Chương 9: Phòng chứa bí mật

Khu vực này ngày thường là nơi hẹn hò của các cặp đôi nam nữ sinh viên trong trường, hồi đi học Việt cũng từng dẫn bạn gái ra đây nắm tay và hôn hít, sờ xoạng các kiểu nên cũng khá rành. Sở dĩ khu vực này bị bỏ hoang vì nhà trường cũng chưa có kế hoạch sử dụng, Thánh giới quá rộng lớn, nên diện tích đất của nhà trường cũng rất chi là vĩ đại.

Giải quyết nỗi buồn xong, Việt trở lại buổi tiệc, lúc này hắn đã ngà ngà say, nên đi đứng loạng choạng, bước hụt chân, vấp phải hòn đá, ngã lăn quay ra đất, bộ quần áo đẹp mặc trên người vì thế mà bị vấy bẩn và rách cả.

“Ây da, đen đủi quá”

Lúc hắn lồm cồm bò dậy, thì một âm thanh khe khẽ vang lên:

“Cót két”

Thật bất ngờ, một nắp hầm bằng thép cách đó mấy mét nằm dưới lòng đất bỗng từ từ mở ra, hóa ra hòn đá lúc nãy hắn tình cờ vấp phải chính là công tắc, chính cú vấp đã làm hòn đá chuyển động, kích hoạt ổ khóa, cửa mở.

Giật mình vì những gì đang diễn ra, Việt nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi cầm đèn ra xem, phía dưới cửa hầm là một cầu thang dài và tối đen.

Không hiểu sao lúc này men rượu mất sạch, nhìn ngó xung quanh không thấy ai, hắn liền đánh bạo đi xuống rồi cẩn thận đóng nắp hầm lại, nắp hầm làm bằng thép, bên trên cỏ mọc tươi tốt nên nhìn qua không ai phát hiện ra.

Cầu thang này rất dài và sâu, mà nhìn thì có vẻ như nó đã có từ rất lâu về trước, cũng không biết là do ai xây dựng.

Cuối cùng cũng tới một cánh cửa đá khá lớn, mở ra bên trong là một căn phòng rộng rãi, cao hàng chục m, diện tích hàng trăm m2.

Bước chân vào bên trong, một bầu không khí lạnh lẽo làm con người ta cảm thấy run sợ.

Căn phòng khá rộng, chỉ thấy ở giữa căn phòng là một cái bàn tròn lớn, mà trên bàn lúc này là các bộ bát đĩa đang được bày biện, chứng tỏ là họ đang ăn uống. Cạnh bàn là 3 bộ xương người ngồi trên ghế mặc áo khoác phủ lên, 2 bộ tựa lưng vào ghế, 1 bộ ngồi chống cằm, gục xuống bàn.

Cách đó không xa là 1 bộ xương người đang ngồi dựa lưng vào tường.

Ngoài ra còn 1 bộ xương người trên mặt đất, nhìn tư thế thì dường như người này đang cố bò trước khi chết.

5 cái thây này rõ ràng là đã chết từ rất lâu rồi, căn phòng hiện tại phủ đầy mạng nhện và bụi bặm, Việt phải móc thêm mấy viên minh châu ra để phát sáng cho cả căn phòng, mỗi cây đèn dầu làm hắn cảm thấy hơi lành lạnh.

5 cái thây nhưng lại có 6 cái ghế, 6 bộ bát đĩa, chứng tỏ là có 6 người ngồi ăn ở đây, vậy người còn lại ở đâu?

Do tính chất công việc hàng ngày thường xuyên phải tiếp xúc với xác chết và làm các công việc mổ xẻ, khám nghiệm tử thi, nên hắn mới đủ bản lĩnh mà đứng tại nơi đây, chứ người thường thì chắc là đã sợ vỡ mật, hét toáng lên bỏ chạy rồi.

Cẩn thận vén áo khoác đọc thẻ tên của 5 cái xác, hắn giật mình khi phát hiện ra đây là tên của 5 vị giáo sư danh tiếng của trường Athena xưa kia. Đó là Nguyễn Bỉnh Khiêm, Albert Einstein, Euclid, Aristoteles, và thậm chí còn có cả cố Hiệu trưởng Leonardo da Vinci. Đây đều là những nhà hiền triết, nhà bác học rất nổi tiếng, nhưng đột nhiên biến mất không rõ tung tích cách đây gần 2000 năm.

Lúc này đây hắn để ý rằng 5 người này tuy chết ở các tư thế khác nhau, nhưng những đôi mắt lại cùng nhìn về 1 hướng, đó là 1 giá sách ở cạnh tường.

Việt từ từ cầm đèn tiến lại gần xem xét, trên giá sách bụi và mạng nhện phủ đầy có treo vài bức tranh, mấy chục đầu sách, thêm 1 cái hộp đá.

À, ngăn trên cùng của giá sách còn có cái bọc gì được gấp lại nữa, mở ra thì đó là 1 cuộn da dê khá lớn, kích thước 1.2 x 1.6 mét, nhìn qua thì thấy chi chít chữ và hình vẽ, biểu tượng. Đây đều là ngôn ngữ cổ xưa, nay đã ít thông dụng, may mà hắn cũng đọc nhiều các thư tịch, tài liệu cổ cho việc học tập và nghiên cứu, nên cũng có biết. Nhưng đọc lướt qua thì mấy dòng đầu là lời của 1 bài hát ru, đoạn sau thì là thơ tình, xem tiếp thì thấy mơ hồ, hắn vội vàng bỏ xuống, xem tiếp những món khác.

Đầu sách là những quyển sách như: Thép đã tôi thế đấy, Tiếng chim hót trong bụi mận gai, Lý thuyết xác suất & thống kê toán, Đại số tuyến tính, Giải tích học đại cương, …

Mấy môn này ngày xưa đi học đều được điểm A hết nên xem xong một hồi, hắn bỏ qua.

Trong số mấy bức họa thì có 1 bức nhìn có vẻ đã rất cũ kỹ, xem chừng tuổi đời hơn hẳn mấy bức còn lại, bức tranh đó vẽ cảnh 3 người mặc áo choàng đen nhìn không rõ mặt, đứng ở trên mây và nhìn xuống phía dưới là một đám người và muông thú đang quỳ lạy, cuối bức tranh còn có một hàng chữ cổ nữa, nhìn khung cảnh thì có vẻ như đây là ngày tận thế.