Chương 29: Thiên Kiêu Lộ

"Sư tỷ, ta đọc xong rồi, sư muội nghĩ bản thân hiện tại có thể thử luyện đan."

Dành ra một giờ để xem xong sổ tay nhập môn, Hồng Nghê để sách xuống, ánh mắt mong đợi nhìn Thường Nguyệt.

Thấy đối phương hấp tấp vội vã tìm thất bại như thế, Thường Nguyệt không khỏi cười lên từ trong trữ vật lấy ra ba phần vật liệu liền nói:

"Đây, ba phần vật liệu cho ngươi thử, nhớ là thử xong mà không thành công thì cũng đừng thất vọng, điều đó không có nghĩa là ngươi không có thiên phú luyện đan, chỉ là dù có thì thì thiên phú cũng không cao, nhưng sau này cũng đừng dành quá nhiều tinh lực và tài lực, vì như ta vừa nói, thiên phú không cao đầu tư không có lời."

"Ừm ta hiểu rồi, đa tạ sư tỷ nhắc nhở, hiện tại sư muội liền bắt đầu."

Nói xong, Hồng Nghê liền bắt đầu xử lý dược liệu, tại trong mắt Thường Nguyệt, thủ pháp của đối phương có chút bối rối và lộn xộn thứ tự, nàng thấy được vì dù sao cũng đã thử học luyện đan, chút kiến thức nền cơ bản như này vẫn có.

Chỉ là không vì vậy mà Thường Nguyệt đánh giá thấp vị sư muội này, nàng khẳng khái chia sẻ thậm chí hổ trợ và hứa hẹn cho đối phương nhiều như thế một phần vì cảm thấy tính cách vị sư muội này khá hợp khẩu vị nàng, Thường Nguyệt không để ý bị mọi người xa lánh không có nghĩa là nàng thích bị xa lánh, vì vậy đối với những người muốn làm bạn với nàng Thường Nguyệt cũng rất tình nguyện khẳng khái hổ trợ đối phương một chút trong nếu trong sức lực của bản thân. Một phần khác, cũng vì nàng thấy được sự tự tin cùng chút điểm lấp lóe trên người vị tiểu sư muội này, mặc dù không có bằng chứng rõ ràng, nhưng cảm giác của nàng rất ít khi sai, mà lại cũng không phải nàng suy đoán vô căn cứ, cụ thể là từ trong cuộc trò chuyện vừa nãy, nếu như cô nàng này thật chỉ dựa vào quan sát liền có thể thấy được nhược điểm của người khác, vậy chứng tỏ đối phương có ánh mắt cực tốt và đầu óc suy luận sắc bén.

Mặc dù như thế không có nghĩa là đối phương có thiên phú luyện đan, nhưng nói như nào nhỉ, "người thông minh làm gì cũng dễ", biết đâu được nàng cược trúng, đối phương thật có thiên tư về luyện đan, vậy nàng liền trúng lớn, sau này có việc gì liên quan đến đan dược cần nhờ đối phương thì cũng sẽ dễ mở miệng hơn.

Mà trong lúc Thường Nguyệt suy nghĩ lung tung, Hồng Nghê đã bắt đầu luyện đan, thủ pháp chậm rãi và cẩn thận từng li từng tí, nhưng nữa đường lại đột nhiên vì sai lầm nhỏ mà khiến lò luyện chấn động một cái liền bốc khói.

Thấy vậy, Thường Nguyệt cũng an ủi nói:

"Không sao, lần đầu ai cũng gặp sai lầm thôi, sư muội cũng đừng để tâm miễn cho ảnh hưởng lần sau."

Nghe vậy, Hồng Nghê ánh mắt tràn đây nghiêm nghị nói:

"Sư tỷ đừng lo, ta có nắm chắc."

Lần thứ hai, Hồng Nghê thao tác đã thuần thục hơn rất nhiều, rơi vào trong mắt Thường Nguyệt thì đó là đối phương đã học hỏi từ sai lầm trước đó mà sửa đổi lại.

Này tất nhiên đều là Hồng Nghê giả vờ, dù sao lần đầu luyện đan nếu thao tác thuần thục quá thì dễ gây hoài nghi, nàng muốn điệu thấp nên cố tình lúng túng, sau đó nửa đường cũng giả bộ phạm sai lầm để phù hợp lẽ thường.

Nhưng lần này Hồng Nghê cũng không định giả bộ nữa, mặc dù lần thứ hai luyện đan liền thành công cũng có chút quá mức, nhưng như thế liền lộ ra nàng có tài năng luyện đan không thấp, giá trị sẽ cao hơn nhiều trong mắt đối phương.

Chỉ là ý nghĩ mặc dù tốt nhưng sau khi xử lý dược liệu, lại tiến hành luyện đan, khi tới bước cuối cùng, chuẩn bị dùng thủ pháp để lấy đan ra thì lò luyện đan lần nữa đột ngột chấn động một cái liền toát khói đen.

"Hả?"

Điều này hiển nhiên là ngoài dự đoán của Hồng Nghê, nàng trước khi thành tựu Nữ Đế, thì đã luyện chế không biết bao nhiêu đan dược quý giá, năng lực tuyệt đối có thể nghĩ.

Dù là phương pháp luyện đan nàng biết không dùng được ở đây, nhưng chỉ cần nhìn qua tri thức tương quan, hoặc là trực tiếp xem người khác luyện đan, Hồng Nghê tự tin bản thân có thể dễ dàng bắt chước trăm phần trăm, tuyệt không thể xuất hiện bất kỳ sai sót nào.

Trừ khi... sai sót nằm ở trong thuật luyện đan này.

Nghĩ vậy, Hồng Nghê không khỏi nghiêng mắt đánh giá Thường Nguyệt một chút, hoài nghi có phải đối phương cố ý đưa hàng giả hay không.

Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt đáng tiếc và thương hại kia, Hồng Nghê liền lắc đầu phủ định.

Dù sao đối phương cũng không chịu làm giao dịch mà hoàn toàn là vì rút ngắn mối quan hệ cả hai mới đưa cho nàng thủ pháp luyện đan này, hoàn toàn không có động cơ để đưa hàng giả.

Vậy chỉ có thể là thủ pháp trong tay đối phương ngay từ đầu đã có vấn đề.

Nghĩ vậy, Hồng Nghê không khỏi chợt cảm thấy không biết nói sao, cô nàng này bị hố xong thế mà còn vô cùng đắc ý mà chia sẻ với nàng, cũng không biết nên nói ra hay không.

"Này có chút khắc nghiệt quá, dù sao đối phương đã tốn biết bao nhiêu thời gian cùng tinh lực, nếu như biết bản thân tổn thất nhiều như thế chưa chắc vì thiên phú không tốt mà vì mua phải hàng giả thì cũng không biết phản ứng sẽ thế nào đây? Ài thôi không nói vậy, sau này có gì đưa đối phương bộ thủ pháp luyện đan tốt hơn, như thế là ổn thỏa nhất."

Thương hại nhìn xem Thường Nguyệt một cái, Hồng Nghê liền tại lúc đối phương đang động viên liền đã bắt đầu thao tác xử lý dược liệu, sau đó thuần thực đưa vào lò luyện đan bắt đầu tinh luyện.

Mặc dù thủ pháp có sai, nhưng cũng không sai hoàn toàn, trong lúc nghiên cứu, nàng cũng phát hiện vài chổ không hợp lý, chỉ là vì lúc ấy còn chưa quen thủ pháp luyện đan ở thế giới này, Hồng Nghê còn chưa dám khẳng định.

Hiện tại đã rõ sai lầm ở đâu, biết được tri thức luyện đan của mình cũng có chổ phù hợp với nơi này, nàng muốn bù đắp cũng quá dễ dàng một chút.

Chẳng mấy chốc, liền đã tới bước thu đan, lúc này Hồng Nghê chợt thay đổi thao tác khiến cho Thường Nguyệt ngồi bên không hiểu ra sao, vốn nghĩ chuyến này thất bại là cái chắc rồi thì không ngờ, mùi khét quen thuộc cũng không có tới mà thay vào đó là đan hương bốc lên xộc thẳng vào mũi khiến Thường Nguyệt không khỏi ngỡ ngàng nói:

"Ngươi, ngươi thành công rồi?"

"Hì chỉ là may mắn thôi, sư muội còn thiếu rất nhiều."

Nhìn 5 viên "Chỉ huyết đan" trong tay, Hồng Nghê không khỏi cảm giác nhẹ nhõm vô cùng.

Mặc dù này chỉ là đan dược thấp kém nhất, không phải luyên đan sư cũng có thể dựa vào làm bậy mà luyện ra được, nhưng hiển nhiên đây là một cột móc quan trọng đối với nàng, đánh dấu sự bắt đầu hành trình trở lại của Thiên Hồng Nữ Đế ở thế giới này.

Nghĩ như vậy, khí thế của Hồng Nghê liền đột nhiên ngưng tụ, linh lực toàn thân cũng phút chốc trở nên nhu thuận, điều khiển dễ dàng như cánh tay, khí thế cùng linh lực nối liền tự thành một chỉnh thể. Cảm giác quen thuộc mà hoài niệm lần nữa trở lại khiến Hồng Nghê không khỏi mỉm cười âm thầm đắc ý.

"Hừ, biệt khuất bao nhiêu năm, cuối cùng cũng lần nữa đạp bước đầu tiên lên "Thiên Kiêu Lộ", xem ra không cần năm trăm năm ta liền có thể trở lại đỉnh phong."

Đắc ý như thế, Hồng Nghê nhìn Thường Nguyệt càng thêm thuận mắt, thậm chí có chút yêu chiều, dù sao nhờ cô gái này mà nàng mới tiến bộ nhanh như vậy, chỉ là vừa nhìn Thường Nguyệt, Hồng Nghê liền tựa như nhớ ra gì đó sắc mặt chợt cứng đờ.

"Linh lực toàn thân cùng khí thế hóa thành chỉnh thể khiến cho người ngoài nhìn vào liền cảm giác được sự nặng nề và toàn diện, này cùng uy áp của cảnh giới Trúc Cơ ở thế giới này có chút giống nhau, đối phương là dạng nào? Có khi nào cũng bước vào "Thiên Kiêu Lộ" rồi chăng?"

Vừa nghĩ như vậy, Hồng Nghê liền lắc đầu phủ định, nàng có thể dễ dàng đạp lên "Thiên Kiêu Lộ" là vì nàng vốn đã đi tới cuối con đường rồi, rất nhiều điều kiện đã sớm hoàn thành, chỉ cần lại nhìn thấy rõ con đường phía trước liền đã đủ tư cách lần nữa bước lên "con đường" ấy, còn đối phương muốn đạp lên "Thiên Kiêu Lộ" thì phải trải qua nhiều thứ lắm, nhưng thế giới này rốt cuộc có "mấy thứ đó" không thì còn là một ẩn số đây.