Chương 9: Gặp nhau tại trung tâm

-Tiểu Nghiên, con để Tiểu Uyển lên nghỉ ngơi lát dẫn con bé đi chơi một vòng, bát đũa cứ để đấy mẹ rửa cho.

-Bác, bác cứ để con rửa, con cùng Đường Nghiên ca ca đi sau cũng được.

-Ài con bé này, lúc nào cũng thích giành việc nhà với bác, không sao, cứ lên nghỉ ngơi đi.

Đường mẫu nháy mắt với Đường Nghiên, hắn cười hì hì kéo Mộc Tiểu Uyển lên phòng.

-Đường Nghiên ca ca, sao em có thể để bác rửa bát một mình như vậy, không được, em phải xuống.

-Ngồi yên đây, mẹ đã nói là phải nghe lời.

Nhìn Mộc Tiểu Uyển định xuống dưới Đường Nghiên liền ôm lấy eo nàng, vừa ôm vừa chọc cười, Mộc Tiểu Uyển nhột đến cuộn người thành con tôm, tiếng cười vang lên không dứt.

-Tha cho em đi, nhột quá...

Lúc này Mộc Tiểu Uyển đang nằm trong lòng hắn, bờ mông vô ý cọ qua cọ lại giữa hai chân hắn, Đường Nghiên phát giác tình huống không ổn cho lắm vội buông nàng ra.

-Còn dám không nghe lời không?

-Không dám không dám.

Mộc Tiểu Uyển được hắn tha cho liền nằm vật xuống giường, Đường Nghiên tằng hắng một chút, trong lòng thầm mắng bản thân, nàng là biểu muội của mình, hơn nữa mới chỉ có lớp mười, hắn không thể như vậy cầm thú.

-Được rồi nghỉ ngơi đi, anh về phòng đây, chiều anh qua gọi.

Nói xong liền nhanh chóng trở về phòng, Mộc Tiểu Uyển lúc này khuôn mặt tinh xảo có chút đỏ bừng lên, nàng thấp giọng hừ nhỏ.

-Đáng ghét, nơi đó cọ hết vào chỗ của người ta rồi.

Đường Nghiên hoàn toàn không biết phản ứng vừa rồi của hắn bị Mộc Tiểu Uyển phát hiện, dù sao hắn cũng là nam nhân trong độ tuổi hừng hực, này là phản ứng sinh lý bình thường, cũng không thể trách hắn.

Buổi chiều Đường Nghiên quyết định dẫn Mộc Tiểu Uyển tới khu thương mại, Mộc Tiểu Uyển ôm lấy cánh tay hắn ríu rít, Đường Nghiên cũng là vui vẻ đáp lời. Lúc này trong khu trung tâm thương mại không ít học sinh cao trung, vài tên nam nhân lâu lâu quay lại nhìn nàng một cái, Mộc Tiểu Uyển đang trong giai đoạn phát dục như một đóa hương xinh đẹp muốn nở rộ.

-Đường Nghiên, anh cũng ở đây sao? Còn đây là?

Một giọng nữ nhẹ nhàng trong trẻo vang lên, đám nam nhân hít sâu một hơi, lại là một mỹ nữ nữa, trời ạ, hai mỹ nữ khiến nam nhân như Đường Nghiên thoáng cái lu mờ.

-Đình nhi, giới thiệu với em, đây là em họ của anh tên Mộc Tiểu Uyển. Tiểu Uyển, đây là bạn gái anh, nàng tên Lâm Vũ Đình.

Nghe thấy từ bạn gái, Mộc Tiểu Uyển hơi thừ người ra vài giây, còn Lâm Vũ Đình mặt nổi lên rặng hồng.

-Chào Lâm tỷ tỷ.

Mộc Tiểu Uyển cười đến ngọt ngào giơ bàn tay đẹp ra.

-Chào Mộc muội muội.

Lâm Vũ Đình cũng đưa bàn tay thon dài ra, hai người bắt tay nhau, chẳng hiểu sao Đường Nghiên cảm thấy không khí giữa hai người có chút kỳ quái.

-Nếu vậy chúng ta không bằng đi chung?

Đường Nghiên lên tiếng hỏi, nghiễm nhiên hai nàng gật đầu đồng ý. Lâm Vũ Đình quàng tay ôm nốt tay còn lại của hắn, đám nam nhân thấy vậy không khỏi muốn chửi ầm lên, nếu lão tử mà đẹp trai cao to như tên kia chắc hẳn cũng hai tay hai em.

Lúc này trong khu vui chơi, Đường Nghiên cười khổ nhìn hai nữ nhân tranh giành nhau đến từng điểm kia, hai nàng trên máy nhảy, Lâm Vũ Đình nhỉnh hơn Mộc Tiểu Uyển cười đến hài lòng, sang tới trò gõ trống, Mộc Tiểu Uyển lại nhỉnh hơn. Hai nàng cứ như vậy so với nhau, Đường Nghiên bất đắc dĩ xoa xoa trán, chẳng lẽ nữ nhân cứ thấy người xinh đẹp như mình liền muốn so hay sao?

-Đường Nghiên ca ca, em mệt rồi.

-Nước tới đây, nước tới đây.

Đường Nghiên vội chạy tới không quên mở sẵn nắp chai cho Mộc Tiểu Uyển.

-Đường Nghiên, em chảy mồ hôi nhiều quá.

-Để anh lau cho.

Hắn lại chạy qua chỗ Lâm Vũ Đình, lấy khăn lau mặt lau đi những giọt mồ hôi bên thái dương cùng dưới cổ cho nàng.

-Đường Nghiên ca ca,...

-Đường Nghiên,...

Hắn chạy đi chạy lại giữa hai nàng, rốt cuộc thấy hắn quá tội nghiệp, hai nàng lúc này mới bật cười tha cho hắn.

Chơi chán cả ba đi ăn kem, lúc này Đường Nghiên thăm dò hệ thống.

“Nói xem ta nên mua kem gì cho hai nàng?”

“Lâm Vũ Đình tiểu thư thích kem vani, còn Mộc Tiểu Uyển tiểu thư thích kem chocolate.”

Hắn mua vani cùng chocolate cho hai nàng, bản thân thì ăn kem trà xanh.

-Anh biết em thích ăn gì ư?/ Anh nhớ em thích ăn gì ư?

Hai nàng đồng thanh hỏi, Đường Nghiên cười tủm tỉm không trả lời.

“Điểm hảo cảm Lâm Vũ Đình: 100%. +100 điểm mỹ nữ.”

“Điểm quy tâm Mộc Tiểu Uyển: 10%. +200 điểm mỹ nữ.”

Hệ thống vang lên thông báo tới hai lần, Đường Nghiên đầy ngạc nhiên.

“Điểm quy tâm?”

“Sau khi hảo cảm tròn 100 sẽ chuyển qua quy tâm, nếu điểm quy tâm tròn 100 sẽ thành max. Có nghĩa nàng sẽ mãi mãi là người của ký chủ không bao giờ thay lòng đổi dạ.”

Nghe hệ thống trả lời Đường Nghiên lúc này nhìn sang Mộc Tiểu Uyển, hắn vừa phát hiện rằng biểu muội đáng yêu này thích hắn.

-Sao anh nhìn em chằm chằm vậy Đường Nghiên ca ca?

-À? Hả hả? Ách, không có gì.

Đường Nghiên lắp bắp nói rồi cúi xuống ăn kem, vài tên nam nhân nhịn không được quay qua ngắm hai nàng, Đường Nghiên phát hiện liền trừng mắt với bọn hắn, đám nam nhân nhìn Đường Nghiên vẻ mặt dữ tợn lầm bầm chửi vài câu rồi quay mặt đi chỗ khác.

Hai nàng nhìn hắn như vậy bật cười khúc khích, bỗng Mộc Tiểu Uyển bộ dáng bán manh (moe) dựa vào người Đường Nghiên.

-Đường Nghiên ca ca, đút em đi.

Hắn không từ chối, chỉ có ngu mới từ chối, hắn xúc một muỗng kem vừa phải đưa lên, Mộc Tiểu Uyển môi hồng mở ra ăn thìa trong hạnh phúc.

-Đình nhi, em cũng thử kem.

Đường Nghiên xúc kem của hắn để gần môi Lâm Vũ Đình, nàng cúi xuống vén tóc qua tai ngậm lấy thìa kem, đôi mắt ngước lên nhìn hắn, tiểu Đường Nghiên giữa hai chân bỗng ngẩng đầu hò hét muốn ra ngoài, Đường Nghiên cố áp chế cảm giác đó xuống, hắn cười có chút miễn cưỡng, trời ạ, ngươi muốn phản chủ phải không, làm ơn thương người chủ nhân là ta đi.

-Ứ ừ, em cũng muốn ăn thử nữa.

Mộc Tiểu Uyển một bộ hồn nhiên, ôm lấy cánh tay hắn cọ cọ, Đường Nghiên cũng hết cách, hắn lại tiếp tục múc một muỗng kem đưa lên, Mộc Tiểu Uyển lưỡi hồng lộ ra liếm lấy chiếc thìa, vài tên nam nhân nhìn trộm giờ đã không chịu đi, khom người đi ra ngoài quán hoặc đi tới hướng nhà vệ sinh, Lâm Vũ Đình lần này là thêm dầu vào lửa, nàng ngồi lại gần Đường Nghiên, bàn tay như có như không sờ thoáng qua tiểu đệ đệ giữa hai chân hắn.

-Ách, anh đi ra ngoài trước.

Đường Nghiên đưa tiền cho Mộc Tiểu Uyển rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy trối chết ra ngoài, hai mỹ nhân nhìn vậy bật cười, chỉ là khi đôi mắt nhìn qua nhau thoáng thấy tia lửa điện.