Chương 8: Tân Quân đăng cơ, Hải Hành Chu nhận lỗi

CHƯƠNG 9: KHÍ HUYẾT CHUYỂN LU N THUẬT CHI ĐỆ NHẤT TRỌNG HOÁN HUYẾT

(Tầng thứ nhất của Khí Huyết Chuyển Luân Thuật - Hoán Huyết)

Dịch giả : Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư

Khí Huyết Chuyển Luân thuật!

Khí Huyết Chuyển Luân thuật vận chuyển, một cỗ năng lượng tinh thuần dũng mãnh vào bên trong thân thể, nhục thân, huyết mạch, kinh mạch toàn bộ bị kích phát, tế bào tạo khí huyết đạt tới cực hạn, từng tế bào máu mới được sinh ra, sau đó trải qua hệ thống tuần hoàn thay thế đi lượng máu cũ.

Bởi vì dòng máu mới mang theo năng lượng của ngàn năm nhân sâm bên trong, tự nhiên là càng tràn đầy sức sống cùng khỏe mạnh. Giờ khắc này, Doanh Quý Xương sắc mặt hồng nhuận, sớm đã không còn tái nhợt như lúc trước.

“Ầm ầm ầm...”

Huyết dịch nhanh chóng chảy khắp kinh mạch, tạo ra từng tiếng vang. Cùng lúc đó, năng lượng mênh mông cuồn cuộn ở bên trong kinh mạch không ngừng trào dâng. Lúc này, Doanh Quý Xương kỳ kinh bát mạch trở nên càng ngày càng chắc khỏe dẻo dai, được năng lượng rèn luyện lớn mạnh cho nên có màu trong suốt như ngọc.

Vô tân năng lượng chảy ở bên trong huyết mạch cùng gân cốt, thanh âm ầm ầm như sấm động. Giờ khắc này, toàn thân trên dưới của Doanh Quý Xương, khắp các lỗ chân lông đều đang chảy ra những chất bẩn màu đen.

Tẩy cân phạt tủy!

Tuy rằng chỉ là tầng thứ nhất, nhưng điều này cũng mang ý nghĩa rằng con đường tu luyện của Doanh Quý Xương đã tiến một bước, nhờ có dược lực của nhân sâm ngàn năm, hắn đã tu luyện thành công tầng đầu tiên của công pháp Khí Huyết Chuyển Luân thuật.

Hoán Huyết!

Doanh Quý Xương biết được Khí Huyết Chuyển Luân thuật tổng cộng chia làm mười đại cảnh giới.

Tầng thứ nhất Hoán Huyết.

Tầng thứ hai Luyện Nhục.

Tầng thứ ba Đoạn Cốt.

Tầng thứ tư Tôi Cân.

Tầng thứ năm Dưỡng Tỳ.

Tầng thứ sáu Tẩy Tâm.

Tầng thứ bảy Ma Can.

Tầng thứ tám Minh Thận.

Tầng Thứ chín Uẩn Phế.

Tầng thứ mười Thông Mạch.

.........

Mà ngày hôm nay, Doanh Quý Xương mượn năng lượng của ngàn năm nhân sâm, mới đạt tới cảnh giới Hoán Huyết. Giờ phút này Doanh Quý Xương cảm thấy sức lực của mình tăng lên rất nhiều, trong cơ thể phảng phất có một nguồn lực lượng không ngừng cuồn cuộn tuôn trào đi ra.

Lúc này, hắn đã không còn là một tên thiếu niên trói gà không chặt.

Trường sinh chi lộ rất dài, hắn rốt cục đã bước những bước bước đầu tiên.

“Hô...”

Một đêm qua đi, dược lực của ngàn năm nhân sâm rốt cuộc bị Doanh Quý Xương luyện hóa hoàn toàn. Tạm dừng lại Khí Huyết Chuyển Luân thuật, từ bên trong tu luyện tỉnh lại.

[Chúc mừng ký chủ toàn thân huyết nhục được thay thế, gia tăng thọ mệnh 3 năm.]

Thanh âm từ hệ thống vang lên, Doanh Quý Xương cũng không để ý đến toàn thân đều là vết bẩn, vội vàng nhìn về phía tin tức trên giao diện:

[Ký chủ: Doanh Quý Xương

Chủng tộc: Nhân tộc

Huyết mạch: Vương tộc

Tu vi: Hoán Huyết cảnh

Thọ mệnh: 5.5 năm

Công pháp: Khí Huyết Chuyển Luân thuật, “Có tác dụng rèn luyện khí huyết lớn mạnh, phối hợp thiên địa bảo dược, có thể rèn luyện ra vô thượng đạo cơ.”

Bảo vật: Thiên Hoang đế kích, “Phàm binh đỉnh phong, tàn sát 900 vạn sinh linh có thể tiến giai Hạ phẩm pháp bảo.”; Huyền hoàng nội giáp, “Phàm vật đỉnh phong có thể đỡ Luyện Khí đỉnh phong một kích.”

Tổng nhiệm vụ: Trường sinh nhiệm vụ “Tiến độ 0”

Nhiệm vụ nhánh 1: Nghịch chuyển lịch sử bi kịch, kéo dài thọ mệnh! “Tiến độ 30%”

Nhiệm vụ nhánh 2: Dùng trăm năm duyên thọ bảo dược, kéo dài thọ mệnh. “2/10”

Phương thuốc: Sơ cấp dược phương]

Nhìn thoáng qua tin tức giao diện, Doanh Quý Xương đi ra phòng ngủ, hướng tới thị vệ, nói: “Chuẩn bị nước ấm cho ta tắm rửa ——!”

“Vâng.”

Nhận thấy được mùi hôi khó chịu trong phòng, Doanh Quý Xương có chút không thể chịu nổi, giống như là mình đang ngồi bên trong nhà xí.

Vội mở cửa sổ ra để không khí lưu thông, để mùi hôi có thể bay ra ngoài, Doanh Quý Xương mới rời đi, rốt cuộc thời gian này còn phải lo việc đám ma của Hiến Công. Do đó, hắn chỉ có thể ở lại bên trong Tần cung.

Tiên Vương băng hà, Tân Vương đăng cơ.

Ở ngay lúc này, cả nước trên dưới đều đang lo việc đám ma. Vì thế khi Doanh Quý Xương đi ra ngoài cũng không có cho gọi xe lớn đến rước.

Phải biết, ở thời đại này, không phải cứ có quan tước vị là có thể ngồi xe, mà những người có thể ngồi xe để di chuyển chính là người chân chính có quyền lực lớn.

Ở Xuân Thu, khi Tần quốc thiết lập ra Tứ Xa Thiếu Soái, trong tay nắm giữ binh lính cùng đại quyền. Cái chức quan này vẫn còn giữ lại tới thời Chiến quốc nhưng lúc này đã không còn nắm giữ đại quyền mà hiện tại chuyển nhượng cho người của Doanh gia nắm giữ.

Mà người này đó chính là Quân Hậu.

Cũng chính là mẫu thân của Doanh Quý Xương, lúc này diễn ra đám tang, người đau khổ nhất cũng chính là nàng, do đó hắn cũng không muốn tới làm phiền.

“Thiếu công tử, Bệ Hạ cho mời!”

Doanh Quý Xương vừa mới đi ra tẩm cung, liền gặp được Hắc Ngọc đang đứng chờ.

Nghe vậy, Doanh Quý Xương có chút khó hiểu, cau mày hướng tới Hắc Ngọc hỏi, nói: “Hắc Ngọc, đã xảy ra chuyện gì? Giờ phút này Bệ Hạ hẳn là đang lo việc xử lý hậu sự cho Tiên Vương hay sao?”

“Thần cũng không rõ ràng lắm, Bệ Hạ cũng không chỉ cho mời thiếu công tử mà còn có mời cả Tả Thiếu Soái!”

........

Giờ khắc này, tại bên trong thư phòng của Quân Thượng, Doanh Kiền hai người đều đang ở đây bên cạnh không còn ai khác.

“Thần Doanh Quý Xương bái kiến Quân Thượng!”

Đi vào thư phòng, Doanh Quý Xương khom người hành lễ, hướng tới Doanh Cừ Lương bái một bái, nói.

“Tam đệ, không ở trong triều đình, không cần hành lễ!”

Doanh Cừ Lương nhíu nhíu mày, hướng tới Doanh Quý Xương vung tay lên, nói: “Ngồi, ta có việc muốn cùng với ngươi và Đại huynh thương lượng!”

“Vâng!”

Gật gật đầu, Doanh Quý Xương liền tìm một vị trí ngồi xuống.

Cho tới nay, hắn vốn là không thích hành lễ, vừa rồi chỉ là cố kỵ quân thần danh phận, hắn cũng là nể mặt Doanh Cừ Lương là huynh đệ của mình, cho nên mới cho hắn một chút thể diện.

Nghe được Doanh Cừ Lương nói, nhưng hắn không nghĩ sẽ kiếm thêm chuyện cho bản thân, càng không đề cập đến mấy thứ lễ tiết quân thần không thể bỏ qua.

Đây là thời kì đầu Chiến quốc, các nhân tài cao ngạo đều xuất thân bần hàn.

Ở thời đại này, một cái danh sĩ có tài càng là để ý mặt mũi, ví như là Ngô Khởi cùng Lý Khôi.

“Bệ Hạ có lời gì cứ việc nói ra, chúng ta là huynh đệ cần gì phải cố kỵ!”

Giờ khắc này, Doanh Kiền cũng tỏ thái độ khó chịu.

Nghe vậy, Doanh Quý Xương cũng là nhìn lại quá khứ, hắn cũng không hiểu được muốn nghe thử xem Doanh Cừ Lương muốn nói chuyện gì.

“Đại huynh, tam đệ, ta tính toán thả Công Thúc Tọa!”

Doanh Cừ Lương ánh mắt như kiếm, thật hiển nhiên đối với quyết định này hắn suy nghĩ thật lâu, ở trong lòng đã quyết định.

“Cừ Lương, ngươi là bị điên rồi sao? Hắn chính là kẻ cầm đầu hại chết Phụ Vương, ngươi làm như vậy không sợ làm cho người ở trên trời cảm thấy thất vọng sao?” Doanh Cừ Lương vừa mở miệng, Doanh Kiền liền bạo phát.

Ở bên cạnh Hiến Công nhiều năm, Doanh Kiền cùng phụ thân mình tình cảm rất sâu. Lúc này, nghe thấy ý định của Doanh Cừ Lương, hiển nhiên rất tức giận.

Dựa theo truyền thống của Tần quốc, Công Thúc Tọa nhất định phải bị giải đến trước linh bài của Tiên Vương, sau đó giết đi để hiến tế cho linh hồn người chết.

Nhìn thoáng qua cơn tức giận của Doanh Kiền, cùng với Doanh Cừ Lương đang vô cùng xấu hổ nhưng lại rất kiên quyết với ý định của mình, Doanh Quý Xương cười khổ một tiếng, nói: “Đại huynh, Bệ Hạ làm như vậy, có lẽ là có nỗi khổ tâm.”

“Bệ Hạ là vua một nước, suy xét đến đại cục của Tần quốc, thả đi Công Thúc Tọa cũng không phải việc gì to tát, cùng lắm sau này lại mang binh bắt hắn lại là được!”

“Hừ!”

Hừ lạnh một tiếng, sắc mặt Doanh Kiền vẫn rất khó coi nhưng so với lúc nãy đã tốt lên không ít.

“Đại huynh, Tần quốc hiện giờ quân thần vẫn chưa cùng một lòng, lúc này nếu giết Công Thúc Tọa cũng không thay đổi được gì. Hơn nữa, người này là một vị thừa tướng của nước Ngụy, chủ trương của hắn lại là thu binh không tấn công Tần quốc ta. Một khi giết chết người này, Quân Vương hiện tại của Ngụy quốc(), hắn luôn có ý muốn lăm le thâu tóm toàn bộ nước ta, tạo thành sự nghiệp vô thượng công lao như Bàng Quyên(*).”

“Lấy thực lực của Tần quốc chúng ta bây giờ, không phải là đối thủ của Ngụy quốc. Ngay lúc này, ta chỉ có thể thả hắn, để hai nước Tần Ngụy đình chiến, như vậy mới có thể bảo hộ Tần quốc an toàn.”

Nghe Doanh Cừ Lương nói, Doanh Quý Xương gật gật đầu, có ít người sinh ra vốn là một chính trị gia, mà trước người thanh niên mới lên ngôi này là một người xuất sắc trong số đó.

Suy nghĩ thoáng qua một chút, Doanh Quý Xương ngẩng đầu, nói: “Bệ Hạ, Công Thúc Tọa đã bại trận, cho dù có được thả về Ngụy quốc cũng chưa chắc đã được trọng dụng. Nếu là tình huống này xảy ra, hắn là không đủ sức để ngăn cản Ngụy quốc xâm lấn nước ta?”

[Edit ghi chú:

(*) tức là Ngụy Huệ Vương Ngụy Anh

(**) Bàng Quyên đại tướng nước Ngụy, được biết tới qua hai trận chiến nổi tiếng thời Chiến quốc là trận Quế Lăng và trận Mã Lăng. Trong đó trận thứ 2 là nơi Bàng Quyên đã tử trận dưới tay người bạn học cũ và là kẻ thù trên chiến trường Tôn Tẫn.]