"Ta phát hiện, vị thiên tài "Song Linh Căn" này có chút kiêu ngạo thái quá, ngươi đoán thử xem lúc mới nhập môn nàng sẽ cảm thấy thế nào đây."
Nghe vậy, Trần Lâm liền biết Thường Nguyệt đang nói chuyện gì, liền trực tiếp đáp:
"Đối phương có lẽ sẽ bị sốc trong thời gian dài, sau đó trở nên tự ti khi biết mình không đặc biệt đến thế, nếu như có thể vực dậy được thì trăm phần trăm là một trong Ngũ Đại Thiên Kiêu đời tiếp theo, nếu không vực dậy được thì ừm..."
Nói đến đây, Trần Lâm cũng không nói tiếp, vì kết quả ấy quá rõ ràng, nếu ngươi không vực dậy được, thì cũng sẽ sớm phai mờ giữa đám đệ tử tầng thấp, không còn được cao tầng trong tông môn chú ý nữa, có lẽ sau này sẽ chết vì lý do ngoài ý muốn nào đấy.
"Đúng vậy, đối phương chắc chắn sẽ rất sốc, thậm chí còn có thể nảy sinh căm phẫn, ngươi nói xem nếu như chúng ta đem sự căm phẫn của đối phương gán cho đám đệ tử thế gia thì thế nào nha, chẳng phải rất đặc sắc đúng không."
Cái này... quả thật rất đặc sắc, nhưng mà...
"Ngươi định làm như thế nào?"
Nghe vậy, Thường Nguyệt liền vô cùng tự tin nói:
"Này còn không phải chuyện đơn giản sao, cứ làm như ngươi thường làm là được, đợi đối phương vào tông môn liền gọi người đi chèn ép nàng, giống ta ngày trước vậy á."
Nghe vậy, Trần Lâm không khỏi thầm than.
Việc ma cũ bắt nạt ma mới (Chủ yếu là đệ tử bình dân) đã trở thành truyền thống "tốt đẹp" của tông môn này, trừ khi là "Thiên Linh Căn", nếu không thì không có ngoại lệ.
Thường Nguyệt ngày trước cũng trải qua chuyện tương tự, chỉ là nàng quá hung, trực tiếp chọi cứng với đám người bắt nạt nàng lúc ấy, mặc dù đánh không lại nhưng Thường Nguyệt dù sao cũng là thiên tài "Song Linh Căn", không ai dám chơi trội thật ra tay nặng với hạt giống quý giá của tông môn.
Nhất là sau khi Thường Nguyệt thể hiện ra hung tính của mình, dám phản kháng mãnh liệt, nàng dường như đã lọt mắt xanh vị cao tầng nào đó của tông môn nên được đồn đoán là đã được nhận bảo hộ, không cần lo lắng có người dở thủ đoạn thấp hèn hại mệnh của nàng, nên dù đám đệ tử thế gia có ngứa mắt Thường Nguyệt đến đâu cũng không dám làm chuyện quá mức, nhiều lắm chỉ là thêm chút ngáng tay khi làm nhiệm vụ mà thôi.
Nhưng như vậy cũng là mâu thuẫn khó mà điều hòa, Thường Nguyệt cũng không có ý định điều hòa, nàng muốn đạp lên đám mắt chó khinh người ấy dưới chân để đi lên tầng cao mới. Nhưng cậy mạnh hiển nhiên khó mà làm được, dù sao địa vị thế gia thâm căn cố đế, chất lượng đệ tử cũng cao hơn đệ tử bình thường, một mình nàng rất khó lay chuyển đám quái vật khổng lồ này.
Nhưng có thù không báo nàng sẽ gọi là Trần Lâm mà không phải Thường Nguyệt, vì vậy nàng định chơi chiêu "gậy quấy phân heo", không cần thêm đồng minh, chỉ cần khiến kẻ địch đắc tội kẻ địch mới là được.
Và vì thế, Phan Liên Ngọc thành công lọt mắt xanh của nàng.
Kiêu ngạo, không biết trời cao đất rộng, không để ai vào mắt.
Người như này nếu bị ngã, sẽ ngã rất đau, rất khó gượng dậy được, nhưng nếu để đối phương gượng dậy, thù mới nợ cũ không có cái nào là thoát được, mâu thuẫn giữa hai bên khi ấy tuyệt đối sẽ không ít hơn của nàng.
Mà Trần Lâm nghe xong âm mưu quỷ kế của Thường Nguyệt cũng không khỏi tặc lưỡi, cô vợ trẻ quả thật có chút tự tin thái quá, bởi không có gì gọi là chắc chắn, biết đâu đối phương chỉ là tạm thời cao ngạo một chút, nhưng khi bị đánh đủ đau sẽ nhu thuận nhận sợ thì sao bây giờ?
Nhưng vì không tiện làm hụt hẫng cô vợ trẻ, đồng thời dù muốn hay không, công việc chèn ép mầm non mới hắn cũng định làm, Trần Lâm cũng không ngại khi ấy lại châm lửa mâu thuẫn lớn một chút.
Chỉ là nếu làm vậy, lỡ như, chỉ là lỡ như đối phương thật kiêu hùng như Thường Nguyệt nói, vậy chẳng phải người bị chặt đầu tiên sẽ là hắn sao?
"Đến lúc đó ta sẽ không bị đối phương âm thầm thủ tiêu đâu chứ?"
"Yên tâm, có ta bảo vệ ngươi, ngươi còn sợ cái đếch gì, với cả, nếu như vậy thì có thể sẽ kích hoạt nhiệm vụ cấp cao, ngươi chả lẽ không ngán làm nhiệm vụ trắng sao?"
Không, ta không ngán.
Nhiệm vụ trắng mặt dù đơn giản, cho thưởng rất là "ba lời khó nói hết", nhưng được cái dễ kích hoạt.
Mỗi kỳ đệ tử mới nhập tông môn, hắn chỉ cần đi khi dễ đám người mới một đợt, kiểu gì cũng sẽ có vài tên ghi hận hắn, lúc ấy Thường Nguyệt liền sẽ nhận được nhiệm vụ giúp hắn giải quyết nguy cơ.
Để giải quyết nguy cơ có rất nhiều cách, Thường Nguyệt có thể tới gặp và giảng giải cho đối phương về sự hòa khí, tình đồng môn như huynh đệ huynh muội, mọi người đều là muốn tốt cho ngươi, rồi còn cả việc tông quy nghiêm khắc cỡ nào, xung đột vũ lực bị phạt rất nặng vân vân... Thường thì bởi vì là nhiệm vụ trắng nên thù hận cũng không lớn lắm, có người ra mặt giải khai tâm lý tí là bọn hắn sẽ cảm thấy không đáng mà từ bỏ trả thù hắn, nhiệm vụ liền hoàn thành.
Một số ít kẻ tàn nhẫn thù dai, có thù tất báo, Thường Nguyệt sẽ từ bỏ khuyên nhủ bằng mồm nữa mà quay về đợi trời tối, sau khi mặc trang phục dạ hành lại tới dùng phương pháp thuyết phục bằng vật lý cơ học để giúp đối phương giải khai tâm lý bình chướng, những người này sau khi "được" thuyết phục sẽ đánh mất à nhầm là "Chủ động" từ bỏ khả năng trả thù, khi này nhiệm vụ cũng sẽ hoàn thành.
Trước giờ bởi vì không bao giờ đắc tội người không nên đắc tội, Trần Lâm chưa từng tạo ra bất cứ nhiệm vụ nào cao hơn bậc lục. Ngược lại, Thường Nguyệt vì cái tính cách loi choi sốc nỗi kia thậm chí đã từng khiến hắn nhận được nhiệm vụ bậc Tím dọa cho Trần Lâm kinh hồn táng đảng.
Lần đó chính là lúc nàng tiến vào Vạn Yêu Sơn Mạch, đoàn độ vô tình thâm nhập khu vực của yêu thú cấp cao, nhờ có sự hỗ trợ của Trần Lâm liên tục không ngừng sử dụng đan dược để chia sẻ dược lực cho nàng, rồi lại gánh bớt tổn thương, rồi lại chuyển phù chú, trận pháp, đan dược cần thiết qua, đảm bảo tất cả thủ đoạn luôn sung túc mới khiến Thường Nguyệt miễn cưỡng lếch nửa cái mạng trở về tông môn, trong khi tất cả những người khác đều chết hết vì nhiều nguyên nhân khác nhau.
Nhiệm vụ bậc Tím mặc dù hung hiểm nhưng cũng có cái lợi đó là cho phần thưởng tương đối hậu hĩnh.
Hắc Kim Trọng Giáp là bộ giáp đen Thường Nguyệt mặc mọi lúc mọi nơi khi ra ngoài chính là một trong số đó, phần thưởng còn lại là hộp lucky box, Trần Lâm mở ra được bốn vé gacha, kết hợp với số lượng vé gacha bọn hắn nhận được mỗi lần đột phá mới vừa đủ đạt được số lượng hai mươi vé gacha khi hắn mới Luyện Khí Tầng Bảy, còn Thường Nguyệt thì là Luyện Khí Tầng Chín (Đã Viên Mãn).
Nhưng dù thưởng rất cao, Trần Lâm vẫn đối với nhiệm vụ bậc tím vô cùng "Kính nhi viễn chi" không muốn gặp lại chút nào.
"Hừ, nhìn là biết ngươi sợ rồi, quả nhiên không thú vị, nhưng đừng lo, sau này Thường Nguyệt tỷ tỷ sẽ bảo kê ngươi, đệ đệ lúc đấy cứ việc thoải mái nằm hưởng là được."
Nghe vậy, sắc mặt Trần Lâm liền chợt tối sầm lại, giọng căm tức nói:
"Ngươi đây là ra ngoài quậy lâu quá người có chút phiêu nên ngứa đòn chứ gì?"
"Hắc hắc không giận không giận, tiểu muội đùa ca ca tí, hiện tại muội có việc rồi byeeee!"