Khi tôi quyết định sống hết mình, tôi bắt đầu suy nghĩ về những gì tôi có thể làm.
Điều gì tôi cần làm nhất trong cuộc sống của tôi.
Học tập, thể thao, các kỹ năng.
Những việc đó đối với một đứa trẻ như tôi sẽ rất khó khăn. Nhiều nhất là tôi chỉ có thể chôn mặt mình vào ngực của một ai đó mà thôi.
Khi tôi làm như thế với cô hầu gái, biểu hiện của cô ấy không vui một chút nào cả.
Cô giúp việc ấy chắc chắn là rất ghét trẻ con.
Thể thao có thể chơi trong tương lai nhưng bây giờ, vì lợi ích của từ “học”, tôi bắt đầu tìm kiếm những cuốn sách trong nhà.
Và điều quan trọng nhất là phải biết chữ.
Tỷ lệ biết chữ của người Nhật Bản là 100% , những rất nhiều người đối với tiếng anh thì chẳng biết tẹo nào, vì vậy họ bỏ qua việc được đi ra nước ngoài và thậm chỉ chỉ coi nó là một kỹ năng bình thường. Do đó, học ngôn ngữ thế giới này chính là việc ưu tiên cần thiết nhất.
Có tất cả 5 cuốn sách trong ngôi nhà này.
Có thể là những cuốn sách đó rất quý giá trên thế giới hoặc là Paul và Zenith rất ít đọc sách? Hoặc có thể là cả hai lý do trên. Với tôi, người sở hữu tới hàng nghìn cuốn sách thì thật sự không thể tin được.
Mặc dù hầu hết đều là Light Novel.
Dù chỉ có 5 cuốn sách nhưng thế cũng đủ để tôi học ngôn ngữ thế giới này.
Ngôn ngữ của thế giới này khá tương tự với tiếng Nhật, vậy nên tôi rất nhanh đã ghi nhớ nó.
Mặc dù các chữ cái hoàn toàn khác nhau nhưng tôi vẫn có thể nói trơn tru rõ ràng được.
Sẽ hoàn toàn tốt miễn là ghi nhớ được các từ vựng. Việc lắng nghe cũng rất là hữu ích.
Cha tôi cũng nhiều lần đọc sách cho tôi nên việc học từ ngữ diễn ra rất suôn sẻ.
Có lẽ cần phải làm cái gì đó để tôi có thể ghi nhớ được.
Sau khi học được ngôn ngữ thế giới này, tôi thấy một vài cuốn sách có nội dung rất là thú vị.
Trong quá khứ của tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ việc học lại thú vị cả, nhưng khi tôi nghĩ về nó, nó giống như là ghi nhớ các thông tin từ internet vậy. Làm thế nào mà nó thú vị được cơ chứ…?
Suy nghĩ về nó, có người nào thực sự nghĩ rằng một đứa trẻ như tôi làm sao có thể hiểu được nội dung của cuốn sách ấy?
Điều đó hoàn toàn ổn với tôi, nhưng nếu là một đứa trẻ một tuổi bình thường khác thì có lẽ đã nhăn mày rồi khóc thét lên rồi.
Có tất cả 5 cuốn sách ở đây.
[Du lịch vòng quanh thế giới]
Đây là một quyển bách khoa toàn thư đặc biệt có ghi nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới này.
[Điểm yếu ma thú Fedoa]
Một cuốn sách mô tả những con ma thú thường xuất hiện ở xung quanh Fedoa và cách để xử lí chúng.
[Sách hướng dẫn ma thuật]
Một cuốn sách hướng dẫn cách sử dụng ma thuật tấn công, từ sơ cấp đến cao cấp.
[Anh hùng Perugius]
Câu chuyện cổ tích kể về một Triệu Hồi Sư tên Perugius, với người đồng hành của mình cùng đi thám hiểm và chiến đấu với các vị thần, quỷ dữ, cứu lấy thế giới, trừng phạt cái ác. Và quyển sách đã được đánh giá rất cao. [Ba chiến sĩ và mê thất]
Kể về cuộc phiêu lưu của 3 kiếm sĩ thiên tài của 3 trường phái kiếm thuật khác nhau, họ gặp được nhau và cùng tiến vào trong mê thất.
Bỏ qua 2 quyển sách phiêu lưu chiến đấu, ba quyển còn lại đã giúp tôi học hỏi rất nhiều. Đặc biệt là quyển sách hướng dẫn ma thuật.
Đối với tôi, những người đến từ thế giới không có ma thuật, những thứ ở đây làm tôi rất quan tâm và hiếu kì.
Sau khi đọc qua hết, tôi hiểu được một số điều cơ bản:
1. Đầu tiên, ma thuật được chia làm 3 loại:
Ma thuật tấn công: dùng để tấn công một mục tiêu.
Ma thuật trị liệu: dùng để chữa trị.
Ma thuật triệu hồi: dùng để triệu hồi thứ gì đó.
Ba loại đều dễ hiểu. Mặc dù có nhiều khả năng khác nhau nhưng theo cuốn sách ma thuật thì nó được phát triển để dùng cho chiến tranh hoặc các trận chiến đấu. Rất ít khi sử dụng nó ngoài chiến đấu và săn bắn.
2. Để sử dụng được ma thuật, ta cần phải có mana. Và ngược lại, chỉ cần ta có mana thì bạn có thể sử dụng được ma thuật.
Có hai cách để sử dụng mana:
· Sử dụng mana có sẵn trong cơ thể.
· Một thứ gì đó có thể chứa được mana.
Đó hoàn toàn là hai vấn đề khác nhau. Nó giống như là một cục pin có thể dự trữ được mana cho sau này.
Thời gian trước đây, người dân chỉ có thể dùng mana của mình để sử dụng ma thuật nhưng nhiều thế hệ trôi qua, ma thuật đã được nghiên cứu và ngày trở nên tiên tiến hơn, và lượng mana sử dụng tăng một cách bùng nổ.
Điều đó hoàn toàn ổn đối với những người có nhiều mana nhưng đối với những người có lượng mana ít ỏi thì họ không thể sử dụng ma thuật được.
Vì vậy, các nhà pháp sư trong quá khứ đã nghĩ cách hút mana từ nơi khác để đáp ứng nhu cầu ma thuật.
3. Có hai cách để kích hoạt phép thuật:
· Thần chú
· Trận hình ma thuật
Không thật sự cần giải thích phải không? Đọc lên thần chú hoặc vẽ một trận hình ma thuật để kích hoạt ma thuật.
Trận hình ma thuật trước đây được sử dụng rất rộng rãi nhưng bây giờ pháp sư họ chủ yếu là sử dụng thần chú để kích hoạt ma thuật.
Trong quá khứ, những lời niệm chú đơn giản nhất cũng cần phải có tới 1 hoặc 2 phút.
Mặc dù không quá mất thời gian nhưng phương thức này gặp rất nhiều khó khăn trong chiến đấu.
Trong quá khứ, mỗi lần được niệm ra thì pháp sư có thể sử dụng được rất nhiều lần.
Đó là đối với những pháp sư thuần thục, người có thể rút ngắn được khoảng thời gian niệm chú. Nhưng sau đó, niệm chú đã trở nên phổ biến hơn. Các ma thuật tấn công đơn giản có thể thi triển được trong khoảng 5s.
Nhưng trừ khi là chuyện cấp thiết nhất, thì những kỹ thuật ma pháp cấp cao, ngay cả bây giờ thì vẫn sử dụng bằng trận hình ma thuật để thi triển.
4. Ma lực của một người là đã cố định từ khi được sinh ra.
Một game PRG bình thường sẽ có MP tăng lên khi bạn được thăng cấp nhưng có vẻ thế giới này không có chuyện đó.
Về cơ bản, nghề nghiệp của mọi người là chiến sĩ. Cụm từ này nó làm cho tôi cảm thấy phần nào thay đổi…..
Còn về tôi, hmn......
Nó cho tôi biết lượng mana là được di truyền từ cha sang con.
Thật sự thì nếu mẹ tôi có thể sử dụng được ma thuật thì tôi cũng có thể sử dụng ma thuật đến một mức nào đó.
Dù thế nhưng tôi vẫn có phần lo lắng. Mặc dù cha mẹ tôi đều là những người rất có tài nhưng tôi cảm thấy tôi sẽ không sử dụng được nó.
Dù thế nào đi nữa, tôi bắt đầu thử những ma thuật đơn giản nhất.
Cả hai phương thức đọc thần chú và trận hình ma thuật đều có trong sách hướng dẫn ma thuật. Nhưng từ khi niệm thần chú trở nên phổ biến nhiều người dùng hơn nên tôi bắt đầu học cách niệm thần chú.
Có vẻ như ma thuật phức tạp hơn nhiều, còn thời gian rất lâu tôi mới có thể niệm ra được.
Thực tế, sử dụng trận hình ma thuật là tốt nhất nhưng mới để bắt đầu học phép thuật thì không có vấn đề gì cả.
Một pháp sư lão luyện thì họ có thể thi triển phép thuật mà không cần niệm thần chú.
Niệm thần chú mà không cần lên tiếng hoặc phát ra rất nhỏ. Một gì đó tương tự như thế? Nhưng tại sao lại cần phải niệm thần chú khi ta đã có kĩ năng đó?
Việc dùng mana vẫn không thay đổi, và ngay cả khi ta lên cấp thì MP vẫn không thay đổi….
Hoặc cần làm như thế cần phải có trình độ cao hơn nhiều, mana cần sử dụng sẽ giảm đi?
Nhưng ngay cả có thể tiết kiệm được mana nhưng không có lý do gì để bỏ qua một bước này cả.
…. Dù sao đi nữa, đầu tiên tôi sẽ cố gắng thi triển nó ra.
Giữ cuốn sách hướng dẫn ở tay trái, tôi giơ tay phải ra , và niệm những câu chú có trong cuốn sách.
"Chúa hãy ban sự bảo hộ của nước đến nơi ta muốn, để dòng nước thuần khiết nhất chảy tại đây, THỦY CẦU"
Một cảm giác như có một dòng máu đang được tập hợp ở trên tay phải của tôi.
"WHOAAAA!!!"
Tôi nhất thời xúc động, viên cầu nước nhất thời rơi xuống đất làm ướt cả sàn nhà.
Cuốn sách hướng dẫn là hãy bắn viên thủy cầu đi nhưng nó lại rơi xuống đất.
Có lẽ ma thuật đã bị đứt quãng tức thời khi tôi mất tập trung.
Tập trung …. Tập trung…
Một cảm giác như có dòng máu đang tập hợp lại trên tay tôi. Đây, đây… Chính là loại cảm giác này….Mnnn..
Tôi lại một lần nữa giơ cao tay phải của tôi nhà cố nhớ lại cảm giác khi nãy, tượng tượng nó trong tâm trí của tôi.
Mặc dù tôi không biết tôi có bao nhiêu mana nhưng tốt nhất là tôi không nên sử dụng nó nhiều lần.
Tập trung và nỗ lực sẽ dẫn đến thành công.
Đầu tiên tôi tưởng tượng nó, rồi sau đó lặp đi lặp lại nhiều lần trong tâm trí của tôi, rồi sau đó thi triển nó ra ở thực tại.
Nếu thất bại, tôi sẽ tiếp tục tưởng tượng nó ra cho đến khi có thể thi triển hoàn hảo nó trong tâm trí tôi.
Trong quá khứ, đây là cách mà tôi luyện tập các bước di chuyển trong game chiến đấu.
Do đó tôi không thất bại trong lúc thi triển nhiều bước như thế này.
Phương pháp này có vẻ không có vấn đề gì…. Tôi hy vọng thế.
Hít thở thật sâu.
Vận hành dòng chảy từ bàn chân cho đến đầu tay phải tôi, tập trung để tập hợp sức mạnh.
Và bắn nó ra từ bàn tay của tôi.
Cẩn thận, thật cẩn thận. Từng nhịp đập của tim, tập hợp nó từng chút một…
Nước, nước , nước, bắn nước…. thủy cầu, thủy cầu,….. pantsu…
Ngay lập tức tà niệm đó bị trộn lẫn vào. Tôi thử lại lần nữa.
Tập trung, thật tập trung. Bắn ra…. THỦY CẦU.
Tôi hét lên vô thức như một thằng đàn ông mới bước ra từ ngôi chùa, và viên THỦY CẦU ấy đã được bắn ra.
"EH, huh…?"
Ngồi phịch xuống đất.
Khoảng khắc đó tôi rất ngạc nhiên, viên thủy cầu đó đã được bắn đi.
"…..AAAA.."
Lúc đó, tôi không có niệm thần chú phải không?
Tại sao….?
Những gì tôi làm chỉ là nhớ lại cảm giác sử dụng ma thuật và bắt chước nó, làm sao tôi có thể thi triển phép thuật mà không niệm chú được cơ chứ, cho dù đó có là ma thuật đơn giản nhất.
Chẳng phải nó là khả năng mà chỉ những pháp sư thượng đẳng mới có thôi sao.
" Nếu nó đơn giản như thế thì niệm thần chú để làm gì nhỉ?"
Ngay cả một ma mới như tôi cũng có thể sử dụng ma thuật mà không cần niệm thần chú cơ mà.
Tập trung mana nơi đầu ngón tay và tưởng tượng ra các hình dạng trong tâm trí tôi.
Chỉ là......
Như thế, việc niệm thần chú thật sự là không cần thiết. Sao mọi người không làm điều đó nhỉ?
……Hmm.
Có thể là niệm thần chú mà ma thuật tự động thi triển?
Không cần phải cảm thấy dòng chảy nữa, chỉ cần hô lên thần chú thì phép thuật sẽ tự động diễn ra theo trình tự của nó.
Nó giống như một chiếc xe tự động và bạn chỉ cần thay đổi hướng đi thì những việc còn lại chiếc xe sẽ tự động thực hiện.
" Niệm thần chú sẽ tự động chuyển dịch thành ma thuật"
Đây là những ưu điểm của nó.
1. Nó rất dễ dàng.
Cố cảm giác về dòng chảy … thay vì như thế, tại sao không cho tất cả mọi người học niệm thần chú thành công rồi sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
2. Thi triển rất thuận tiện.
Hiển nhiên ma thuật tấn công là dùng trong chiến đấu. Thay vì nhắm tịt mắt, miệng ậm ử tập trung thi triển pháp thuật, bỏ công ngâm xướng chú ngữ. Vừa chạy hết tốc lực cừa thi triển phép thuật hoặc chạy hết tốc lực vừa ngâm xướng chú ngữ. Cái quan trong là ở đây phương pháp nào nhanh hơn mà thôi. "Nó chỉ phù hợp đối với 1 số người, có lẽ sẽ có người cảm thấy thuận tiện hơn với cách niệm chú ngữ trước đây."
Tôi nhanh chóng đọc lướt qua các cuốn sách ma thuật nhưng vẫn chưa tìm thấy ma thuật nào thi triển mà không cần niệm chú cả.
Kỳ lạ thật. Thế nào mà tôi lại cảm thấy nó không phải là điều gì khó khăn nhỉ.
Có lẽ tôi có một cái gì đó mà người khác không có nhưng cũng không phải là không có ai sử dụng được nó cả.
Việc này là thế nào đây.
Một pháp sư dù dày dạn kinh nghiệm thế nào thì trước khi đó họ vẫn phải bắt đầu từ điểm thấp nhất và tất cả mọi người đều niệm thần chú để thi triển được phép thuật.
Sau hàng ngàn, chục ngàn lần thi triển, họ sử dụng cơ thể của mình để niệm thần chú.
Nhưng sau đó, khi nói đến việc thi triển phép thuật mà không cần niệm chú thì họ không biết phải nói nó thế nào cả.
Thế nên, do nó không được phổ biến nên trong sách không có gì để cập đến vấn đề đó cả.
WHOAAAA, tôi vui mừng thật đấy !!
……..
Ah, không không!! Phải bình tỉnh lại.
Cái tôi trong quá khứ của tôi đang bị lừa dối bởi cảm giác này. Tôi có cảm giác như tôi đã được người nào đó lựa chọn, tôi sẽ trở nên tham lam hơn rồi cuối cùng sẽ kết thúc trong thất bại.
Cần phải khiêm tốn. Quan trọng là tôi phải tự xem như một người bình thường như bao người khác.
Tôi là một ma mới, chỉ là một ma mới mà thôi.
May mắn chỉ đối với những ma mới. Đừng tự nghĩ rằng tôi là một thiên tài. Có lẽ tôi nên bắt đầu tập trung vào học tập nhiều hơn.
Tốt. Đầu tiên tôi cần phải học cách niệm chú để sử dụng được ma thuật. Sau đó dựa trên cảm giác đó mà thi triển ma thuật mà không cần niệm chú.
Rồi dựa trên các ma thuật đó để tìm hiểu.
" Làm lại một lần nữa thôi"
Nhưng khi tôi giơ tay phải của tôi ra, tôi cảm thấy cơ thể có chút mệt mỏi.
Như có cái gì đó đang đè nặng lên vai tôi vậy.
Cảm giác rất mệt mỏi.
Có phải là tôi đã quá mức tập trung hay không?
Không, tôi có thể xem như là một bậc thầy về việc sử dụng intenet. Nếu cần thiết, tôi có thể lướt web trong 6 ngày mà không ngủ nghỉ.
" Chẳng lẻ, MP của tôi đã tiêu hao…"
Chắc nó chỉ là quá ít thôi phải không? Có lẽ tôi chỉ mới học ma thuật nên không thể thi triển quá nhiều lần được.
Không, làm sao có thể thế được?
Tôi cố thi triển ra một THỦY CẦU nữa nhưng ngay sau đó tôi bị ngất ngay lập tức.
" Thật sự là, Rudeus, nếu con muốn ngủ thì ít nhất cũng phải đi vệ sịnh rồi lên giường ngủ chứ."
Khi tỉnh dậy, tôi bị trách là đã đái dầm lên sàn nhà và lại còn ngủ trong khi đọc sách nữa.
Chết tiệt. Một thằng chục tuổi như tôi lại bị coi là đái dầm.
Chết tiệt …. Chết tiệt …EH, đúng rồi, tôi mới chỉ 2 tuổi. Đái dầm chỉ là chuyện bình thường thôi.
Nhưng thật sự, mana của tôi thật sự quá thấp.
Hah…. Điều này làm tôi cảm thấy thật sự bất lực. Tôi chỉ có thể thi triển được 2 THỦY CẦU.
Có lẽ. tôi cần phải luyện tập để có thể bắn được nó đi ngay lập tức.
Phần 4Edit Ngày thứ 2, tôi hoàn toàn cảm thấy khỏe khi có thể bắn tới 4 viên đạn nước.
Tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi khi bắn đến phát thứ 5.
" kỳ lạ…"
Có kinh nghiệm từ hôm qua, nên tôi lập tức dừng tại đây.
Tôi bắt đầu suy tư.
Tối đa tôi có thể thi triển được 6 lần thủy cầu. Tôi nhìn vào cái thùng có chứa 6 viên thủy cầu có cùng với 2 viên hôm qua, tôi suy nghĩ.
Ngày thứ 2, tại sao số lần tôi bắn có thể tăng tới gấp 2 lần nhỉ ?
Hay là ngày hôm qua tôi đã quá mệt mỏi rồi hay là tôi đã tiêu tốn nhiều mana hơn bình thường.
Hôm nay tôi vẫn thi triển ma thuật không cần niệm chú như hôm qua, ma thuật hay lời niệm đều không có gì khác nhau cả.
Tôi không nhận ra được gì cả.
Có lẽ ngày mai số lượng thủy cầu tôi thi triển có thể tăng lên.
Phần 5Edit Ngày nữa qua đi, số lần tôi có thể thi triển thủy cầu lên đến 11 lần.
Đó là, tôi có thể tăng số lần lên bằng cách phân nó ra mà bắn nó đi như những viên thủy đạn. Nếu sự thật là thế thì nó cũng phải lên đến 21 lần.
Ngày nữa trôi qua, để xác nhận suy đoán của mình. Tôi thi triển thêm 5 lần rồi dừng lại.
Lại một ngày nữa, nó đã lên đến 26 lần.
Nói trắng ra là nếu tôi thi triển bao nhiêu lần thì tôi có thể đạt được bao nhiêu lần đó.
Ý bạn như thế nào nếu tiềm năng sức mạnh ma thuật được quyết định ngay tại thời điểm họ sinh ra.
Quyết định điều gì đó mà bạn không thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Tiềm năng của một đứa trẻ không phải là thứ mà người lớn có thể thấy được.
"Vâng, nghĩa là bạn đừng bao giờ mù quáng tin vào những gì mà cuốn sách ghi"
Cuốn sách này có vẻ muốn nói điều gì đó như [Hạnh phúc của con người có giới hạn].
Hoặc là nó ám chỉ đến thành quả rèn luyện?
Dù được rèn luyện khắc nghiệt nhất nhưng mana của ta luôn có một giới hạn. Không, còn quá sớm để kết luận. Điều đó vẫn còn là giả thuyết thôi.
Một cái gì đó như là…..,đúng rồi, giống như là bạn có phát triển được đến bao nhiêu hay điều gì đó tương tự như thế.
Ah, nhưng có thể là do cơ thể của tôi khá đặc biệt cũng nên. Không thể bỏ qua 1 trong hai điều này được.
Không, có thể cơ thể của tôi không có gì đặc biệt cả.
Ở thế giới quá khứ của tôi, con người sẽ phát triển rất nhanh ở tuổi dậy thì.
Nhưng nếu đã qua tuổi dậy thì, thì dù có cố gắng thế nào thì nữa thì vẫn sẽ không thể tiến bộ được nữa.
Dù trong thế giới này, nơi tồn tại ma thuật kì diệu nhưng về cấu trúc thân thể con người thì lại không có khác biệt gì mấy.
Sau cùng, điều tôi cần làm là trước khi kết thúc tuổi dậy thì thì tôi phải luyện tập chăm chỉ hết mức có thể.
Phần 6Edit Từ ngày hôm đó, ngày nào tôi cũng sử dụng mana đến cạn mới thôi.
Đồng thời tôi cũng cố học thêm nhiều ma thuật mới mà tôi có thể thi triển được.
Chừng nào tôi còn nhớ cảm giác đó thì tôi có thể thi triển ma thuật mà không cần niệm chú.
Mục tiêu là trong thời gian ngắn tôi phải nắm chắc được những ma thuật cơ bản.
Ma thuật sóng âm căn bản. Đó là ma thuật thấp nhất trong các ma thuật tấn công.
“Thủy” và “Hỏa” cũng thuộc loại mà thuật cơ bản nhất.
Có tất cả 7 cấp bậc ma thuật.
[SƠ CẤP, TRUNG CẤP, THƯỢNG CẤP, THÁNH CẤP, VƯƠNG CẤP, ĐẾ CẤP, THẦN CẤP]
Người ta nói rằng, có nhiều pháp sư có thể thi triển ma thuật sở trường của mình đạt đến cấp độ rất cao nhưng những mà thuật còn lại thì chỉ có thể đạt đến mức cơ bản hoặc trung cấp.
Dựa trên hệ thống đó, nếu pháp sư có thể thi triển một loại ma thuật cấp độ cao nhất định thì họ sẽ được ban cho danh xưng [THỦY THÁNH] hoặc [HỎA THÁNH]. Những người như thế không ai không là thiên tài cả. Một vạn pháp sư mới có 1 người như thế.
Cấp độ THÁNH sao.
Thâm tâm tôi hướng tới nó, dù chỉ một chút thôi.
Những cuốn sách ma thuật này chỉ ghi chép lại nhưng ma thuật thủy, hỏa, phong … và các quy tắc của thế giới đến cấp độ cao cấp thôi.
Nơi có thể học ma thuật ở cấp độ thành và còn cao hơn….
Không, không. Mình suy nghĩ nhiều quá rồi.
Người ta chẳng phải luôn nói là chuyện gì cũng nên bắt đầu từ thứ đơn giản nhất sao?.
Mặc dù tôi còn chưa hoàn thành được bước đơn giản cuối cùng này.
Phần 7Edit Cuốn sách có ghi lại khá nhiều những ma thuật hệ thủy cơ bản.
Thủy đạn: một viên đạn được tạo ra bằng nước. hay gọi là Thủy cầu.
Thủy chắn: nước được bốc hơi lên từ đất tạo thành một lá chắn nước.
Thủy tiễn: một mũi tên được tạo ra từ nước có thể phóng đi xa 20m.
Đóng băng: sử dụng nước đã đóng băng để tấn công đối thủ.
Băng khí: có thể tạo ra một vũ khí từ băng.
Tôi đã thử tất cả các ma thuật trên.
Mặc dù tất cả đều là ma thuật cơ bản nhưng từng ma thuật lại tiêu hao một lượng mana khác nhau.
Nếu như xem thủy đạn là mức chuẩn thì sẽ khoảng là từ 2 đến 20.
Về cơ bản thì tôi chỉ tập luyện được với ma thuật hệ thủy.
Nếu tôi sử dụng ma thuật hệ hỏa mà gây cháy thì thật đúng là thảm họa rồi.
Nói về ma thuật hệ hỏa thì có vẻ như nhiệt độ của ngọn lửa càng cao thì lượng mana của tôi càng hao tổn nhiều.
Ma thuật càng cao cấp thì băng sẽ càng lạnh hơn nhiều.
Nhưng với thủy đạn và thủy tiễn, cuốn sách ghi là hãy bắn hoặc phóng nó ra, nhưng tôi không biết phải làm như thế nào cả.
Tại sao? Tôi sai làm ở bước nào sao.
Hmnmm. Thật sự tôi mù tịt về chuyện này.
Cuốn sách có đề cập gì đó về quy mô và tốc độ của phép thuật. Có thể là sau khi thi triển thủy đạn cần phải sử dụng phép thuật để điều khiển nó.
Có lẽ đúng, hãy thử nó nào. Hmmm
"OH!!"
Thủy đạn ngày càng trở nên lớn hơn.
"Ohhhh!!!"
"phịch"
"Ohhh!!"
Nhưng nó vẫn cứ rơi xuống nền nhà.
Sau đó tôi cứ thực hiện nhiều cách khác nhau để thay đổi kích cỡ của viên đạn.
Tạo ra hai viên đạn cùng một lúc.
Thay đổi kích cỡ của viên đạn.
Ngay cả khi tôi phát hiện được điều gì đó thì nó vẫn không thể bắn được ra ngoài một chút gì cả.
Ma thuật “phong” và “hỏa” không bị ảnh hưởng bởi trọng lực nên chúng có thể tự nổi trên không, nhưng một thời gian sau sẽ tan biến.
Tôi đã cố sử dụng ma thuật phong hệ để phóng thủy đạn nhưng dù có làm cách gì đi nữa thì tôi vẫn cảm thấy là đã sai ở đâu đó.
Hmmnnn….
Phần 8Edit Hai tháng sau.
Sau khi tôi tìm đủ mọi cách, cuối cùng tôi cũng đã có thể bắn ra được những viên thủy đạn.
Nhờ thế, tôi cơ bản đã nắm rõ được về cách niệm thần chú.
Niệm chú cần phải có những bước nhất định sau.
Tạo lập >> thiết lập kích cỡ >> thiết lập tốc độ >> kích hoạt.
Khi đó, ma thuật sẽ được thi triển sau khi pháp sư đã thiết lập kích cỡ và tốc độ của ma thuật.
Có nghĩa là sau khi niệm thần chú:
1. Tự động tạo ra hình dạng của ma thuật thi triển
2. Trước khi thiết lập kích cỡ, cần một khoảng thời gian để nạp mana vào rồi sau đó thiết lập quy mô.
3. Sau khi thiết lập quy cỡ, lại lần nữa nạp mana, rồi thiết lập tốc độ.
4. Sau hoàn thành quá trình, ma thuật sẽ tự động rời khỏi bàn tay và phóng nó ra.
Đây là toàn bộ các quá trình.
Sau khi niệm chú, có hai lần nạp mana, đó chính là yếu tố quan trọng nhất để có thể phóng ra được ma thuật. Nếu không có quá trình điều chỉnh quy mô và tốc độ thì sẽ không thể phóng ra được.
Lúc trước tôi chỉ thay đổi quy mô. chẳng có gì ngạc nhiên khi nó không thể phóng ra được.
Chỉ cần thêm vào trong quá trình thì tôi có thể thi triển được ma thuật mà không cần niệm chú.
Mặc dù có một chút phiền phức, nó có thể làm giảm thời gian để thiết lập kích cỡ và tốc độ của ma thuật.
Nhưng nó vẫn nhanh hơn so với lúc thi triển ma thuật cần niệm chú.
Ngoài ra, thi triển ma thuật không niệm thần chú có thể thay đổi được bước “ tạo lập” của ma thuật.
Ví dụ như là trong cuốn sách không có ghi chép về việc đóng băng thủy đạn để trở thành băng đạn.
Nếu tôi có thể thi triển được như thế thì tôi có thể thi triển được ma thuật giống như Phoenix Kaiser (lúc này khuôn mặt tôi tràn ngập sự tự hào).
Bước đầu thi triển khác nhau, hiệu quả mà ma thuật mang lại cũng khác nhau.
Ma thuật càng ngày càng trở nên thú vị rồi.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là phải nắm chắc được cơ bản.
Tốt nhất là phải chờ khi mana của tôi tăng lên mới có thể thực nghiệm được điều đó.
[ Tăng mana]
[Thi triển ma thuật không cần niệm chú]
Đây là những việc cần luyện tập từ những gì cơ bản nhất.
Được rồi, thời gian tới nhất định phải chăm chỉ hơn.
Và như thế, tôi vẫn tiếp tục thực hành thi triển ma thuật cơ bản cho tới lúc sắp ngất đi.