Chương 7: Hiệu Cầm Đồ Tam Giới 2
Dịch: Gyura
Không hề do dự dùng 20 điểm thưởng để kích hoạt hệ thống, trong đầu Hạ Tử Thường lập tức vang lên tiếng thông báo.
[Két! Cạch! Mở cửa!]
Cửa lớn của tòa tháp cổ mở ra, âm thanh thông báo vang vọng không dứt.
Một chiếc bánh bao nhỏ màu trắng tròn vo mập mạp mặc một chiếc yếm đỏ nhảy ra từ cửa chính, trong tay còn cầm theo một cái chiêng đồng.
Bánh bao trắng nhỏ này cao tầm một tiểu hài đồng một tuổi, tóc tết bím buộc cao tận đỉnh đầu, nhìn ú na ú nu đáng yêu như tiểu hài tử vậy, khuôn mặt bánh bao trắng nõn nho nhỏ hai má hồng hồng.
Gõ vang chiêng đồng, Bánh Bao Nhỏ vui vẻ hô lớn.
[Khai trương đại cát!]
Từng làn sương trắng mỏng lượn quanh tòa cổ tháp, trước giờ Hạ Tử Thường vẫn không rõ trong làn sương mờ ảo này có cái gì, hiện giờ lại có thể nghe được có rất nhiều thanh âm từ bên trong vọng ra, tập trung về phía Bánh Bao Nhỏ.
[Chúc mừng tiền lão bản, khai trương đại cát.]
[Chúc mừng tiền lão bản! Chúc mừng ngài!]
[Hiệu Cầm Đồ Tam Giới cuối cùng lại được khai trương rồi, thật đáng ăn mừng mà, bổn tiên quân cực kỳ thèm ăn món que cay của Nhân giới!]
-...
Hạ Tử Thường mơ hồ nhìn tràng cảnh trước mắt.
Thanh âm của Bánh Bao Nhỏ này, nàng nghe rất quen tai, chính là thanh âm của Hệ Thống trong Hiệu Cầm Đồ Tam Giới.
Nhưng phải tới bây giờ nàng mới được nhìn thấy diện mạo của chủ nhân thanh âm, đời trước, Bánh Bao Nhỏ chưa từng lộ diện, mỗi lần đều chỉ biểu lộ giọng nói mà thôi.
Hơn nữa, lúc trước nàng cũng chưa từng nghe thấy những âm thanh khác trong làn sương kia.
Đây là tình huống gì?
Nhìn biểu tình ngây ngốc của Hạ Tử Thường, Bánh Bao Nhỏ liền chạy qua chỗ nàng.
[Tiểu chủ nhân, Vượng Tài cuối cùng lại được gặp người rồi!]
Nàng vô thức đưa tay ra đón Bánh Bao Nhỏ đang lao về phía mình, va chạm mạnh tới nỗi suýt nữa thì Hạ Tử Thường bị đụng ngã!
Bánh Bao Nhỏ nhìn nho nhỏ vậy thôi, nhưng không hề nhẹ như nàng nghĩ, nó giống như một khối đá lớn đụng trúng người nàng vậy.
Bị Bánh Bao Nhỏ đụng phát đau, Hạ Tử Thường cúi đầu, vừa lúc phát hiện thân thể mình đã đi tới tòa tháp cổ rồi, thật kỳ quái?!
Hiện tượng này trước đây cũng chưa từng xảy ra, đời trước nàng chỉ có thể nhìn thấy tòa tháp cổ này và quang cảnh mờ ảo xung quanh,
thân thể tuyệt đối không thể tiến vào trong này, càng đừng nói tới việc tới gần cửa lớn của tháp cổ.
Vậy mà giờ nàng lại có thể đặt chân tới đây?
Sự thay đổi này làm nàng cảm thấy cực kỳ khó hiểu!
[Tiểu chủ nhân, từ nay về sau chúng ta cùng nhau tiến lên, cùng nhau làm giàu! Hì hì hì!]
Bánh Bao Nhỏ, à không, là vượng tài mới phải, vô cùng yêu thích Hạ Tử Thường, hai cái tay bánh bao mập mạp ôm lấy cổ của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ liên tục vào ngực nàng.
Hắc hắc hắc, ngực của tiểu chủ nhân thật mềm, vượng tài thích!
Hạ Tử Thường đen mặt, cười cười.
Nhóc bánh bao xấu xa này, dám chiếm ăn đậu hũ của nàng?
Tóm lấy gáy vượng tài, lôi cổ tiểu tử này đến trước mặt mình nhìn thử.
-Ta muốn đổi bảo bối.
Nàng nói thẳng vào vấn đề chính.
Mặc nhi còn đang chờ nàng ở ngoài đấy, bây giờ không phải là lúc phí thời gian ở trong này.
[Được, tiểu chủ nhân, ngài muốn đổi gì?]
Chớp chớp mắt to đen láy, vượng tài ân cần hỏi han Hạ Tử Thường.
-Trước tiên đổi cho ta một chai Hóa Thi Thủy.
Hạ Tử Thường thản nhiên nói.
[Không thành vấn đề, một chai Hóa Thi Thủy, chỉ cần một nửa điểm thưởng, hay là tiểu chủ nhân đổi một chai Hóa Thi Thủy với mười tấm Dương Dương Phù nhé! Hiện tại Dương Dương Phù đang giảm giá, cũng chỉ còn nửa điểm thưởng mười tấm thôi, vậy là vừa tròn một điểm thưởng!]
*Dương Dương Phù: phù chú có tác dụng gây ngứa ngáy