Chương 94: Âm mưu đen tối

Nhị lão lão cũng chậm rãi đáp:

“Ngoài ra, nếu ngươi có nhu cầu sử dụng truyền tống trận, Ma Tài Lâu sẽ miễn phí truyền tống ngươi tới chi nhánh nằm gần Hắc Thủy Thần Cung nhất, coi như một chút thành ý, còn việc thành hay bại, phải xem bản lĩnh và vận số của ngươi rồi.”

“Đa tạ Nhị lão lão có lòng!”

“Được rồi, nếu không còn chuyện gì, Ngọc Diệp và Đinh Lâm, hãy tiễn khách giúp ta!”

Đinh Lâm tổng quản vội vàng chắp tay:

“Cẩn tuân mệnh lệnh của Nhị lão lão!”

3 người lại lên Cân Đẩu Vân, hướng về phía truyền tống trận ban đầu mà đi tới.

Cũng là chiếc xe mây ấy, vẫn là những con người ấy, nhưng không khí lúc này bất chợt im ắng khác thường, không hề rôm rả như lúc đầu.

Ngay cả Ngọc Diệp lúc này, nàng đã có ý giữ khoảng cách với Thuyết, lúc nãy nghe lão lão nói anh chàng này còn giấu một đám phụ nữ trong thế giới bí mật của mình, nàng có phần nào cảm thấy hụt hẫng.

Là người từng trải, chứng kiến tâm lý và vẻ mặt đầy khó xử của đôi nam nữ trước mặt, Đinh Lâm tổng quản lên tiếng:

“Thuyết công tử, không rõ công tử có gì phiền muộn, nhưng hãy sống vui vẻ lên, hãy cố gắng nhìn nhận sự việc theo chiều hướng tích cực, hoặc nói theo cách khác, là quẳng gánh lo đi mà vui sống, vì dẫu sao, cuộc đời này còn tươi đẹp lắm.”

“Ta thấy tổng quản như ngài, sự vụ ngập đầu, mà vẫn có thể sống vui vẻ, lạc quan, yêu đời, nụ cười luôn hiện trên mặt, thật đáng ngưỡng mộ.”

“Nói thật, người già như ta cũng chẳng thể hiểu được tâm lý của đám trẻ các người.”

Ngẫm lại lời của Đinh Lâm, Thuyết thấy cũng rất đúng, thôi thì ta cứ mặc kệ âu lo, tạm dừng nghĩ về quá khứ với tương lai, mà hãy trân trọng những thời khắc hiện tại.

Hắn lại nhớ tới 1 câu tiếng Anh hắn từng được nghe ở Trái Đất: “Present is a present”, mà bây giờ mới để ý giai nhân đang đi bên cạnh, rõ ràng là so với lúc đầu, thì lúc này đây, nàng ta đã trầm hơn không ít.

Đứng cạnh người đẹp, cớ sao lại để nàng không vui?

Thuyết lại mạnh dạn quay sang Ngọc Diệp, vui vẻ bắt chuyện:

“Sắp tới tiểu thư có dự định gì không?”

Ngọc Diệp gắng cười trừ, bình tĩnh trả lời:

“Ở chỗ của em, riêng việc xử lý giao dịch và tu luyện thôi, cũng đã rất bận rộn rồi.”

“Sắp tới Hải Thương thị có tổ chức đấu giá hội, tiểu thư có tham gia không?”

“Các cuộc đấu giá hội, bên em đều luôn luôn tham gia, nhưng việc đó thường do các trưởng lão đảm trách, còn thành phần như em, nếu may mắn rảnh rang, thì hảo hảo theo hầu sư phụ để học nghệ.”

“Hôm nay rất vui khi được làm quen với tiểu thư, nói thật, tính cách của tiểu thư rất dễ chịu, nếu tiểu thư không chê, thì chúng ta kết bạn nhé. Đấu giá hội ngày kia ở chi nhánh Đại La Thành bên Hải Thương Thị, tiểu thư thử tham gia một lần coi.”

Ngọc Diệp yêu kiều đáp kèm theo một câu hỏi ngược

“Chúng ta chỉ mới quen biết, anh đã hiểu gì về em mà đòi kết bạn, anh không sợ sao?”

“Tiểu thư sợ tôi tán mất không bằng, nói thật, Cấm Kỵ tôi còn trót đắc tội, thì kết bạn với tiểu thư, cớ sao lại không dám?”

Ngọc Diệp nghe vậy thì tò mò, nói thật nãy giờ nàng cũng sốc mấy lần rồi:

“Hả, anh thật sự đắc tội với Cấm Kỵ á, vụ đó là thế nào đấy?”

Thuyết giả bộ cau mày, ra vẻ khó khăn:

“Chuyện này cũng hơi khó nói, nói ra tiểu thư chắc chắn sẽ chán ghét tôi mất, thôi đợi khi nào chúng ta trở thành bạn thân, tôi sẽ chia sẻ.”

Ngọc Diệp nghe vậy, nàng liếc xéo Thuyết, nhìn hắn mấy giây, ngẫm nghĩ rồi xòe tay ra

“Vậy, chúng ta làm bạn nhé.”

Thuyết bắt tay Ngọc Diệp, nhoẻn cười thật tươi, hết sức tự nhiên.

“Sắp tới anh Thuyết có dự định gì không?”

“Trước mắt anh sẽ tham gia đấu giá hội ở Đại La Thành do Hải Thương Thị tổ chức, cũng cần sắm sửa vài món, mà nói thật cũng lâu rồi anh không được chứng kiến đấu giá hội ở Thánh giới, hy vọng sẽ có nhiều thú vị.”

“À, mà lúc nãy Nhị lão lão thăm dò thiên cơ, liệu có bị ảnh hưởng nghiêm trọng không?”

“Cảm ơn anh đã hỏi thăm, thực lực của sư phụ, có lẽ sẽ chẳng có vấn đề gì đáng lo đâu, còn Đại lão lão và các vị lão lão khác nữa.”

“Thế đấu giá hội xong, anh sẽ tới đâu, đi báo thù, hay là đi tới Hắc Thủy Thần Cung?”

“Anh sẽ tới Hắc Thủy Thần Cung trước, dù sao việc đó cũng quan trọng hơn.”

“Còn chuyện trả thù, để sau đi, vừa nãy giao đấu với Hydra, anh biết sức mình còn chưa đủ để đối phó được với những thế lực như Đế quốc Echeamanas, chưa kể đồng minh của bọn chúng nữa.”

“Thành thật xin lỗi, việc của anh em cũng chẳng giúp được gì, Ma Tài Lâu có quy định nghiêm ngặt, tuyệt đối cấm can dự vào các tranh đấu trong thiên hạ.”

“Không sao đâu, anh hiểu mà, có một người bạn để có thể lắng nghe, cũng như đưa ra lời khuyên khi cần thiết, cũng tốt hơn nhiều rồi.”

“Thánh giới hung hiểm, người ta vì lợi ích mà bất chấp thủ đoạn, chẳng màng tình nghĩa, anh vẫn còn tin vào tình bạn sao?”

“Anh biết xã hội này nó tàn khốc như vậy, cũng không ôm vọng tưởng thay đổi nó, tuy rằng có nhiều vụ xấu xa, nhưng thực tế, vẫn có không ít trường hợp người ta sống tốt đẹp, tử tế với nhau.”

“Thế nên là hãy cố gắng làm theo lời Đinh Lâm tổng quản vừa nói, nên nhìn nhận sự việc theo chiều hướng tích cực, suy nghĩ lạc quan lên.”

Đôi nam nữ trò chuyện thêm một hồi rồi tới khu vực truyền tống trận, chào tạm biệt 2 người ở Ma Tài Lâu, Thuyết lại truyền tống 1 mạch từ đảo Malah về Đại La Thành.

Về tới nơi thì trời đã nhá nhem, Thuyết đành tìm quán trọ nào đó nghỉ tạm qua đêm, chuẩn bị cho buổi đấu giá hội ngày mai.

Anh chàng cứ vô tư đi ngủ mà chẳng biết một âm mưu đen tối đang nhắm đến mình.

---*---

Tại một căn hầm bí mật nào đó nằm sâu dưới vùng sa mạc khô cằn ở lục địa Tây Sa, xung quanh là chằng chịt kết giới bao phủ hòng tránh mọi dò xét từ bên ngoài, có một đám người ăn mặc cao quý, đang đứng ngồi xung quanh một cái bàn tròn cỡ lớn, dường như đang thảo luận về một chủ đề nào đó.

Trên tay mỗi người đều cầm một miếng ngọc, đang trình chiếu trận chiến lòng trời lở đất xảy ra gần đây giữa quái vật Hydra với 1 tên thanh niên lạ hoắc ở vùng cực Đông lãnh thổ Đại Cồ Việt.

Nếu là người có hiểu biết, thì cần nhìn liếc qua, là biết những người này đều là Chân Tu cấp cường giả, có cả nhân loại lẫn yêu thú, ai nấy đều là hùng chủ một phương, có thể hô mưa gọi gió, quát tháo phong vân, dậm chân 1 cái thôi cũng đủ khiến vô số người kinh sợ.

Mà lúc này đây, ngồi trên 1 chiếc ghế, 1 nam tử trung niên tóc nâu, thân khoác hoàng bào, đầu đội vương miện, ánh mắt toát lên vẻ tàn độc, nhàn nhạt mở miệng:

“Các vị xem qua cảnh đánh nhau vừa rồi, có cảm nhận hay liên tưởng gì không?”

Thấy đám người xung quanh sắc mặt âm trầm, chăm chú xem băng hình ghi lại trận đánh, nam tử trung niên bồi thêm 1 câu:

“Trẫm biết mọi người ở đây đều bộn bề trăm công nghìn việc, nhưng lần này sự việc hệ trọng, nghe Dương Thái sư bẩm báo, trẫm lo lắng không thôi, lại nhận được tin báo khẩn từ Nero huynh và tù trưởng Ariq Qaya, nên khẩn thiết triệu tập hội nghị lần này.”

Vừa nói, vừa liếc mắt sang 2 người ngồi bên cạnh, một tên đàn ông tóc vàng, mắt xanh, thân khoác chiến giáp oai nghiêm, và 1 gã béo bặm trợn, hung dữ, râu ria xồm xoàm.

Gã béo bất chợt hất hàm, nhìn về 1 hướng không gian:

“Dơi Ma Tộc trưởng, ta biết ngươi đã tới, hiện thân đi, việc lần này không thể xem nhẹ.”

Đáp lại là 1 tiếng cười âm u ghê rợn như đến từ địa ngục.

“Khặc khặc khặc, tù trưởng Ariq Qaya, Hoàng đế Darios, Chúa tể Nero, coi bộ các ngươi có vẻ sốt sẳng nhỉ?”

Lời vừa dứt, 3 đoàn khói đen bốc lên ngùn ngụt, sau đó ngưng tụ thành 3 tên hắc y nhân khoác áo choàng đen che kín người, chỉ hở ra 2 con mắt đỏ ngầu.

Tên đi đầu thản nhiên ngồi xuống vị trí 1 chiếc ghế trống, 2 tên còn lại thì đứng thủ hộ ở sau lưng, gã lúc này đảo mắt một vòng, rồi dừng lại trước 1 tên có làn da như vảy rắn.

“Tưởng ai xa lạ, thì ra là tộc trưởng Mamba đến từ thung lũng Viper, hân hạnh, hân hạnh.”

Rồi hắn tiếp tục giở giọng khiêu khích:

“Không biết các ngươi tu độc lợi hại thế nào, bọn ta gần đây mới làm thịt 1 tên xà nhân có tu vi Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ, hé hé hé.”

Mamba tộc trưởng nghe vậy thì giận dữ:

“Khốn kiếp, hóa ra tộc nhân của chúng ta chết dưới tay lũ sát thủ các ngươi.”

Dơi Ma tộc trưởng chế giễu nói:

“He hè, nhận tiền làm việc thôi mà, nếu không phải tụi ta, thì cũng sẽ có cao thủ khác ra tay, có trách thì trách tộc nhân của ngươi đắc tội với người không nên đắc tội.”

Mamba tộc trưởng không giữ nổi bình tĩnh, tu vi Yêu Chân Tu ầm ầm bạo phát, 2 cái răng nanh trên miệng bỗng dưng mọc dài ra, chuẩn bị thi triển công kích: “Móa mày, chết!”

Dơi Ma tộc trưởn thấy vậy cũng định nhăm nhe xuất thủ, không hề thua kém, Darios chứng kiến cảnh tượng thì cười nhạt:

“Chư vị bình tĩnh, đừng quên lý do chúng ta có mặt tại đây ngày hôm nay, mọi xung đột nhỏ nhặt hãy tạm thời gác sang một bên.”