Chương 3: Dương Sinh Mệnh Hoả

.....................

- Dương Sinh Mệnh Hoả? Chuyện này dễ rồi, bất quá, ta muốn cái giao dịch.

Minh Huyền quỷ sai gật đầu, nói, Dương Mục thở phào, xem ra hệ thống là không có hố hắn, nhưng trong lòng hắn lúc này lại treo lên một viên đá nặng, lo lắng chờ đợi điều kiện giao dịch của Minh Huyền quỷ sai.

- Ta lấy ngươi 3 phần Mệnh Hoả là được rồi.

Minh Huyền cười hì hì, nụ cười giống như ác ma không chút ôn hoà, khiến Dương Mục từ tận đáy lòng run rẩy, Mệnh Hoả a, còn muốn 3 phần, ngươi lấy mạng ta luôn đi.

Keng, kí chủ không cần lo, bởi vì linh hồn ngươi sống hai kiếp, nên Dương Sinh Mệnh Hoả có đến 2 cái, cho hắn một ít, lấy ra một ít giải Thiên Đố Âm Linh căn là được rồi.

Giọng nói lạnh lẽo của hệ thống vang lên, Dương Mục gật gù, rất có đạo lí nhưng Dương Mục ngẫm lại, dường như có chỗ nào đó không đúng, dường như, Dương Mục muốn Dương Sinh Mệnh Hoả, đều là từ trên người hắn tróc ra.

- CMN, thì ra là muốn rút ta Dương Sinh Mệnh Hoả, cái này quỷ phương pháp, là muốn lấy mạng ta.

Dương Mục chửi lớn, tức giận hoa tay múa chân, khiến Minh Huyền càng khó hiểu, nhân loại này rõ ràng Dương Sinh Mệnh Hoả nhiều như vậy, rất là không bình thường, cho dù bị đại năng đoạt xá, thì Dương Sinh Mệnh Hoả một người cũng không thể nhiều đến như vậy.

- Được, thành giao.

Dương Mục sau một hồi điên cuồng xả giận vào không khí, thì quay sang nói với Minh Huyền, Minh Huyền gật gật đầu, đem lồng đèn giấy nâng lên, lập tức Dương Mục cảm giác được cơ thể nặng nề, từng khối xương tấc thịt có một dòng nhiệt lưu chảy qua, không phải di chuyển trong cơ thể, mà là bị sinh sinh rút ra ngoài cơ thể.

- Khực, khụ khụ....

Dương Mục ôm ngực, khụyu gối, nôn ra liên tục máu tươi, từ bên trong máu tươi, xuất hiện một viên châu màu đỏ, hình dáng như một ngọn lửa, toả ra nhiệt độ yếu ớt, nhưng lại khiến người ta cảm giác được sinh mệnh lực dồi dào, là Dương Sinh Mệnh Hoả ngưng kết.

- Giao dịch hoàn thành, ta đi đây.

Minh Huyền quật xích, hư không mở ra một cái xanh lam thông đạo, bước vào trong rồi biến mất trong động thiên, Dương Mục lau vết máu ở khoé miệng, gian nan đứng dậy, loại cảm giác sinh mệnh bị rút ra so với cực hình tra tấn còn muốn khủng bố, khó mà một lần có thể hoàn toàn chịu đựng được.

- Ổn thoả rồi, đi tìm Lục Vân Dương.

Dương Mục đi ra động thiên, Lục Vân Dương nhìn thấy hắn sắc mặt không tốt thì lo lắng, vội đi đến hỏi han, còn nói, không chữa được cũng không sao, đừng làm việc hao tổn sinh mạng các thứ với Dương Mục, Dương Mục mỉm cười, xoa đầu hắn nói.

- Không sao, đi, dẫn ta đến chỗ muội muội ngươi, ta cho nàng một cái tạo hoá.

- Ân....

Lục Vân Dương gật đầu, sau đó đi trước dẫn đường, rời khỏi phạm vi Phục Hổ sơn mạch, tốc độ cực nhanh, giống như rất lo lắng an nguy của muội muội, Dương Mục cũng phải dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo, thân pháp của Dương Mục và Lục Vân Dương khác nhau, của Dương Mục là trong chiến đấu bộc phát tốc độ, còn Lục Vân Dương là cân bằng toàn diện.

Ra khỏi Phục Hổ sơn mạch là một dòng sông lớn gọi là Thái Huyền Hà, không biết nó chảy ra từ đâu, toàn bộ Thổ Nguyên Đế Quốc đều chỉ có duy nhất một con sông này, là thứ cung cấp thủy nguyên linh khí yếu ớt cho Thổ Nguyên Đế Quốc.

Nơi này, Lục Vân Dương phải trả hai mươi lạng bạc, mới có thể thuê đò vượt sông, thật quá cắt cổ, Dương Mục lần đầu rời khỏi Phục Hổ sơn mạch thì trở nên cực kì hưng phấn, rốt cuộc cũng có thể chạy ra khỏi cái quỷ quái sơn mạch kia, tuy Dương Mục có trận pháp bảo hộ, nhưng phạm vi quá nhỏ, ở trong sơn mạch rộng lớn bao la, hắn một cái Luyện Khí kì sống rất gian nan a.

Qua khỏi Thái Huyền Hà, Dương Mục và Lục Vân Dương lại chạy thêm vài dặm, mới có thể nhìn thấy Hắc Nhĩ thành cao to đồ sộ, tường cao đến hai mươi trượng, cổng lớn cũng cao đến chục trượng, xung quanh đào một cái hào lớn, bao quanh Hắc Nhĩ thành, mà muốn đi vào Hắc Nhĩ thành, phải đi qua một cái thạch kiều, giao phí năm lạng bạc.

Vào trong Hắc Nhĩ Thành, Lục Vân Dương lại dẫn Dương Mục đi đến phía Nam thành, là một khu cấp thấp dân cư, u ám, dơ bẩn, không ít người đói đến trơ xương nằm trên phố, trẻ con thì đứa nào tay chân cũng lấm lem, không phải là do đùa giỡn, mà là đi đào đất, tìm rễ cây ăn được mà ăn, thảm không thể tả.

- Dương Mục ca, Hắc Nhĩ thành nhìn như hào hoa đẹp đẽ, nhưng cũng chỉ có hào thế gia tộc mới có tư cách hưởng thụ, dân đen như bọn ta, chỉ có thể cố gắng sống qua ngày như thế này.

Lục Vân Dương mở cửa một ngôi nhà, cánh cửa gỗ mục nát hơn nửa, bên trong tối om, mặc dù là trời sáng, nhưng cũng không tản ra hết không gian ngôi nhà, khiến nó chật hẹp không gian, lại giống như vô tận thâm uyên mù mịt.

Bên trong ngôi nhà chỉ có một cái giường, bên trên nằm một thiếu nữ, nhỏ tuổi hơn Lục Vân Dương một chút, dung mạo xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, tuy còn non nớt một chút, nhưng cũng có vẻ đẹp mê tâm động phách, tuy nhiên bây giờ cả người lạnh như băng, có tầng tầng sương mỏng bám trên quần áo cũ kĩ, hai mắt vẫn mở, nhịp thở vẫn thoi thóp, dường như sắp hấp hối, nhưng lại không phải đang hấp hối.

- Dương Mục đại ca, huynh thật sự có thể chữa cho Liên Tuyết sao?

- Đúng, ngươi ra ngoài đi, giúp ta hộ pháp.

- Được, được rồi.

Lục Vân Dương đi ra ngoài, đóng lại cửa, mang theo lo lắng đi lại trên phố trước nhà, Dương Mục lấy ra Dương Sinh Mệnh Hoả, đặt lên ngực thiếu nữ, theo Dương Sinh Mệnh Hoả tiếp xúc, trên người thiếu nữ băng sương tan rã, hoá thành lam nhạt sợi khí, dung nhập vào trong Dương Sinh Mệnh Hoả, trở thành thuần khiết nhất Âm Nguyên Chân Khí.

- Hệ thống, ngươi bắt ta hoa nhiều như vậy điểm tích luỹ, nói có thể cho ta tu vi tăng nhanh, rốt cuộc là như thế nào?

Keng, kí chủ ngươi biết, Kết Đan là muốn như thế nào làm chứ?

- Kết Đan? Mẹ, ta làm sao biết?

Keng, haiz, để ta giải thích cho kí chủ vậy.

Kết Đan cảnh, là muốn trong đan điền khi Trúc Cơ thành công mở ra, kết ra một viên Âm Dương Linh Đan, Trúc Cơ sơ kì, đem Dương nguyên cùng Âm nguyên chân khí ngưng vào đan điền, đem chúng cân bằng, trung kì đem Dương Nguyên áp súc, trở thành Dương Nguyên Thái Cực Đồ, hậu kì đem Âm Nguyên áp súc trở thành còn lại Âm Nguyên Thái Cực Đồ, viên mãn thời điểm, đem hai Thái Cực Đồ dung hoà, lại dùng linh khí thiên địa súc nén, kết ra một viên Âm Dương Linh Đan, tức Kết Đan cảnh.

Mà hệ thống phương pháp, là dùng Âm Linh chân khí cùng Dương Sinh Mệnh Hoả cùng một chỗ áp súc, từ Trúc Cơ sơ kì, nhảy đến Kết Đan cảnh, mà cái này Linh Đan, không phải là phàm phẩm chi đan, mà là Thiên Đố chi đan, so với phàm đan, linh đan các loại Kết Đan cảnh tu sĩ, còn muốn mạnh gấp trăm lần, hơn nữa căn cơ lại càng vững chắc.

Loại này đi Kết Đan, chỉ sợ cả Thái Huyền tinh trên dưới 3 vạn năm nay, chỉ có một mình Dương Mục đi làm, Âm Linh chân khí ở Thái Huyền tinh không phải không có, nhưng muốn có Dương Sinh Mệnh Hoả, phải có Quỷ Sai từ Quỷ giới tới rút ra, nếu không, ai cũng không thể nào có nó.

......................