Chương 61: Chọc giận nhà trời

Thuyết và mọi người nghe vậy thì có phần chạnh lòng, Berdina hỏi:

“Thế bố cháu đâu?”

Cậu bé sụt sùi:

“Gia đình cháu là người nhập cư từ Bắc Phi, lúc đó tàu bị đắm do chở quá tải, ba cháu vì cứu 3 mẹ con cháu mà đã bị chết đuổi.”

Thuyết nghe vậy thì nói:

“Thôi, cháu xin quản lý nghỉ đi, ta sẽ cho 2 chị em tiền ăn học.”

Murasaki cũng động lòng trắc ẩn:

“Nhà cháu ở đâu, để chúng ta đưa về, mẹ cháu đã ốm nặng, thì những giây phút cuối này rất quan trọng.”

Berdina ngó nhìn đồng hồ đã hơn 7h, mà 8h sáng là bắt đầu buổi đấu giá tiếp theo, nàng có phần không nỡ, trái với tâm thế ung dung lạc quan của Thuyết và Murasaki.

Vì tầm mắt 2 người này cực cao, lâu nay đồ ở Trái Đất đã không còn vừa mắt.

Bất quá vì đang muốn lấy lòng Thuyết nên cô ta vẫn lái xe chở cả đám về.

Theo lời chỉ đường của cậu bé, chẳng bao lâu sau đám người tới một khu ổ chuột cũ nát.

Mở cửa xe bước xuống, một cái mùi khó chịu xộc vào mũi, bầu không khí ở đây rất khó ngửi, tràn ngập mùi rác thải và thức ăn thừa đã bốc mùi, chua chua và đầy tanh hôi.

Với những người đã sống trong nhung lụa và quyền quý từ nhỏ như Murasaki và Berdina, quả thật kinh tởm những nơi như thế này, chỉ biết vội vàng bịt mũi và vén váy lên đi vội.

Theo chân cậu bé bước vào một ngôi nhà tồi tàn, chỉ có chút ánh sáng le lói từ bóng đèn nhỏ, trước mặt Thuyết là một người phụ nữ trung niên đang nằm thoi thóp, đôi mắt đã nhắm nghiền, ngồi kế bên là một cô gái, đầu cô trùm chiếc khăn mỏng.

Cô gái ấy đang sốt sắng ngồi quạt cho người mẹ đang hấp hối bên giường.

“Chị Natalia, mẹ thế nào rồi?” Cậu bé lên tiếng hỏi

Cô gái đó quay lại, khuôn mặt hốc hác, da thịt xanh xao và gầy gò, 2 mắt lồi ra, biểu hiện của sự đói ăn, suy dinh dưỡng. Trên gương mặt cô, nước mắt dường như đã khô kiệt từ lâu.

“Alassane, mẹ sắp mất rồi, em mau lại đây. Còn những người này, họ là ai thế?”

Thuyết đang nhìn xung quanh căn phòng tồi tàn, thấy những quyển sách về pháp luật và triết học dày cộm, hắn đoán cô chị là một sinh viên nghèo hiếu học, liền trả lời:

“Ta là ai, từ đâu đến, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là ta có thể giúp các người thay đổi vận mệnh.”

Rồi hắn tiếp lời:

“Bệnh tình của mẹ các người, ta có thể chữa trị, cô mau đứng tránh sang một bên”.

Trong lúc cô gái còn ngơ ngác không hiểu gì, thì đã thấy bản thân mình bị văng ra, trôi lơ lửng trên không, cũng không thể mở miệng, chỉ biết trơ mắt nhìn mọi thứ đang diễn ra.

“Nhãn Thuật, Liệt Diễm Phục Sinh”

Cất lên 1 tiếng, chỉ thấy 2 mắt của Thuyết lóe sáng, từ đó bắn ra 2 luồng ánh sáng chói lòa, nóng rực và tràn ngập khí tức của sự sống.

Đây là 1 môn Thánh Nhãn Thuật cao cấp, do 1 vị đại năng thời Thượng cổ, cũng là 1 lang y nổi tiếng sáng tạo ra trong 1 hoàn cảnh ngặt nghèo, người thi triển có thể dung hợp hoàn mỹ 2 loại lực lượng này, lửa dùng để đốt cháy những thương tật trên cơ thể người bệnh, còn Sinh Mệnh thì ban phát cho bệnh nhân sự sống.

Nhưng vì Sinh Mệnh là loại linh căn vô cùng hiếm hoi, nên rất ít người có thể thi triển môn Nhãn Thuật này, lâu dần gần như bị thất truyền.

Còn Thuyết vốn ham học từ bé, lại hay lân la tới các giá sách cổ ở các thư viện tìm đọc, nên may mắn biết tới mà thôi.

Tia sáng bắn thẳng vào người bà mẹ đang nằm hấp hối, chỉ thấy những làn khói xám xịt bốc lên từ người bà.

Khoảng chừng mấy phút thì Thuyết dừng lại, có vẻ như quá trình chữa trị đã hoàn tất.

Người mẹ vừa mới ở trạng thái dặt dẹo sắp chết, nay trở nên khỏe mạnh, tràn đầy sức sống.

Berdina và 3 mẹ con người di cư đang trợn tròn mắt ngạc nhiên, lắp bắp không nói nên lời, thì Thuyết nhìn về phía 3 mẹ con, khẽ nháy máy một cái.

Tức thì 3 mẹ con họ liền quên sạch mọi chuyện Thuyết vừa làm.

Cậu bé Alassane thì hào hứng: “Mẹ, chị, xin giới thiệu, đây là ân nhân của con”

Lúc này, điện thoại của cô chị tự nhiên kêu ting ting, mở ra xem thì đó là thông báo của ngân hàng.

Natalia vội vàng mở ra xem, giọng lắp bắp: “1 triệu đô la, trời ơi”

Nhưng đáp lại lời của cô là tiếng gió thổi dữ dội ở bên ngoài.

Mọi người vội chạy ra xem, nhìn lên bầu trời đầy mây mù tối đen tự bao giờ, biểu hiện như ngày tận thế vậy, rất giống với khung cảnh xảy ra cách đây mấy tháng.

Chứng kiến cảnh tượng đáng sợ đó, sự hoảng loạn lại một lần nữa bao trùm Trái Đất, hầu hết mọi người không hiểu vì sao?

Chỉ có vài vị tướng lãnh cao cấp ở Việt Nam dường như đoán ra nguyên nhân, họ vừa nhìn lên trời vừa lẩm bẩm:

“Lẽ nào lại là ngài ấy, không biết ngài ấy đang định làm gì?”

Lúc này, ở khoảnh sân nhỏ trước cửa nhà Alassane, nhìn những luồng gió dữ thổi bay quần áo và lá cây trước mặt, ở trên trời cao, sấm chớp nháy liên tục.

“ẦM”

Vô cùng đột ngột, một tia sét khổng lồ bỗng được ngưng tụ và nhắm thẳng vào Thuyết.

Mọi người sợ quá, toàn thân run rẩy, chỉ biết trốn ra sau lưng hắn.

Thuyết thì nhìn trời, chỉ chậm rãi mở miệng:

“Cút”

Tia sét đang giáng xuống, bỗng nhiên biến mất, mây đen trên trời cao thoáng run rẩy rồi cũng dần tan biến.

Sau chừng 10 phút, mọi thứ lại trở về bình thường trước đó

Tiếng nói của Thuyết tuy không quá lớn, chỉ vừa đủ nghe, nhưng ẩn chứa trong đó vô tận uy quyền và sự bá đạo.

Thuyết nhìn sang Natalia đang đứng ngây ngẩn ở đó, nghiêm nghị nói:

“Nếu vì nghèo khó mà mất cơ hội được đi học, thì quả thật quá đáng thương. Số tiền đó là 1 chút tâm ý của ta, gia đình hãy giữ gìn cẩn thận, 2 chị em hãy ráng học hành cho tốt, và thuê một chỗ ở tươm tất hơn, chứ ở nơi tồi tàn thế này, chẳng mấy cũng sinh bệnh.”

“Chúng ta phải đi rồi, mọi người hãy bảo trọng.”

Nói rồi hắn ra hiệu cho Murasaki và Berdina lên xe ra về.

Ngồi trên xe, Berdina không giấu nổi vẻ tò mò và súng bái, nàng ta nhìn về Thuyết hỏi:

“Vừa nãy là anh làm ư, anh thật sự có khả năng cải tử hoàn sinh sao? Còn mây đen và sấm sét là sao vậy, mà sao tự dưng lại biến mất”

Thuyết chân thành đáp:

“Trái Đất này chỉ là một tinh cầu cấp thấp, tu sĩ tới từ một thế giới cao cấp hơn như ta hoàn toàn có thể làm một số việc mà sinh linh nơi đây không thể.”

“Nhưng làm như thế là vi phạm quy tắc của nhà trời, không tốt lành gì đâu”

“Bất kỳ nơi nào cũng có quy tắc của riêng nơi đó. Ví dụ như con người, ai cũng có sinh lão bệnh tử, nếu ta tự ý can thiệp vào quá trình này của tạo hóa, đó là hành vi vi phạm quy tắc.”

“Một khi phạm phải, trời sẽ nổi giận và trừng phạt, có thể 1,2 lần đầu, nhà trời châm chước và cho qua, nhưng nếu vi phạm nhiều lần, thì nhất định sẽ bị trừng trị.”

“Lúc nãy ta có thể đuổi được thiên kiếp, nhưng lần sau e rằng sẽ không còn đơn giản như thế. Thế nên việc cứu cha của tiểu thư, cũng không phải là ta thấy chết mà làm ngơ.”

Murasaki nghe vậy thì lên tiếng: “Từ khi tới đây, anh đã cứu sống mấy người rồi?”

“Tính cả cha em và người phụ nữ ban nãy, thì anh đã cứu mạng 3 người, ngoài ra từng giết 1 người, e rằng tất cả đều không thể thoát khỏi cặp mắt của ông trời.”

Berdina dừng xe, giọng khẩn khoản: “Van cầu ngài, xin ngài hãy cứu cha tôi, tôi biết làm thế tuy là hành vi không đúng, nhưng chúng tôi nguyện trả một cái giá lớn.”

Vì đã trót hứa từ trước nên Thuyết biết sẽ rất khó nói lời từ chối, cũng tại cảm xúc của hắn có phần mềm yếu, vì một chút thương cảm mà đi vi phạm quy tắc.

“Được rồi, khi đó ta tự sẽ có cách.”

Thật ra còn một mối bận tâm khác làm Thuyết e ngại, mà hắn không nói ra, đó là mỗi khi ông trời nổi giận, giáng xuống sấm sét vì những hành vi phạm pháp của tu sĩ đến từ các thế giới cao cấp hơn, thì các đại năng khủng bố ở Thánh giới có thể cảm ứng được.

Rủi bị tên kẻ thù cũ nào đó nhận biết thì sẽ phiền phức.

Xe chạy bon bon về tòa thánh Vatican, 3 người lại xuống xe, đi tới hội trường buổi đấu giá.

Cũng may là vừa kịp giờ.

Đã chơi thì theo cho chót, Thuyết cũng muốn biết rốt cuộc phiến hạ giới cấp thấp này có thứ gì vừa mắt hắn không, chứ như những gì đã diễn ra, ngoài Vạn Kiếp Tông Bí Truyền Thư ra, thì quả thật là nhàm chán.

Xem qua thông tin thì buổi đấu giá sau cùng này chuyên về những đồ vật bí ẩn chưa có lời giải, có thể nói đây là 1 cuộc chơi đầy may rủi.

Bởi vì có những thứ là tà vật, bị nguyền rủa, mang lại bất hạnh cho người sở hữu, mà người mua lại không biết mà lỡ mua phải, thì đúng là tiền mất tật mang.

Hoặc mua phải đồ vật chẳng có tí giá trị nào, thì khác gì ném tiền qua cửa sổ.

Nhưng cũng có những đồ mang lại may mắn hoặc gia tăng thực lực cho người mua về, thì đúng là trân bảo, thật là đáng đồng tiền bát gạo. Tuy vậy nhưng tỷ lệ này không cao.

Chính vì rủi ro như thế nên đa số người tham dự, họ tới để mở mang tầm mắt là chính.