**Chương 29: Cực phẩm đại tẩu 5
**
Dịch: Bin
Một màn này khiến cho Ôn Thị và Lý Đại Phu bị đả kích không nhỏ.
Ánh mắt của bọn họ nhìn Hạ Tử Thường như nhìn thấy quái vật vậy.
Hạ Tử Thường lẳng lặng đứng yên ở đó, đôi mắt phượng lóe lên tia sáng sắc lạnh, có vẻ như còn sắc lạnh hơn cả cái lạnh giá của mùa đông, quanh thân tỏa ra khí thế như Tu La địa ngục, khiến bọn họ cảm thấy vô cùng xa lạ.
Vị Hạ cô nương này thường ngày vẫn luôn rất hiền lành, sao bây giờ lại như bị ma quỷ bám thân, khiến người khác cảm thấy âm tà đáng sợ như vậy?
Thân thể của Kim Thị vốn rất rắn chắc.
Bị Hạ Tử Thường đá trúng, lại bị lăn lông lốc mấy vòng, đầu cũng đã bắt đầu choáng váng.
Dưới ánh nhìn lạnh lùng của Hạ Tử Thường, trong lòng ả bất giác sinh ra sợ hãi, nhất thời không dám phản kháng lại Hạ Tử Thường.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Đúng lúc này một giọng khàn khàn từ trong nhà vọng ra, sau đó có một người đi ra.
Vừa nhìn thấy người này, Kim Thị liền nằm luôn trên mặt đất gào khóc, không thèm đứng dậy nữa.
- Ối trời ơi! Còn có thiên lý nữa không! Tiểu cô tử(1) muốn đánh chết tẩu tử đây này! Mọi người ra mà xem! Ta làm trâu làm ngựa cho Hạ Gia nhà bọn họ, sanh con dưỡng cái, bao lâu như vậy nào có kể công! Bị tiểu cô tử đánh thành như vậy, tiện nhân này có con trước khi thành thân, ném sạch mặt mũi Hạ Gia, bây giờ còn ra tay đánh tẩu tử nữa... Ôi trời đất ơi... Phải sống thế nào đây...
Mắt thấy Kim Thị khóc nháo om sòm như vậy mà còn không quên mắng mỏ mẫu thân nhà mình, Vân Dục liền nhặt đá từ dưới đất lên, ném qua phía ả ta.
Thanh Mặc thì nhìn Kim Thị đăm đăm, hai tay nắm chặt thành đấm.
Biểu hiện này của Kim Thị, cả đời hắn sẽ không quên!
Hạ Tử Thường nhìn về phía người nam nhân vừa tới, con ngươi đen nhánh biểu lộ sự thâm trầm.
- Mẫu thân, hắn chính là đại cữu, Hạ Gia Cường.
Thanh Mặc lo Hạ Tử Thường không nhận ra, thấp giọng nhắc nhở.
Đúng vậy, người vừa tới là phu quân của Kim Thị, cũng là ca ca thân sinh của thân thể này, Hạ Gia Cường.
Nhưng có một việc khiến nàng khó hiểu là, bộ dạng của hắn không có nét nào giống nàng cả.
Tướng mạo của thân thể mà nàng nhập vào này giống y bộ dáng của nàng ở kiếp trước.
Mà Hạ Gia Cường thì khác, da vàng vọt, mắt một mí, mũi tẹt, môi dầy, một nét tương tự cũng không có, rất khó liên tưởng được đây là huynh muội ruột thịt.
Ngay cả tục ngữ thường nói cháu ngoại lớn lên giống cữu cữu, mà khi nàng nhìn Vân Dục và Thanh Mặc cũng chẳng thấy có nét nào giống Hạ Gia Cường.
- Ngươi đứng lên trước đã, có chuyện gì về nhà rồi nói.
Hạ Gia Thường cảm thấy việc Kim Thị khóc nháo om sòm ở bên ngoài rất mất mặt, tự tay đỡ Kim Thị dậy nói.
Kim Thị gạt tay gã không thèm đứng lên.
- Ta không về! Nếu như hôm nay tiện nhân này không thật tâm tạ lỗi và bồi thường một lượng bạc cho ta, việc này sẽ không xong đâu!
Kim Thị chém đinh chặt sắt nói, ngày hôm nay phải lột bằng được tiền của Hạ Tử Thường mới hả.
Hừ, thủ đoạn ăn vạ đòi tiền này lại dám dở ra với nàng sao, để xem nàng có lột ả một tầng da không nhé!
- Đem cả người của ngươi cân lên cũng bán không nổi một lượng bạc.
Vân Dục khinh thường liếc nhìn Kim Thị, lạnh lùng nói.
Hạ Tử Thường thâm thúy nhìn hài tử nhà mình.
Tiểu tử này, miệng lưỡi thật sắc bén!
-------------------
(1) Tiểu cô tử: Cách gọi Em gái của chồng ở cổ đại