với Tùy gia? Cái quan hệ gì mà phức tạp rắc rối quá vậy???