Chương 6: Làm vợ anh nhé

“Cháu có tự tắm rửa được không, có cần cô hỗ trợ gì không?”

“Cháu tự làm được ạ”

“Cháu hết đau rồi à, mà tháo hết lớp băng bó ra như thế”

Lúc này cô Lan mới chú ý và hỏi hắn, hắn vội đáp:

“May quá lúc sập cháu bị người khác đè lên đỡ cho, nên chỉ bị xây xát nhẹ”

Cô Lan biểu thị cảm thấy khó hiểu rồi cũng xuống bếp nấu cơm.

Chỗ tắm rửa nhà hắn là ngay cạnh giếng, cứ múc nước từ bể nước mưa rồi tắm truồng luôn, nhà toàn đàn ông nên cũng chẳng câu nệ, vì thế nên chẳng có phòng tắm nào. Sở dĩ không dám múc nước giếng tắm vì nước đó lạnh, tắm vào dễ bị cảm.

Thuyết cũng tắm ùa một cái tầm 10 phút rồi vào nhà thay quần áo, hắn hơi ngạc nhiên là quần áo của hắn lúc này đã hơi ngắn. Sau khi xem lại thì hắn thấy mình cao thêm tận 10 cm, lên 1 mét 7, thay vì 1 met 6 như hôm trước. Có lẽ đây là tác dụng của việc tu luyện ngày hôm nay.

Bữa cơm tối hôm ấy diễn ra thật ấm cúng, chưa bao giờ hắn được ăn một bữa cơm ngon như thế, có lẽ phần vì đói, phần vì đây là lần đầu tiên ở kiếp này hắn được phụ nữ nấu cơm cho. Lúc này hắn mới chú ý đến cô Lan, cô mới tắm xong và thay đồ, lúc này cô đang bận một bộ đồ ngủ giản dị ở nhà, chiếc quần legging màu đen và cái áo thun màu hồng làm nổi bật lên những đường cong mê người của người phụ nữ thành thục và trưởng thành, còn hồi chiều cô vẫn đang đội mũ bảo hiểm và khoác áo chống nắng rộng thùng thình, nên hắn không biết. Nhất là hiện tại khi cô cứ đi qua đi lại dọn cơm cho hắn, thân hình cao ráo cân đối, 1 mét 63, với bầu ngực và bờ mông hằn rõ lên sau lớp y phục, hắn thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy vùng tam giác thần thánh nổi viền lên mà gã đàn ông nào cũng ao ước. Trong hoàn cảnh cô nam quả nữ, lại chung 1 căn phòng, dù với tâm cảnh thượng thừa của Chân Tu cấp cường giả thì hắn cũng khó mà cưỡng lại được dục vọng đang từ từ trỗi dậy trong người 1 thanh niên mới lớn, còn cô thì hoàn toàn tự nhiên và vô tư, không hề nghĩ tới một con hổ đói sắp trỗi dậy.

Dựa theo trí nhớ của cỗ thân xác này, hắn biết cô Lan không có bất kỳ mối quan hệ máu mủ ruột thịt nào với Thuyết. Cô Lan vốn là mẹ của Mai, một cô bạn gái trước đây học cùng cấp II với hắn, nhưng Mai đã mất trong một vụ tai nạn cách đây 2 năm.

Sở dĩ hắn quen Mai vì hồi bé, nhà ông bà ngoại Mai xây nhà, ba hắn có đi thợ xây cho nhà đó. Như đã nói ban đầu, hoàn cảnh éo le khi còn tấm bé, đi đâu và làm gì ba đều đưa Thuyết đi cùng. Ba thì xây nhà cho người ta, còn hắn thì cứ ngoan ngoãn ngồi yên ở chỗ đống gạch. Có một lần cô Lan và cả gia đình về thăm ngoại, hắn gặp Mai, 2 đứa bằng tuổi nên vừa gặp là quen, cứ tíu tít chơi đuổi bắt với nhau.

Hồi tiểu học thì Mai học ở trên thị trấn, nhưng cuối năm lớp 5 thì gia đình Mai xảy ra biến cố lớn, bố mẹ Mai ly dị. Số là chú Phong (chồng trước đây của cô Lan) cặp bồ với 1 cô giáo dạy học trường cấp 2 trên thị trấn đó luôn. Cô kia có chửa, mà nhà đó thế lực cũng không vừa, thấy bảo bố cô kia làm Chủ tịch huyện, họ ép chú Phong bỏ vợ để cưới cô đó. Phong là dân kinh doanh, cũng muốn tìm thế lực để dựa dẫm, nên đã đồng ý.

Sau đó là màn chia của chia con, người con trai lớn, tên là Đức, hơn Mai 3 tuổi về ở với bố và dì, còn Mai ở với mẹ. Về phần gia sản thì tiệm vàng và cửa hàng sách thuộc về chú Phong, căn nhà mặt phố trên thị trấn cũng thuộc về chú Phong (do nhà này vốn của bố mẹ chú Phong cho), còn cửa hàng bán gạo, dầu ăn và đồ tạp hóa thì thuộc về cô Lan. Chia tài sản như vậy đúng là thiệt thòi cho cô Lan nhưng cô nghĩ phần lớn sản nghiệp của 2 người cũng là do bố mẹ chú Phong để lại nên cô cũng chẳng tranh giành.

Lên cấp 2 thì Mai về quê ngoại, học ở trường cấp 2 của xã, cùng lớp với Thuyết, cô Lan không muốn con gái mình học trên thị trấn vì mụ kia cũng đang công tác ở trường đó. Năm lớp 6 thì Mai bị té nước, suýt chết đuối, chính Thuyết đã nhảy xuống cứu lên, vì điều này mà cô Lan luôn xem trọng Thuyết và gia đình, biết gia cảnh Thuyết khó khăn nên cô cũng thường xuyên gửi gạo và tiền cho Thuyết ăn học, nhất là trong quãng thời gian ông Lâm (ba Thuyết) ngồi tù.

Còn về phần người con trai tên là Đức, do chán đời, lại thiếu sự quan tâm giáo dục của gia đình, nên đã theo lũ bạn xấu và dính vào nghiện hút từ năm lớp 9. Hắn lúc đó từng trộm vàng của bố, trộm tiền của cả mẹ kế lẫn mẹ Lan để thỏa mãn cơn hút chích. Xấu hổ, ê chề, lão Phong tống cổ hắn về cho ông bà nội chăm sóc, được ít bữa thì hắn bỏ nhà đi bụi. Từ đó hắn biệt vô âm tín, không có tin tức gì, nghe đồn là hắn hay giao du với những thành phần bất hảo, mãi tới hôm Mai mất vì tai nạn mới thấy hắn xuất hiện, về viếng em gái. Lúc đó hắn ăn mặc cũng khá sành điệu, vest đen xịn xò, lại có vài gã đàn em nhuộm tóc vàng, xăm trổ, và vận đồ đen đi cùng, ai nhìn vào cũng thấy khiếp.

Lúc này nhìn cô Lan dọn dẹp xong rồi lên giường bấm điện thoại đọc báo, Thuyết hỏi:

“Lan vẫn còn trẻ đẹp hấp dẫn như thế này thế có ai tới hỏi không?”

Cô Lan đáp: “Cô già rồi, ai thèm, người ta có tới với mình thì cũng chỉ toan tính lợi dụng thôi, mà kinh nhỉ, phải gọi cô Lan nhé, dám gọi là Lan trống không, sợ quá”.

Thuyết nhìn thẳng vào Lan, ngồi sáp lại gần, giọng ôn nhu: “Thế Lan gả cho Thuyết đi, về làm vợ anh nhé!”