Dịch Giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư
“Thiếu công tử, Tần quốc của ngươi cũng không khác gì nha, thậm chí còn không bằng Ngụy quốc chúng ta!” Công Tôn Tọa trả lời lại một cách mỉa mai: “Ít nhất, Ngụy quốc bây giờ vẫn là đại quốc đứng nhất Trung Nguyên, mà nước Tần đã vứt sạch toàn bộ Mục Công đại nghiệp, không còn xót lại một mảnh.”
“Hiện giờ Tần quốc, đến Hàm Cốc Quan không giữ được, thiếu công tử cần gì ở trước mặt ta trổ tài miệng lưỡi!”
Công Tôn Tọa không nói thì thôi, đã nói thì liền nhắm vào điểm yếu. Lời hắn nói cũng đã đem hết những khó khăn cùng sỉ nhục mà Tần quốc đang gặp.
Nghe vậy, Doanh Quý Xương cười lạnh một tiếng: “Ngụy quốc lấy Ngụy binh hùng bá thiên hạ, chỉ tiếc đã là trong quá khứ, còn bây giờ đã lụi bại. Ngay bản công tử chỉ là một tên trói gà không chặt, cũng có thể trong nháy mắt giết chết ba ngàn người...”
“Đây hoàn toàn không phải sức mạnh đã từng có ở thời đại Ngô Khởi, có khí thế cường hoành đẩy ngang thiên hạ. Nói cho cùng, Ngụy quân chỉ mạnh ở trong tay của Ngô Khởi chứ không phải trong tay Ngụy quốc.”
……
Hai người đều ra sức phản bác, cả hai đều hiểu rất rõ, giờ phút này tranh luận, không phải là vô dụng, mà thắng bại lúc này đại biểu cho lợi ích nhiều hay ít.
Kẻ cầm quyền chân chính không phải không cãi nhau, ngược lại họ cãi nhau còn dữ dội hơn những tên lưu manh cùng với những người đàn bà chanh chua nhiều. Chẳng qua, họ tranh chấp lợi ích rất lớn.
Mỗi khi bọn họ tranh chấp đều có liên quan đến lợi ích to lớn. Thế nhưng đều là nói có sách mách có chứng, xuất khẩu thành thơ, cũng dùng văn chương do đó khi họ tranh luận cũng không gọi là mắng mỏ.
Mà xưng là luận chiến!
Tên là chiến tranh, hiển nhiên phải liên quan tới lợi ích!
Công Tôn Tọa mắt sáng như đuốc, nhìn Doanh Quý Xương thật lâu: “Lão phu có thể để ngươi vào trong bảo khố của Ngụy quốc, chọn lấy ba món bảo vật. Đây là nhượng bộ cuối cùng của ta.”
“Nếu lần này, kẻ tới đây không phải ta mà là Bàng Quyên, thiếu công tử có thể sống được hay không cũng khó mà nói trước được. Vả lại mọi người sợ Bàng Quyên nên chắc cũng sẽ vờ như không biết…”
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng bên trong lại mang theo ý uy hiếp, Công Tôn Toạ cũng không còn khách khí với Doanh Quý Xương. Hắn cảm thấy kẻ này đã trở thành đại địch của Ngụy quốc.
Ba huynh đệ Doanh Cừ Lương ai cũng là kẻ có tài ngất trời, Ngụy quốc lại chỉ có một, đây không phải là chuyện gì tốt.
Quan hệ của hai nước Tần Ngụy vốn là kẻ thù truyền kiếp trăm năm!
Là do máu và nước mắt tạo nên!
Chỉ có chiến tranh, chỉ có cái chết mới có thể hóa giải.
Tần Ngụy hai nước ắt hẳn phải có một nước bị diệt, điểm này Công Tôn Tọa hiểu rất rõ.
Chỉ là hiện tại vẫn chưa tới lúc đó!
Cũng giống như vậy, Doanh Quý Xương hiểu rõ vấn đề này. Doanh Cừ Lương tự mình dẫn binh chủ động gây lên chiến tranh, đây chính là tỏ thái độ cho thiên hạ nhìn thấy.
Tần quốc tuy yếu, nhưng luôn sẵn sàng liều mạng đánh một trận!
Hơn thế nữa, Doanh Quý Xương muốn lừa đến một số lượng lớn dược liệu, dù cho là vì Hắc Băng Đài hay là vì bản thân hắn tu luyện, đều cần rất nhiều tài nguyên.
Hành trình lần này đến An Ấp, làm hắn hiểu được Pháp gia thần bí cùng Binh gia cường đại.
Bây giờ, hắn chỉ là một phế nhân, muốn tu luyện là vô cùng gian nan. Nhưng hắn tin tưởng việc mình đòi linh dược mới là chính xác. So với lãnh thổ hoặc là mỹ nhân, chỉ có linh dược mới giúp tu vi của hắn tăng lên được.
Hàm Dương ở Tần quốc không hề có động thiên phúc địa, linh khi trong thiên địa loãng vô cùng. Muốn tu luyện hiệu quả nhanh chóng tăng tu vi lên, Doanh Quý Xương chỉ có một lựa chọn duy nhất đó là dùng linh dược.
“Vậy liền làm như lời Công Tôn Thừa Tướng!”
Gật gật đầu, Doanh Quý Xương ra khỏi phòng, lúc đi ngang qua Công Tôn Tọa, đột nhiên cười, sáng lạn như hoa mùa hạ: “Một ngày nào đó, Thiên Hoang đế kích của bản công tử sẽ chém rớt đầu của Bàng Quyên.”
“Có lẽ lúc đó Công Tôn Thừa Tướng vẫn còn sống, cũng sẽ nhìn thấy được…”
……
“Ha ha ha…”
Nhoẻn miệng cười, Công Tôn Tọa không có đáp lời. Trong lòng hắn rõ ràng, lấy tính cách của Doanh Quý Xương cùng Bàng Quyên, đối với trận chiến xảy ra ở Ngụy Vương cung của hai người này hắn vẫn nhớ rất rõ ràng.
Mối thù giữa hai người, vừa là tư thù vừa là quốc thù, không chết không thôi.
Tuy rằng Bàng Quyên chính là Đại Tướng Quân của Ngụy quốc, sư phụ là Quỷ Cốc Tử, thần bí mà lại cường đại, nhưng Doanh Quý Xương biểu hiện cũng tràn ngập vô tận thần bí.
Công Tôn Tọa trong lòng rõ ràng, thiếu niên này có đủ tư cách để trả thù Bàng Quyên, đòi lại công đạo.
……
Trở lại trong phủ Công Tôn Tọa, Doanh Quý Xương dùng cơm xong, cùng Công Tôn Tọa đi vào Ngụy Vương bảo khố, hắn giống như không biết thứ nào tốt, chỉ tùy tiện cầm lên xem.
Sau đó, hắn cùng Công Tôn Tọa ký kết một cái hiệp ước, đổi lãnh thổ lấy hòa bình, hai nước từ đây lui binh hủy bỏ chiến tranh.
Lúc này Doanh Quý Xương đang ngồi trong phòng, hắn thở dài một hơi, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ của lần đi sứ này. Bây giờ hắn đang tập trung nghiên cứu hệ thống.
Tu vi mất hết, hắn phải một lần nữa tu luyện từ đầu.
Nghĩ đến đây, hắn nhìn lên giao diện đang hiện ở trong không trung trước mặt:
Ký chủ: Doanh Quý Xương
Chủng tộc: Nhân tộc
Huyết mạch: Phế mạch
Tu vi: Hoán Huyết
Thọ mệnh: 10.5 năm
Công pháp: Khí Huyết Chuyển Luân thuật “Dùng để rèn luyện kinh mạch, nếu kết hợp với bảo dược có thể rèn đúc ra vô thượng đạo cơ”; Cửu Cung Phi Tinh kích pháp “Đỉnh phong”; Kỳ Đạo Sát Phạt Thuật “Nhập môn”
Bảo vật: Thiên Hoang đế kích “Phàm binh đỉnh phong, tàn sát chín trăm vạn sinh linh, có thể tiến giai hạ phẩm pháp bảo”; Huyền Hoàng nội giáp “Phàm vật đỉnh phong, có thể thừa nhận luyện khí đỉnh một kích”
Tổng nhiệm vụ: nhiệm vụ trường sinh “Tiến độ 0”
Nhiệm vụ nhánh 1: Nghịch chuyển lịch sử bi kịch, kéo dài thọ mệnh! “Tiến độ 40%”
Nhiệm vụ nhánh 2: Học thuộc điển tịch Bách Gia Chư Tử, “Tiến độ 1/189”
Phương thuốc: Sơ cấp dược phương, trị liệu dược phương
……
Ánh mắt từ tin tức giao diện phía trên xẹt qua, Doanh Quý Xương trầm tư trong chốc lát, quả quyết quyết định, nói: “Hệ thống, ta muốn mua điển tịch của năm nhà: Nho, Đạo, m Dương, Binh, Mặc.”
“Mua sắm thành công, mời xác nhận!”
Thanh âm hệ thống vang lên, ánh mắt Doanh Quý Xương sắc bén vô cùng. Nhiệm vụ không có hoàn thành, hắn muốn một lần nữa tu luyện quả thực khó như lên trời.
Mà ở lúc này, nắm giữ những kiến thức khác, mới là cách duy nhất để tăng thực lực, hơn nữa còn có thể thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ nhánh 2.
“Xác nhận!”
Sau khi lời xác nhận nói ra, bên trong trung tâm buôn bán của hệ thống có năm tia sáng phóng lên cao, sau đó rơi vào giữa trán Doanh Quý Xương. Từng luồng năng lượng ôn hòa, mang theo khí tức đặc thù, không ngừng tẩm bổ thân thể cùng huyết mạch của Doanh Quý Xương.
Một lượng cực lớn tin tức ập thẳng vào đầu, lại giống như đã biết rõ từ mấy chục năm trước rồi, giờ đây Doanh Quý Xương đối với điển tịch của năm nhà rõ như lòng bàn tay, trên người hắn cũng hiện lên một khí tức khác lạ mà phức tạp.
Có xen kẽ Hạo Nhiên Chính Khí của Nho gia, lại có Võ Đạo Chi Lực của Binh gia, linh khí tu luyện của m Dương gia và Đạo gia, còn có Kiếm Khí của Mặc gia.
Phải tốn ba canh giờ sau, Doanh Quý Xương mới có thể đem đống tin tức kia sắp xếp rõ ràng, trong hai mắt hắn hiện lên vẻ tang thương vô cùng, nhưng sau một lát cũng dần dần bình thường trở lại.
“Ầm vang…”
Trong nháy mắt, khí huyết trong cơ thể Doanh Quý Xương nổ vang, Khí Huyết Chuyển Luân thuật không ngừng vận chuyển, huyết dịch trong cơ thể không ngừng biến đổi, sau đó dần dần hiện lên một tia màu vàng kim.
Sau khi dùng linh dược, cùng với năng lượng ôn hòa được hệ thống truyền tới, Doanh Quý Xương đã một lần nữa đạt tới cảnh giới Hoán Huyết.
Hơn nữa lúc này đây, máu của hắn đã đổi thành có một tia màu vàng kim.
“Hô…”
Sau nửa ngày, Doanh Quý Xương mới thu công đứng lên rửa mặt rồi đi ra khỏi phòng ngủ.
Hiện giờ hắn có thể cảm giác được, dù cho giờ đây chỉ là mới quay lại cảnh giới Hoán Huyết, nhưng là hắn chiến lực không thua kém gì trước đây. Chẳng qua đối với những lý giải của Bách Gia Chư Tử, hắn còn chưa thông hiểu hoàn toàn.
Bây giờ, hắn đối với những chiêu thức cường đại của Bách Gia Chư Tử chỉ là biết mà không hiểu, nên không thể khống chế được.
……